Tiết Học Đầu Tiên


Người đăng: ٩ܓܨDiễm Linh Cơ ۶♡⎠

“Hiện tại, mang theo chó của ngươi, lăn khỏi đây”. Lạc Cảnh Thiên quát lên.

“Hừ! Ngươi chờ đó cho ta”. Tạ Minh Viễn biết hiện tại cũng không làm gì được
Lạc Cảnh Thiên, tức giận quay người bỏ đi.

Đám lớp A cũng đồng loạt rời đi.

Lạc Cảnh Thiên nheo mày, trở lại trong lớp.

Ngay tại lúc này, tiếng chuông báo hiệu vào giờ học vang lên. Đám người cũng
đồng loạt đi vào trong. Chỉ còn sót lại có một mình tên kia ngồi ủ rũ tại
trước cửa. Sau đó hắn cũng đứng dậy rời đi.

Nhìn bóng lưng của hắn, một số người không khỏi đồng tình.

Họ lại nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên.

Trong lớp, có trên phân nửa biết Lạc Cảnh Thiên hoặc nghe nói qua về hắn.

Dù sao, tứ đại gia tộc con cháu đời sau, họ dù không quen biết cũng sẽ tìm
hiểu một chút tránh cho sau này khỏi đắc tội.

Nhưng mà, Lạc Cảnh Thiên có tiếng đối xử mọi người hòa nhã, tính cách dễ gần.
Lại không nghĩ tới, hắn lại có một mặt đáng sợ như này.

Lúc này họ cũng hiểu được, vừa rồi Lạc Cảnh Thiên chính là cố ý để tên kia
đánh chúng, thậm chí cố ý phun ra một ngụm máu. Đơn giản là vì, nơi này có
giám sát.

Hoàn toàn có thể dùng làm bằng chứng chứng minh cho việc tên kia động thủ
trước. Cũng biểu hiện ra Lạc Cảnh Thiên là người bị hại.

Dù cho gia tộc khác, thậm chí là đế quốc cũng không được nhúng tay vào nội bộ
học viện, nhưng mà với điều kiện chính là, học viện phải tuân thủ quy tắc do
chính mình đề ra.

Cho nên, nếu như học viện không khai trừ tên kia, như vậy Lạc gia chắc chắn sẽ
nhúng ta.

Không có người sẽ chấp nhận việc này, cho nên, học viện chỉ có thể đem tên kia
khai trừ. Nếu như đổi lại là một người bình thường, có lẽ học viện còn có thể
bảo vệ được. Nhưng là người như Lạc Cảnh Thiên, học viện cũng chỉ có thể thực
hiện theo quy tắc.

Đám người âm thầm liệt Lạc Cảnh Thiên vào danh sách không thể trêu chọc. Ai
cũng không muốn nối gót tên kia.

Sau một lát, một người nữ nhân bước vào.

Tuổi tác khoảng tầm 25 tuổi. Khá là xinh đẹp, dáng người cũng thuộc hạng nhất
lưu.

Đám nam sinh trong lớp đôi mắt như tỏa sáng.

Dù sao, các ngươi hiểu.

“Xin chào. Ta gọi Tố Băng Băng, là đạo sư năm nay của các ngươi”.

Bộp bộp bộp.

Đám người bên dưới vỗ tay xem như đón chào nàng. Đám nam sinh càng là vỗ tay
nhiệt liệt nhất. Dù sao, ở nơi nào, nữ nhân đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp đều
được hoan nghênh.

“Đạo sư, ngài bao nhiêu tuổi rồi?”.

Một tên nam sinh đứng lên hỏi.

“Vị bạn học này, không biết rằng tuổi tác của nữ nhân đều là bí mật sao? Ngươi
nếu như cả chuyện này cũng không biết, chỉ sợ sau này sẽ không có nữ nhân nào
để ý tới ngươi. Cho nên, nhớ kỹ a”. Tố Băng Băng rất thân thiện, thậm chí còn
trêu chọc nói.

Ha ha ha.

Đám người bật cười.

“Được rồi. Không nói đùa. Các bạn học, các ngươi hẳn là biết mình tại sao lại
ở lớp C rồi chứ? Không sai, là do linh lực của các ngươi chỉ là nằm ở mức độ
này. Nhưng yên tâm, mỗi năm đều có thể tiến hành tiến cấp”.

“Cuối năm, toàn bộ học viên mới sẽ tiến hành kiểm tra tiến cấp. Dù hiện tại
ngươi là lớp A, hay là lớp B, chỉ cần điểm không đạt tiêu chuẩn, như vậy ngươi
liền sẽ rơi vào lớp C”.

“Trái lại, ngươi nếu như đạt điểm tiêu chuẩn, ngươi sẽ lên lớp B, thậm chí là
lớp A cũng không phải không thể. Đương nhiên, hiện tại nói vấn đề này có chút
sớm”.

“Bây giờ ta sẽ nói các môn học mà các ngươi phải học trong năm nay”.

“Đầu tiên chính là Ma Thú Bách Khoa Toàn Thư. Tên như ý nghĩa, nó ghi lại toàn
bộ những ma thú đã được phát hiện cùng nhận biết. Tuy nhiên cũng có một số ma
thú không có nằm trong danh sách, nhưng gần như 99% ma thú đều đã ở bên trong,
cho nên các ngươi cũng không cần lo lắng về kiến thức của mình học được”.

Dừng lại một chút, Tố Băng Băng nói tiếp.

“Thứ hai chính là Yêu Tộc Bách Khoa. Mọi người đều biết. Nhân loại là thuộc về
quần thế yếu thế, ma thú hoành hành, yêu tộc hưng thịnh. Yêu tộc gần như làm
chủ toàn bộ Thiên Linh đại lục”.

“Nhưng là nhân loại chúng ta cũng không phải rất nhỏ yếu. Tối thiếu nhất nếu
như liều mạng, chúng ta cũng có thể khiến cho yêu tộc trả giá đắt, thậm chí là
đồng quy vu tận”.

“Chính vì thế, nhờ có các bậc tiền bối, chúng ta cùng yêu tộc đã ký kết hòa
bình khế ước để ức chế lần nhau. Mà qua nhiều năm, nhân loại cùng yêu tộc mặc
dù còn nhiều khúc mắc, nhưng có thể nói xem như miễn cưỡng chung sống hòa
bình”.

“Mà tránh cho giữa 2 chủng tộc đại chiến, môn học này là bắt buộc. Bên trong
ghi lại từng đặc điểm nhận biết, cùng những điều cấm kỵ của yêu tộc”. Tố Băng
Băng giảng giải.

“Đạo sư”.

“Vị bạn học này muốn hỏi gì sao? Trước tiên giới thiệu bản thân đi”.

“Đạo sư, ta gọi là Hứa Nhất Minh, ta nghe nói, yêu tộc đều là nửa người nửa
thú đúng không?”. Vị nam sinh kia hỏi.

“Đúng thế. Nhưng cũng không phải đúng hoàn toàn. Yêu tộc tùy vào từng chủng
tộc cùng yêu thích của mỗi cá nhân, hóa hình sẽ không cố định. Giống như Xà
tộc, phía sau sẽ có cái đuôi rắn dài. Hoặc như Miêu tộc, sẽ có một đôi tai mèo
trên đầu”.

“Đó cũng chỉ là những điểm cơ bản nhất. Cụ thể thì cần các ngươi tự tìm hiểu
thêm”.

“Thứ ba chính là Địa Vực. Hay nói cách khác là vị trí phân bố của từng chủng
tộc trên Thiên Linh đại lục. Cái này trên mạng các ngươi có thể tra được,
nhưng là chỉ có tại học viện, các ngươi mới có thể biết thêm càng nhiều. Giống
như một loại ma thú nào đó sống trong điều kiện nào”.

“Thứ tư, cũng là quan trọng nhất. Chính là võ học”.

“Võ học, hay nói là công pháp cùng võ kỹ, tâm đắc các loại. Đây là thứ cơ bản
nhất để tồn tại. Những thứ trên chỉ dùng làm cơ sở cho các ngươi sau này hành
tẩu thiên hạ, mà võ học là thứ căn bản khiến các ngươi có thể sinh tồn”.

Lạc Cảnh Thiên trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, tổng cộng bốn môn học, mỗi môn
học đều rất trộng yếu. Nhưng đối với hắn, hẳn là ba môn đầu là quan trọng
nhất, môn cuối cùng có cũng được, không có cũng chẳng sao.

“Được rồi, đây là những thứ cơ bản các ngươi cần biết rõ. Hôm nay chủ yếu là
nói cho các ngươi những thứ này. Sách giáo khoa sẽ phát vào ngày mai. Thời
gian còn lại chúng ta sẽ vào phần hỏi đáp. Có ai có câu hỏi nào không? Bất kỳ
câu hỏi nào đều có thể”. Tố Băng Băng nói.

“Đạo sự, ngài có bạn trai chưa?”. Một tên học viên đứng dậy hỏi.

“Đúng vậy a đạo sư, có bạn trai chưa?”.

Đám nam sinh bắt đầu ồn ào.

“Ha ha, ta biết các ngươi có ý gì. Dù sao ai cũng trải qua thời kỳ này, ta có
thể hiểu được. Nhưng là, nên đặt câu hỏi vào những điều khác mà không phải
liên quan tới vấn đề cả nhân của ta. Có thể chứ?”. Tố Băng Băng cười nói.

“Có thể!”. Đám người đồng thanh.

“Vậy tốt, giờ có ai có câu hỏi nào sao? Vị bạn học này?”. Tố Băng Băng chỉ một
tên nữ sinh.

“Đạo sư, ta gọi Hứa Như Tâm, ta muốn hỏi là làm thế nào để tăng lên tốc độ tu
luyện?”.

“Vấn đề này hỏi rất hay. Các ngươi đều biết, tu luyện cần hấp thu nguyên khí
trong trời đất chuyển hóa thành linh lực. Nhưng là, khó khăn nhất chính là
chuyển hóa”.

“Câu hỏi ở đây là, nguyên khí là gì?”.

“Nguyên khí, đó là một loại năng lượng vô hình, không thể cầm nắm cũng như
nhìn thấy. Nhưng là, khi chuyển hóa nguyên khí thành linh lực. Nó sẽ hình
thành màu sắc, khi phóng thích linh lực ra ngoài chúng ta có thể quan sát
được”.

“Tại sao lại như thế? Bởi vì nguyên khí là khởi nguyên của sự sống. Nguyên khí
có thể chuyển hóa thành mọi loại trạng thái. Cho nên, nguyên khí ở dạng bình
thường là trạng thái thứ nhất. Trạng thái thứ hai chính là nguyên tố”.

“Mà linh lực, chính là trạng thái mở đầu của nguyên tố. Cho nên linh lực mới
có màu sắc”.

“Quay lại câu hỏi, làm sao có thể tu luyện nhanh hơn. Cái này tùy vào từng
người mà tốc độ tu luyện khác nhau. Hay nói cách khác là tùy thuộc vào sự hòa
hợp của thân thể với ngũ hành”.

“Nhưng là, ở mức độ Luyện Linh cảnh, cái này còn không có hiện ra rõ ràng, bởi
vì khi đó linh lực còn ở một trạng thái rất thấp, chưa có chuyển hóa thành
nguyên tố. Cho nên, không phải là: Làm thế nào để tu luyện nhanh hơn. Mà là:
Làm thế nào để biết được độ tương thích của bản thân cùng nguyên tố”.

“Vấn đề này cần chính cách ngươi đi tìm hiểu, không ai có thể giúp ngươi, cũng
không ai có thể nói cho ngươi biết. Chỉ khi bước vào Khai Linh cảnh ngươi mới
có thể hiểu được vấn đề này”. Tố Băng Băng nói.

Lạc Cảnh Thiên nghe thế khẽ lắc đầu, cảm giác nàng đây là đang qua loa bọn họ.
Cũng không có thật tình trả lời.


Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư - Chương #18