Chương 287: Huyễn Thú Nguyệt Thần



Nhìn thấy xoáy khí tử sắc, lang yêu khẽ tru lên một tiếng, gã cùng với kền kền, xà, báo từ ba phía nhất tề lóe sáng. Bốn đạo thân ảnh bay ngược lên trên với tốc độ cực nhanh, chớp mắt hình thành một đạo xoáy khí đối nghịch tạo thành lực lượng đối kháng cân xứng. 

Hai luồng khí lưu có tính chất giống nhau nhưng mang khí tức khác nhau gặp tại giữa không trung. Trong thoáng chốc một tiếng nổ rất lớn truyền lại, luồng khí lưu nhanh chóng va chạm bùng nổ mãnh liệt, chấn tan luồng khí tử sắc bay ra tứ phía hình thành một ám hồng quang cầu có đường kính một trượng. 

Trong tiếng nổ chát chúa, Kiếm Vô Trần khẽ cười, ý niệm chuyển động, chỉ thấy một đạo tử sắc xoáy khí khác xuất hiện phía trên tứ đại thần tướng phát động đợt tấn công thứ hai. Ngoại trừ tiếng nổ phát ra khiến cho chuyển động của tứ đại thần tướng có hơi chút ngưng lại, còn tốc độ vẫn cực nhanh không hề giảm sút. Thân ảnh hắn nhanh chóng xuất hiện phía bên ngoài bốn yêu thú lang, kền kền, xà, báo. Chớp mắt trong vòng tròn chu vi ba trượng có vô số tiếng sói tru, báo gầm, chim kêu, xà rít kinh tâm động phách. 

Khi đối đầu với luồng tử sắc khí, bốn luồng quang hoa khác nhau từ miệng lang, kền kền, xà, báo yêu thú đồng thời bắn ra rồi tụ lại chính giữa phía trên đầu hình thành nên một quang cầu kỳ dị, nhanh chóng làm tiêu thất tử sắc xoáy khí. Ngay sau đó, bốn yêu thú huyễn hóa thành hàng nghìn bóng ảnh, vô số thân ảnh tại không trung kết thành một đạo kết giới, đồng thời phong bế luôn cả tứ đại thần tướng và Kiếm Vô Trần vào trong. 

Chính lúc mọi thứ vừa hoàn thành thì trong xoáy khí đột nhiên xuất hiện một đạo cường quang mãnh liệt, lực đạo kinh nhân này phản ngược lại bên trong kết giới và đánh trúng Kiếm Vô Trần, khiến hắn toàn thân chấn động không thể trụ lại được, miệng hắn thổ ra một búng máu tuơi, sắc mặt trong chốc lát trở nên nhợt nhạt. 

Tứ đại thần tướng trong kết giới cũng chẳng dễ chịu gì, bọn chúng đều mặc nhiên không nói, vẫn tiếp tục triển khai Huyễn Thú Tuyệt Thần đại trận. Do đó, huyễn ảnh của yêu thú ngày càng dày đặc, yêu khí càng lúc càng cường thịnh, áp lực ngày một lớn bức Kiếm Vô Trần phải chuyển công thành thủ, làm cho khí tức toàn thân hắn bị ép lại. 

Kinh ngạc, giận dữ nhìn tứ đại thần tướng tiếp tục di chuyển, Kiếm Vô Trần tâm thần đại nộ hét lên một tiếng, song thủ bắt quyết toàn lực triển khai pháp quyết. Nhất thời tử quang bành trướng, làm cả bầu trời tràn ngập sắc tím. Một đám tử sắc tinh vân cuồn cuộn tụ lại trên đầu Kiếm Vô Trần điên cuồng như muốn nuốt lấy kết giới cổ quái kia. Trong chốc lát đám tinh vân lan tỏa khắp phía trên tứ đại thần tướng, bao trọn thân ảnh bọn họ và hút chặt lại khiến chúng không thoát đi đâu được. 

Cảm nhận được sự lợi hại của Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp của Kiếm Vô Trần, tứ đại thần tướng tâm thần kích động nhưng không dám tỏ ra bên ngoài, chúng nhanh chóng đề tụ công lực đến cực hạn làm cho luồng khí lưu chuyển từ vô hình sang thành xanh thẫm đối chọi với tử sắc xoáy khí. 

Hai bên dốc toàn lực giao đấu. Khí tức thần thánh và yêu khí vô biên liên tục va chạm bài xích lẫn nhau, cuối cùng sinh ra một lực đạo hủy diệt, hình thành nên một thanh sắc quang cầu đường kính khoảng sáu thước. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ khủng khiếp, song phương cùng lúc bị chấn bay. Các cao thủ chính tà dưới mặt đất cũng không tránh khỏi lực xung kích, làm toàn bộ chiến trường trở nên hỗn loạn. 

Thân thể bị thổi lùi lại ba trượng, tử sắc quang mang toàn thân Kiếm Vô Trần bị thất tán, hiển nhiên đã thụ thương không nhẹ. Còn tứ đại thần tướng đã hết sức cố gắng nên cuối cùng cũng trụ lại được trên mặt đất, miệng thổ máu tươi, mặt thì tái nhợt hẳn cũng thọ trọng thương. Bên này Hàn Ưng suất lĩnh chúng cao thủ cùng với người bên phía Pháp Quả đại sư giao chiến, hai bên đều có thương vong. Yêu vực cao thủ tổn thất ba mạng nhưng Vô Vọng và Vân Hoa cũng đều tái thụ thương, tình hình nghiêm trọng vạn phần. 

Khi sương mù tan, Hàn Ưng khẽ liếc nhìn Kiếm Vô Trần, phát giác hắn đang phẫn nộ dị thường, hai mắt ẩn hiện hồng quang tạo cảm giác thập phần nguy hiểm. Ngược lại tứ đại thần tướng lạnh lùng nhìn hắn, mỗi người đều nắm tay nhau tạo thành một vòng tròn, nhãn thần hiện lên vẻ bi tráng xác định một đi không trở lại. 

Than nhẹ một tiếng, Hàn Ưng quay đầu nhìn mười lăm cao thủ còn lại, hạ giọng nói: 

- Đây là lần cuối cùng, chúng ta phát động Quần Yêu Cuồng Vũ. 

Nói xong Hàn Ưng xoay người lại, chớp mắt hóa thành một con hắc sắc cự ưng thân hình cao tới mười trượng. Hai móng vuốt giương lên tạo nên những tiếng gió rít ghê người, đôi cánh vũ động ào ào như cuồng phong. 

Bên dưới mười lăm cao thủ còn lại cũng tự hiện nguyên hình, tập hợp thành một đại trận hình tròn. Theo kỳ môn độn thuật, phối hợp với Hàn Ưng phía trên hợp thành một loại yêu thú trận pháp cổ quái, dựa vào sức mạnh của nguyên hình bản thể phát động tiến công. 

Nhìn thấy mọi việc trước mắt, Thất Huyền chân nhân kinh hoàng cất tiếng: 

- Mọi người cẩn thận, yêu thú một khi khôi phục nguyên hình, dù lực công kích không mạnh như trước nhưng pháp quyết của chúng ta cũng bị mất tác dụng. Chỉ có thể dựa vào sức mạnh của kiếm pháp và chưởng pháp mới có thể ngăn chặn được. Đây là chỗ cao thủ Yêu vực hơn hẳn cao thủ Quỷ vực và Ma vực. 

Nho viên Đan Thanh Kiếm Hiệp nghe thấy thế liền hỏi : 

- Ý của chân nhân có phải là khi yêu thú khôi phục nguyên hình, chúng ta cũng phải khôi phục nhục thân bản thể. Chỉ có thể dựa vào binh khí, kiếm pháp, chưởng pháp đối kháng với bọn chúng chứ pháp quyết chẳng còn tác dụng gì nữa sao? 

Thất Huyền chân nhân đáp: 

- Mặc dù không hoàn toàn như vậy nhưng đại loại cũng gần thế, pháp quyết vẫn còn tác dụng nhưng so với ban đầu thì uy lực suy giảm tới mười lần, không còn đạt được tác dụng thực sự nữa. Đối pháp duy nhất là dựa vào kiếm thuật và công lực bản thân để chống lại, bởi vì bọn chúng cũng sử dụng phương pháp tấn công nguyên thủy nhất. 

Trong lúc đang nói thì một đợt công kích mãnh liệt đã được phát động, chỉ thấy vô số yêu thú thân hình khổng lồ mới chỉ giương vuốt vẫy đuôi, nhưng lực đạo vô cùng mạnh mẽ khiến các cao thủ chính đạo vất vả chống đỡ. Ngoài ra do cao thủ Yêu vực bao vây phong bế không gian, khiến cho bên chính đạo muốn né tránh hay chạy trốn cũng rất khó khăn. Ngoài cách cố sống cố chết ngạnh tiếp ra chẳng còn con đường nào khác mà thoát, đây cũng chính là mục đích Hàn Ưng dùng cách tấn công nguyên thủy nhất này. 

Trong trận chiến, Thất Huyền chân nhân, Hạo Vân cư sĩ, Đan Thanh Kiếm Hiệp, Vân Hoa, Vô Vọng đều vung kiếm nghênh địch, bảo kiếm trong tay phối hợp với kiếm pháp ra sức tấn công yêu thú. Chỉ có điều thân hình yêu thú quá to lớn, những vết thương nhỏ dường như chẳng ảnh hưởng nhiều đến chúng. Còn Pháp Quả đại sư của Bồ Đề học viện thi triển Kim Cương chưởng quyết, lực đạo chí cương cực mạnh chấn lui không ít yêu thú, làm chúng bị nội thương nghiêm trọng. 

Thấy thế công của yêu thú càng ngày càng lợi hại, bên mình phòng ngự ngày một khó khăn, Thất Huyền chân nhân đột nhiên mở miệng nói: 

- Hạo Vân cư sĩ, cứ theo tình hình hiện tại chúng ta sẽ chẳng cầm cự được bao lâu nữa. Ta có một kế sách có thể đẩy lui địch nhân nhưng chỉ e cái giá phải trả khá đắt. 

Hạo Vân cư sĩ sắc mặt trầm xuống: 

- Chân nhân có cách gì xin cứ nói, nếu không cứ tiếp tục thế này thì cuối cùng cũng chỉ có thất bại. Chi bằng đấu hết sức một trận này may ra còn có hy vọng. 

Thất Huyền chân nhân nói: 

- Đạo hữu nói có lý, ta cũng nghĩ nhiều rồi. Trước mắt chúng ta dựa vào kiếm quyết, chưởng công đối địch với yêu thú to lớn này chẳng có tác dụng gì, nhưng nếu xuất ra tam muội chân hỏa chắc cũng không đến nỗi bị bại tẩu, diệt vong. Chỉ là sau khi dùng toàn lực thi triển tam muội chân hỏa thì chân nguyên trong thời gian ngắn sẽ cạn kiệt, e rằng rất bất lợi. 

Hạo Vân cư sĩ trầm ngâm một lát, rồi nhìn xuống đám yêu thú ngày càng điên cuồng, trầm giọng nói: 

- Tuy biện pháp này cực kỳ nguy hiểm, nhưng ta cho rằng cũng đáng để thử. Bây giờ các vị phòng ngự cẩn thận, ta dựa vào Hạo Nhiên Chính Khí của bổn phái thôi động tam muội chân hỏa, quyết phân cao thấp với lũ yêu thú này xem sao. 

Thất Huyền chân nhân khẽ đưa mắt nhìn, nhãn thần hiện lên vẻ thương cảm nói: 

- Hãy nhớ phải cẩn thận một chút, một khi bọn yêu thú khôi phục nhân dạng đó cũng là lúc yêu thuật của chúng lợi hại nhất. 

Hạo Vân cư sĩ gật đầu đáp: 

- Ta đã hiểu rõ rồi, mọi việc còn lại xin giao cho các vị. 

Nói xong toàn thân hồng quang bành trướng, một luồng thiên địa chính khí mạnh mẽ lan tỏa bốn phía, nhanh chóng lấp đầy bên trong không gian bị phong bế. Song thủ Hạo Vân cư sĩ cấp tốc chuyển động, không ngừng biến hóa theo pháp quyết. Rất nhanh, một đạo liệt diễm được phun ra từ miệng cư sĩ hóa thành một đầu hỏa long dài ba thước, bay vòng tứ phía. 

Hỏa long xuất hiện lập tức bốn bề sức nóng tăng nhanh, luồng nhiệt lưu ấy kích trúng thân thể lũ yêu thú khiến chúng hết thảy đều lộ vẻ đau đớn, sợ hãi. Tận dụng cơ hội này, Hạo Vân cư sĩ song thủ chỉ huy hỏa long bao phủ, quấn lấy đám yêu thú vào giữa. Chỉ nghe truyền lại những tiếng kêu kinh hãi, chỉ trong một chiêu đã đánh bại thế công của lũ yêu thú. 

Dưới đất Thất Huyền chân nhân với ánh mắt lạnh lùng quát to một tiếng huy động trường kiếm trong tay, song thủ cấp tốc thi triển pháp quyết. Chỉ thấy trong không trung trường kiếm tự động bay lượn, trong tiếng kiếm rít chấn động hồn phách, một cỗ huyền thanh sắc kiếm xông thẳng lên trời khiến cho khắp trời cuồn cuộn sắc thanh vân. 

Nhún mũi chân xuống đất mượn lực, Thất Huyền chân nhân khéo léo nắm lấy thanh trường kiếm lao vọt lên trên. Toàn thân thanh quang tỏa ra, vô số phù chú Đạo gia xuất hiện quanh thân khiến lão trang nghiêm như thần thánh, tỏa ra một khí thế bức nhân. 

Ánh mắt lướt qua lũ yêu thú đang không giấu được vẻ hoang mang, Thất Huyền chân nhân khẽ nhíu mày. Toàn thân khí hội với thần, thần hội ý, ý hội kiếm, cuối cùng nhân kiếm hợp nhất, rít lên một tiếng cấp tốc bay ra tự động truy kích đám yêu thú. 

Cứ như thế, tam muội chân hỏa của Hạo Vân cư sĩ phối hợp với nhân kiếm hợp nhất của Thất Huyền chân nhân chỉ trong chốc lát đã tiêu diệt bảy yêu thú, làm trọng thương ba yêu thú khác. Đồng thời cũng khiến một yêu thú nữa bị thương nhẹ, một đòn đẩy lui thế tấn công của địch nhân. Hét thảm một tiếng, thân ảnh Hàn Ưng đột nhiên xuất hiện, rít lên dữ dội đào thoát ra phía ngoài. Tám cao thủ Yêu vực còn lại cũng nhanh chóng theo gót, chớp mắt biến mất khỏi Thiên Yêu Diệt Thần đại trận. 

Trên không trung, Hạo Vân cư sĩ thu hồi tam muội chân hỏa, sắc mặt trắng nhợt, hạ xuống ngồi bệt dưới đất không cử động nổi. Còn Thất Huyền chân nhân, nhân kiếm phân khai, thần sắc ảm đạm hạ xuống đất, hiển nhiên chân nguyên đã tiêu hao quá nhiều. 

Pháp Quả đại sư triệu họp mọi người lại nói: 

- Hiện tại chúng ta còn bảy người, thì bốn người đã bị trọng thương. Trước mắt nên tiếp tục truy kích hay là án binh bất động đây ? 

Quần hùng chẳng ai lên tiếng, cuối cùng Thất Huyền chân nhân mới khai khẩu: 

- Chuyện này xem Kiếm minh chủ định đoạt thế nào đã, chúng ta không nên tự động quyết định. 

Nghe xong, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Kiếm Vô Trần, tập trung để ý tới trận chiến của hắn. 

Lại nói lúc bọn Pháp Quả đại sư và đám yêu vực cao thủ giao chiến, Kiếm Vô Trần và tứ đại thần tướng đã bước vào trận chiến sinh tử. Vẻ mặt hiện rõ lên kinh ngạc lẫn phẫn nộ, Kiếm Vô Trần một tay thi triển Tử Hoa Thôn Nhật pháp quyết, một tay phát xuất Huyết Hà đồ hộ thân, đồng thời Thiên Linh thần kiếm trong tay cũng xuất chiêu Diệt Thiên trảm pháp. Khắp không gian phía trên tràn đầy tử sắc kiếm quang, chớp mắt phát ra vạn đạo kiếm ảnh, cùng với không biết bao nhiêu ngũ sắc kiếm quang xoáy tròn tụ lại. Cuối cùng hình thành nên một cỗ thông thiên kiếm trụ điên cuồng chém xuống. 

Phía đối diện tứ đại thần tướng tâm ý tương liên, mỗi người toàn thân bạo phát quang mang màu sắc bất đồng. Theo chuyển động tuần hoàn mà huyễn hoá ra vô số ảo ảnh yêu thú, nhanh chóng hòa nhập lại với nhau, cuối cùng hình thành nên một kỳ hình quái vật khiếp nhân hãi chúng.

Thất Giới Truyền Thuyết - Chương #287