Chương 2083 – Thiên Kiếm Cửu Quyết - phần 3



Người đàn ông thần bí trả lời:



- Ý trời là như vậy đó.



Vũ Điệp không hiểu, hỏi lại:



- Ý trời? Ta không hiểu rõ.



Giọng nói của người đàn ông thần bí yếu đi không ít, nhẹ nhàng đáp:



- Ngươi là con gái của Vô Tâm, đây chính là ý trời.



Vũ Điệp lên tiếng:



- Ngươi nói rõ ràng hơn đi, điều này có liên quan gì đến thân phận của ta?



Người đàn ông thần bí đáp:



- Nếu như ngươi không phải con gái của Vô Tâm, chúng ta làm sao có thể gặp nhau được.



Vũ Điệp nói:



- Ta không sao hiểu được.



Người đàn ông thần bí trả lời:



- Đây là duyên định mệnh của ta và ngươi, chỉ gặp mặt một lần.



Vũ Điệp kinh ngạc nói:



- Ngươi là ai, vì sao lại xuất hiện trong não của ta?



Người đàn ông thần bí trầm tư một lúc lâu, nhẹ nhàng đáp:



- Vô Tâm vốn xuất thân từ Thiên Kiếm viện, tuy sau này hắn phản lại mà ra khỏi Thiên Kiếm viện, nhưng hắn dù sao cũng từng là môn nhân của Thiên Kiếm viện. Ngươi là con gái của hắn, tính ra cũng có thể tính là hậu nhân của Thiên Kiếm viện, tuy không tính là nhân tuyển tốt nhất, đáng tiếc ta lại không còn chọn lựa nào khác.



Vũ Điệp càng nghe càng không hiểu, hỏi tiếp:



- Điều này có liên quan gì đến Thiên Kiếm viện đây?



Người đàn ông thần bí trả lời:



- Không cần phải hỏi quá rõ ràng, ta là ai thì đối với ngươi hoàn toàn không có quan hệ gì lớn lao cả, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, kiếm quyết ta vừa mới truyền cho ngươi là được rồi, đó là thứ duy nhất ta còn để lại mà thôi.



Vũ Điệp hiếu kỳ nói:



- Đó là kiếm quyết gì vậy?



Người đàn ông thần bí u oán thở dài, yếu ớt đáp:



- Đó chính là Thiên Kiếm cửu quyết mà Thiên Kiếm viện dùng dương danh thiên hạ.



Vũ Điệp nghe vậy chấn động, vọt miệng nói:



- Thiên Kiếm cửu quyết! Thế thì ông là ai?



Người đàn ông thần bí khẽ thở dài, yếu ớt trả lời:



- Ta là ai đã không còn liên quan nữa, sinh mạng ta đã đến cùng cực, nguyên khí ta lưu lại cũng đã hóa thành chân nguyên dung nhập vào trong cơ thể của ngươi rồi, ngươi phải nỗ lực cho tốt ...



Ý còn chưa hết, thanh âm của người đàn ông thần bí đã biến mất rồi, Vũ Điệp cũng đột nhiên quay lại hiện thực. Quay đầu nhìn quanh, Vũ Điệp phát hiện bản thân đang nhẹ nhàng hạ xuống, khoảng cách với mặt đất chừng vài chục trượng, Bạch Hạc tiên tử đang nằm trên mặt đất, bộ dạng thương thế cũng không nhẹ. Dời mắt đi, Vũ Điệp để ý đến thương thế của bản thân, phát hiện tuy chưa lành lặn, nhưng đã không có gì đáng ngại nữa rồi, về mặt tu vi cũng đã gia tăng mạnh mẽ, điều này khiến nàng kinh ngạc mừng rỡ không thôi.



Nhẹ nhàng hạ xuống, Vũ Điệp dần dần khôi phục lại bình tĩnh lạnh lùng, đến bên cạnh Bạch Hạc tiên tử, nhìn vẻ mặt đau khổ của nàng ta, nhịn không được khẽ thở dài nói:



- Một kiếm này đánh ngươi bị thương không nhẹ.



Bạch Hạc tiên tử khổ sở đáp:



- Đúng thế, thương tích không hề nhẹ, nhưng điều khiến ta càng bất ngờ hơn là quyền quyết định vận mạng của ta cuối cùng lại nằm trong tay của ngươi.



Vũ Điệp điềm nhiên trả lời:



- Có lẽ đây là ý trời, ngươi cũng phản bình thản đi thôi.



Bạch Hạc tiên tử cười khổ đáp:



- Chọn lựa giữa sống và chết, ai có thể thản nhiên đối mặt? Nói đi, ngươi muốn ta thế nào?



Vũ Điệp trả lời:



- Xem bản thân ngươi đi, nếu ngươi thấy bên đó nguy hiểm, thì hãy theo ta rời đi, từ bây giờ thoát ly khỏi Ngũ Sắc Thiên Vực. Nếu ngươi thấy tình thế không rõ ràng, cũng có thể tạm thời quay lại bên cạnh mấy người Bạch Đầu Thiên Ông, đợi thời cơ chín muồi rồi mới thoát ly cũng chưa muộn.



Bạch Hạc tiên tử nghi hoặc hỏi lại:



- Ngươi không sợ ta quay lại sẽ đổi ý hay sao?



Vũ Điệp đáp:



- Vận mạng của ngươi nằm trong tay bản thân ngươi, sống chết ảo diệt đều do ngươi tự mình chọn lựa, ta chỉ đưa ra một kiến nghị cho ngươi, không hề bắt buộc ngươi.



Bạch Hạc tiên tử nghe vậy không đáp, trầm tư một lúc mới mở miệng nói:



- Ta suy nghĩ qua rồi, tạm thời trước hết quay lại bên phía Xà Ma, đợi có tình hình thế nào ta sẽ nghĩ cách thông báo cho ngươi.



Vũ Điệp gật đầu trả lời:



- Như vậy cũng tốt, chúng ta có thể trong ứng ngoại hợp, có thể đối phó với Ngũ Sắc Thiên Vực càng tốt hơn. Bây giờ, ngươi thương thế nghiêm trọng, ta sẽ trước tiên trị thương cho ngươi ...



Bạch Hạc tiên tử lắc đầu đáp:



- Không cần, cứ như vậy quay về, bọn họ mới không hoài nghi.



Cố gắng đứng lên, Bạch Hạc tiên tử nhanh chóng đứng thẳng lên được. Vũ Điệp nghĩ lại cũng đúgn, nhỏ giọng nói chuyện mấy câu với Bạch Hạc tiên tử, rồi hai người liền đường ai nấy đi.



Khi Vũ Điệp quay lại đình trúc trong vực sâu, Thiện Từ đã quay về lâu rồi, lúc này hắn đang lo lắng chờ đợi Vũ Điệp, mọi người đều lo cho Vũ Điệp.



Vừa bước vào đình trúc, Vũ Điệp liền chạm mặt Thiện Từ, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt toát ra vô số lời nói trong lòng muốn nhắn nhủ.



Dời mắt sang chỗ khác, Vũ Điệp vẻ mặt kỳ lạ, nhẹ nhàng nói:



- Ta không sao cả, mọi người không cần phải lo lắng cho ta.



Thiện Từ lên tiếng:



- Không sao là tốt rồi, nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi.



Vũ Điệp khẽ gật đầu, đi đến ngồi bên cạnh Lục Nga, vẻ mặt có phần nặng nề. Liệt Phong mặt cười cười, dịu dàng nói:



- Tỷ tỷ chuyến này đi rất lâu, chắc có phát sinh không ít chuyện rồi?



Vũ Điệp không hề né tránh, điềm nhiên đáp lại:



- Ta truy đuổi theo Bạch Hạc tiên tử, hơn nữa còn giao chiến với cô ta, vì thế chậm trễ không ít thời gian.



Ngạc Tây hỏi lại:



- Kết quả ai thắng ai thua?



Vũ Điệp lắc đầu đáp:



- Không có thắng thua, chỉ là một quá trình.



Thiện Từ cũng nói:



- Ta đuổi theo Xích Ảnh Thiên Lang kia, cũng không có kết quả, đối phương giảo hoạt vô cùng, hơn nữa thực lực lại kinh người.



Hoàng Thiên lên tiếng:



- Trước mắt có thể khẳng định bọn họ đang ẩn núp quanh đây, muốn tìm được tung tích bọn họ cũng chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.



Bản Nhất nói:



- Hôm nay trời đã muộn rồi, chúng ta tạm thời ở lại nơi này, đợi sáng sớm ngày mai mới tiếp tục truy tìm tung tích của địch nhân.



Lục Nga lên tiếng:



- Hôm nay đã đánh cỏ động rắn rồi, chỉ sợ ngày mai bọn họ đã chạy đi mất.



Bản Nhất nói:



- Chuyện đó là tất nhiên, nhưng chúng ta cũng không cần phải quá để ý, quanh đây nơi nào cũng có đệ tử của Trừ Ma liên minh, bọn họ muốn rời đi mà quỷ không hay thần không biết cũng không phải chuyện dễ.



Liệt Phong cười lên tiếng:



- Thực ra trong tình hình hiện nay, kéo dài thời gian với địch nhân cũng tạo lợi ích cho chúng ta, dù sao đây là trung thổ, bọn họ không có viện binh, chúng ta không cần phải liều mạng với bọn họ, như vậy cũng không đáng.



Vũ Điệp gật đầu trả lời:



- Liệt Phong muội muội nói rất đúng, chúng ta tạm thời không cần phải ép quá gấp, tránh tình trạng chó dồn đường cùng quay lại cắn, chỉ cần theo dõi từ xa xa là được rồi.



Thiện Từ nói:



- Như vậy, đêm nay mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt, mọi chuyện đều đợi đến ngày mai đi giải quyết.



Mọi người nghe vậy không bàn luận gì thêm, lập tức giao lại đình trúc cho Lục Nga, Vũ Điệp, Liệt Phong ba người phụ nữ, còn bốn nam nhân thì mỗi người một phương, canh giữ bên ngoài đình trúc để đề phòng biến cố.



Đêm hôm nay, Vũ Điệp yên lặng tu luyện tu vi tăng hẳn, đã có nhận thức rõ ràng đối với Thiên Kiếm cửu quyết, tổng thể thực lực vô hình tăng vọt về chất lượng. Đối với Thiên Kiếm cửu quyết, Vũ Điệp vốn muốn nói với mẫu thân, nhưng lời đến miệng lại nuốt vào, cuối cùng không nói cho người nào biết cả, một mình che giấu trong đáy lòng.



Rời khỏi Tuyệt Tình môn, Thiên Lân vừa bay về Thiên Hà bình nguyên, vừa quan sát động tĩnh của Băng Nguyên, đồng thời khảo sát tình thế trước mắt. Hiện nay, Thiên Lân đã biết được vật biểu thị tốt lành mà bản thân mình phải tìm là thứ gì rồi, chỉ cần tìm được thì hắn có thể rời khỏi Băng Nguyên, đi Ngũ Sắc Thiên Vực hỗ trợ Hoa Hồng và Mẫu Đơn. Vì thế, Thiên Lân triển khai tìm kiếm, lợi dùng sự thần diệu của Băng Thần quyết để triển khai tìm kiếm theo phương thức Địa Thảm thức trên toàn thể Băng Nguyên.



Do Băng Nguyên đất rộng người thưa, tìm kiếm được cũng không dễ chút nào, Thiên Lân chỉ đành vừa đi vừa tùy ý quan sát động tĩnh của Băng Nguyên. Rất nhanh chóng, Băng Thần quyết đã thu thập được một số tin tức khiến cho Thiên Lân chú ý đến. Thông qua phân tích chọn lựa, Thiên Lân hiểu được một số chuyện, trong lòng có phần kinh ngạc. Từ những tin tức phản hồi của Băng Thần quyết, có thể biết được trước mắt Băng Nguyên còn tồn tại không ít cường địch, gần đây Thiên Lân thăm dò được dường như khí tức của Thiên Ngô thần tướng Tuyệt Dục và Tứ tinh quân, U Ảo Vũ Tiên, Thiên Tàm lão tổ, Hắc Ma, Tỏa Hồn mấy người. Ngoài ra, các cao thủ Thiên Lân biết được bao gồm Xà Thần, Ngạo Thiên Quân Vương, Tử Vong thành chủ, Yến Sơn Cô Ảnh khách, Dạ Mộng công chúa, Ma Da, Quỷ Vu mấy người.



Bây giờ, phạm vi tìm kiếm của Thiên Lân đã khuếch đại đến phương viên ngàn dặm, nhưng hắn vẫn không thăm dò được Xà Thần, Ngạo Thiên Quân Vương, Tử Vong thành chủ, Yến Sơn Cô Ảnh khách, Dạ Mộng công chúa, Ma Da, Quỷ Vu mấy người có tung tích thế nào, điều này khiến hắn vô cùng bất ngờ, trong lòng không khỏi có chút suy đoán. Theo phân tích của Thiên Lân, những cao thủ này tu vi kinh người, Băng Thần quyết của hắn sở dĩ không cách nào tìm kiếm được khí tức của bọn họ, rất có khả năng đây là do những người này cố tình thu lại khí tức. Nếu suy đoán như vậy là đúng, Thiên Lân nếu muốn tìm người, cho dù có Băng Thần quyết cũng không phải là chuyện dễ dàng.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #873