Cách không xa nơi Quang đang ở , trong một bãi đất trống khá kín đáo . Có hai
cô gái một lớn một nhỏ đang vừa thở vừa nấp vào bên một cái cây to mà lo lắng
nhìn ra phía sau .
" ...Tỷ .. tỷ... may quá ... đã cắt đuôi được bọn chúng chưa ? ". Một cô bé
tầm 12-13 tuổi vừa thở vừa hỏi , cô bé này tuy còn nhỏ nhưng dung mạo xinh
đẹp, đôi mắt to tròn , khuôn mặt hơi bầu bầu khiến người ta chỉ muốn véo vài
cái , tóc tết bím hai bên tạo ra cảm giác đáng yêu nhí nhảnh chắc chắn sau này
sẽ trở thành một đại mỹ nhân trong tương lai .
Cô gái bên cạnh vừa vuốt ngực thở vừa làm động tác im lặng sau đó chỉ chỉ ra
chỗ đằng trước mặt rồi kéo cô bé ra sau lưng , mặt lộ vẻ ngưng trọng nhìn ra
phía trước , hình như nàng phát hiện ra điều gì đó cực kỳ nguy hiểm vậy !.
Cô gái này hơi lớn tuổi hơn cô bé kia một chút , dung mạo dù không tính là
tuyệt sắc nhưng có thể nói là mỹ nhân khó gặp , gương mặt lạnh nhạt nhưng lại
toát ra khí chất tươi mát kì ảo càng làm tăng lên mị lực của nàng .
Một lát sau , chỗ hai nàng đang chăm chú nhìn bất chợt xao động . Sau đó, một
bóng đen rất nhanh lao ra rồi đứng bất động trước mặt hai nàng mấy mét .
"Kia...Kia... hắn là con người ... là dã nhân hả tỷ tỷ ? ". Cô bé sợ sệt núp
sau lưng cô gái kia hỏi
Chỉ thấy trước mặt hai nàng có một người hết sức kỳ lạ , tóc tai bù xù , mặt
mũi đen bẩn nhìn không rõ dung mạo , trên người mặc một bộ đồ làm bằng da thú
nhìn khá thủ công , trên vai đeo mấy cái túi.
"Anh nhi đừng sợ ! ...". Cô gái nở một nụ cười ôn nhu động lòng người như để
chấn an cô bé gọi là Anh nhi
"Này... ! ngươi là ai !?".Thấy tên dã nhân không nói gì mà cứ đơ ra nhìn mình
, cô gái kia ngập ngừng hỏi
Tên dã nhân lộ ra ánh mắt mê mang , không hiểu . cô gái mới đoán thử nói một
câu
"Ngươi có hiểu ta đang nói gì không ? ".
Thấy dã nhân vẫn một mực mê mang , nàng đoán chắc rằng hắn không hiểu mình
đang nói gì liền nhíu mày suy nghĩ xem nên làm thế nào .
....
Hắn lao như bay trong rừng , chẳng mấy chốc đã đến chỗ có tiếng nói nhưng
không thấy người đâu . Đang phân vân thì hắn nghe ở xung quanh có tiếng người
, vậy là hắn liền vào trạng thái nhân vật thích khách rồi nhờ rada tìm ra chỗ
phát ra tiếng nói.
Nhìn vào rada hắn khá ngạc nhiên , có đến hai ngươi , hắn cười thầm , lúc
không gặp thì thôi còn lúc gặp thì gặp những hai người , đúng là ông trời trêu
ngươi .
Xuyên qua một tán cây to , hắn đến một bãi đất trống , xung quanh có những
cánh cây to bao bọc nên nhìn qua là nơi ẩn núp khá an toàn .
Hắn sau khi đáp xuống đất thì ngây người nhìn hai cô gái trước mặt lòng nghĩ
thầm
".... Đúng là dị giới có khác ... nơi khỉ ho cò gáy thế này cũng gặp mỹ nữ ?
.. hay số mình đỏ nên mới thế nhỉ ?".
Sau khi quan sát hai cô gái một lúc , thấy cô gái nhỏ hơn sợ hãi nhìn hắn rồi
nói chuyện với cô gái lớn hơn . Hắn ngạc nhiên vì hắn chả hiểu hai người đang
nói gì hết
Hắn tưởng hắn nghe không rõ thì cô gái lớn tuổi hơn hình như đang hỏi hắn cái
gì đó , lần này hắn xác định là mình không nghe nhầm , hắn thực sự không hiểu
hai cô gái này đang nói gì .
Lấy làm lạ , hắn hỏi Tử :" Này Tử , ngươi có biết hai cô gái kia đang nói gì
không ?".
"Biết". Tử đáp rất nhanh
"Họ đang nói gì đó ?". Hắn tò mò hỏi
"....".Không có tiếng trả lời đáp lại hắn
"Thôi được rồi , bao nhiêu ngươi nói giá xem !". Quá quen thuộc với điều này ,
hắn hầu như không thèm suy nghĩ liền nói
"Heh.. chỉ có tiểu tử ngươi hiểu ta .. kể ra thì chúng ta ăn ý phết nhỉ ...".
Tử bắt đầu có vẻ hưng phấn nói
"Nhưng ngươi biết đấy ... hiểu là một chuyện ... nhưng mua bán giao dịch lại
là chuyện khác ...". Tử bắt đầu lộ rõ bộ mặt thật
"Thôi không nói linh tinh nữa ! bao nhiêu nào ="= ". Hắn bó tay ngắt ngang lời
Tử
"Ngươi muốn nói chuyện không , hay còn đọc và viết ? ... Ngươi biết đấy cái
nào cũng có giá của nó cả ! ".
"Nói thử xem !"
"Ngôn ngữ không thì 900 điểm , có đọc luôn là 1300 điểm , viết là 1500 điểm ,
nếu viết đẹp nữa là 1700 điểm !..." Tử rất chuyên nghiệp thông báo cho hắn như
là đã chuẩn bị lâu lắm rồi .
"... Tử .. nhiêu khi ta hoài nghi ngươi họ Mã ... ngươi tính cướp sạch của ta
hả ? ngươi biết rõ ta chỉ có 1700 điểm mà !". Hắn tức giận nói ( Lời tác giả :
Mã giám sinh mọi người biết chứ )
"... Thì ta nói rồi ! tiền nào của nấy thôi ! ". Tử không chút xấu hổ đáp
Đúng vậy , 1700 điểm thưởng là hắn đổ mồ hôi , sôi nước mắt , phải trèo đèo
lội suối trong hơn 7 tháng trời mà đi kiếm vật phẩm đem trao đổi với hệ thống
. Vậy mà tên Tử này định một hơi ăn hết của hắn .
".. Được rồi đổi cho ta cái ..". Hắn chưa kịp nói với Tử hết câu thì mặt đột
ngột biến sắc rồi dần trở nên trắng bệch sau đó nhìn ra phía sau hai cô gái .
Tại sao hắn lại sợ hãi như vậy , tại vì trong rada của hắn lúc này xuất hiện
vô số điểm đỏ đang tiến lại chỗ hắn đứng !.
Không đếm xuể số chấm đỏ , hắn lúc này không còn nghĩ nhiều nữa , dù gặp được
người là quan trọng nhưng bảo vệ mạng nhỏ của mình vẫn là thứ yếu nên hắn quay
người bắt đầu cắm cổ chạy .
......
"Tỷ tỷ .. hắn làm sao vậy ? ". Thấy dã nhân đột nhiên cắm đầu bỏ chạy , cô bé
tên Anh nhi ngạc nhiên hỏi tỷ tỷ bên cạnh
Cô gái lớn hơn suy nghĩ một chút sau đó sắc mặt cũng trắng bệch rồi nắm tay cô
bé kéo chạy lên phía trước , đầu suy nghĩ : " Lúc nãy hắn nhìn ra phía đằng
sau chúng ta rồi mới chạy trốn ... vậy thì chỉ có một đáp án.. .. hắn nhìn
thấy một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ ... mà thứ đó chắc chắn là ... ".
Vừa kéo được cô bé chạy ra hết lùm cây , ngay chỗ hai người vừa đứng xuất hiện
mấy bóng đen to lớn . Nếu hắn ở đây thì có thể nhận ra ngay , đây là mấy con
sói hình dạng giống hệt con ma thú hắn giết đầu tiên nhưng có phần to lớn và
hung tợn hơn .
Cô bé nhìn ra sau lưng thấy mấy con Phong Ảnh lang thì hoảng sợ , sau đó rối
rít hỏi tỷ tỷ của mình : " Tỷ ... bọn chúng đến rồi .. chúng ta chạy đi đâu
đây!".
Tỷ Tỷ của cô bé ngẫm nghĩ một chút rồi nhìn bóng lưng của tên dã nhân trước
mặt một thoáng , sau đó nói : " Chạy theo hắn ! ".