Chương 2138 – Tranh phong tương đối - Giao tranh đối chọi - phần 2



Cao Đại Vĩ gật đầu trả lời:



- Như vậy rất tốt.



Cứ như vậy, Cừu Nhược Băng và Cao Đại Vĩ cùng nhau rời khỏi Chấn cung, đi thẳng đến Thần Vương đại điện.



Rất lâu sau, Cừu Nhược Băng và Cao Đại Vĩ gặp được Thần Vương, để cho Cao Đại Vĩ kể lại một lượt việc Huyền Âm Quỷ Mẫu trọng thương chết trận, điều này khiến cho Thần Vương vô cùng tức giận, gằn giọng nói:



- Đáng ghét, chỉ một Hắc Trì Huyền Vực nhỏ bé mà không ngờ đánh lâu vẫn không hạ được, các ngươi còn để làm gì đây?



Cừu Nhược Băng khẽ cúi đầu, có phần bất an đáp:



- Thần Vương bớt giận, chiến sự lần này biến hóa quá đột ngột, vượt ngoài dự đoán, chúng ta có lẽ đã coi thường địch nhân.



Cao Đại Vĩ lên tiếng:



- Lần này có cao thủ nhân gian tham gia vào, tình hình trở thành rất phức tạp. Trong tình trạng còn chưa hiểu rõ được đối phương cụ thể, ngang nhiên xuất kích tự nhiên là nguy hiểm rất lớn.



Ngũ Sắc Thần Vương hừ giọng nói:



- Các ngươi có phép ứng phó thế nào?



Cừu Nhược Băng chần chừ rồi đáp:



- Trước tiên làm rõ tình hình, sau đó mới dựa vào đó để xác định đối sách.



Cao Đại Vĩ trầm ngâm nói:



- Hiện nay địch trong tối ta ngoài ánh sáng, tình thế quỷ dị. Ta thấy chi bằng đổi phương thức khác, bề mặt phái đại quân ép đến gần, trong bóng tối thì phái cao thủ ra trận áp dụng phương pháp ám sát, hơn nữa còn tìm hiểu được tình hình của đối phương. Chỉ cần giết được cao thủ chủ lực của đối phương, với binh lực hùng hậu của chúng ta, mọi chuyện còn lại có thể nói không đánh mà thắng.



Ngũ Sắc Thần Vương suy xét một lúc, gật đầu trả lời:



- Chuyện này cứ theo ý kiến của ngươi, ta giao chuyện này cho hai người các ngươi đi làm, hy vọng lần này sẽ không phải nghe thêm những tình hình không hay nữa.



Cao Đại Vĩ và Cừu Nhược Băng đưa mắt ra hiệu cho nhau, cả hai đều có phần bất ngờ, không nghĩ ra được Thần Vương lại giao chuyện này cho hai người liên thủ đi làm, trước đây bọn họ chưa từng dự liệu được vậy.



Đối mặt với tình hình như vậy, hai người không dám nói nhiều, đồng thời gật đầu vâng lệnh rồi đi ra.



Thấy hai người không có ý kiến gì cả, Ngũ Sắc Thần Vương dặn dò:



- Tranh thủ thời gian, lui xuống đi.



Cừu Nhược Băng và Cao Đại Vĩ vâng một tiếng, im lặng rời đi.



Chốc lát sau, Nội Vụ tổng quản Tiêu Nhiên đi vào, cung kính lên tiếng:



- Thần Vương xin bớt giận, chỉ một cái Hắc Trì Huyền Vực con con, cho tiền nó cũng không chuyển mình được. Ngược lại Thần Vương có thể lợi dụng cơ hội này, thử thăm dò xem Hoa Ngạo Nguyệt coi thế nào, hơn nữa còn nghĩ cách ly khai nàng ta, đến lúc đó phía Thải Ngọc tiên cung, Thần Vương tự nhiên có thể được như ý muốn.



Ngũ Sắc Thần Vương có phần động tâm, hỏi lại:



- Làm thế nào để ly khai Hoa Ngạo Nguyệt?



Tiêu Nhiên cười âm hiểm đáp:



- Tiền phương chiến sự căng thẳng, Thần Vương không nên đại khai sát giới, vì vậy phái thánh nữ đi sứ, đem tôn chỉ hòa bình để khuyên Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, mọi người thoát khỏi can qua, để giảm bớt khó khăn cho bá tánh.



Nghe vậy, Ngũ Sắc Thần Vương cười lớn nói:



- Không sai, lý do rất đường hoàng. Nhưng chiến sự tiền phương căng thẳng, địch nhân có cao thủ nhân gian hỗ trợ. Nếu như phái Hoa Ngạo Nguyệt đi, lỡ mà rơi vào trong tay của đối phương, thế chẳng phải cái được không bằng cái mất sao?



Tiêu Nhiên cười trả lời:



- Điểm này Thần Vương cứ yên tâm, người có thể phái Cừu Nhược Băng và Cao Đại Vĩ lĩnh mười vạn binh trên đường hộ tống nàng ta, như vậy cùng thi hành ân uy, nhất cử lưỡng tiện là được.



Ngũ Sắc Thần Vương nghĩ lại, cười nói:



- Không sai, phương pháp này tương đối ổn thỏa. Bây giờ ngươi hãy triệu Hoa Ngạo Nguyệt đến đây.



Tiêu Nhiên bật cười quỷ bí, vâng một tiếng rời đi, để lại một mình Ngũ Sắc Thần Vương đứng ở giữa đại điện, phát xuất những tiếng cười lớn đắc ý.



Rất lâu sau, Tiêu Nhiên dẫn Hoa Ngạo Nguyệt đi vào trong đại điện, bái kiến Ngũ Sắc Thần Vương.



Phất tay bảo Tiêu Nhiên đi ra ngoài, Ngũ Sắc Thần Vương nói với Hoa Ngạo Nguyệt:



- Hiện nay Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực tình hình phỏng chừng cô cũng đã nghe qua rồi, ta vốn dự tính phái mười vạn binh lập tức đánh ngã bọn chúng, nhưng suy xét lại bá tính bên đó đều là người vô tội, vì thế thay đổi ước nguyện ban đầu, muốn phái cô đi khuyên bảo, để tránh những thương vong không cần thiết của cả hai bên.



Hoa Ngạo Nguyệt có phần kinh ngạc, trầm ngâm đáp lại:



- Phân tích tình hình đối kháng vài ngàn năm nay với Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, bọn họ chắc chắn sẽ không bao giờ thỏa hiệp, ta có đi cũng uổng công mà thôi.



Ngũ Sắc Thần Vương lãnh đạm nói:



- Đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ, nếu bọn họ không biết nắm chắc, lúc đó đừng trách ta ra tay vô tình. Ta đã quyết định rồi, sai cung chủ Chấn cung Cừu Nhược Băng và Định Quốc Công Cao Đại Vĩ thống lĩnh mười lăm vạn binh dùng đi chung với cô, nếu như Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực biết tội, có thể miễn một trận tai kiếp. Nếu như bọn họ không biết đến đại thế, thì chỉ có thể nhổ sạch gốc ngọn của bọn họ, từ đây không còn có người nào dám tiếp tục đối nghịch với ta.



Hoa Ngạo Nguyệt nói:



- Thần Vương kính xin nghĩ thêm, cuộc chém giết với quy mô lớn như vậy chỉ sợ dẫn đến cừu hận của bá tánh.



Ngũ Sắc Thần Vương hừ giọng nói:



- Người làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết. Vài ngàn năm nay bản vương vẫn luôn rất nhân từ với bọn họ, nhưng bọn họ lại không biết cảm ân đức, luôn đối nghịch với ta. Lần này là cơ hội cuối cùng, cô là thánh nữ, có trách nhiệm đi để khuyên bảo, đây là công đức của cô. Nếu như bọn họ không hy vọng hai bên gặp nhau bằng đao kiếm, thế thì cô phải nghĩ cách thuyết phục bọn họ.



Hoa Ngạo Nguyệt vẻ mặt kỳ lạ, hỏi lại:



- Thần Vương thật sự cố chấp như vậy?



Ngũ Sắc Thần Vương hỏi ngược lại:



- Lẽ nào cô có phương thức nào tốt đẹp hơn?



Hoa Ngạo Nguyệt trả lời:



- Đối với chiến sự thì ta không hiểu rõ, cũng không tiện tham dự. Nhưng ta chỉ thấy, sự tồn tại của Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực hoàn toàn không ảnh hưởng đến đại kế xâm nhập nhân gian của Thần Vương, dường như Thần Vương không cần phải lao tâm lao lực như vậy, đem binh lực đổ hết lên đầu bọn họ.



Ngũ Sắc Thần Vương trả lời:



- Chuyện này cô không hiểu, xâm nhập nhân gian chính là một kế hoạch lâu dài, cần phải hao tốn một lượng lớn nhân lực và vật lực, nếu như trước hết không thể ổn định tình hình quốc nội, đếnlúc đó cứ giằng co mãi như vậy, Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực liền có cơ hội để tranh thủ, trở thành uy hiếp trí mạng.



Hoa Ngạo Nguyệt không bàn luận gì thêm chuyện này, điềm nhiên trả lời:



- Nếu như Thần Vương đã suy nghĩ như vậy, ta cũng không tiện nói gì thêm. Thần Vương muốn ta đi khuyên bảo có thể cũng được, nhưng ta hy vọng Thần Vương có thể cho ta thời gian ba ngày chuẩn bị.



Ngũ Sắc Thần Vương trầm ngâm đáp:



- Chuyện này dường như không cần phải mất ba ngày, ta dự tính để cô ngày mốt sẽ xuất phát.



Hoa Ngạo Nguyệt kiên trì thuyết phục:



- Chuyến này đi ta muốn thuyết phục bọn họ, vì thế phải chuẩn bị cho thật tốt, ba ngày đã quá gấp gáp rồi, quyết không thể bàn lại nữa rồi, xin Thần Vương đáp ứng cho.



Thấy Hoa Ngạo Nguyệt vẻ mặt kiên định, Ngũ Sắc Thần Vương cũng không tiện kiên trì, ngược lại hai với ba ngày cũng không khác biệt lớn lắm, đã nhẫn nhịn nhiều năm qua rồi, hà tất phải quan tâm đến một hai ngày. Nghĩ đến đây, Ngũ Sắc Thần Vương nói:



- Được, ta đồng ý với cô, hy vọng cô quay về chuẩn bị cho thật tốt, đến lúc đó có thể thuyết phục được bọn họ, như vậy có thể tránh khỏi một cuộc chiến tranh.



Hoa Ngạo Nguyệt vẻ mặt không thay đổi, điềm nhiên đáp:



- Như vậy, ta quay về chuẩn bị đây.



Ngũ Sắc Thần Vương khẽ gật đầu, Hoa Ngạo Nguyệt lập tức rời đi.



Chốc lát sau, Tiêu Nhiên đi vào trong điện. Ngũ Sắc Thần Vương dặn dò:



- Ngươi lập tức đi nói với Cao Đại Vĩ và Cừu Nhược Băng, nói ta đã thay đổi kế hoạch, bảo bọn họ ba ngày sau thống lĩnh mười vạn đại binh đi theo Hoa Ngạo Nguyệt.



Tiêu Nhiên cười trả lời:



- Thần Vương yên tâm, thuộc hạ sẽ đi làm liền.



Dứt lời, Tiêu Nhiên xoay mình nhanh chóng biến mất. Trong đại điện, tiếng cười của Ngũ Sắc Thần Vương rất lâu cũng không dừng…



Quay lại Thánh Nữ giáo, Hoa Ngạo Nguyệt lập tức phái người đi mời Vụ Thanh Ti đến, đem tất cả mọi chuyện kể lại hết.



Nghe xong những lời kể của Hoa Ngạo Nguyệt, Vụ Thanh Ti vẻ mặt khẽ biến, khẳng định nói:



- Thần Vương làm như vậy rất rõ ràng là muốn đưa cô đi, phỏng chừng ông ta muốn thừa cơ ra tay với ta.



Hoa Ngạo Nguyệt gật đầu trả lời:



- Ta cũng suy nghĩ giống như vậy, vì thế mới đề xuất thời hạn ba ngày, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.



Vụ Thanh Ti kinh ngạc nói:



- Có phải cô dự tính trong ba ngày liên hệ với Thiên Lân, bảo hắn chạy đến nơi này?



Hoa Ngạo Nguyệt cười khổ đáp:



- Đây chính là biện pháp duy nhất, chúng ta không còn chọn lựa nào khác.



Vụ Thanh Ti lo lắng nói:



- Cho dù Thiên Lân đến kịp, chỉ sợ cũng rất khó mà thay đổi được thực tế.



Hoa Ngạo Nguyệt không cho là như vậy, trả lời:



- Theo tin tức Hoa Ảnh truyền về, Thiên Lân thực lực kinh người, Ngọa Vân cư sĩ và Vô Tình lão nhân đều chết trong tay của Thiên Lân, mà Thiên Lân lại không bị chút tổn thương nào. Với suy đoán này, thực lực Thiên Lân ít ra cũng cao hơn hai người đó một mức, chúng ta không thể nào so được.



Vụ Thanh Ti bàn luận:



- Cho dù coi như thực lực Thiên Lân cao cường, hắn dù sao cũng chỉ có một mình, làm sao có thể thay đổi được sự tình trước mắt?



Hoa Ngạo Nguyệt cười trả lời:



- Nếu như Cao Đại Vĩ đột nhiên chết đi, sư phụ nói xem tình hình sẽ như thế nào đây?



Vụ Thanh Ti nghe vậy chấn động, dường như hiểu ra gì đó, trả lời:



- Cô dự tính chuyến nhờ Thiên Lân đi giết chết Cao Đại Vĩ để ngăn trở kế hoạch của Thần Vương?



Hoa Ngạo Nguyệt gật đầu đáp:



- Phân tích tình hình trước mắt, chỉ cần Thiên Lân trong ba ngày có thể đến kịp, hơn nữa còn ám sát được Cao Đại Vĩ, chuyến này sẽ xuất hiện biến đổi. Đến lúc đó sự tình phát triển thế nào, phải trông vào việc chúng ta ứng phó thế nào.



Vụ Thanh Ti trầm ngâm bảo:



- Suy nghĩ của cô rất hay, nhưng cô làm sao đảm bảo được trong ba ngày Thiên Lân có thể đến được nơi này?



Hoa Ngạo Nguyệt đáp:



- Thế thì phải lập tức liên hệ với Hoa Ảnh, bảo cô ta trong ba ngày phải mang cho được Thiên Lân quay lại đây.



Vụ Thanh Ti nói:



- Hiện nay Hoa Ảnh ở nơi nào thì chúng ta đều không cách nào xác định, liên hệ làm sao được?



Hoa Ngạo Nguyệt trả lời:



- Chuyện này sư phụ không cần phải lo lắng, ta tự có biện pháp tìm được Hoa Ảnh.



Vụ Thanh Ti hỏi:



- Ngoại trừ chuyện này ra, trong ba ngày này chúng ta còn có thể làm gì đây?



Hoa Ngạo Nguyệt đáp:



- Còn có rất nhiều chuyện cần chúng ta phải chuẩn bị cho tốt. Trước tiên, sư phụ phải đi đến chỗ sư tổ, hỏi hạn một lượt tình hình đại thần trong triều, những phần tử nào một lòng trung với Thần Vương, những người nào bằng mặt không bằng lòng với Thần Vương, chỉnh lý sắp xếp lại danh sách cho rõ ràng, chuyện này rất quan trọng với hành động sau này. Ngoài ra, hệ thống phòng ngự của đại điện Thần Vương cũng phải tận hết khả năng tìm hiểu cho rõ, chúng ta không thể nào mang tâm lý cầu may cho được.



Vụ Thanh Ti nghi hoặc nói:



- Những chuyện này ta sẽ nghĩ cách làm cho rõ ràng, trong ba ngày này cô phải đặc biệt cẩn thận, không được để cho Thần Vương phát hiện gì cả.



Hoa Ngạo Nguyệt cười đáp:



- Sư phụ an tâm, trong ba ngày này ta sẽ ở trong Thánh Nữ giáo, không đi nơi nào cả.



Vụ Thanh Ti nghi hoặc hỏi lại:



- Thế thì chẳng phải cô không làm được gì cả sao?



Hoa Ngạo Nguyệt điềm nhiên trả lời:



- Bề mặt ta ở trong giáo chuẩn bị, thực tế ta sẽ phái người liên hệ với một số nhân viên trọng yếu trong La Thành, sai bọn họ vào lúc quan trọng sẽ ra sức cho chúng ta. Những người này đều đã từng nhận được ân huệ của Thánh Nữ giáo, thuộc các ngành các nghề, có thân phận và sức ảnh hưởng rất mạnh mẽ.



Vụ Thanh Ti nghe vậy có phần cảm khái, khẽ thở dài nói:



- Xem ra cô đã sớm có chuẩn bị, chỉ trước giờ vẫn luôn che giấu thật thâm sâu.



Hoa Ngạo Nguyệt thản nhiên trả lời:



- Chỉ là phòng ngừa chu đáo, ta chỉ tận hết khả năng không bỏ mất đi cơ hội lần này mà thôi.



Vụ Thanh Ti khẽ gật đầu chuyển sang chuyện khác:



- Nếu như trong tương lai Thiên Lân lật đổ được Ngũ Sắc Thần Vương, thế thì sẽ có cục diện như thế nào?



Hoa Ngạo Nguyệt ánh mắt khẽ động, không đáp mà hỏi ngược lại:



- Sư phụ hy vọng có cục diện như thế nào?



Vụ Thanh Ti vẻ mặt kỳ lạ, khẽ lẩm bẩm:



- Ta không biết, có lẽ tốt hơn so với hiện tại, cũng có lẽ giống như bây giờ.



Hoa Ngạo Nguyệt nói:



- Muốn thay đổi tất cả thì cần chúng ta phải nỗ lực, chỉ cần chúng ta kiên trì tới cùng, ta tin tưởng cục diện tương lai sẽ khiến chúng ta hài lòng.



Vụ Thanh Ti nghi ngờ nói:



- Cô khẳng định như vậy?



Hoa Ngạo Nguyệt cười trả lời:



- Chuyện do người làm, có lẽ định mệnh chúng ta đã sớm định sẵn như vậy.



Vụ Thanh Ti không đáp, trong lòng suy nghĩ lời nói của Hoa Ngạo Nguyệt, mọi thứ thật sự đã sớm định sẵn rồi sao? Nếu như vậy, kết cục cuối cùng sẽ như thế nào đây?


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #928