Chương 237: Ma Vực Hắc Lĩnh


Lục Vân cùng Thương Nguyệt đi lên khoảng ba trượng, nhận thấy cảnh vật
trở nên rõ ràng hơn. Lúc này, hai người đến một chân núi, dự tính sẽ
theo hướng này trực tiếp vượt qua ngọn núi, tiến nhập Hắc Ám Giới. Phi
hành chưa đầy một trăm trượng, đột nhiên một cành cây dài nhỏ bay vọt
lên từ giữa khu rừng rậm bên dưới, cả hai dừng lại nhãn thần lộ vẻ kinh
ngạc.

Ánh mắt giao nhau, Thương Nguyệt khẽ nói:

- Những cây này có lẽ như đã nhiễm quá nhiều ma khí nê phát sinh biến hoá mà trở thành yêu rồi.

Lục Vân nghe nói vậy bèn đưa hữu thủ lăng không chém tới, lấy tay thay kiếm phát ra một đạo xích hồng kiếm khí chặt đôi cành cây ma quái đó. Lục
Vân vừa điều khiển thần kiếm bay lên phía trên, vừa nói

- Nói những cây này là yêu thì cũng không hoàn toàn chính xác, chúng cùng yêu vật của Yêu Vực có sự khác biệt rất lớn. Do nơi này ma khí quá nặng nên động vật cùng thực vật ít nhiều có một vài năng lực đặc thù hơn so
với những động thực vật thông thường. Còn so sánh với những yêu vật thật sự thì khác xa lắm.

Sau khi nghe Lục Vân giải thích Thương
Nguyệt quan sát lại và tự nhiên minh bạch. Ngay lúc định nói lời tán
đồng thì bên dưới lại thêm một nhánh cây màu đen khác bắn lên, đồng thời từ giữa khu rừng bay ra một con hắc ưng cùng ba ma thú khác phân ra các hướng đồng thời phát động tấn công. Nhìn thấy ma vật trước mặt ánh mắt
Lục Vân trở nên lạnh lùng, chàng quyết định đối phó bọn chúng để khỏi
lãng phí nhiều thời gian. Bản thân Lục Vân không xuất thủ nhưng thần
kiếm hồng quang đại thịnh, Như Ý Tâm Hồn Kiếm tăng tốc ba lần và bắt đầu công kích một vòng. Cùng lúc đó, Lục Vân sử dụng Ý Niệm Thần Ba phân
tích và tìm hiểu hắc sâm lâm thần bí mặc trắc ấy, đề phòng những tình
huống dị thường khác có thể phát sinh. Bên cạnh, Thương Nguyệt nắm chặt
thần kiếm trong tay thận trọng quan sát động tĩnh xung quanh. Đột nhiên
ánh mắt Lục Vân thay đổi, Ý Niệm Thần Ba phát hiện ra một cỗ khí tức
nguy hiểm đang đến gần. Đồng thời Tứ Linh Thần Thú trên vai cũng phát ra cảnh báo, mắt hướng về lưng chừng núi, trước ngực hai chân ra dấu liên
hồi.

- Thương Nguyệt cẩn thận, nguy hiểm đã xuất hiện! Hiện tại
muội hãy truy tìm Ma ưng mà tiêu diệt sau đó đem theo Tiểu Linh nhi trở
lên trên, còn lại mọi việc để huynh giải quyết.

Lục Vân nói xong, dưới chân hồng quang lóe sáng, thần kiếm Như Ý đã xuất hiện ngay trên
đỉnh đầu, theo đó thân hình nhanh chóng hạ xuống bên dưới. Thương Nguyệt liền hô nhẹ một tiếng, Khiếu Nguyệt Thần Kiếm trong tay rời khỏi vỏ,
một vầng kim sắc phá thiên kiếm mang phát ra một cách mãnh liệt, lao đến đương cự Ma ưng, hãm nhập nó giữa hàng ngàn kiếm mang. Một tiếng kêu
thảm thiết truyền lại, nhìn thấy kiếm mang toàn bộ biến mất, hiện ra một con cự ưng chao lượn nhanh chóng hạ xuống. Giữa không trung Tứ Linh
Thần Thú rống lên một tiếng, thân thể nhỏ bé như tên bắn tới xuyên thấu
thân thể cự ưng khiến cho âm thanh kinh sợ của nó nhanh chóng biến mất.
Thương Nguyệt đưa mắt nhìn, không hiểu Tứ Linh Thần Thú tại sao lại có
hành động như vậy. Đến khi thấy tiểu quỷ này tự động bay về trên vai,
chân còn quắp chặt một khối thịt tròn màu đen. Nghi hoặc nhìn vào nó,
chỉ thấy nó kêu lên hai tiếng đắc ý rồi há mệng nuốt luôn khối thịt màu
đen ấy, thần sắc lộ ra vẻ hưởng thụ.

Xem đến đây, Thương Nguyệt
đột nhiên tỉnh ngộ, tên tiểu quỷ này vừa rồi chắc là lấy nội đan của Ma
ưng, đoạt lấy tinh hoa để tăng cường tu vi bản thân. Lắc đầu khẽ cười,
Thương Nguyệt thu hồi Khiếu Nguyệt Thần Kiếm theo lời Lục Vân bay lên
phía trên, mục quang tập trung quan sát tình huống của Lục Vân bên dưới. Lạnh lùng nhìn khu rừng hắc khí ngày càng dày đặc, Lục Vân toàn thân
quang hoa rực rỡ, một cỗ khí tức cường đại nhanh chóng phát ra chống lại ma khí đáng sợ từ mặt đất bức lên. Một luồng khí u ám từ từ hạ xuống
khu rừng, những cây cổ thụ to lớn bắt đầu lay động, không gian tràn ngập tiếng kêu hoảng sợ của vô số ma thú tạo nên một khung cảnh hoảng loạn.
Đột nhiên dường như đã đến điểm đích, chỉ thấy mặt đất mãnh liệt phân
khai, một đám hắc vân thật lớn làm cho con người phải kinh hãi cùng cực
thình lình xuất hiện. Trên hắc vân ấy, vô số con mắt lóe sáng sắc ám
hồng, tử hồng,

và lục sắc quang mang không ngừng di
chuyển, tình thế quả thật vô cùng quỷ dị. Cố gắng giữ bình tĩnh, Lục Vân thận trọng quan sát đám hắc vân có kích thước cực đại đó, trên mặt
chàng cũng lộ ra thần sắc hoảng sợ. Loại vật này là loài gì, vì sao
không ngừng phát triển, lại có hàng ngàn hàng vạn con mắt ba màu? Rốt
cuộc có trên một vạn hay chỉ có ba mắt? Nhưng nếu thật sự chỉ có ba con
mắt di chuyển với tốt độ cực nhanh như vậy thì quả thật là kinh nhân.
Bay người lên cao vài trượng, Lục Vân dùng toàn bộ tinh lực vận dụng Ý
Niệm Thần Ba ở mức cao nhất với tầng suất ba trăm nghìn lần trong một
thức cẩn thận tìm hiểu hắc vân. Nhưng thông tin nhận được làm cho Lục
Vân thất kinh, kết quả là Ý Niệm Thần Ba đã dò ra được hắc vân trước mắt to lớn có thể sánh với Tam Đầu Linh xà, nhưng lại như là một phiến hư
vô. Còn nghìn vạn mắt lóe sáng ấy cũng được xác định chỉ có ba con mắt
mà thôi, bất quá chúng chuyển động không theo quy tắc nào, với tốc độ
một trăm ngàn lần trong một thức. Ngoài ra, thông qua Ý Niệm Thần Ba,
Lục Vân cũng đã tìm hiểu được một ít việc, hắc vân ấy thật ra cũng không hoàn toàn là hư vô. Sâu bên trong của nó có một vật mang hình dạng khá
thần bí quỷ dị, còn hình dạng cụ thể như thế nào thì không thể tra xét
được. Yên lặng theo dõi hắc vân, Thương Nguyệt đang bình tĩnh mà sắc mặt cũng hiện lên vẻ sợ hãi, nàng đưa ánh mắt đầy lo lắng nhìn về phía Lục
Vân khóe miệng thoáng run run. Trên vai, Tứ Linh Thần Thú miệng phát ra
tiếng gầm gừ nho nhỏ, hai mắt đỏ rực màu máu nhìn trừng về phía đám mây
đen to lớn ấy, khóe mắt ẩn chứa một chút kinh ngạc. Trông thấy một vài
ma thú bị cuốn vào đám hắc vân, Lục Vân trong lòng tự hỏi sự xuất hiện
của hắc vân kỳ quái này rốt cuộc là có ý đồ gì. Trước đây có phải nó đã
từng xuất hiện? Cái gì đã kinh động làm cho nó phải hiện thân? Điều này
cũng khó hiểu giống như ở Bất Việt Lĩnh tại Quỷ Vực rất thần bí và cổ
quái, có khả năng ngăn cản khí tức của vạn vật bay lên và cuốn lấy những vật đi qua. Tại Ma Vực Hắc Lĩnh, một cỗ khí tức cường đại quỷ dị chầm
chậm bao phủ khắp bầu trời. Rời mặt đất mười trượng, Lục Vân một mặt lưu tâm đến động tĩnh của đám hắc vân, một mặt tìm hiểu ý đồ của nó. Nhưng
suy nghĩ được một lúc, do vật này quả là thần bí quá mức nên cuối cùng
cũng không xác định được đáp án. Trên mặt đất, do hắc vân có hình dạng
vô cùng to lớn, dùng mắt thường không thể thấy được nó kéo dài đến đâu.
Ngay cả Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân cũng không biết được chính xác nó dài đến cỡ nào, chỉ biết là thân thể kéo dài đó đang di chuyển với tốc độ
chậm chạp tiến về phía trước. Lúc này, Lục Vân đã biết được toàn bộ Hắc
Ma Lĩnh đã bị hắc vân cổ quái bao phủ. Do sớm tra ra tình huống cụ thể,
Lục Vân quyết định bắt đầu tấn công. Hắc vân quá lớn, thần kiếm tuy sắc
bén cũng không có tác dụng gì. Vì vậy Lục Vân sử dụng ý niệm tấn công,
một lúc phát ra bảy đạo Ý Niệm Thần Ba với tần số cực cao, chỉ trong
nháy mắt thực hiện bảy lần công kích vô hình một cách mãnh liệt. Theo
mắt thường thì thấy tự hồ không có một chút biến hóa nào, nhưng Lục Vân
bằng vào nhận thức vô cùng nhạy bén, kết hợp với Ý Niệm Thần Ba thần kỳ
đã cảm nhận được rõ ràng nên ngoài đám hắc vân có một lớp hộ thể ma khí
vô hình có một chút rung động. Đồng thời, thân thể đang kéo dài của đám
hắc vân cũng dừng lại việc mở rộng ra bên ngoài, rồi từ nó phát ra một
cỗ khí tức thập phần quỷ dị để quan sát động tĩnh.

Ánh mắt thoáng chút biến đổi, Lục Vân quay đầu nhìn Thương Nguyện nói:

- Muội hãy tiếp tục bay lên năm trăm trượng để huynh bắt đầu tấn công,
tránh làm tổn thương đến muội. Hãy để ý đến Tiểu gia hỏa, nếu có nguy
hiểm thì nên để cho nó đối phó.

Nói xong toàn thân chân nguyên đề tụ, bắt đầu chuẩn bị. Đợi đến lúc Thương Nguyệt đã bay lên trên, Lục
Vân toàn thân hắc sắc quang hoa lóe sáng, Quỷ Tông Hóa Hồn Đại Pháp với
lực lượng tà ác có thể xâm thực mọi sinh linh hướng về mặt đất bắn tới,
đồng thời Quỷ Vương Chiến Giáp cũng xuất hiện bảo vệ thân thể. Dưới đất, đám hắc vân xem ra không có gì thay đổi, điều thay đổi duy nhất chính
là Lục Vân đã lao vào trong đó cùng những con mắt ám hồng, tử hồng, và
ám lục không ngừng tăng lên. Lục Vân tấn công vào hắc vân vô cùng mãnh
liệt nhưng lại không xuất hiện gì khác thường, chỉ như đánh vào một khối bông mềm mại, toàn thân đang hãm nhập sâu bên trong lại bắn ra ngoài,
giữa song phương như chưa từng phát sinh ra chuyện gì. Tuy nhiên, đối
với lần công kích này bản thân Lục Vân hiểu rõ, đòn tấn công nhanh chóng nhìn có vẻ bình thường, người ngoài cuộc không thể nào hình dung được
tình hình bên trong. Quỷ Tông Hóa Hồn Đại Pháp có khả năng xâm thực mọi
sinh linh, với một kích toàn lực vừa rồi lực lượng tà ác đó sẽ xâm thực
bản thể của hắc vân một cách dữ dội. Nhưng điều làm cho Lục Vân kinh hãi là giữa hắc vân có tam sắc ma nhãn hàm chứa một lực lượng quỷ dị khôn
lường, dưới sự tấn công của Hóa Hồn Đại Pháp đã sản sinh ra một lực phản kích giống như tên bắn ra, mạnh mẽ chống lại sự xâm thực của Hóa Hồn
Đại Pháp.

Sau khi ổn định thân mình, Lục Vân lập tức suy nghĩ
trong đầu làm thế nào để đối phó với hắc vân cổ quái. Hiện tại chưa có
sự phản kích, phải lựa chọn phương thức tấn công, vì một khi đã phát
động thì sẽ không có thời gian để xem xét. Tự mình nghĩ, bản thân mang
nhiều pháp quyết thần kỳ, liệu có loại nào có khả năng đối phó với hắc
vân lo lớn vượt quá khả năng con người đây? Tổ tiên truyền lại hai thần
binh, đây là bí mật nhất định phải ẩn tàng, không phải đến lúc vạn bất
đắt dĩ thì không đem ra sử dụng. Mà điều quan trọng là trước mắt chỉ có
thể thi triển Diệt Hồn Đao, riêng đối với Diệt Thần Kiếm do Thiên Địa Vô Cực chỉ mới đạt đến tầng thứ bảy nên không có khả năng thi triển. Ngoại trừ hai vật ấy ra, Như Ý Tâm Hồn Kiếm bên trong ẩn chứa Long Hồn cùng
Huyết Mị uy lực tuy cường đại nhưng đối với vật trước mắt lại không có
tác dụng. Lại có Quán Thiên Như Ý Kính, nghĩ lại thì sử dụng không nhiều nên cũng không biết dùng như thế nào. Càn Khôn Ngọc Bích, Trấn Hồn Phù, Hóa Hồn Phù có khả năng hay không? Điều này cũng khó mà dự liệu.

Nói đến pháp quyết, Hóa Hồn Đại Pháp đã sử dụng nhưng lại không có tác dụng gì, xem ra chỉ có thể thử Lôi Thần Quyết mà thôi. Đối với Tâm Dục Vô
Ngân của Ma Tông cũng không mạnh bằng Ý Niệm Thần Ba, mà Hạo Nhiên Thiên Cương của Nho gia hiển nhiên đối phó với vật hết sức to lớn này cũng là lực bất tòng tâm. Còn lại Phật Đạo hai loại pháp quyết, uy lực tuy kinh nhân nhưng lại chỉ có tách dụng trong một phạm vi nhất định, miễn cưỡng dùng trong tình huống này cũng chỉ là uổng phí sức lực. Đối với Lục Vân mà nói mọi việc diễn ra chỉ trong một chớp mắt, nhưng chỉ trong cái
chớp mắt này hắc vân đã phát sinh biến hóa. Thân thể to lớn của nó tự
nhiên biến mất, chỉ thấy xung quanh vô số những con mắt ba màu khác nhau không ngừng lóe sáng phát ra quang mang âm sâm trông như một dạng quỷ
vật tà ác. Lúc này Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân cũng đã tìm hiểu rõ ràng,
hắc vân chỉ chuyển hóa thân thể từ hữu sắc thành vô sắc, làm cho chàng
vô cùng kinh ngạc.

Thất Giới Truyền Thuyết - Chương #237