Cùng Mạc Tần Phong Luận Bàn


Người đăng: ٩ܓܨDiễm Linh Cơ ۶♡⎠

“Hừ! Trả lại ngươi, chúng ta đến đánh đi”. Mạc Tần Phong hừ một tiếng, đem Du
Long Phiến trả lại cho hắn.

“Được rồi”. Lạc Cảnh Thiên cười tiếp lấy Du Long Phiến.

“Mạc thúc thúc, cẩn thận rồi”.

Xoạt!

Lạc Cảnh Thiên trên tay Du Long phiến mở ra. Cả người hắn khí thế liền thay
đổi, trở lên vô cùng… đáng sợ.

Mạc Tần Phong giật mình nhìn lấy hắn, nheo lại đôi mắt. Ông ta không nghĩ tới,
Lạc Cảnh Thiên lại có khí thế như này, cảm giác rất kỳ quái. Chỉ là một cậu bé
15 tuổi lại làm cho ông ta có chút giật mình.

Mà lại Du Long Phiến trên tay Lạc Cảnh Thiên càng làm cho ông ta kiêng dè. Bởi
vì Mạc Tần Phong có thể cảm nhận được, từ trên Du Long Phiến tỏa ra sức mạnh
rất ghê gớm.

Nhếch miệng cười, Mạc Tần Phong lập tức lao tới.

Nhìn thấy thế, Lạc Cảnh Thiên tay còn lại ngửa ra, trên tay bỗng chốc xuất
hiện một sợi dây màu vàng ngưng tụ từ ma lực, hắn không chút do dự quất tới.

Mạc Tần Phong giật mình, cũng không né tránh, ông ta muốn thử một chút, xem
xem rốt cuộc uy lực tới đâu.

Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng cười.

Ha ha, thật coi pháp sư là trẻ con sao? Lại dám ngạnh kháng? Tuy nhiên uy lực
không mạnh, nhưng mà… ta là pháp sư. Làm sao có thể cứng đối cứng với võ giả?.

Mạc Tần Phong quyền đầu đánh về phía sợi dây, nhưng mà sau đó gương mặt liền
biến sắc. Sợi dây giống như một con rắn như thế, né tránh quyền của ông ta.
Sau đó nó quấn lấy cánh tay hắn.

Lạc Tần Phong nở nụ cười, bàn tay bóp lại, nhất thời, sợi dây trên tay Mạc Tần
Phong siết chặt lại.

“A!”.

Nhất thời, Mạc Tần Phong kêu lên, cánh tay ông ta cảm nhận được sự đau đớn.
Tuy nhiên có vẻ Lạc Cảnh Thiên sức mạnh cũng không lớn, cho nên cũng chỉ là bị
đau mà thôi, không ảnh hưởng được ông ta quá nhiều.

“Nhãi con, muốn trói ta? Nằm mơ a”.

Mạc Tần Phong kêu lên một tiếng, dùng tay còn lại nắm lấy sợi dây dùng sức kéo
ra.. Lạc Cảnh Thiên ánh mắt như hiện lên ý cười, tay khẽ nắm một cái, sợi dây
kia bỗng nhiên sáng lên.

Nguy!

Mạc Tần Phong giật mình, dùng sức đem sợi dây ném ra ngoài, nhưng là bay ra
chưa tới một mét, sợi dây liền nổ ầm một cái đem Mạc Tần Phong đẩy lùi lại vài
bước.

“Nhãi con, chiêu này cùng ai học? Âm hiểm như vậy?”. Mạc Tần Phong lớn tiếng
kêu. Hiển nhiên ông ta cũng chẳng bị thương chút nào.

“Mạc thúc thúc, làm sao lại âm hiểm đây? Chúng ta là công bằng giao chiến,
chiêu thức nào mà chẳng dùng được? Hơn nữa, ngài thực lực so với ta mạnh hơn
đâu chỉ gấp bội, chút chiêu thức này đâu làm khó được ngài”. Lạc Cảnh Thiên
cười nói.

“Hảo tiểu tử, xem chiêu”.

Mạc Tần Phong gia tốc rút ngắn khoảng cách chỉ còn chưa tới hai mét với Lạc
Cảnh Thiên. Quyền đầu đưa tới nhắm ngay ngực hắn.

Biết trốn không thoát, Lạc Cảnh Thiên phía trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một
cái khiêng lớn, quyền đầu của Mạc Tần Phong đánh vào tấm thuẫn, trong nháy mắt
liền đem tấm thuẫn đánh vỡ, mà Lạc Tần Phong tranh thủ thời gian lùi lại phía
sau.

“Ha ha, tiểu Thiên, xem ra ngươi kỹ năng chiến đấu cũng không ra sao a? Thiên
phú tốt như vậy, có thời gian luyện tập võ kỹ, làm sao không có thời gian
luyện tập kỹ xảo chiến đấu đây?”. Mạc Tần Phong cười nói.

“Mạc thúc thúc, ngài nói đùa. Ta mới chỉ có 15 tuổi a, thời gian còn dài. Hơn
nữa… ai nói ngài đã thắng rồi? Đắc ý cái gì đây?”.

Lạc Cảnh Thiên lao tới.

Pháp sư sẽ không cận chiến? Nói đùa sao? Hắn lại không phải như mấy tên pháp
sư chỉ biết vung trượng a. Hắn nhưng là học qua không ít võ kỹ. Chính là muốn
trở thành cận chiến pháp sư.

Lạc Cảnh Thiên trong nháy mắt liền tiếp cận Mạc Tần Phong, mà chờ đợi hắn
chính là một cái nắm đấm lao tới. Trong khoảnh khắc đó, Lạc Cảnh Thiên bỗng
nhiên giống như một con rắn quấn quanh người Mạc Tần Phong, Du Long Phiến
trong tay đâm tới.

Mà Mạc Tần Phong trong nháy mắt đó liền phản ứng đưa tay lên đỡ, mũi dao trên
Du Long Phiến đâm vào cánh tay ông ta, nhưng là… không có gì dùng.

Mẹ nó! Da dầy như vậy?.

Lạc Cảnh Thiên nội tâm chửi tục một câu, chỉ là chưa kịp phản ứng liền bị Mạc
Tần Phong nắm lấy chân ném ra ngoài.

“Ha ha, tiểu Thiên, rơi xuống võ đài là thua a”.

Mạc Tần Phong cười lớn, chỉ là nụ cười trên mặt trong nháy mắt ngưng kết.

Ta đi, thế nào quên tiểu tử này nắm giữ Khinh Thân Thuật cùng Hư Không Đáp Bộ
đây?.

Chỉ thấy Lạc Cảnh Thiên trên không nhìn bao quát một cái, sau đó nở ra nụ cười
bí ẩn, từ trên không trung rơi xuống tốc độ chậm rất nhiều, sau đó hắn giống
như chạy trên đất bằng, trên không trung chạy vào phạm vi võ đài. Mà ngay sau
đó, hắn từ trên không trung lao xuống, hiện hóa ra một cây thương lao xuống
trên đỉnh đầu Mạc Tần Phong.

Mạc Tần Phong cười nhẹ một tiếng, tuy nhiên tốc độ Lạc Cảnh Thiên rất nhanh,
nhưng là chạy không khỏi ánh mắt ông ta. Chỉ thấy Mạc Tần Phong nhún người
nhảy lên.

Lạc Cảnh Thiên giật mình, trong nháy mắt vận dụng Khinh Thân Thuật chậm lại
tốc độ, thương trên tay quét ngang qua. Nhưng là Mạc Tần Phong thoáng cái liền
né tránh.

Sau đó, mũi thương trên tay Lạc Cảnh Thiên đâm tới, Mạc Tần Phong nghiêng
người né tránh. Nhưng là Lạc Cảnh Thiên làm sao có thể như thế liền dừng? Hắn
vận dụng toàn bộ ma lực tăng lên tốc độ, cánh tay cầm thương điên cuồng đấm
liên hồi.

Nhưng là… cũng không có gì dùng.

Mạc Tần Phong tốc độ né tránh nhanh tới khó tin.

Đâm được mấy chục nhát, một cái cũng không chúng được Mạc Tần Phong dù là góc
áo. Mà Mạc Tần Phong bỗng nhiên đưa tay ra nắm lấy cây thương trên tay hắn.

Lạc Cảnh Thiên chân đạp một cái, Hư Không Đáp Bộ vận dụng ra, trong nháy mắt
liền chạy về phía sau lưng Mạc Tần Phong, thương trên tay quét một cái, chỉ là
vừa ra chiêu xong liền phát hiện Mạc Tần Phong không còn ở trước mặt nữa.

Ngay sau đó, vừa rồi xuống đất hắn liền cảm nhận được nguy hiểm. Ngẩng đầu
nhìn lên liền thấy Mạc Tần Phong đánh tới. Không kịp né tránh, Lạc Cảnh Thiên
lập tức triệu hồi khiêng chắn, một cước kia của Mạc Tần Phong đem khiếng chắn
đánh né, đạp vào ngực hắn làm hắn bay ra ngoài vài mét.

“Khụ khụ, Mạc thúc thúc, ngươi tốc độ thật nhanh”. Ho khan hai tiếng, Lạc Cảnh
Thiên đứng dậy nhìn Mạc Tần Phong nói.

“Ha ha, thật xin lỗi tiểu Thiên, Mạc thúc dùng lực hơi lớn”. Mạc Tần Phong xấu
hổ cười nói. Vừa rồi ông ta bị Lạc Cảnh Thiên công kích làm hưng phấn, thế là
nhất thời dùng lực hơi nhiều.

“Không sao, luận bàn nha, điều không tránh khỏi mà. Hơn nữa, Mạc thúc thúc,
không biết tốc độ của ngài… có nhanh hay không đây?”. Lạc Cảnh Thiên nở ra nụ
cười âm hiểm nói. Sau đó bàn tay giơ lên búng tay một cái.

Tách!

“Cái gì?!”.

Mạc Tần Phong ngẩn ra, sau đó liền biến sắc, né tránh về phía bên trái, mà
ngay chỗ ông ta vừa đứng nhô lên một thanh thạch nhũ đầu nhọn vô cùng. Còn
chưa kịp hiểu ra, bản năng liền báo cho ông ta biết có nguy hiểm. Mạc Tần
Phong lại tiếp tục né tránh.

Mạc Tần Phong vội vàng né qua chỗ khác, nhưng là những nơi ông ta đặt chân,
chưa đầy một giây liền hiện lên thạch nhũ từ dưới đâm lên.

Xoạt.

Mạc Tần Phong nhảy cao lên né tránh trạch nhũ bên dưới, vô ý thức ngẩng đầu
nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên, nhìn thấy nụ cười bất thiện trên mặt hắn, ông ta
liền cảm thấy không ổn.

Quả nhiên, nơi ông ta chuẩn bị hạ xuống nhô lên mấy chục cái thanh nhũ, nếu
rơi xuống, người bình thường chắc chắn bị đâm thành cái sàng. Mà Mạc Tần Phong
chỉ hừ lạnh một tiếng, hai tay chụm lại quét một cái, các khối thạch nhũ trước
mặt liền nát bấy.

Mà sau đó, càng nhiều thạch nhũ bên dưới nhô lên đâm về phía ông ta.

Bởi vì vừa rồi chiến đấu, Lạc Cảnh Thiên biết hắn chắc chắn đánh không lại Mạc
Tần Phong. Hắn hiện tại hận chết cái gì mà cận chiến pháp sư. Thật sự đối mặt,
võ giả liền treo lên đánh cận chiến pháp sư có được hay không? Thân thể tố
chất không bằng, tốc độ phản ứng không bằng. Cho nên chỉ có thể dùng trí.

Thế là hắn liền đem ma lực rải khắp mặt đất, chính là chờ lúc này.

Ma pháp xuất phát từ 3 điều cơ bản, thứ nhất là tâm trí, thứ hai là thiên
nhiên, thứ ba chính là từ các chiều không gian khác.

Mà hắn tu luyện chính là loại thứ ba, dù sao Nhẫn Giới trên tay hắn nối liền
với các không gian khác nhau trong vũ trụ, có thể nói ma lực trong cơ thể hắn
gần như là vô hạn. Khác biệt chính là ma lực nhiều hay ít mà thôi. Giống như
hắn hiện tại, nhiều lắm là sử dụng được các loại ma pháp cấp thấp, cấp cao…
thật xin lỗi, ma lực không đủ.

Loại thứ hai hắn là không thể nào tu luyện.

Mà loại thứ nhất, hắn chính là hiện tại đang vận dụng. Chỉ cần động ý niệm
liền có thể, nhưng hắn chính là muốn búng tay một cái. Đơn giản là vì… đẹp
trai a.

Mạc Tần Phong nhíu mày một cái, né tránh mãi cũng không được, bởi vì thạch nhũ
sắp đem cả võ đài bao phủ rồi. Ông ta hừ một tiếng, nhảy lên cao, toàn thân
tỏa ra sức mạnh đáng sợ, hai tay quét một cái, toàn bộ thạch nhũ trên võ đài
liền bị quét sạch, hóa thành từng đốm vàng giống như đom đóm trong không khí.

Mà phía sau, Lạc Cảnh Thiên bàn tay đưa lên trên cao, các đốm vàng kia đột
nhiên bay lên xung quanh Mạc Tần Phong, sau đó dần lớn lên bằng một ngón tay
cái.


Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư - Chương #9