Tiêu Hao Chiến


Người đăng: Cuongvxhg123

Phi Dương rõ ràng tình hình hiện tại không ổn, hắn có thể cảm nhận được luồng
khí khác cũng đang tiến về hắn. Hắn thầm than khổ lên, nhìn thấy Thiền Trung
nằm đấy hắn không nghĩ nhiều cầm kiếm lên cho nhát chém.

Phụt.

Thiền Trung cuồng phún máu tươi, cặp mắt đỏ ngầu nhìn thẳng hắn như muốn giết
người. Phi Dương cảm khái một cái, nếu cặp mắt có thể giết được ta mi đã không
nằm đấy rùi ha.

Sở dĩ hắn chém Thiền Trung vì mấy ngày nay hắn đã gần đột phá Võ linh đỉnh
Phong rồi, tại hắn chém toàn lũ yếu gà nên không đủ một hơi lên thẳng mà thôi.
Vậy nên chỉ cần giết tên này hắn chắc chắn đột phá. Luồng khí tự tăng lên một
đoạn ( Võ linh đỉnh phong). Phi Dương nghiêm mặt lại quan sát xung quanh.

Tình thế trước mắt rất không ổn nhưng Phi Dương cũng vô cùng bình tĩnh để xuy
xét tình huống hiện tại. Hắn cười gằn một tiếng, nắm vào túi đồ bên hông chuẩn
bị tác chiến.

Trái tim hắn run mãnh liệt, trận này sẽ căng lắm đây mà.

Thu Thủy nhấc chiếc đá lên truyền âm đi: "Sơn Nam, bắt lấy hắn đi."

Ở tông môn nàng đã được nghe các trưởng lão nói về tên này dù đã điều tra kỹ
vẫn không ai biết lai lịch của hắn, mọi người khuyên nàng phải cẩn thận gặp.
Nàng sẽ không mắc sai lầm như tên Tống Nam kém cỏi kia, giờ cũng không có
vướng víu.

Nàng với Sơn Nam chắc chắn giết được hắn, một tên Võ linh không thể địch lại
hai Võ Vương được.

Vèo.

Sơn Nam bay từ trên tán cây lao thẳng từ trên không xuống nơi Phi Dương đang
đứng tung lên một chưởng. Sơn Nam không cầm vũ khí bởi vì hắn cao thủ luyện
thể vũ khí chỉ là vướng víu thôi.

"Tiêu khiển quyền"

Quyền chưởng gào thét tạo nên cả lốc nhỏ hơn cả Tống Nam khi trước Phi Dương
gặp. Không dám thất lễ, hắn cầm lên đoản đao của Thiền Trung tăng cường chân
khí cùng hỏa diễm lên đao đánh ra một phát.

Tách.

Thanh đao nứt ra một vết to, Phi Dương bị đánh lùi về sau.

Pha vừa rồi hắn đã thành công cản được đòn đánh lén, đơn giản là cảm nhận hắn
tốt, một phần bản năng là đi săn lâu dài phát giác đi.

Ném đi đoản đao, Thừa cơ hắn ném ra một dãy bom mù. Lũ võ giả thời này bất quá
biết chế tạo bom khói nhưng không thể bao trùm phạm vi lớn như hắn được. Kiếp
trước khi làm công tử ca hắn đã từng đi bộ đội, tự chế vũ khí suốt.

Không để hai người kia phản ứng hắn lách thật nhanh chạy vào rừng. Sơn Nam tuy
không nhìn thấy hắn nhưng cảm ứng Phi Dương vô cùng tốt, hắn bật hết hỏa lực
đuổi theo.

Phía xa, Thu Thủy thấy vậy cũng chạy nhanh theo yểm trợ, đừng nghĩ trong rừng
sẽ cản được mũi tên của nàng khi lên cảnh giới cao lực bắn và tầm nhìn thì cây
cối cũng không vấn đề. Nhưng là nàng lại khó xác định được thân ảnh Phi Dương
trong khói.

Phi Dương chạy trối chết trong rừng vừa chạy vừa thả ra khói, hắn cũng dự tính
trước nơi hắn cần chạy với số bom ít ỏi này.

Lần này không như lần trước, hắn không thể cắt đuôi được hai kẻ này dễ dàng
vậy chúng có bị thương với què như Tống Nam đâu nên chạy còn sắp đuổi kịp hắn
rồi.

Hắn chỉ có 30 phút, tên kia chạy quá nhanh. Không nghĩ nhiều hắn chạy thẳng về
phía bắc.

Băng qua mấy tán cây, Thu Thủy liên tục bắn nhưng phong cách lạng lách đánh
võng của Phi Dương gần như né hết. Cắn môi một cái, nàng tập trung 4 phần linh
lực của mình vào chiếc tên, nheo mắt lại. Thấy thân ảnh Phi Dương bay ra khỏi
làn khói lúc, nàng bắn mạnh một cái.

Vụt.

Cảm thấy không ổn, Phi Dương tập trung cao độ linh khí quảnh lại giơ tay lên
bắt một cái.

Tí tách.

Lợi dụng cơ hội, Sơn Nam bắt kịp hắn, tiến lên ra một quyền. Mặt không đổi
sắc, Phi Dương ngạch sinh sinh cầm lấy mũi tên. Máu tươi từ bàn tay trái hắn
rỉ ra hắn không quan tâm. Giơ tay phải lên hắn tăng cường linh lực đấm mạnh
một cái về hướng Sơn Nam.

"Song Đấu Cực Quyền."

Vèo, vì hắn đang trên không nên chỉ kịp đỡ đòn đánh của Sơn Nam. Trọng lực từ
đòn đánh của đối phương đè xuống để hắn bay thẳng xuống dưới.

Bùm !

Bất quá, sở dĩ hắn chạy về hướng bắc dãy núi Thiên Thu cũng là một dự tính hắn
nghĩ ra. Phía bờ bắc không phải là đất mà là núi đá.

Trước đây mấy tháng, hắn cũng hay tới đây săn thạch quái nên hắn hiểu rõ. Nơi
đây rất có nhiều sơn động lớn nhỏ, đặc biệt là hướng hắn đi là một cái sơn
động rộng lớn đủ để đánh nhau cạnh ngôi miếu. Sơn động đấy là nơi gần nhất
quanh đây.

Hắn làm vậy để cách li Thu Thủy và Sơn Nam ra. Hắn chạy nãy giờ cũng đủ rồi.
Nhảy ra khỏi cái hố vừa rơi hắn cười dài một hơi.

"Hahahaa."

Ném nốt số bom khói ra. Ngoài bom khói hắn cũng còn đeo cả mìn nổ ở hông nữa.
Hắn ném hết sạch số thuốc nổ vào gần cửa hang rồi bay vào trong hang ngay.

Trong làn khói cảm nhận luồng khí của Phi Dương nhạt dần, Sơn Nam hốt hoảng
bay ra nhìn thấy thân ảnh Phi Dương lao vào cửa hang hắn cũng không do dự lao
vào ngay.

"Không."

Thu Thủy hoảng hốt kêu lên nhưng thật sự không kịp a.

Bùm !

Hai, ba quả thuốc nổ đồng thời phát nổ. Một loạt khối đá tầm vài trăm cân rơi
xuống che lại cái hang vào. Thu Thủy sững sờ một cái, Sơn Nam thằng ngu này.

Sơn Nam lúc này đang bị cơn thèm khát chiến đấu làm đỏ mắt. Nghe thấy tiếng ầm
hắn nghảnh mặt lại. Trong lòng hắn thầm kêu, không tốt trúng bẫy.

"Tiểu tử, ngươi dám lừa ta aaaaa."

Bốp bốp bốp, vỗ tay một cái vang ròn Phi Dương từ trong tối đi ra. Phi Dương
tươi cười nói: "Huynh đài việc gì phải nóng thế, chúng ta ở đây đàm đạo nhân
sinh không phải rất vui sao."

Phi Dương trong lòng rất vui a, đúng là những thằng cuồng thể hình hay bị cơ
ăn mất não rùi. Kể ra hắn cũng phi thường cảm khái không ngờ hắn có thể lừa
được hai đứa Võ Vương liền.

"Đáng chết."

Sơn Nam cuồng hống lao thẳng về phía Phi Dương. Phi Dương thân ảnh lại nhanh
hơn một chút chui thẳng vào một viên đá.

Bùm! Viên đá vỡ tan tành nhưng thân ảnh Phi Dương đã mất tăm hơi.

"Chúng nha từ từ chơi a" kèm theo một giọng nói mang tính khiêu khích vang
vọng.

Một viên đá lại bay ra nhằm thẳng hướng Sơn Nam, hắn giơ tay vận dụng chân khí
lại đón đỡ, bành. Lại liên tục thêm vài viên nữa. Sơn Nam điên lên nhưng hắn
cũng đành né.

Oanh.

...

Liên tục 40 phút đồng hồ tiêu hao chiến, Sơn Nam thở hồng hộc. Bất quá số đá
không còn mấy.

"Tiểu tử khỏi cần trốn nữa, ngươi không hạ được ta."

Oanh. Một viên đá khổng lồ gấp mấy lần bay ra. Sơn Nam cười một tiếng song
chưởng giơ lên.

Oanh.

Bất quá lần này lại khác với mấy lần trước, khi viên đá vỡ ra thì sắc mặt hắn
hơi đổi.

Giải thích chút: "Thực ra Võ linh với Võ Vương cũng không chênh lệch nhiều. Vì
Võ Vương sẽ dùng đơn vị là linh lực và một linh lực bằng hai cái linh khí của
võ linh thôi. Ở đây ta thấy rõ Võ linh đỉnh phong Phi Sơn là 1500 linh khí thì
Sơn Nam Võ Vương sơ kỳ là giai đoạn chuyển hóa 1500 linh khí sang 1500 linh
lực(3000 linh khí). Cũng Vậy, chiêu song đấu cực quyền của main là vũ trụ cấp
công pháp nên không tốn linh khí mà chỉ tốn khi hắn truyền linh khí thêm vào
chiêu để tăng uy lực lên chút thôi."

P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.


Thế Giới Huyền Huyễn - Chương #7