"Ài! Lại một người nữa chết ở đây... " Một tiếng thở dài mang chút cổ lão tang
thương bỗng nhiên xuất hiện như có như không.
Mắt thấy thân thể mình sắp sửa va trạm vào vùng thủy lực ở phía sau, một cảm
giác tuyệt vọng và không cam lòng dâng lên trong lòng hắn. Hắn cứ như vậy mà
chết đi sao? Hắn không cam tâm!
Đôi mắt của hắn lúc này đầy rẫy những tia máu đỏ nhìn cực kỳ dữ tợn, thân hình
hắn quay tròn trên không trung rồi vững vàng đáp xuống giữa vòng thủy lực.
Cảm nhận hơi thở tràn ngập tử vong cùng nguy hiểm nhưng lại chứa thủy lực nồng
đậm, hắn nhếch miệng cười, mắt nhìn chằm chằm vào vùng không gian đang vặn
vẹo, sau đó tiến nhanh vào vùng không gian đó.
"Bọn mi chung quy vẫn là từ thủy lực tạo thành, vậy thì hãy để ta hấp thu đi!"
Mắt hắn lóe lên tia sáng điên cuồng, miệng thét lớn rồi nhảy vào trong vùng
không gian đang kịch liệt vặn vẹo.
"Lạc Long Luyện Thân Quyết, hấp thu cho ta!"
"Tên này... hắn bị điên rồi!" Giọng nói già nua có vẻ giật mình kêu lên.
"Vậy mà cũng được? Không, việc này vốn không thể nào làm được, quy tắc của thế
giới này không thể nào làm được như thế. Trừ khi... trừ khi hắn không phải
người ở không gian này! Không được ta phải ngăn chuyện này lại"
"Ngươi đoán đúng rồi đó!" Một giọng nói khác vang lên.
"A, ngươi là ai?" Giọng nói kia lộ vẻ sợ hãi lên tiếng.
"Dừng tay lại! Nếu không đừng trách ta!"
"Ngươi muốn ta làm gì?"
"Để yên cho hắn làm gì thì làm, nếu không... Hừ!"
"... Được, ta sẽ không nhúng tay vào!"
Từng tia từng tia sáng màu xanh bắt đầu từ bốn phương tám hướng tụ tập lại
quanh cơ thể hắn, sau đó dung hợp lại với nhau. Từng luồng ánh sáng ngày
càng đậm và dài, cuối cùng tạo thành một quả cầu ánh sáng cực kỳ khổng lồ,
bao bọc lấy hắn.
Cùng lúc đó, cơ thể hắn liên tục xảy ra những biến hóa kinh người, cảnh giới
của thân thể hắn liên tục đột phá, từ Dẫn Khí hậu kỳ liền tiến lên Nhập Khí sơ
kỳ... trung kỳ... hậu kỳ... sau đó trực tiếp đạt đến Cốt Long sơ kỳ. Chưa dừng
lại tại đấy, dường như vẫn còn có dấu hiệu tiếp tục đột phá!
Trong khi cơ thể hắn biến đổi, trong đầu hắn cũng lần lượt xuất hiện một số
câu chữ thưa thớt không đầy đủ, nhưng qua thời gian số lượng chữ ngày càng
nhiều rồi hợp thành một loại pháp quyết mới. Hắn luôn có cảm giác, pháp quyết
này mình đã học rồi, giờ chỉ cần là có thể thi triển ngay lập tức.
Quy tắc của phiến không gian này là bắt buộc người tham gia phải hiểu ra thứ
mà không gian này che giấu, thế nhưng hắn lại khác. Hắn vốn không phải là
người của thế giới này nên có khả năng phá vỡ quy tắc tại đây, dùng vũ lực
trực tiếp cướp đoạt lấy thứ mà không gian này che dấu. Suy nghĩ tưởng như điên
rồ mà lại là cách đơn giản và dễ dàng nhất để hoàn thành việc này, giúp hắn có
khả năng thoát khỏi đây.
"Đã điên thì điên luôn đi!" Hắn gầm lên một tiếng, thân hình như đạn pháo lao
nhanh vào trong bức tường nước.
"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!"...
Liên tiếp những tiếng động khủng bố phát ra khi hắn nện từng quyền vào màng
thủy lực
"Phân tán lực lượng nên không ăn thua? Vậy thì tập trung vào một điểm!" Mắt
hắn lóe sáng, cánh tay co lại rồi tung ra liên tiếp năm quyền.
Hắn bây giờ đang ở một trạng thái hết sức kỳ lạ, có thể gọi là thăng hoa, tất
cả khả năng hiện tại của hắn đều được nâng cao một cách kinh khủng. Trong
trạng thái đó, hắn cảm giác sức mạnh bây giờ phải được nâng lên đến hơn trăm
ngàn lần, còn hữu hiệu hơn cả thuốc kích thích.
Dưới tác động của năm quyền như sấm sét của hắn, màng thủy lực bị lõm vào một
phần hình vòng cung rộng khoảng ba mươi mét. Nhân cơ hội có, hắn liền lao
nhanh về phía trước. Không cho hắn thời gian chờ đợi, thủy lực ở xung quanh
hắn, rất nhanh đã bắt đầu có hiện tượng rục rịch đóng lại. Bên trong luồng
năng lượng dày đặc của màn thủy lực, một vật nhỏ cỡ bàn tay, đang
tỏa ra từng tia sáng màu vàng rực rỡ. Hắn nheo mắt lại nhìn kỹ
thì nhận ra, đây là một lệnh bài nhỏ màu vàng, bên trên có khác
một đồ án kỳ lạ màu đỏ.
Quang đưa cánh tay phải lên vận lực đâm xuyên qua màn nước. Năng lượng
của thủy lực liều chết chống lại, cố hết sức ngắn cản cánh tay
phải của hắn nhưng không được. Cánh tay của hắn vẫn chậm chạp từng
chút từng chút một tiến lại gần chỗ lệnh bài nhỏ màu vàng.
Cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ nhân loại này, thủy lực tại đây
như có ý thức, liền tập hợp lại một chỗ tạo thành màn rào chắn,
ngăn cản cánh tay phải của hắn tiến lại chỗ lệnh bài, định dập
tắt ý đồ mà hắn muốn thực hiện. Dòng thủy lực dần tích tụ lại,
bao quanh cánh tay của hắn như muốn triệt để hủy diệt nó vậy. Mắt
hắn khẽ nhíu lại rồi nhếch miệng cười.
Cảnh giới long thể hắn dần dần ổn định lại ở Huyết Nhục cảnh sơ
kỳ mà không tiến thêm nữa. Cánh tay phải của hắn phát ra một sức
hút mạnh liệt, mạnh mẽ hấp thụ hết những năng lượng đang ngăn cản
hắn vào trong cơ thể.
Cánh tay của hắn vang lên những tiếng răng rắc đáng sợ, cảm tưởng
như cánh tay này lúc nào cũng có khả năng hóa thành bột phấn vậy.
Hắn cắn chặt răng, tay phải của hắn truyền lại liên tục truyền đến
cảm giác đau đớn kinh khủng nhưng hắn vẫn cố chịu đựng. Hắn biết
nếu bây giờ hắn buông bỏ, điều chờ đợi hắn chính là cái chết.
Long châu trong cơ thể hắn kịch liệt xoay tròn để chống lại sự hủy
diệt đến từ thủy lực mang lại. Ấn ký trên trán hắn cũng sáng lên,
tỏa ra sự ấm áp nhu hòa làm cơ thể hắn bớt đau đớn. Đôi mắt của
hắn dần dần biết thành màu lục, tóc cũng dần thành màu lam. Hắn
đã tự động chuyển sang trạng thái băng long mà không hề hay biết.
"Độ thức tỉnh huyết mạnh đạt 30,1% ...30,2% ..." Giọng nói điện tử
tiếp tục vang lên trong đầu hắn, nhưng hắn không còn thời gian để ý
đến nó nữa.
Hắn hiện tại đã dùng tất cả những khả năng có thể, dốc tất cả
những gì hắn có để cược vào một ván này. Cánh tay phải của hắn
sáng lên,kinh mạch, xương cốt và máu thịt thay đổi nhanh chóng, từ
Huyết Nhục cảnh sơ kỳ như hỏa tiễn liền thăng lên trung kỳ rồi hậu
kỳ cuối cùng tiến nhập đến cảnh giới hoàn mỹ trong truyền thuyết!
Chưa dừng tại đó, linh hồn của hắn cũng một mực biến đổi, cánh tay
phải vốn mờ nhạt trong suốt, dần dần trở nên ngưng thực. Khi cánh
tay phải trong linh hồn hắn hoàn toàn ngưng tụ lại biến thành thực
thể, một sức mạnh kinh khủng từ cánh tay hắn bộc phát ra. Hắn ngửa
mặt lên trời hú dài, hắn đang muốn long hóa cánh tay phải của hắn.
Những lớp long lân xanh biếc dần dần xuất hiện, cánh tay hắn hoàn
toàn biến dị, đầu ngón tay có năm vuốt sắc nhọn. Trên cánh tay,
nhưng lớp vẩy rồng xếp xen kẽ với nhau tạo thành một lớp bảo vệ
hầu như không thể phá vỡ.
"Tên ngu ngốc này!" Tử bất ngờ hét lên.
Chưa kịp hỏi Tử có chuyện gì xảy ra thì sắc mặt hắn chợt biến đổi,
hắn bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm rình rập. Từ trong hư vô sâu thẳm, một
tia sét đột nhiên xuất hiện rồi đánh thẳng vào cánh tay đang long
hóa của hắn. Không để hắn kịp cảm thấy đau đớn, cánh tay của hắn
bắt đầu từ đầu ngón tay, dần dần hóa thành bột phấn!
"Aaaa..." Hắn hét lên thống khổ, cảm giác này kinh khủng đến mức
suýt chút nữa làm hắn bất tỉnh tại chỗ, chỉ vì cảnh giới linh
hồn của hắn quá cao nên hắn mới không lăn ra bất tỉnh đấy thôi. Mắt
hắn hiện lên sự không cam lòng rõ rệt, hắn cứ như vậy mà thất bại
hay sao.
"Ầm" Một tia sét nữa đánh thẳng vào người hắn, lần này thì hắn
không chịu nổi nữa, trực tiếp ngã xuống đất ngất xỉu.
Tia sét thứ ba xuất hiện, muốn ý đồ đập nát cơ thể của hắn ra.
"Hắn" vốn đã bất tỉnh tự nhiên ngồi dậy rồi đưa cánh tay phải chỉ
còn một đoạn lên trời, miệng lạnh lùng nói một tiếng :
"Nghịch!"
Ngay sau đó một cảnh tượng cực kỳ kỳ dị xảy ra, cánh tay phải của
hắn vốn đã hóa thành bột phấn liền dần dần ngưng tụ trở lại.
Chẳng mất bao lâu, cánh tay hắn đã lành lặn như cũ, như chưa từng có
chuyện gì xảy ra vậy. Cánh tay này của hắn đón đỡ lấy tia sét thứ
ba, không ngờ tia sét này như hoảng sợ, chưa kịp đụng vào tay hắn đã
biến mất không còn tung tích.
"Hắn" mở mắt ra, tuy mái tóc vẫn còn màu lam nhưng đôi con ngươi đã
biến thành màu tím tà dị xen lẫn một tia tà ác hiếm thấy. "Hắn"
nhìn xung quanh một lúc rồi mở miệng nói, tiếng nói khác hắn ngày
thường:
"Sao tự nhiên ngươi lại mở phong ấn, nói đi ngươi có ý gì?"
Trầm mặc một lúc, một giọng nói khác đáp lại:
"Vậy tại sao ngươi lại giúp hắn?" Đây là giọng của Tử.
"Ta thích thế! ngươi quản được ta?" "Hắn" cười lạnh đáp.
"Ngươi định chiếm cơ thể của hắn luôn? Với tình trạng hiện nay, nếu
ngươi muốn thì sẽ có thể làm được!" Tử cười nhạt nói.
"Hắn" ngẫm nghĩ một lúc rồi nhếch miệng cười.
"Đừng có mơ làm trò quỷ ở đây, với cả hiện tại chưa đến lúc. Còn
nữa, việc xảy ra hôm nay ngươi tốt nhất đừng nói với hắn."
"Tại sao? đại ma đầu như ngươi tự nhiên đại phát từ bi làm việc tốt,
giờ hối hận à?" Tử cười đáp.
"Đừng khiêu khích ta, dù chỉ còn một là một chút tàn hồn, ta vẫn có
thể liều mạng với ngươi."
"Đừng để cho hắn biết!"
Sau khi dứt lời "hắn" "lại" tiếp tục ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.