Nhiệm Vụ Đầu Tiên (thượng)


" Nói thì dễ còn làm mới khó " . Hắn vừa nói vừa thở dài , đặt mông ngồi xuống
một tảng đá lớn , hắn cởi bó cái áo khoác thể thao đã ướt sũng mồ hôi ra ,
nhìn lên bầu trời đã sắp tắt nắng , hắn trầm mặc .

Đôi mắt trước vẫn còn kiên định nhưng không thể nào tránh khỏi xuất hiện một
tia hoang mang và xen lẫn tuyệt vọng . Hắn hoàn toàn hiểu rõ hoàn cảnh của
mình , thể lực của hắn hoàn toàn không tốt chút nào thậm chí còn kém hơn so
với độ tuổi vì hắn lười hoạt động , hắn không có một chút kinh nghiệm sống
ngoài nơi hoang dã hay thậm chí kinh nghiệm quan hệ xã hội nào . Nói chung
ngay tại đây tỷ lệ sống của hắn dưới 1 phần , có thể nói hắn hoàn toàn vô dụng
trong hoàn cảnh này .

Hắn vẫn hiểu điều đó nhưng hắn cố tình không nghĩ đến , nếu bây giờ mất đi sự
lạc quan thì hắn chết chắc rồi đến 1 phần sống còn lại cũng không còn .

Nhìn xung quanh , hắn không khỏi cảm thấy nghi hoặc , thực vật nơi này nhìn
rất kỳ lạ . Không thể nói là do kiến thức về sinh vật của hắn hạn hẹp , mấy
năm học đại học của hắn không phải bỏ không nhưng cả ngày hôm nay đi lại trong
khu rừng này , hắn không thể phân biệt nổi 1 loại cây nào cả .

Và còn điều nữa , từ khi ở đây , hắn vẫn chưa thấy bất kỳ một động vật sống
nào , cái này không biết là bất hạnh hay may mắn nữa đây .

Lắc lắc đầu cố gắng xua đi mấy ý nghĩ linh tinh , hắn đứng dậy tiếp tục đi về
phía trước , trời sắp tối rồi , hắn phải tìm chỗ nghỉ chân .

Chỗ nghỉ chân phải là những nơi khô ráo , cách mặt đất càng xa càng tốt , để
tránh các loại côn trùng sâu bọ và quan trọng nhất là tránh thú dữ , tuy là cả
ngày hôm nay hắn chưa gặp bất kỳ một sinh vật sống nào nhưng đề phòng vẫn tốt
hơn , kiến thức từ discovery mà hắn nhớ lại phát huy tác dụng .

Vừa đi hắn tự nhiên nhớ lại một câu nói : " Những lúc gặp khó khăn , những
kiến thức bạn biết được sẽ trở thành kỹ năng giúp bạn vượt qua khó khăn đấy "
.

Màn đêm buông xuống , vạn vật chìm trong bóng tối , Đêm đến làm cho khu rừng
càng thêm quỷ dị .

Trên một cành cây to có một thân hình đang nửa nằm nửa ngồi , người này đang
rất mệt mỏi nhưng con mắt lại cố gắng mở to ra , đầu nhìn sang bốn phía , tay
cầm chắc một con dao quân dụng màu đen .

Lúc trời sắp tối hắn đã tìm được một cành cây khá hiếm có trong khu rừng này ,
tại đây hắn có thể quan sát mọi phía và còn có thể ẩn núp nếu có điều gì xảy
ra .

Hắn lúc đầu định chợp mắt một lúc cho đỡ mệt , cả ngày đi lại trong khu rừng ,
không có chút thức ăn hay nước uống nào làm cho người vốn lười hoạt động như
hắn gần như kiệt sức .

Nhưng một tiếng hú đã làm hắn lập tức bỏ qua ý định này , đây là tiếng hú của
một con sói .

Hắn còn nhớ khoảnh khắc hắn nghe thấy tiếng hú đó thì cả người hắn cứng lại
đến hơn 1 phút , một phần là vì giật mình , phần lớn là vì sợ hãi .

Điều này chứng thực cho suy nghĩ của hắn , cả ngày hôm nay hắn đi lại ở đây mà
không gặp bất kỳ con thú dữ nào là cực kỳ may mắn .

Hắn vẫn ngồi bất động trên cành cây cho đến tận sáng hôm sau . Nhìn thấy cảnh
vật ngày một rõ ràng , cảm nhận từng tia nắng ấm áp hiếm hoi trên người hắn
thì hắn mới đứng dậy nhìn xung quanh một lượt cho chắc chắn rồi mới tụt xuống
đất .

Khi hai chân hắn chạm đất thì cảm giác vô lực mới hiện ra . Hắn quỳ gối dưới
đất , hai tay chống trên mặt đất mà thở gấp .

Đau đớn về thể xác , mệt mỏi về tinh thần làm hắn gần như sụp đổ . Một giọt
nước mắt bất chợt lăn trên má hắn , hắn sững sờ đưa tay hứng lấy giọt nước mắt
đấy .

Sau đó hắn ôm đầu , ngửa mặt lên trời gào to lên :" AAAAAAAAAAAAAAAAAAA.... "
. Rồi hắn lăn ra đất nằm ngửa mặt lên nhìn trời

Tiếng hít thở dần dần trở lại bình thường , đôi mắt đã có lại sự bình tĩnh ,
cảm nhận sự đau đớn đến từ đôi bàn tay hắn nhếch miệng cười khổ .

Sau một hồi điên cuồng phát tiết vừa rồi , ít nhất trong lòng hắn đã giải tỏa
được một số ức chế khiến hắn đã thoải mái hơn .

Dù mới qua một ngày một đêm sống trong khu rừng này , hắn cũng có một cảm giác
mơ hồ là trưởng thành hơn một chút . " Xa vòng tay của bố mẹ lần đầu tiên như
thế này quả thật là khó sống " . Hắn nghĩ thầm

Nhìn những đám mây trên trời , hắn đột nhiên có một ước muốn , hắn tự nhiên
muốn trở thành mây , mây tụ tán vô thường , mây vô hình vô tướng , sống như
thế thật là thoải mái , ít nhất không phải lo ngại nhiều vấn đề như hắn trong
lúc này .

Lấy lại một chút sức lực , mơ mộng cũng đã đủ , hắn từ từ đứng dậy , lượm cái
áo khoác đang nằm ở dưới đất lên , hắn lại tiếp tục tiến về phía trước .


The Gamer - Chương #3