Chương 520: Nhân Vật Thần Bí


Nghe Cửu Âm Thánh Mẫu kể lại, Phần Thiên đồng tình:

- Những kẻ đó thật đáng ghét, lại dám cướp đi đệ tử yêu của sư thúc, nếu như gặp được đệ tử nhất định phải dạy cho chúng một bài học.

Cửu Âm Thánh Mẫu nói:

- Ngươi có lòng như vậy là được rồi, trước mắt Lục Nga còn đang nằm trong tay tên Huyền Phong Môn chủ Vô Tâm, hắn đã thoát khỏi tay ta vài lần
nhưng tự ta có thể đối phó được. Chỉ có Như Sương là không rõ tung tích, làm ta vô cùng lo lắng. Nếu ngươi có thời gian thì hãy để mắt đến một
chút, biết được tin tức gì của Như Sương thì hãy báo ngay cho ta.

Phần Thiên gật đầu:

- Sư thúc yên tâm, việc của sư thúc chính là việc của đệ tử, đệ tử nhất
định sẽ lưu tâm đến, sớm tìm ra hai vị đồ tôn của sư thúc.

Cửu Âm Thánh Mẫu hài lòng cười:

- Còn ngươi nữa, lần này xuống núi sư phụ nhà ngươi dặn dò thế nào?

Nghe những lời thân tình của Cửu Âm Thánh Mẫu, Phần Thiên cười nói:

- Đa tạ sư thúc đã quan tâm, lần này đệ tử xuống núi kì thực là vì sư phụ lão nhân gia phát giác Tế Âm Thái Nhật là không thể tránh khỏi, mà hôm
nay Địa Âm Tà Linh lại xuất thế nên đặc biệt mệnh lệnh cho đệ tử xuống
nhân gian trợ giúp nhân sĩ chính đạo đối phó với tà ác, vượt qua kiếp
nạn này.

Vẻ mặt tươi cười, Cửu Âm Thánh Mẫu nói:

- Nói vậy thì sư phụ của ngươi vẫn còn có chỗ chấp nhận được. Chỉ là Địa Âm Thiên Sát vô cùng hung ác, thiên hạ khó có địch thủ, ngươi lại không sợ nguy
hiểm sao?

Phần Thiên mỉm cười nói:

- Đương nhiên là đệ tử
sợ, tính mạng quả là đáng quý thật. Chỉ là sợ thì làm được gì, không
phải cuối cùng thì cũng rơi vào tuyệt vọng sao? Như vậy chỉ còn cách
phấn đấu hết mình, may ra còn chút hy vọng. Không giấu gì sư thúc, đệ tử đã từng đối mặt với Địa Âm Tà Linh rồi. Xem ngoại hình cũng tương đối,
hắn tự xưng là Âm Đế, sức mạnh có thể nói là khó ai bì kịp, đệ tử suýt
nữa cũng mất mạng trong tay hắn. Cũng có thể xem như vận khí của đệ tử
tốt, may mà giữ được tính mạng.

Cửu Âm Thánh Mẫu kinh ngạc vô cùng, hỏi dồn:

- Chuyện này là thật sao? Mau nói ta nghe, ngươi làm thế nào mà thoát khỏi tay hắn?

Phần Thiên thập phần ngạc nhiên, không hiểu tại sao Cửu Âm Thánh Mẫu lại
kích động như vậy. Liền kể rõ ngọn ngành sự việc xảy ra ngày hôm đó.

Sau khi nghe Phần Thiên thuật lại, Cửu Âm Thánh Mẫu nói:

- Không ngờ ngươi chính là truyền nhân của Cửu U Tinh Diêm trong truyền
thuyết, chẳng trách lần này sư phụ của ngươi đã phái ngươi xuống núi.
Giờ ngươi có dự định gì chưa, ngươi định đến Hoa Sơn gia nhập liên minh
Chính Đạo hay là …

Phần Thiên ngập ngừng nói:

- Về việc
này…thật ra ban đầu đệ tử định đến liên minh Chính Đạo ở Hoa Sơn. Nhưng
lần này lại gặp được sư thúc nên muốn nghe ý kiến của sư thúc rồi mới
quyết định.

Cửu Âm Thánh Mẫu lãnh đạm nói:

- Ngươi muốn
làm như thế nào là việc của ngươi, ta không muốn can thiệp. Chỉ có điều, nếu ngươi gia nhập liên minh Chính Đạo thì từ nay về sau gặp lại ta nên tránh sang một bên để khỏi mất hoà khí. Vì ta và Diệp Tâm Nghi, Kiếm Vô Trần có ân oán từ trước, không thể hoà hợp được, và ta cũng không hy
vọng điều đó. Vậy nên chọn lựa ra sao ngươi hãy tự quyết định đi.

Phần Thiên nghe xong rất băn khoăn:

- Sư thúc, đệ tử lần này xuống núi là muốn giúp nhân gian chính đạo đối
phó tà ác, hoàn thành nhiệm vụ mà sư phụ giao cho. Nhưng nếu như đệ tử
gia nhập liên minh Chính Đạo thì tức là không phải với người, còn như
không đi đến đó thì lại không biết ăn nói sao với sư phụ. Quan hệ của sư phụ và Cửu Thiên Hư Vô giới người cũng đã biết, người xem đệ tử nên làm thế nào đây?

Cửu Âm Thánh Mẫu cau mày nói:

- Ta không
quan tâm đến mối quan hệ đó, hắn là hắn mà ngươi là ngươi, những chuyện
cũ ta cũng không nói đến nữa, nên hành động ra sao ngươi hãy tự quyết
định đi. Ta chỉ có câu này, nếu ngươi đến Hoa Sơn dựa vào Diệp Tâm Nghi
thì từ nay về sau đừng gọi ta là sư thúc nữa, chỉ đơn giản vậy thôi.

Nói xong định bay đi.

Phần Thiên cười khổ, liền vội vã cản lại, nói vọng theo:

- Sư thúc, xin người đừng đi vội, đệ tử đâu có nói nhất định sẽ đến Hoa
Sơn, không phải đệ tử đang muốn thỉnh giáo người sao? Dù sao thì việc
này cũng không thể tránh được, sao sư thúc lại không cho đệ tử một vài
lời khuyên, để đệ tử vừa hoàn thành được nhiệm vụ mà lại không làm khó
người, như vậy chẳng phải là tốt đẹp sao?

Cửu Âm Thánh Mẫu đưa mắt nhìn Phần Thiên, nghĩ ngợi một lúc nói:

- Xem ngươi cũng là người biết sống có chừng mực, khuôn phép, như vậy ta
sẽ cho ngươi một gợi ý, còn kết quả ra sao là do ngươi tự quyết định.
Trong nhân gian hiện nay, ngoài liên minh Chính Đạo ở Hoa Sơn ra, còn có Trừ Ma Liên Minh, minh chủ là một tiểu nha đầu có tên là Trần Ngọc
Loan, có thể làm người khác quý mến. Trong người nàng có thần khí Thiên
Hậu linh với sức mạnh vô song, lại có phật gia thánh linh tường vật
Không Linh điểu. Nếu như ngươi thật sự muốn vì sự bình yên của thiên hạ
bách tính thì sao không thử đi một chuyến. Ta tin rằng cũng sẽ dễ ăn nói với sư phụ của ngươi thôi.

Phần Thiên sắc mặt mừng rỡ:

-
Trừ Ma Liên Minh? Cái tên này hình như đệ tử đã nghe qua nhưng nhất thời không nhớ ra được. Sư thúc đã nói như vậy thì đệ tử cũng thử đi một
chuyến, để xem liên minh Hoa Sơn Chính Đạo và Trừ Ma Liên Minh đó mạnh
yếu ra sao rồi mới quyết định. Hiện nay đệ tử đến liên minh Hoa Sơn
trước xem tình hình thế nào, sư thúc có muốn đi cùng với đệ tử không?

Cửu Âm Thánh Mẫu đáp:

- Nếu như ta cùng đi với ngươi thì không thể nhìn nhận tình hình một cách công bằng đâu. Được rồi, ta còn phải tiếp tục đi tìm hai đồ tôn của
mình, sau này có duyên sẽ gặp lại, mong rằng ngươi tự biết làm những
việc nên làm, đừng học theo sư phụ của ngươi, làm người ta căm ghét.

Nói xong liền lập tức biến mất trong không trung.

Đứng lặng một lúc, Phần Thiên nghĩ ngợi giây lát rồi vẻ mặt tươi tắn trở
lại, bay thẳng đến núi Hoa Sơn. Phần Thiên đưa mắt nhìn quanh con đường
phía trước, dường như đang chú ý đến điều gì, cảm giác kỳ lạ đó lại xuất hiện một lần nữa làm chàng ta phải cảnh giác cao độ, tập trung quan sát bốn phía.

Hồi lâu mà chẳng thấy động tĩnh gì, tự mình thốt lên:

- Lạ thật, hôm nay sao cứ cảm thấy có khí tức tà môn, không biết là cảm
giác của ta sai hay đây là sự thật? Lẽ nào đối phương ẩn thân quá giỏi,
không có cách nào truy ra được.

Trong lòng đầy nghi hoặc, từ
trước đến nay luôn tràn đầy tự tin là vậy mà hiện nay suy nghĩ của chàng đã bắt đầu có chút dao động.

Một giọng nói nhẹ nhàng từ trong hư vô vọng tới, tiếng nói trầm ấm của một người đàn ông:

- Còn trẻ như vậy mà thân thủ không hề tầm thường, quả là nhân gian hiếm
thấy. Một bước lên tận mây xanh. Kỳ tài! Quả là một kỳ tài hiếm thấy!

Phần Thiên biến sắc mặt, đưa mắt nhìn bốn phía:

- Ai đang nói vậy, có bản sự thì mau xuất đầu lộ diện.

Ánh chớp trắng loá, một nhân ảnh liền lộ diện. Một người đàn ông trung niên mặc một bộ đồ trắng, mỉm cười nhìn Phần Thiên thản nhiên nói:

- Ta không phải đã xuất hiện rồi sao? Thế nào, nhìn ta như vậy, không phải trên mặt ta có hoa, quá cuốn hút chứ?

Phần Thiên cau mày, đối với những lời khôi hài của người này đều hoàn toàn
không để tâm, trong lòng trái lại có nhiều nghi vấn. Tại sao toàn thân
người này cũng mặc bộ đồ trắng như tuyết, liệu có quan hệ gì với Cửu Âm
Thánh Mẫu không? Còn những tia hào quanh lấp láy kia nữa, nếu như ông ta không mở miệng thì mình cứ nghĩ là sư thúc quay lại.

- Ông là
ai? Tại sao ta lại không thể cảm nhận được chân nguyên của ông? Lẽ nào
thân thủ đã đạt tới cảnh giới chí cao vô thượng chứ?

Bạch y trung niên cười đáp:

- Ta là ta, một người đàn ông đang sống. Còn vì sao ngươi không cảm nhận
điều gì thì đó là việc của ngươi, ta làm thế nào trả lời câu hỏi này
được?

Ánh mắt Phần Thiên thoáng lạnh, giọng lãnh đạm nói:

- Nếu ông không muốn trả lời thì xin nói thẳng ra mục đích đến đây hôm nay của ông đi.

Người lạ mặt vẫn giữ nụ cười nói:

- Nếu như ta trả lời là chẳng có mục đích gì cả, thì có lẽ ngươi không
tin. Nhưng ta nói là cố tình đến tìm ngươi thì chắc là ngươi thấy dễ tin hơn phải không?

Phần Thiên bình tĩnh đáp:

- Tìm ta có việc gì? Không đơn giản chỉ là tán thưởng ta vài câu, rồi lại đi luôn chứ?

Ông ta nở một nụ cười thần bí, đáp lại:

- Tại sao lại không thể như thế nhỉ? Bất ngờ gặp người có tư chất hơn
người, thân thủ lại cao cường, nhịn không được nên khen ngợi vài câu thì cũng là việc bình thường thôi mà, không được sao?

Nhìn thẳng vào mắt ông ta, Phần Thiên nghiêm túc nói:

- Nếu chỉ có vậy, ông có thể đi được rồi.

Không truy vấn, sắc mặt Phần Thiên lúc này đã vô cùng lạnh lùng.

Thấy vậy, người lạ mặt gật đầu hài lòng, nói:

- Thật không đơn giản, chẳng trách còn trẻ tuổi mà đã có thành tích như
vậy, quả nhiên cũng đáng được ta khen ngợi. Được rồi, ta cũng không
chuyện trò vòng vo với ngươi nữa, ta chỉ là vô tình gặp mặt, thấy ngươi
có chút thông minh, nên mới hiện thân gặp mắt, hỏi vài việc.

Phần Thiên mỉm cười tà dị, nói:

- Có chuyện gì? Ông cứ nói thẳng đi.

Người trung niên thoáng nhìn Phần Thiên, rồi nói chậm rãi, mạch lạc:

- Rất đơn giản, chỉ là ta muốn xem võ công để đoán ra lai lịch của ngươi thôi.

Phần Thiên vẫn giữ nụ cười, giọng nói rắn rỏi:

- Không cần phải phí công như thế, ta trực tiếp nói cho ông là được rồi,
ta là Phần Thiên, đến từ Hoả Diễm Sơn, sư phụ ta là Liệt Hoả Linh Tẩu.

Người trung niên thoáng kinh ngạc, nhưng liền khôi phục lại như ban đầu, biểu tình phức tạp nói:

- Thì ra là ngươi, thật là không ngờ tới.

Nghe những lời đó, nụ cười Phần Thiên như cứng lại, ánh mắt khó hiểu hỏi:

- Ông biết ta sao, không thể như thế được, rốt cuộc ông là ai?

Người trung niên thấy vậy cười đáp:

- Thì ra cũng có việc làm ngươi kinh ngạc à, ta cứ tưởng là ngươi đã tu
thành phật rồi, có thể nhìn thấu mọi sự của nhân gian. Ai biết kì thật
không phải vậy a.

Phần Thiên đã có chút phẫn nộ nói to:

- Ngươi thật ra muốn gì, vì sao cứ mãi làm phiền ta như vậy.

Người trung niên cười nói:

- Ta không phải đã nói rồi sao, chỉ muốn xem chút võ công của ngươi, ngoài ra chẳng có ý gì khác.

Phần Thiên nghe xong những lời đó liền quay người bay thẳng đến núi Hoa Sơn, chẳng để ý gì đến ông ta nữa.

Người lạ mặt thấy vậy, liền song hành cùng Phần Thiên gặng hỏi:

- Đường này đến núi Hoa Sơn, không phải là ngươi định gia nhập liên minh Chính Đạo, vì nhân gian diệt ma trừ ác đấy chứ?

Phần Thiên vẫn không hề để ý đến ông ta, vẫn tiến về phía trước như thể
không có sự tồn tại của ông ta vậy. Thấy vậy mà người lạ mặt cũng không
hề tức giận, vẫn đi cùng Phần Thiên, còn nói tiếp:

- Hiện nay,
nhân gian hỗn loạn, chỉ dựa vào sức lực của một mình ngươi thì khó mà
làm nên việc lớn, nếu như gia nhập liên minh Chính Đạo, liên hợp cùng
nhân sĩ chính nghĩa trong thiên hạ, nhất định có thể thoả sức tung
hoành.

Thất Giới Truyền Thuyết - Chương #520