Mắt hắn nhìn đăm đăm vào con rồng kia một lúc lâu , nhưng đột nhiên hắn nhíu
mày lại . Hắn vừa rồi cố gắng nhìn kỹ con rồng xem hình dạng của nó ra sao
nhưng hắn không tài nào có thể nhìn rõ được . Xung quanh người nó như có một
tầng sương mù bao phủ làm hắn không thể thấy được chi tiết hình dáng của nó .
Con rồng bay vài vòng trên không trung rồi đột nhiên lao đầu xuống đất .
"Uỳnh....". Một tiếng động to lớn làm hắn choáng váng đầu óc , khiến hắn phải
bịt tai lại mà lắc lắc đầu mấy cái
Từ chỗ con rồng lao xuống , từng đợt sóng không khí lan tỏa ra xung quanh ,
làm hắn phải lùi lại mấy bước . Hắn nheo mắt lại nhìn ra chỗ con rồng .
Từ chỗ con rồng , một bóng đen dần dần xuất hiện. Ma thú hóa hình ? , hắn
không lạ lắm, ít nhất hắn từng nhìn thấy Lam Nguyệt rồi nên không còn bất ngờ
như trước nữa.
Một bóng người cao lớn xuất hiện trước mắt hắn , "..đây là một người đàn ông".
Hắn thầm đánh giá
Người kia đi đến trước mặt hắn , tuy hắn không thể nhìn rõ hình dạng, nhưng
hắn có thể cảm nhận được khí tức hoang dã mà có phần uy nghiêm của người này .
Hai người cứ đứng nhìn nhau một lúc lâu , tuy hắn không biết người kia có đang
nhìn hắn hay không , nhưng hắn cảm giác thấy có một ánh mắt lướt qua người hắn
, làm hắn lạnh cả sống lưng.
"Ngươi là người đầu tiên trong ngàn năm qua , ở trong số con cháu chúng ta có
nồng độ huyết mạch đạt hơn 10%!". Một giọng nói trầm thấp mà có phần uy nghiêm
của người thường nắm giữ địa vị cao , xuất hiện trong đầu hắn
"Ta không phải bản thể mà chỉ là một ảnh chiếu nên thời gian xuất hiện không
lâu , ngươi hãy lắng nghe cho kỹ ".
"Tuy dòng máu ngươi chưa thức tỉnh hết , nhưng có thể luyện được thể thuật của
Lạc long tộc chúng ta , nay ta truyền cho ngươi phần đầu tiên Tu Long Thân !
".
Nói rồi , bóng đen kia giơ tay phải lên điểm vào trán hắn một cái , một luồng
thông tin không lồ nhanh chóng xuất hiện trong đầu hắn , hắn chưa kịp xem xem
nó là cái gì thì luồng thông tin đó chợt biến mất tăm mất tích .
"Ta đã tạm thời phong ấn lại rồi , đến từng bước phong ấn sẽ tự mở ra , đỡ
tránh cho ngươi phân tâm ! ".
"Thời gian của ta đã hết ,nếu sau này độ nồng đậm huyết mạch của ngươi đến 60%
, thì sẽ gặp được bản thể ! ".
Nói hết câu , bóng đen kia xoay người bước ra phía xa . Bất chợt , cảnh vật
xung quanh đột ngột thay đổi .
Quanh hắn vốn một màu xanh biếc đột nhiên biến thành một đồng cỏ cực kỳ rộng
lớn.
Cảm nhận sự mềm mại của cỏ non dưới chân , hương thơm của hoa cỏ . Hắn bất
giác hít sâu vào môt hơi .
Thả người nằm xuống bãi cỏ , hắn bất chợt đi mắt lên nhìn bầu trời . Khoảnh
khắc hắn nhìn thấy vòm trời , người hắn tự nhiên run lên một cái . Tại sao hắn
lại phản ứng như vậy ? , đơn giản vì bầu trời này , đám mây này , cảnh sắc này
quá giống ở thế giới cũ của hắn ! , địa cầu ! .
"Cảm giác thế nào ? ". Một giọng nói ấm áp xuất hiện trong đầu hắn
Hắn ngồi bật dậy , nhìn xung quanh thì thấy , bóng đen của một người phụ nữ
đang ngồi ở ngay phía sau lưng hắn . Không hiểu sao , hắn có cảm giác , người
phụ nữ này rõ ràng đang cười , dù hắn không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt hay
hình dáng của người đó .
"Ta cũng chỉ là một ảnh chiếu ".
"Những điều cần nói , chồng ta đã nói với con hết rồi !".
"Con trai , tuy con không phải do ta sinh ra nhưng trong người có dòng máu của
ta , ta có chú thành tựu về y thuật nên nay ta truyền cho con ba thuật đắc ý
nhất của ta !".
Bóng đen vươn tay ra , xoa nhẹ đầu hắn một cái , trong đầu hắn lập tức xuất
hiện một lượng lớn thông tin , kỳ lạ là hắn không hề cảm thấy đau đớn đầu óc
một chúc nào như hắn đã tưởng tượng ... thậm chí hắn còn thấy một chút dễ chịu
! .
Lần này thì hắn có thể " đọc " rõ được ba thuật trong đầu của hắn , có vẻ như
nó không bị phong ấn .
Làm xong hết mọi việc , bóng đen người phụ nữ đứng dậy , gật đầu với hắn một
cái rồi cũng xoay người bước đi .
Cảnh vật xung quanh hắn ngay tức thì biến mất , trở về nguyên bản một màu
trắng xóa .
Cách hắn không xa , hai bóng đen nhìn hắn một lần cuối rồi chuẩn bị biến mất .
Bất chợt , giọng nói hệ thống lại vang lên : " Độ thức tỉnh huyết mạch đạt
30,01%...".
Thì ra trong lúc ý thức hắn bị kéo vào đây , ở bên ngoài cơ thể hắn vẫn còn
đang diễn ra Sinh mệnh trao đổi khế ước . Lúc này luồng ánh sáng màu xanh-nâu
đã trở lên rất đậm và to lớn hơn rất nhiều lần so với màu lam , màu lam bây
giờ chỉ còn một phần rất nhỏ , chắc là sắp bị cắn nuốt hết rồi .
Hai bóng đen chuẩn bị tan biến, tự nhiên ngưng tụ lại rồi nhìn nhau một cái ,
sau đó tiến lại chỗ hắn .
Hắn ngạc nhiên không hiểu hai người này quay lại làm gì thì .
"Chúng ta không ngờ ngươi đạt đến trên 30% nhanh như vậy , vậy thì chúng ta sẽ
cho ngươi truyền thừa tiếp theo .... !". Hai người đồng thanh nói
"Nghe cho kỹ , đây là .... ".
....
"Ngươi nên nhớ lời chúng ta căn dặn ! nếu không sau này có việc gì thì chúng
ta cũng không thể nào giúp được ngươi nữa ! ".
Hai người nói xong câu đấy rồi cả người dần dần mờ nhạt . Lúc sắp biến mất ,
hai người nhìn hắn một cái rồi nói câu cuối cùng
"Chắc ngươi phân vân chúng ta là ai ? chúng ta là Lạc Long Quân và Âu Cơ ....
". Nói rồi hai người hoàn toàn biến mất
"Này...". Sự việc diễn ra quá nhanh làm hắn không kịp suy xét gì cả mà chỉ còn
cách đơ người ra tiếp thu .
Sau khi mất một chút thời gian định hình được những việc xảy ra trong thời
gian ngắn vừa qua , thì hắn mới có thể hiểu rõ được một chút.
Vậy là sau khi hắn bị Lam Nguyệt đánh bất tỉnh thì đã bắt đầu ký khế ước với
quả trứng của Lam Nguyệt. Trong quá trình thực hiện khế ước , huyết mạch long
tộc trong người Lam Nguyệt quá mạnh mẽ nên đã định đồng hóa hắn !.
Nhưng không thành công , dù sao đó cũng chỉ là một trận pháp chứ không phải là
con người ! . Trong lúc điên cuồng , hắn đã làm điều ngược lại là cắn nuốt
huyết mạch của Lam Nguyệt trong trận pháp mà làm tăng cường huyết mạch cho bản
thân ! dẫn đến tình trạng huyết mạch hắn vượt quá 10%.
Khi vượt quá 10% , hình như hắn đã nhận được truyển thừa từ Lạc Long Quân và
Âu Cơ , hai vị thần là tổ tiên của người việt trong truyển thuyết " Trăm trứng
nở trăm con " mà hắn đã được học từ hồi bé.
Vậy là thật , trong người việt đúng là có huyết mạch của cả rồng và tiên , vậy
ông chả ta nói con cháu người việt là con rồng cháu tiên quả là không sai một
chút nào !.
Thật kỳ lạ là khi gặp được hai vị tổ tiên của mình , hắn không cảm thấy chút
kinh ngạc nào , có chăng là chỉ có một chút tò mò . Việc xảy ra với hắn trong
khoảng thời gian này quá nhiều làm thần kinh của hắn bị "trơ" ra rồi , miễn
nhiễm với mấy điều đó.
Đùa chứ , đến hắn bị kéo đến dị giới là thật đây này , thì việc " Lạc Long
Quân và Âu Cơ" có thật thì cũng có gì đặc biệt đâu ~~!.Suy ngẫm lại mọi việc
xong, hắn xoa xoa thái dương một chút rồi lẩm bẩm
"Chắc đến lúc trở lại cơ thể để xem thế nào rồi ! ".