Khởi Đầu


Người đăng: Cuongvxhg123

Một nơi tối tăm trong khu ổ chuột, gió thổi, con đường cô đơn hiu quạnh. Giữa
cơn mưa ở nơi đáng khinh này bạn có thể thấy một anh chàng xanh xao, gầy gò,
gầy gò nằm bên lề đường, mọi người đi qua tấp nập nhưng lại không ai chú ý
tới.

Hắn ta là Phi Dương, một nhân vật đen đủi đáng khinh trong một khu ổ chuột
rách nát này được vài năm gần đây. Hắn nhớ lại thời hắn còn là một gia đình
rất hạnh phúc, giàu có, đầy ấm áp. Hắn nhớ bếp than gia đình ấm cúng lúc đấy.
Nhưng hắn thực sự thực sự mệt mỏi quá rồi, hắn không muốn nhìn hắn bây giờ,
hắn muốn chết, thực sự ao ước điều đó.

Lý do tại sao hắn ta ở nơi này đơn giản đến mức hắn ta chỉ gặp một cô gái bị
cưỡng hiếp và cố gắng giúp đỡ. Nhưng cái kết thì lại cay đắng, quá đắng, vì
anh ta chạm nhầm người, đó là một quan viên chính phủ a. Người ta chỉ cần một
bàn tay là đã lấy mất của hắn tất cả.

Khủng hoảng gia đình, công ty phá sản, bố mẹ thất nghiệp. Trong cơn điên loạn
vùng vẫy, họ liền đuổi hắn ra khỏi nhà.

Lúc này, hắn quyết định tự sát, hắn chết trong cái chết thanh thản. Lấy một
con dao đâm thẳng bụng mình, không thể nghi ngờ rằng bây giờ hắn đã cảm thấy
thoải mái, vơi đi mệt mỏi, sau đó thì hắn ngã xuống.

...

Núi Thiên Phong, đại sảnh lớn. Một người đàn ông trung niên ngồi ở chủ vị sâu
giọng nói: "Phi Dương sao lại lâu như vậy, nó đã ở trong từ đường đến tận 2
năm vậy mà không có bất kỳ đột phá nào, quá lâu?".

Ngồi bên dưới là cạnh một thanh niên khoảng 18 tuổi với bộ quần áo cực kỳ
nghiêm chỉnh nói: "Cha không nên lo lắng về hắn làm gì cả, suy nghĩ cho hắn
càng nhiều thì lại càng thất vọng mà thôi, bình thường là một võ giả cũng
không mất tới 2 năm liền tu luyện không có linh lực, lãng phí bao nhiêu tài
sản đổ lên đầu hắn, còn kết quả sao, kết quả là không thể đột phá tới Võ Linh.
"

Người trung niên nói: "Nó có thể không có thực lực nhưng nó có cố gắng của nó,
con không nên nói nó là như thế. Sau tất cả, nó vẫn là một cái thành viên của
gia đình này."

Phi Dục đứng dậy khỏi ghế, rời đại sảnh. Trước khi đi hắn nhìn lại người cha:
"Theo quy tắc của gia đình, nếu đến 16 tuổi, Phi Dương không đột phá, không có
linh lực, thì nó sẽ bị đào thải ra gia tộc, về làm tạp dịch mà thôi."

Phi Chiến đau đầu, lưỡng lự hồi lâu, hắn lúc này thật sự chỉ mong con trai
mình sẽ có linh lực, sẽ vượt qua được ngày mai mà thôi.

"Phi Dương a, ngươi đừng để cha ngươi thất vọng nữa, hãy tu luyện thành công
linh lực đi."

...

Lúc đó, từ trong từ đường bên kia núi, Phi Dương bị choáng váng, cả khuôn mặt
tái xanh. Hắn ngưng tụ tinh thần đã nhập ma, thậm chí là run rẩy. Lý trí hắn
đã nằm gọn trong một mảnh tối, không lối thoát. Sợ quá, hắn hốt hoảng thét
lớn: "Cứu mọi người cứu ta, ta bị tâm ma phản phệ, cứu, cứu". Hắn không ngừng
la hét nhưng là từ đường có mỗi mình hắn, không ai có thể nghe thấy. Hắn ngã
gục xuống đất, con mắt nhắm nghiền, ra đi về nơi cực lạc.

Một tiếng trôi qua, Phi Dương tỉnh dậy và mở mắt ra. Hắn ngạc nhiên, ở đâu, ta
đang ở đâu, nơi này quá lớn, anh ảm đạm tựa như trong một bộ phim ma vậy. Hắn
quá sợ hãi khi đi quanh phòng tìm lối thoát. Đột nhiên hắn cảm thấy cơn đau
đầu của mình bạo phát, quá đau, đau đến hắn không thể chịu đựng nổi nữa, hắn
ngã thẳng xuống đất ôm lấy cái đầu mình.

Trong cơn đau đớn, đại lượng ký ức tràn về ký ức bị lãng quên bỗng nhớ lại
tình huống hiện tại. Hắn đã chuyển sinh thành một kẻ giống hắn y như đúc từ
cái tên cho tới cái khuôn mặt này không khác gì diện mạo lúc trước cả. Chỉ là
ký ức có chút khác, được bổ sung thêm ký ức nơi này.

Nơi này chính là Vân Ẩn đại lục, võ đạo vi tôn, người chết vô số. Về thân
phận, hắn sống ở trong một gia tộc nhỏ ở phía bắc, là con trai của gia chủ.
Gia tộc của hắn thì đã ẩn mình từ lâu không can thiệp bên ngoài, còn vì cái lý
do gì thì hắn không rõ nữa.

Theo hắn được biết, tình hình hiện tại của hắn không được tốt lắm, kể từ khi
mẹ hắn qua đời, cha hắn dường như không còn quan tâm đến hắn nữa ( hắn nghĩ
nhầm ) địa vị trong nhà của hắn cũng thấp dần do hắn tu luyện không đến nơi
đến chốn.

Mặc dù gia đình hắn là con trai gia chủ, nhưng hạ nhân nhiều kẻ coi thường
hắn, vì mấy năm không có linh lực. Tuy nhiên, cuộc sống không được tính là
khốn khổ, gia tộc cũng đủ tiền để nuôi những kẻ như hắn.

Minh bạch một điểm nhờ cha, vẫn bỏ ra tài nguyên tu luyện cho hắn dùng, vậy mà
hắn vẫn tu luyện chậm chạp. Mất đến hai năm bế quan mà không có nổi một tia
linh lực, cha hắn chắc chắn là rất thất vọng.

Tương tự theo Vân Ẩn Đại lục, võ đạo cũng liền được chia thành những cảnh giới
như sau: Võ Sĩ, Võ Sư, Võ Linh, Võ Vương, võ Tướng, Võ Hoàng, Võ Tôn, Võ Đế,
Võ Thánh. Mỗi cảnh giới thì được chia thành các tiểu cảnh giới là sơ kì, trung
kì, hậu kì và đỉnh phong.

Hắn lúc này, hiện đang ở trong một tình huống không ổn định nếu hắn không có
linh lực vào ngày mai, hắn sẽ bị trục xuất ra làm tạp dịch. Hắn lục lọi khắp
hành lang, nhặt lên một ít linh quả còn xót lại lên để tu luyện. Không chần
chừ, hắn cắn hết một quả rồi ngồi xuống tĩnh tọa.

"Thật, thật mới chỉ ăn một quả mà ta đã có thể cảm nhận được linh lực rồi ?".

Hắn tự hỏi lý do là gì, hắn liền nghĩ tới khả năng tự nhiên này xảy ra do hai
linh hồn dung hợp khiến cho tâm trí của hắn trở nên mạnh mẽ.

Minh bạch điểm này, hắn bắt chéo chân và ngồi xuống để tu luyện liên tục không
dừng. Trải qua những mấy lần cắn linh quả bài học, hắn đã cảm nhận được ba
động linh lực đang lan tràn khắp cơ thể mình, hắn hạnh phúc lạ thường. Bây
giờ, thì hắn đã ngưng tụ linh lực thành công.

Đột nhiên, sâu trong tâm trí của mình, hắn nhìn thấy một quả bóng đang liên
tục bành chướng, lớn dần lớn dần, hắn cố dừng nó lại nhưng không được.

Bùm !

Một tiếng nổ vang trong đầu hắn, một bảng số liệu liền ngay lập tức hiện ra.
Hắn khá ngạc nhiên khi nghĩ rằng đây là một hệ thống, nhưng anh ta không rõ về
bảng này. Đơn giản vì không có tiếng nói chỉ là một cái bảng.

Bảng thống kê tăng trưởng

Tên: Phi Dương

Cảnh giới: Võ Linh Sơ Kỳ

Lực chiến : 200

Thiên Phú: Tinh thần (yếu)

Công Pháp: không

Thần Thông: không

Thư viện: Song Đấu Cực Quyền, Thôn Phệ Lực Lượng, Thiên Nhãn Tăng Phúc, Hư
Không Ẩn Sát Thuật.

Đây là một phụ kiện bất ngờ, một kinh hỉ nhỏ. Hắn vô cùng hạnh phúc, có lẽ cơ
hội đổi đời là đây. Hắn thề, đời này sẽ không còn tẻ nhạt nữa, hắn thề hắn sẽ
đánh bạo hết thảy kẻ chống lại hắn.

P / s: Ta bắt đầu kế hoạch editor lại các chương truyện.


Thế Giới Huyền Huyễn - Chương #1