Chương 2106 – Xảo thối cường địch - Khéo léo đẩy lui cường địch - phần 2



Gầm nhẹ một tiếng, Lê Thánh Kiệt sau khi lùi liên tục vài bước, chợt dừng lại, gắng sức ổn định tình thế. Sau đó, Lê Thánh Kiệt tăng mạnh thế công, đoản cung trong tay hệt như kiếm nổi giận quay cuồng bay lượn, ánh sáng đỏ rực dày đặc hệt như một làn kiếm đón thẳng lấy nắm quyền của Ma Tâm Thiết Diện. Lúc này, thế công hai bên tăng đến một tầng nấc cực cao, sức va chạm sức tích lũy lại, trong qua trình va chạm không ngừng dần dần tiến gần đền việc phát nổ. Cuối cùng, trong công kích liên tục không ngừng của hai phe, vụ nổ đột nhiên ập đến, sức xung kích to lớn trong đường hầm nhỏ hẹp tỏ ra càng thêm mạnh mẽ, lập tức hất bay hai người đang đánh nhau tại trận. Thời khắc đó, Lê Thánh Kiệt thân thể run lên, trọng thương phun máu, hắn chính bị thực lực đáng sợ của Ma Tâm Thiết Diện đánh bị thương, va sầm vào trên mặt vách đá sau lưng, miệng phát ra một tiếng rên trầm thấp. Ma Tâm Thiết Diện thực lực tinh thâm, mặc dù cũng bị lực xung kích tác dụng nhưng tình hình có phần tốt đẹp hơn một chút so Lê Thánh Kiệt bị chật vật. Nhưng Ma Tâm Thiết Diện lại quên đi một số chuyện, những việc nhìn qua không quan trọng, nhưng vào thời khắc này lại trở thành một chiêu trí mạng.



Vốn dĩ, vào lúc Lê Thánh Kiệt bị hất bay đi, hắn đã tính được địch nhân vào lúc này sẽ không có phòng bị quá mạnh, vì thế phát động một tập kích đột ngột, dùng Kim Luân làm vũ khí, chỉ trong chớp mắt đã đánh trúng thân thể của Ma Tâm Thiết Diện. Cũng đúng lúc này, Triệu Vận Đình không hề đỡ lấy phu quân bị thương, mà chọn lựa thừa cơ cháy nhà hôi của, lợi dụng sự nhiễu loạn của vụ nổ tạo ra, giương cung Xạ Nguyệt một mũi tên xuyên qua tim, uy lực của nó cực mạnh, lại phối hợp với Nhật Kim Luân của Lê Thánh Kiệt, lập tức tạo nên một chiêu trí mạng với Ma Tâm Thiết Diện. Phương thức xảo diệu như vậy chủ yếu từ phía Triệu Vận Đình, Lê Thánh Kiệt bất quá chỉ làm một chim mồi. Trước đây, Triệu Vận Đình nhỏ giọng nói hai câu bên tai của Lê Thánh Kiệt, chính là nói chuyện này. Như vậy, Lê Thánh Kiệt tuy bị thương không nhẹ, nhưng vẫn hoàn thành nhiệm vụ do Triệu Vận Đình đề nghị, hai người xảo diệu liên thủ nắm lấy thời cơ, lập tức tiêu diệt được Ma Tâm Thiết Diện, điều này đả kích cực lớn với Ngũ Sắc Thiên Vực.



Thanh âm to lớn điếc tai, hào quang chói mắt, vang vọng một lúc rất lâu trong đường hầm mới dần dần mất đi. Thời khắc đó, đại đa số người đều không biết thế nào, cho là đây chỉ do Lê Thánh Kiệt và Ma Tâm Thiết Diện đấu thẳng với nhau mà tạo thành, hoàn toàn không hiểu được bí ẩn thật sự bên trong. Thân là chủ soái thống lĩnh quân của Ngũ Sắc Thiên Vực, Quỷ Ảnh Toàn và Huyền Âm Quỷ Mẫu lại nhạy bén phát hiện được sự bất ổn trong đó, khi nhìn rõ được tình thế rồi, hai người sắc mặt biến hẳn, đồng thanh gầm giận, ánh mắt hận thù muốn ăn tươi nuốt sống Lê Thánh Kiệt.



Từ từ đứng lên, Lê Thánh Kiệt chùi đi vết máu khóe miệng, không chút sợ hãi đón lấy ánh mắt cừu hận của Huyền Âm Quỷ Mẫu và Quỷ Ảnh Toàn, giọng lạnh lùng tàn khốc nói:



- Không cần phải gấp gáp, đây chỉ mới là bắt đầu.



Quỷ Ảnh Toàn gầm giận đáp trả:



- Tiểu tử, ta phải giết chết ngươi!



Lê Thánh Kiệt lạnh lẽo trả lời:



- Ta đứng ở nơi này, khoảng cách rất gần.



Quỷ Ảnh Toàn tức giận, không nói thêm lời nào, thoáng cái đã đến bên cạnh Lê Thánh Kiệt.



Lúc này, trên người Lê Thánh Kiệt lóe lên ánh vàng kim, Nhật Kim Luân tự động bay ra vừa hay đón lấy Quỷ Ảnh Toàn. Bật cười lạnh, Quỷ Ảnh Toàn thân pháp cực nhanh, lập tức chuyển biến phương vị, từ một hướng khác phát động công kích. Nhật Kim Luân như bóng với hình, bất kể Quỷ Ảnh Toàn từ phương hướng nào tiến công, chỉ cần đến gần Lê Thánh Kiệt trong vòng ba thước, nó liền có thể phán đoán chuẩn xác, hơn nữa còn kịp thời ngăn cản. Kể từ đó, Quỷ Ảnh Toàn tuy chiếm được thế chủ động, nhưng bị Nhật Kim Luân quấy nhiễu, căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp với Lê Thánh Kiệt.



Đối mặt với tình hình này, Quỷ Ảnh Toàn vừa tức vừa gấp, vốn dĩ hoàn cảnh nơi này đã hạn chế việc phát huy thực lực của y, hiện nay lại thêm Nhật Kim Luân này nữa, càng làm yếu đi thực lực của y, khiến cho y có một thân bản lĩnh, lại không làm gì được địch nhân. Vì thế, Quỷ Ảnh Toàn tức giận gầm không ngừng, trong khi tiến công cũng suy tư đối sách, hai phe tạm thời rơi vào tình trạng giằng co. Bên cạnh, người quan sát cuộc chiến vẻ mặt khác nhau, Huyền Âm Quỷ Mẫu đầy sự tức giận, Triệu Vận Đình thì rất cảnh giác, luôn chú ý đến tình hình giao chiến, chuẩn bị tùy lúc sẽ cứu cấp.



Hoa Hồng nhìn hai người giao chiến, nhỏ giọng hỏi:



- Hoa Ảnh, thực lực hai người bọn họ ngươi có biết được không?



Hoa Ảnh quay đầu nhìn Hoa Hồng, cười khẽ đáp:



- Thiên Lân phái bọn họ đến, tự nhiên có nguyên nhân nhất định.



Bất Lão Huyền Tôn hỏi lại:



- Nguyên nhân thế nào?



Hoa Ảnh chần chừ một lúc, khẽ đáp:



- Hai người này là một đôi sư huynh muội, vừa mới thành hôn được vài ngày. Người đàn ông tên là Lê Thánh Kiệt, người phụ nữ tên là Triệu Vận Đình, đều xuất thân từ Luyện Khí thế gian, Thiên Lân có ơn cứu mạng bọn họ, vì thế bọn họ đi theo Thiên Lân chính là để báo ơn. Hai người này có thần khí kiêm công lẫn thủ, Nhật Nguyệt thần cung trong tay lại không gì chống nổi, có sức phá hủy rất mạnh mẽ, thần khí trong người có tên là Nhật Nguyệt Kim Luân, có được năng lực phòng ngự cực mạnh. Trước khi đến đây, ta đã từng cùng Mẫu Đơn, Dao Quang, Đao Hoàng Lãnh Vân luân phiên tiến công bọn họ, cuối cùng cũng không phá được Nhật Nguyệt Kim Luân của bọn họ.



Bất Lão Huyền Tôn lo lắng nói:



- Cho dù là như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng rất khó mà tiêu diệt được Huyền Âm Quỷ Mẫu và Quỷ Ảnh Toàn.



Hoa Hồng an ủi:



- Huyền Tôn không cần phải quá ưu tư, ít ra bọn họ cũng giết được Ma Tâm Thiết Diện rồi, điều này đối với địch nhân cũng có lực sát thương rất to lớn.



Hoa Ảnh nhỏ giọng nói tiếp:



- Trước khi đến đây, chúng ta đã từng nghênh chiến với Vô Tình lão nhân và Cự Linh Thần ở Cô Tinh Vân Nhai, trong đó Cự Linh Thần đã chết trong tay bọn họ, Vô Tình lão nhân vì vật mà bị ép lùi khỏi Cô Tinh Vân Nhai. Ngoài ra, Ngọa Vân cư sĩ đã chết trong tay của Thiên Lân, hiện nay phía đó tạm thời hóa giải được nguy cơ.



Bất Lão Huyền Tôn nghe vậy chấn động, chất vấn;



- Thật không?



Hoa Ảnh đáp:



- Vô cùng chuẩn xác.



Hoa Hồng hỏi tiếp:



- Nếu như Cô Tinh Vân Nhai đã giải trừ được nguy cơ, Thiên Lân vì sao không cùng đến nơi này?



Hoa Ảnh khẽ thở dài đáp:



- Hiện nay tình thế nhân gian khẩn trương, lần này tiến vào Lam Quang Thánh Vực chỉ có Thiên Lân, Lê Thánh Kiệt, Triệu Vận Đình ba người. Một khi toàn bộ đến đây, Cô Tinh Vân Nhai nếu phát sinh chuyện gì, chỉ bằng một mình Mẫu Đơn thì căn bản không cách nào ứng phó được.



Hoa Hồng nghe vậy khẽ thở dài, hỏi tiếp:



- Tình hình Cô Tinh Vân Nhai thế nào rồi?



Hoa Ảnh khổ sở trả lời:



- Cơ hồ toàn quân bị diệt, nếu chúng ta đến trễ một chốc, mọi thứ liền khó mà vãn hồi được.



Bất Lão Huyền Tôn hỏi:



- Thánh chủ có bị thương không?



Hoa Ảnh trầm ngâm nói:



- Liên quan đến chuyện thánh chủ, chúng ta tạm thời cũng không biết thế nào, chỉ biết đã được Thiên Lân cứu rồi, phỏng chừng thương thế cũng không nhẹ.



Bất Lão Huyền Tôn khẽ thở dài đáp:



- Hy vọng cô ấy không bị chuyện gì.



Hoa Hồng an ủi:



- Huyền Tôn an tâm dưỡng thương, có Thiên Lân bên đó, thánh chủ nhất định sẽ không có chuyện gì.



Hoa Ảnh nói:



- Chuyện bên đó chúng ta tạm thời không nhắc đến, trước tiên phải nghĩ cách giải quyết nguy cơ trước mắt.



Hoa Hồng hỏi:



- Ngươi có đối sách nào không?



Hoa Ảnh đáp:



- Theo tình hình chúng ta hiện nay, muốn tiêu diệt hoàn toàn địch nhân thì rõ ràng không thực tế, hy vọng duy nhất chính là trước tiên ép lùi địch nhân, tạm thời thủ giữ được Huyết Long Tinh Tuyền, chuyện sau đó từ từ mới nghĩ ra biện pháp.



Hoa Hồng nghe vậy khẽ cau mày, ánh mắt quay lại trận giao chiến hiện nay, có phần lo lắng nói:



- Ngươi thấy có hy vọng lớn chăng?



Hoa Ảnh chần chừ đáp:



- Không nói chắc được, phải coi may mắn của chúng ta thế nào.



Bất Lão Huyền Tôn nói:



- Nếu như có thể giết chết được Quỷ Ảnh Toàn, nguy cơ này liền có thể tạm thời giải trừ.



Hoa Hồng lo lắng nói:



- Quỷ Ảnh Toàn xảo trá vô cùng, muốn giết chết y chỉ sợ không dễ dàng gì.



Hoa Ảnh bảo:



- Cái chết của Ma Tâm Thiết Diện trước đây có phần thần bí, ta phỏng chừng Quỷ Ảnh Toàn và Huyền Âm Quỷ Mẫu đều không biết nguyên nhân thực sự. Nếu như suy đoán là đúng, trong đường hầm này muốn giết chết Quỷ Ảnh Toàn thực ra cũng không phải khó khăn lắm.



Hoa Hồng kinh ngạc nói:



- Ngươi nói là ...



Hoa Ảnh cười đáp:



- Thực ra Lê Thánh Kiệt và Triệu Vận Đình vô cùng thông minh, chúng ta chẳng ngại phải mỏi mắt trông chờ.



Nghe vậy, Hoa Hồng và Bất Lão Huyền Tôn gật đầu không đáp, cùng đưa mắt nhìn lại chiến trường, tiếp tục chăm chú quan sát tình hình giao chiến.



Lúc này, Quỷ Ảnh Toàn trải qua một phen thử thăm dò rồi, phát hiện Nhật Kim Luân của Lê Thánh Kiệt vô cùng thần dị, muốn tìm được điểm đột phá thì rõ ràng là không có khả năng, hy vọng duy nhất chính là nhờ vào thực lực cách xa mạnh mẽ đánh một chiêu vào Lê Thánh Kiệt. Nghĩ đến đây, Quỷ Ảnh Toàn không lập tức thay đổi chiến lược, mà ngầm thương nghị với Huyền Âm Quỷ Mẫu một lúc, sau khi được sự đồng ý ủng hộ phía sau của Huyền Âm Quỷ Mẫu rồi, mới dần dần tăng mạnh thế công, lợi dụng ưu thế thực lực để ngưng đọng khí thế mạnh mẽ trong đường hầm, ép cho Lê Thánh Kiệt toàn lực ứng phó, căn bản không cách nào né tránh.



Đến lúc này, ưu thế của Lê Thánh Kiệt dần dần biến mất trước tấn công mạnh mẽ của Quỷ Ảnh Toàn, hai bên bắt đầu triển khai tỉ thí sức mạnh, điều này khiến cho Lê Thánh Kiệt đang bị nội thương càng tỏ ra vô cùng bất lợi. Phát hiện được tình hình không ổn, Triệu Vận Đình vẻ mặt lo lắng, vài lần muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng do đường hầm nhỏ hẹp, cuối cùng nàng đành chọn bỏ qua. Như vậy, Lê Thánh Kiệt tuy có Nhật Kim Luân hộ thân, nhưng khi đối mặt với thế công to lớn của Quỷ Ảnh Toàn, thương thế liền nhanh chóng tăng mạnh, khiến bản thân rơi vào tình cảnh khó khăn.



Lúc này, trong mắt Quỷ Ảnh Toàn toát ra sự cừu hận, âm hiểm nói:



- Tiểu tử, ta phải khiến cho ngươi hối hận không kịp vì những chuyện trước đây.



Còn đang nói, khí thế toàn thân của Quỷ Ảnh Toàn tăng mạnh, một luồng áp lực nặng nề như núi lập tức ập đến, tác dụng lên người của Lê Thánh Kiệt, lập tức hất lùi hắn lại, miệng phun máu tươi không ngừng.



Thời khắc đó, Triệu Vận Đình thân thể chấn động, đột nhiên giương cung nhắm trúng vào Quỷ Ảnh Toàn, toàn thân hiện lên màu xanh.



Phát hiện được hành động của Triệu Vận Đình, Huyền Âm Quỷ Mẫu âm lạnh lên tiếng:



- Nha đầu thúi, ngươi tốt nhất thu lại món đồ chơi của mình, nếu không chớ trách ta ra tay vô tình.



Triệu Vận Đình hệt như không tỉnh, ánh mắt chăm chú, một luồng sát khí sắc bén lập tức nhắm chặt vào Quỷ Ảnh Toàn, khiến cho tâm thần lão chấn động.



Cũng đúng lúc này, Lê Thánh Kiệt cũng triển khai phản kích, không quan tâm gì đến thương thế bản thân, tận hết sức phân tán sức chú ý của Quỷ Ảnh Toàn. Thấy Triệu Vận Đình không để ý gì đến lời nói của mình, Huyền Âm Quỷ Mẫu trong lòng nóng nảy, để đề phòng Quỷ Ảnh Toàn bị Triệu Vận Đình công kích, Huyền Âm Quỷ Mẫu lóe lên ập đến, muốn vòng qua Quỷ Ảnh Toàn để phát động công kích Triệu Vận Đình. Nhưng do đường hầm nhỏ hẹp, Huyền Âm Quỷ Mẫu có thể vòng qua được Quỷ Ảnh Toàn, nhưng lại có phần bất tiện, vào thời khắc đó tốc độ có phần giảm chậm lại.



Lúc này, Lê Thánh Kiệt đang phản kháng đột nhiên giương cung nhắm lại, mục tiêu không phải là Quỷ Ảnh Toàn mà ngược lại là Huyền Âm Quỷ Mẫu.



Thấy vậy, Quỷ Ảnh Toàn quát lên:



- Tiểu tử thúi bản thân còn không lo được, còn muốn đả thương người?



Còn đang nói, Quỷ Ảnh Toàn đột nhiên chấn động tâm thần, mạnh mẽ quay đầu lại nhìn Triệu Vận Đình, liền thấy chỉ có một mũi tên rời dây cung, chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua Quỷ Ảnh Toàn.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #896