12


Người đăng: vanhauvt113@

Ở quảng trường thị trấn Sia, có một chiếc xe ngựa trong đó là 1 nam 2 nữ và người đánh xe ngựa là 2 người đàn ông một già một trung niên. Xung quanh hai bên đường người dân đang hò gieo hoan hô, còn chiếc xe thì đang tiền về phía mê cung gần thị trấn Sia.

"Vậy giờ chúng ta sẽ đến mê cung sao, mong chờ thật đó mà thế giới này giống trong game The End chúng ta chơi hồi đó ghê ha kazuki-chan."

(Agito)

"Ừm phải đó mà anh đừng nhắc đến cái game đó làm em nhớ lại cậu ta, hồi đó chỉ vì anh khuyên mà em hẹn hò với cậu ta suốt 4 tháng và lợi dụng cậu ta, mỗi lần nghĩ lại thì cứ thấy có lỗi."(Kazuki)

(2 người này mà được chọn làm anh hùng sao, từ lúc gặp họ đến giờ thì tính cách của họ quá tệ.)(Mia)

"Mà tôi không ngờ công chứa Mia lại là một kiếm sĩ tài năng đấy."(Agito)

Agito nói với cô gái tóc đỏ ngồi trước mặt mình, cô ấy là Avalon Von Mia công chúa của đại đế quốc Macedonia.

"Chứ cậu nghĩ tôi là một công chúa ngây thơ trong sáng sao."Mia đáp lại Agito với giọng nói lạnh lùng và cô có vẻ ghét vị anh hùng này.

"Chậc"(Kazuki)

"Ahaha mà không ngờ đế quốc lại coi trọng chúng tôi đến vậy, gửi cả pháp sư, thuẫn sĩ và kiếm sĩ mạnh nhất đế quốc để giúp chúng tôi như thế này, mà tổ đội của chúng ta cũng cân bằng đó chứ 1 thuẫn sĩ, 1 pháp sư, 2 kiếm sĩ và 1 cung thủ."(Agito)

2 người đánh xe ngựa bên ngoài, người trung niên lực lưỡng là một thuẫn sĩ, ông già với mái tóc và bộ râu bạc bên cạnh là một pháp sư. Hai người họ là thuẫn sĩ và pháp sư mạnh nhất của đại đế quốc Macedonia, công chúa Mia thì là 1 trong 4 đại công chúa của 4 đại đế quốc cô là kiếm sĩ mạnh nhất đại đế quốc Macedonia. Agito và Kazuki thì được các cheat về kiếm sĩ và cung thủ nên tổ đội của họ khá cân bằng nếu thêm một mục sư thì chuẩn luôn.

"Vậy còn bao lâu nữa là đến nơi Bell-san."(Kazuki)

"1 giờ nữa là sẽ đến thưa Kazuki-sama

."(Bell)

"Ừm vậy hãy tăng tốc độ tối đa nếu có thể."(Kazuki)

"Vâng."(Bell)

Họ đi tầm 50p sau thì họ đến của mê cung nhưng khung cảnh xuất hiên trước mặt họ là những mạo hiểm giả nằm sủi bọt mép ở trên đất.

"Chuyện gì xẩy ra ở đây, Bell hay kiểm tra họ xem họ còn sống hay chết"

(Mia)

"Vâng" Bell tiến về một người đàn ông đang nằm gần đó và đưa tay lên mũi hắn ta để kiếm trả.

"Có vẻ họ chỉ bị ngất thôi Mia-sama, có một thứ gì đó áp lực rất lớn khiến họ ra như vậy."(Bell)

"Mia-sama ngài hãy nhìn gốc cây kia xem."(Aros)

Aros là ông già pháp sư chỉ tay về phía gốc cây gần cửa mê cung ở đó có 3 người, 2 người phụ nữ thì đang nói chuyện rất vui vẻ còn 1 người thì nằm gối đầu trên đùi của cô gái tóc đen.

"Hãy đến thử hỏi xem chuyện gì đã xảy ra ở đây."(Mia)

_Quay trở lại với main nhá_

Satou, Rui và Maria đang nghỉ ngơi thì có một nhóm năm người tiến về phía chỗ cậu.

"Cho hỏi vừa ở đây xảy ra chuyện gì vậy."(cô gái tóc đỏ)

Rui và Maria nhìn về phía cô gái đó và không nói gì, còn Satou thì đang gáy khò khè trên đùi Rui.

"Các người câm sao mà không trả lời, các ngươi có biết đây là ai không"

Người trung niên bên canh cô gái tóc đỏ quát lên làm Satou giật mình và tỉnh giấc.

"Oáp có chuyện gì xẩy ra vậy?"Satou vươn người dậy cởi mũ trùm đầu ra và ngáp hỏi họ với giọng mệt mỏi. Nhưng câu trả lời của cậu lại làm cho cậu rất ngạc nhiên.

"Mày là, sao có thể được mày là Amamiya."(Nam tóc đen)

"Amamiya không thể ở đây được và cậu ấy không có màu tóc và mắt như thế này."(nữ tóc đen)

Hai người nam nữ đứng đằng sau hét toán lên làm cậu chú ý.

"Amamiya là ai?(cô gái tóc đỏ)

"Không có gì hắn ta chỉ là một kẻ rác rưởi ở thế giới cũ của tôi thôi."(nam tóc đen)

"hãy trả lời câu hỏi lúc nãy của công chúa mau."(Nam trung niên)

Người đàn ông lực lường túm cổ áo của Satou và nhấc lên hỏi cậu. Trong khi cậu nhìn thật kĩ nam nữ tóc đen đằng sau, sau đó cậu trả lời câu hỏi của họ.

"Tôi không biết lúc chúng tôi ra khỏi mê cung thì những người kia đã như vậy, và chúng tôi ở đây để chờ bạn của chúng tôi."(Satou)

"Thật kì lạ, và xin lỗi vì quên giới thiệu tên ta là Avalon Von Mia công chúa của đại đế quốc Macedonia, bên cạnh ta là Bell và Aros, đằng sau là 2 vị anh hùng Agito-sama và Kazuki-sama."(Mia)

"À ừm xin chào"(Satou)



"Tên ranh con này thấy công chúa và anh hùng không lễ phép chào hỏi, ta nên bắt bọn người về hoàng cung để làm nô lệ"(Bell)

Bell túm cổ áo Satou và quăng xuống đất trong khi Agito thì cười ầm lên.

"Sao ngài không để cho tôi 2 cô gái đó chứ nhìn họ cũng được đấy."Agito nhìn về phía Rui và Maria với ánh mắt bì ổi.

"AGITO."(Kazuki)

"Chuyện này bỏ qua đi, chúng ta là người không giới thiệu trước nên họ không biết, giờ vào mê cung thôi"

(Mia)

"Xùy tiếc thật, mà nghe lời công chúa vậy"(Agito)

Năm người họ không nói gì nữa và quay đi tiến về phía mê cung. Trong khi Satou đứng lên và cười thật to thu hút sự chứ ý của họ.

"Ahaha, hahaha Agito, Kazuki chúng mày vẫn không thay đổi gì từ ngày xưa rồi nhỉ."(Satou)

Satou nhìn về phía Agito trong khi sử dụng kĩ năng [Biến Thế] để thay đổi màu tóc và mắt trở lại như cũ.

"Mày, mày thật là Amamiya!"(Agito)

"Không thể nào!"(Kazuki)

"Tại sao mày đến được đây, mà đáng lẽ mày không nên đến thế giới không có luật pháp này, chúng tao được tặng một đống cheat bởi nữ thần còn mày thì chắc vẫn là rác rưởi như hồi trước. "(Aigto)

Khi nghe thấy lời của 2 người họ thì Satou cười ầm lên.

"Mày cười cái gì sợ quá điên rồi sao."

(Agito)

"'Rác rưởi hồi trước' sao."(Satou)

Lời nói của Agito làm cậu nhớ lại lúc cậu 19 tuổi. Vào một hôm cậu đi ra ngoài mua đồ ở siêu thị, cậu đã gặp phải Kazuki ở trong đó.

"A Amamiya-kun phải không?"

(Kazuki)

"Cậu là?"(Satou)

"Tớ kazuki nè nhớ không bạn trung 4 năm sơ trung của cậu đó."(Kazuki)

"À vậy sao, giờ thì tạm biệt."(Satou)

Mặt cậu không biểu cảm gì khi nói chuyện với Kazuki và chỉ muốn nói chuyện cho xong đi tính tiền và về nhà nhưng Kazuki đã bám lấy tay cậu gọi cậu trở lại.

"Làm gì đi sớm vậy, bạn bè lâu ngày không gặp đi uống chút cafe được chứ."(Kazuki)

Cậu đã từ chối nhưng Kazuki đi theo cậu và nài nỉ nên cậu đành phải đi với Kazuki.

"Lấy tôi cốc nước cam, cậu uống gì?"(Kazuki)

"À lấy tôi một cốc trà xanh."(Satou)

"Vâng đồ của quý khách sẽ ra ngay"(Hầu Bàn)

"Vậy bây giờ cậu làm gì tớ nhớ là lên cao trung cậu không học nữa đúng không?"Kazuki gọi đồ xong thì quay sang hỏi thăm cậu.

"Không tôi nghỉ để chơi game."(Satou)

"Ồ, vậy cậu chơi game lâu như ngày rồi có thành tựu gì không?"(Kazuki)

"À tôi đứng Rank 47 trên toàn sv ấy."(Satou)

"EHHHHHH cậu là người chơi acc với biệt danh < Băng Kiếm Lạnh Lùng > đấy sao."(Kazuki)

Kazuki hét toáng lên làm giật mình mọi người xung quanh và làm cho cô gái bê đồ cho bàn cậu xuýt nữa ngã.

"Quý khách đồ của quý khách đây ạ"

(hầu bàn)

"À cám ơn, lời cậu nói là thật chứ. "(Kazuki)

"Là thật mà sao cậu biết biệt danh đó. "(Satou)

"Cậu nói gì thế tớ chơi game đó mà, với cả ai mà không biết người cầm song kiếm băng thuộc tính gặp ai pk hay cướp boss của mình là giết cho bằng được chứ, mà còn ít ai giết được hắn ta, mà lời cậu nói là thật chứ vậy cậu giúp mình chơi game đó được không."(Kazuki)

"Nếu cậu biết về tớ thì cậu cũng nên biết những người Rank cao cần nhiều thời gian để đuatop cho nên lấy đâu ra thời gian để chơi với cậu."(Satou)

"Đi đi mà cậu rảnh lúc nào thì giúp tớ lúc đó."(Kazuki)

"Không"(Satou)

Cậu đã cố từ chôi nhưng Kazuki đã nài nỉ mãi làm mọi người xung quanh chú ý nên cậu đành đồng ý.

"Vậy chúng ta cùng đường đến ga mà đi chung nhé, khi nào vào game tớ sẽ kết bạn với cậu."(Kazuki)

Sau đó 2 người thỉnh thoảng chơi chung với nhau, dần dần Satou cũng thích Kazuki. Sau 2 tháng kể từ lúc chơi chung cậu đã quyết định tỏ tình với Kazuki và cậu lời tỏ tình của cậu đã được chấp nhận.

Sau 4 tháng hẹn hò chung với nhau. Vào một hôm đáng lẽ cậu phải đi săn một con boss sự kiện vì cậu cần vật phẩm đó nhưng có người đã đưa cậu vật phẩm đó để trả nợ nên cậu rất rảnh vào hôm đó. Cậu đã gọi cho Kazuki để đi săn chung nhưng lại không thấy nghe máy, nên cậu quyết định đến quán cafe mà lúc cậu đi cùng Kazuki hồi gặp ở siêu thị. Tại đó cậu rất thích vị trà xanh ở đó, mỗi lần cậu căng thẳng vì một số việc cậu hay đến đó để thư giãn.

Nhưng khi cậu đến nơi đã có một thứ đập vào mắt cậu làm cậu chú ý. Ở một bàn gần cửa sổ có môt nhóm 4 nam 4 nữ đang ngồi nói chuyện, nhưng có một cô gái đang ngồi trên đùi một người con trai và họ đang đá lưỡi với nhau. Cô gái đó là Kazuki, khi cậu thấy cảnh đó cậu đã rất sốc và đánh rơi chiếc điện thoại làm dẫn đến sự chú ý của bọn họ.

"Cái quái tại sao cậu ở đây Amamiya-kun."(Kazuki)

"Cậu hỏi này phải là tớ hỏi mới đúng tại sao cậu ở đây và cậu đang làm gì thế kia."(Satou)

"Ồ ra, đây không phải Amamiya-kun đây sao." người mà Kazuki vừa đá lưỡi xong nhìn về phía cậu và cười với nụ cười khinh bỉ.



"Mày là ai và chuyện gì đang xảy ra Kazuki." Satou đã rất sốc khi thấy cảnh này, cậu và Kazuki quen nhau được 4 tháng mà cậu chỉ có thể nắm tay cùng với Kazuki. Trong khi cô ấy lại hôn một người khác, nhưng cậu vẫn bình tĩnh để hỏi cho ra chuyên.

"Tao là Agito bạn cũ của mày đây Amamiya-kun. Và mày nhìn thế vẫn chưa hiểu sao, khi biết được mày đứng Rank cao như thế trong trò chơi thì tao đã bảo Kazuki tiếp cận mày để lợi dụng nhưng không ngờ mày lại là người tỏ tình trước. Và Kazuki chỉ lợi dụng mày mà thôi, nhưng bây giờ bị mày phát hiện rồi thì tiếc thật nhỉ nhưng số vật phẩm mà Kazuki lấy được trong 4 tháng hẹn hò với mày cũng đáng giá 300.000 hay 400.000 yên rồi chứ."(Agito)

Lời nói của Agito làm cậu sốc đến thiếu chút nữa ngã ngồi ra đất. Cậu nhìn về phía Kazuki thì thấy cô ấy nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng.

"Phải đó là sự thật, chúng ta giờ đã không còn liên quan gì đên nhau nữa rồi cậu về đi."(Kazuki)

"Chuyện đó không phải thật phải không."(Satou)

Cậu đi lên và nắm lấy vai Kazuki nhưng cậu nhận được là một cái đấm của Agito.

"Tránh xa Kazuki ra không thì mày sẽ phải hối hận đấy đồ rác rưởi. Chúng ta đi thôi."

(Agito)

Agito và nhóm của cậu rời khỏi quán cafe, Kazuki đã nhìn cậu một lúc và cũng rời đi theo họ. Còn cậu thì khụy gối xuống và một lúc sau cậu đứng lên đi về nhà với khuôn mặt vô hồn. Cậu lại không biết rằng vật phẩm cậu cần ở boss sự kiện là do Kazuki đã nói với Raito (Raito là người mà sáng nay đưa cậu vật phẩm boss sự kiện) là cậu cần vật phẩm đó và hãy dùng nó để trả nợ cậu.

Và cô ấy biết cậu rảnh rỗi sẽ đến quán cafe nên khi cô thấy cậu đến ngoài cửa quán cô đã chủ động ngồi lên đùi Agito và đá lưỡi với hắn. Cô làm vậy để cho cậu thấy vì cô cảm thấy cô đã lời dụng cậu quá đủ rồi.

( À ừm chương này mình không biết cảm giác người đọc nó ra sao nhưng chương này main bi NTR cho nên là ai không thích thể loại này thì cũng đừng chửi nhé còn 1 chương nữa ngày kia mình đăng luôn nhưng là đăng trước cho tuần sau nên nếu tuần sau mình rảnh thì mình đăng thêm một chương nữa còn không thì thôi nhá có gì mọi người thông cảm)


The End - Chương #12