Người đăng: luongngocthu97@
Ma hóa thành công ư ? vậy tại sao ta vẫn giữ được lí trí ? hay chính những
quái vật kia là ma hóa không thành công ? Còn nữa, tại sao chiếc đồng hồ của
mình lại biến đổi thế này ?
Có thể Phong vừa tiếp xúc với một lĩnh vực hoàn toàn mới, một thứ cao siêu mà
hắn không thể nào hiểu nổi, không chỉ đơn giản là một viên thiên thạch chứa ma
khí, những quái vật chúng có đầu não liên kết với nhau, chúng có hệ thống sức
mạnh riêng, có đại vị nghiêm ngặt.
Những đồ công nghệ bị nhiễm ma khí với chất lượng cao sẽ bị biến đổi, trở
thành một phần trong mạng lưới ma khí, có thể liên kết biết được những quái
vật bị ma khí xung quanh, dựa theo cả các quái vật đó để hình thành nên một
bản đồ cụ thể.
Nghiên cứu chiếc đồng hồ một thời gian, ngoài việc quan sát bản đồ địa hình và
phân bố quái vật ra thì nó còn có thể đo mức độ ma khí của quái vật. Hắn tò mò
nhìn xem thì rốt cuộc cũng thấy cấp độ ma khí của chính hắn “ Cấp 1, Ma khí
100/1000 “
Đây chẳng phải giống trò chơi online sao ? Đánh quái được kinh nghiệm rồi lên
cấp. Vậy ai đã tạo ra hệ thống này ? Ai đã thả thiên thạch để trái đất diệt
vong ? Không thể có truyện trùng hợp thiên thạch ma khí rơi trúng Trái Đất
nhiều như vậy được.
Mặc kệ âm mưu gì, giờ đây mình quá nhỏ bé để có thể hiểu được, mình chỉ muốn
sống, muốn tìm mẹ và anh, phải càng ngày càng trở lên mạnh mẽ. Phong khẽ động
tay, tiếng gió vù vù phát ra, hắn cảm nhận mỗi khi hắn di chuyển hay hoạt động
ma khí trong cơ thể lại sôi lên, cung cấp sức lực tràn trề, một đấm đánh ra
cong cả một thanh sắt, thứ mà trước giờ hắn chỉ thấy ở trong phim.
Khi con người trải qua nhiều biến cố, họ dần trưởng thành, bình đạm hơn trước
sóng gió, đưa ra những quyết định đúng đắn trong những giây phút quan trọng.
Cảm nhận mình còn quá yếu, có lẽ việc cần làm đầu tiên là tích ma khí lên cấp
2, chẳng phải trong game mỗi khi lên cấp đều tăng trưởng lớn sức mạnh sao ?
Nói là làm, hắn lấy cây móng vuốt dài cầm trên tay, nó vẫn còn gắn kết tinh
thể kì lạ đang phục hồi dần ánh sáng theo những đường hoa văn. Phong lặng lẽ
đưa móng vuốt rút ra khỏi tinh thể, hắn lấy một sợi dây xỏ qua cái lỗ rồi đeo
nó trước ngực. Đây là di vật còn lại của cha hắn, hắn muốn nó luôn luôn bên
cạnh, hị vọng người cha sẽ phù hộ hắn được bình an.
Giờ là lúc làm thợ săn, hắn thu mình như một con mèo nhỏ ngồi trong góc liếc
mắt ra ngoài. Phong nhận ra những người chết trong lúc ma hóa cũng có thể cho
hắn ma khí nhưng có vẻ rất ít, nhiều lần thành quen, hắn không còn chướng ngại
tâm lý mà luôn nghĩ đó là một giải thoát cho họ, chắc gì sau thời gian dài họ
đã không biến thành quái vật. Còn những quái vật ma hóa thất bại, mất đi lý
trí vẫn còn đang lởn vởn ngoài kia, hôm nay Phong quyết định đi săn chúng.
Đồng hồ phân bố chỉ rõ địa hình, vị trí của hắn là một điểm màu lam, xung
quanh có vô vàn điểm đỏ và trắng xen kẽ. Những điểm trắng theo thời gian biến
dần thành hồng rồi đỏ chính là những người đã chết, theo thời gian ma khí xâm
chiếm sẽ biến thành quái vật, còn những điểm màu đỏ chính là những người sống
bị ma khí làm mất lí trí, chỉ còn biết giết chóc và tàn bạo.
Hắn chọn một góc chỉ có ba quái vật ma khí cấp 1, bọn chúng khỏe mạnh hơn
người thường, đang lang thang cùng nhau trên đường.
Kế hoạch hoàn hảo là dùng xe hơi đè bẹp bọn chúng, nhưng khổ nỗi Phong không
biết lái xe, hắn đã thử vài lần nhưng xe không khởi động, dù gạt và bấm loạn
các nút.
Không biết võ công, cũng chẳng giỏi đánh nhau đường phố, Phong chỉ là một học
sinh hết sức bình thường, bảo hắn cầm móng vuốt lao vào đánh giáp lá cà với 3
con quái vật thì hắn không dám.
Nhưng không thử lần đầu thì sao có lần thứ hai, hắn muốn thử đối đầu với một
con trong số ba bọn chúng. Theo dõi đã lâu, hắn từ từ tiến lại gần, không kế
hoạch, không có chuẩn bị.
Grao ! Một con quái vật quay người lại làm hắn giật bắn mình, nó nhe hàm răng
sắc nhọn hết cỡ, đôi mắt đỏ lừ nhìn lại. Tưởng chừng như sắp phải hỗn chiến,
Phong đã chuẩn bị quay lưng chạy thật nhanh… Nhưng con quái vật gào thét nhỏ
lại, rồi không để ý đến Phong mà tiếp tục lang thang
Hắn nghĩ ta là đồng loại sao ? Vì ma khí trong cơ thể mình ?
Thừa cơ con quái vật quay lại, hắn chạy thật nhanh đến, nhắm thẳng đến trái
tim con quái vật rồi đâm thật mạnh, cánh tay tàn bạo đem móng vuốt dài ngoáy
một vòng trong cơ thể nó. Hắn đưa tay còn lại thọc sâu móc hẳn vào trong lồng
ngực con quái vật, từng đợt từng đợt ma khí trong cơ thể nó tràn ra như tìm
được điểm đến mới, xâm nhập theo da thịt đi vào cơ thể Phong.
Tích, đồng hồ chỉ tăng thêm 10 điểm ma khí.
Hắn chưa tìm thấy con quái vật nào có tinh thể gì cả, chẳng lẽ chỉ có quái vật
có móng vuốt kia mới có tinh thể hay sao ? Nó là cấp mấy ? Chắc hẳn cũng không
cao quá, cha hắn cũng giết được vài con, đạn cũng có thể bắn xuyên qua. Với
một người lính được trang bị súng đạn đầy đủ thì giết 10 con 20 con cũng không
có vấn đề.
Ma khí vào cơ thể, mỗi lần như vậy đều mang theo bao loại cảm xúc bạo ngược,
tà ác xâm chiếm cơ thể, mỗi lần như vậy tinh thể trước ngực lại sáng nhanh hơn
một chút, những cảm xúc tiêu cực sẽ theo đó mà tiêu biến, dựa theo tiến độ này
khi hắn tích đủ ma khí lên tới cấp hai thì tinh thể sẽ sáng đầy.
Hắn vẫn đang suy nghĩ thì hai con quái vật còn lại thấy đồng bạn bị giết bèn
lao tới, mỗi con một phía bao vây Phong.
Ánh mắt hắn bình tĩnh, hét lớn Grao grao ! Hai con quái vật không để ý vẫn
tiếp tục tiến tới, cho tới khi con đầu tiên vươn tay nhe răng thì Phong mới
biết mình đã lầm, chúng đã thấy hắn giết một con quái vật khác. Giờ này còn
không bỏ chạy thì đợi đến bao giờ ?
Cuộc sống trong thành phố cũng không đến nỗi tệ, một tuần liền lặp đi lặp lại
nhàm chán, thi thoảng Phong vẫn còn thấy một vài người chưa bị nhiễm ma khí,
họ sống co cụm, dựa vào thức ăn trong một cửa hàng nào đó để tồn tại. Hầu hết
số bọn họ đều là những người không chịu di tản hoặc những tên xã hội đen ở lại
thành phố tìm kiếm kích thích bằng việc săn giết quái vật. Cuộc sống sẽ ra sao
nếu họ chỉ bị cào một vết thương hay hết thức ăn ? hết đạn ?
Hắn muốn lại gần làm quen nhưng họ đều thấy Phong đã có ma khí quấn thân,
không muốn cho hắn lại gần, chẳng biết lúc nào một thằng bé có thể biến thành
quái vật được cả.
Với tình hình này thì chắc cũng không thể đi tới khu tập trung được rồi, ban
ngày hắn lang thang tìm kiếm thức ăn, chủ động tránh xa lũ quái vật, ban đêm
nấp tại một góc phòng nào đấy. Vì sao ư ? Vì ban đêm là lúc động vật đi săn
mồi.
Không chỉ có người bị ma hóa, mấy ngày gần đây cả mèo, chó, chuột cũng đã ma
hóa. Bọn chúng di chuyển linh hoạt, khát máu hơn và cũng khó đối phó hơn.
Ngươi sẽ chẳng biết lúc nào sẽ có một bộ móng vuốt sắc lẻm muốn cạo đi một
miếng thịt hay muốn đâm thẳng vào tim cả.
Hắn trước giờ thường hay suy nghĩ một mình, những khoảng không gian tĩnh lặng
như buổi tối càng làm suy nghĩ của hắn bay xa hơn. Ma khí sao ? nó toát ra từ
viên thiên thạch khổng lồ màu đen kia, vậy chẳng phải đó là kết tinh ma khí,
chỉ một viên thôi mà khổng lồ như vậy. Thứ ta thấy trong mơ đang sinh trưởng
trong viên thiên thạch đó sao ? Vậy tại sao nó lại phải thả ma khí ra ngoài ?
Có lẽ ma khí càng nhiều thứ bị ma hóa thì nó sẽ càng sinh trưởng nhanh, đến
một ngày, khi xuất hiện ma hóa cấp cao chẳng hạn cũng là lúc nó sinh nở. Liệu
thế giới ai sẽ đạt tới đó, ai sẽ ngăn cản những con quái vật này ? Những người
ma hóa mà vẫn còn lý trí như ta sao ? Thật là nhiều câu hỏi liên tiếp hiên ra
trong đầu.
Phong lại đưa tay trái lên, nhìn bàn tay không giống người, có lẽ nó đang dần
biến ta thành quái vật. Lỗ hổng gớm giếc vẫn ở đó, một vài tua thịt lay động
như những con giòi đang thèm khát. Những mạch máu màu đen đã lan vượt qua
chiếc đồng hồ một chút. Hắn thở dài, kiếm một miếng vải bọc cả bàn tay của
mình lại. Trước khi hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra thì hắn sẽ không để ai thấy
nó cả.
Từ lúc cha hắn mất tới giờ cũng được bảy ngày, những ngày này, Phong quen dần
với việc tìm kiếm quái vật lạc đàn và săn giết, ma khí trong cơ thể rốt cuộc
đạt đầy. Nhưng tại sao vẫn không thăng cấp ? Không phải đều là đầy kinh nghiệm
rồi nhân vật sẽ hồi đầy máu, sức mạnh thăng thiên rồi có thêm điểm cộng thể
lực hay cộng sức mạnh sao ? Thật là lừa dối.
Mọi hi vọng cuối cùng sụp đổ khi ma khí của hắn đạt 1001/1000, hắn vẫn không
lên cấp.
Ta cần đạt được nhiều tình báo hơn, ta cần tìm kiếm những người như mình.
Cầu được ước thấy, đúng lúc này trên đồng hồ vang lên một thông báo, tên thông
báo là “ Chính phủ : Những người có thể nhận được tin tức này xin hãy tập hợp
về điểm tập trung XX, chúng ta có nhiệm vụ cần các ngươi, phần thưởng mỗi
người một ma tinh.”
Ma tinh là thứ gì ? kết tinh ma khí sao ? Mẹ kiếp, bọn chúng đã biết nhiều
công năng của mấy đồ vật biến dị như thế này chắc hẳn đã nghiên cứu từ rất lâu
rồi. Phong nhìn lại chiếc đồng hồ của mình rồi lại thở dài.
Thôi đi, dù gì cũng để mình tìm hiểu thêm một chút xem chuyện gì đã xảy ra
trên cái thế giới này.