"Mọi thứ trên thế gian này đều có linh hồn, dù là một cành cây,
ngọn cỏ, thậm chí là đồ vật đều có hồn riêng của nó. Nếu mất đi
thì cây sẽ chết, cỏ sẽ diệt, đồ sẽ hỏng. Một cường giả dù có
mạnh mẽ đến đâu, mà linh hồn bị hủy diệt thì cũng chỉ còn là một
cái bao thịt không hơn không kém. Một người dù thân thể bị tan nát
nhưng chỉ còn dù chỉ là một tia tàn hồn, cũng có ngày trùng sinh
sống lại. Chính vì vậy, nên linh hồn cực kỳ quan trọng. Địa tiên
tộc ta chủ yếu tu luyện linh hồn mạnh mẽ, dần dần dung nhập tất cả
vào linh hồn hóa thành Hồn Thể đặc biệt, nếu nói là mãi mãi không
thể chết thì hơi quá, nhưng nếu tu luyện đến tận cùng, nếu còn một
tia linh hồn, cũng có thể tìm cách sống lại!".
"Phương diện nghiên cứu của ta là y học, chia làm ba bộ gồm: Trị
liệu, giải độc, trùng sinh. Nay ta chuyền cho con ba bộ này cùng với
phần tu luyện của ta ở địa tiên tộc là linh hồn tăng biến và linh
hồn công kích!".
"Như là chồng của ta đã nói với con, giờ thực lực của con vẫn còn
quá yếu, nên ta cũng đã phong ấn lại những kiến thức này, đến khi
nào đó thực lực con đủ mạnh, thì nó sẽ tự mở phong ấn ra!".
"Bây giờ ta sẽ nói qua về trị liệu.......".
"Và bây giờ đến giải độc! Thế nào là giải độc? Là tìm thuốc giải
ư? Không phải! Nếu là người khác thì tìm thuốc để giải độc có thể
là cách duy nhất! Nhưng đối với chúng ta thì không! Như ta đã nói,
tất cả mọi vật trên thế gian này đều có linh hồn, vậy nếu như con
có thể hủy diệt linh hồn của một vật, chả phải nó sẽ tan biến hay
sao? Vậy thì theo như lý thuyết chả phải chúng ta hoàn toàn có thể
áp dụng điều này với độc dược hay sao?!".
"Tuy nhiên nói thì dễ hơn làm, qua nhiều nằm nghiên cứu, ta đã đi đến
kết luận, thực sự có thể sử dụng cách này, tuy nhiên, vạn bất đắc
dĩ mới nên sử dụng, cái này nói dễ thì dễ mà khó thì khó, nguy
hiểm thì cũng có mà có lúc cũng không. Hoàn toàn không thể xác
định được! Đến ta thực hiện cũng cần phải cẩn thận!".
"Nếu như con thành công! Ta xin chúc mừng nói với con, tất cả mọi
độc dược trên thế gian này, con đều giải được! Chỉ cần linh hồn của
con đủ mạnh!".
Chậm rãi mở mắt ra, thở dài ra một hơi, hắn đang từ từ tiêu hóa
hết đống tin tức mà Âu Cơ lưu lại. Từ trước đến nay, quả thực hắn
hơi bị xem nhẹ tiên thuật của Âu Cơ, cho đến hôm nay, ở cái hoàn cảnh
bắt buộc này, hắn mới thực sự khởi động truyền thừa của Âu Cơ để
lại cho hắn.
Sự thực cho hắn biết, tiên thuật dùng để "cứu người" của Âu Cơ,
thực ra còn khủng khiếp hơn khi hắn dùng quyền nện vào thân thể
người khác, dùng quyền nện là đã nhân đạo lắm rồi đấy!.
Về cơ bản thì hắn học được ba bộ "y thuật cứu người" cùng với một
bộ tu luyện linh hồn và công kích linh hồn. Mấy thứ này hắn không
biết ở địa tiên tộc có quý hay không, nhưng mà Âu Cơ dù gì cũng là
công chúa, chắc mấy bộ này cũng phải được phân loại vào hàng tuyệt
phẩm chứ chẳng chơi.
Lắc lắc đầu, đánh tan đi mọi suy nghĩ lung tung khác, hắn đứng dậy
tiến lại chỗ ba người đang hôn mê bất tỉnh.
Đừng hỏi tại sao bọn họ lại lăn ra bất tỉnh, căn bản trong khoảng
thời gian hắn đi xem xét hệ thống thú nuôi thì độc tính của họ
phát tác, bất tỉnh là may rồi đấy, hắn cứ tưởng là mấy người này
đã đi du lịch ở âm phủ cùng nhau hết rồi thì hỏng bét.
Về thương thế thì Trúc Anh và Lăng Thiên nặng nhất, Trúc Anh do dùng
bí thuật nên bây giờ kinh mạch đã hầu như đứt ra từng đoạn một, nếu
sống được thì chỉ e rằng sẽ trở thành phế nhân. Đấu khí tán hết,
cho nên chất độc không còn bị đấu khí áp chế, chính vì vậy nên là
người có khả năng ra đi sớm nhất.
Lăng Thiên thì tình huống khá là bi kịch, đấu khí của Lăng Thiên vốn
khá mạnh, đạt đến cấp độ đại đấu sư, nhưng trong cơ thể Lăng Thiên
vốn đã bị một loại độc khác, phải khó khẳn lắm mới dùng phần
lớn đấu khí áp chế được, nay lại bị thêm một loại nữa, khiến thế
cân bằng bị phá vỡ, dẫn đến tình trạng đấu khí tán loạn mà độc
dược thì lại bắt đầu xâm lấn cơ quan nội tạng.
Lăng Bạch thì đỡ hơn, ngoài bị ăn mấy phát đạp vào người ra thì
hầu như khá là ổn, đấy là chưa kể đến mấy loại độc dược đang bắt
đầu gặm nhấm cơ thể, tuy nhiên nếu nói về mức độ nguy hiểm thì
không thể nào bằng hai người kia được!.
"Được rồi, làm thôi kẻo tạch hết thì xong" Hắn nhìn nhìn một lúc
rồi lắc đầu nói.
Hắn bắt đầu kết ấn, dù gì hắn mới làm lần đầu cho nên vẫn hơi bị
trúc trắc không được liền mạch cho lắm. Tuy nhiên cũng có thể coi là
tạm chấp nhận được, từ tay hắn bắt đầu tụ tập lại những luồng
khí màu trắng nhàn nhạt, nếu nhìn từ ngoài vào thì có thể thấy
nó giống như là một lớp sương mù mỏng, bắt đầu từ tay hắn, dần
dần tỏa ra, rồi bao bọc quanh cơ thể của ba người Lăng Thiên.
Chưa kịp để hắn thở phào nhẹ nhõm là giai đoạn một đã xong, thì
hệ thống lại đột nhiên có một thông báo làm hắn giật mình, chả
hiểu đầu cua tai nheo gì cả đã bị lôi đến một không gian xa lạ.
"Kết nối thành công, trận chiến linh hồn khởi động!".