Chương 1891 – Sơ thứ thuế biến – Biến hình lột xác lần đầu – phần 1



Thiên nữ phong thượng thần nữ mộng, chức mộng động trung luyện kỳ công; đãi đắc mộng tỉnh nhân duyến túc. Kỳ công bách biến ngạo thương khung. Dạ, mạn mạn lưu tẩu, quang âm tự mộng. (Dịch nghĩa: Mộng thần nữ trên đỉnh Thiên Nữ phong, luyện kỳ công trong Chức Mộng động, đợi đến lúc tỉnh mộng thì nhân duyên đầy đủ. Kỳ công biến hóa trăm ngàn ngạo nghễ với trời cao. Đêm, từ từ trôi qua, thời gian hệt như mộng ảo.



Dịch thơ:



Ai biết làm giúp)



Khi Mẫu Đơn, Hoa Hồng, Hoa Ảnh, Vân Nghê thánh nữ đang còn đứng thẳng mình trên đỉnh núi quan sát cảnh tượng kỳ lạ chung quanh, Thiên Lân trong Chức Mộng động lại đang trải qua biến cố lần đầu tiên trong cuộc đời của mình.



Chết rồi phục sinh, đối với Thiên Lân khiến tu vi tăng lên vô số lần. Nhưng cũng bởi thời gian quá ngắn nên Thiên Lân còn chưa kịp thể nghiệm thật tốt thay đổi của bản thân, đối với thực lực tổng thể cũng không nắm chắc một cách xác thực. Được lời chỉ bảo của Băng Mị, lời cổ vũ của Tầm Duyên, Thiên Lân trong lúc yên lặng suy tư đã tiến vào cảnh giới vô ngã vô tướng, khai mở một con đường mới trong cuộc đời của hắn.



Trước đây, mục tiêu luyện công của Thiên Lân rõ ràng chỉ để tăng cường thực lực, gia tăng tốc độ. Lần này, Thiên Lân tiếng vào cảnh giới luyện công mà trong lòng không một ý nghĩ, quên hết trần gian không một vật chất, ngược lại thu được ích lợi rất nhiều.



Đối với Thiên Lân, Băng Thần quyết tạo nên hỗ trợ rất lớn cho tu vi của hắn, không những có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới không linh, còn phòng ngừa hoàn toàn việc tẩu hỏa nhập ma. Nhờ nguyên nhân này, tu vi của Thiên Lân so với bạn đồng lứa có phần mạnh hơn nhiều, khiến hắn hiêu hiêu dẫn đầu cách biệt với người khác. Lần này, Băng Thần quyết của Thiên Lân nhờ vào Thần Tàm Cửu Biến mà tiến vào cảnh giới Băng Hồn, có thể nói là một cực hạn của Băng Thần quyết, có rất nhiều điểm huyền diệu. Thiên Lân do chưa có thời gian thể nghiệm nên cũng không hiểu được rõ ràng lắm. Hiện nay, Thiên Lân ngồi xếp bằng trong Chức Mộng động, trong lòng không một ý nghĩ, âm thầm thi triển Băng Thần quyết, lặng lẽ biến đổi cảnh tượng vùng chung quanh.



Trong yên lặng, Băng Thần quyết phát ra khí lạnh lập tức đóng băng kín bưng Chức Mộng động, ngăn cản hoàn toàn mấy người Mẫu Đơn, Hoa Hồng, Hoa Ảnh. Lúc đó vừa hay khoảng chừng nửa đêm. Hành động này thực ra Thiên Lân cũng không hiểu rõ ràng lắm, lòng hắn bình lặng như mặt nước, không một chút suy nghĩ dao động nào.



Thời gian, cứ vậy mà trôi qua. Theo sự hiển lộ từ từ của Băng Thần quyết, quanh Thiên Nữ phong xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ hiếm thấy, từng cây băng nở hoa trắng xóa nhô lên khỏi mặt tuyết, dài lên, kéo dài ra, cảnh tượng này có được sau khi trời đã sáng, Mẫu Đơn, Hoa Hồng mấy người thấy được. Bên trong động, Thiên Lân vẻ mặt như bình thường, hai mắt khép hờ, thần sắc bình thản an lành, không thấy chút nào khác lạ, phảng phất như hắn đang ngủ yên vậy. Trong giấc mộng, Thiên Lân tiến vào một thế giới kỳ lạ. Ở trong đó, hắn thấy được rất nhiều chuyện mới lạ, cũng phát hiện được rất nhiều truyền thuyết ẩn sau lưng của lịch sử. Loại tình hình này vô cùng kỳ lạ, nhưng phân tích cẩn thận thì lại có quan hệ mật thiết với sở học bản thân của Thiên Lân.



Lúc này đây, ý thức của Thiên Lân thực ra chia thành hai. Một bộ phận lưu lại trong nơi sâu thẳm của đại não, giữ nguyên trạng thái không vận động, duy trì vận hành bình thường của cơ thể toàn thân. Còn một bộ phận ý thức khác lại dung nhập vào trong Băng Thần quyết, hóa thành một loại khí lạnh đặc thù, dùng băng tuyết làm chất môi giới mà lan tràn chung quanh thật nhanh, thăm dò bất kỳ chuyển động khác lạ nào trên Băng Nguyên rộng lớn. Hai luồng ý thức phân công rõ ràng, trong ngoài đều kiêm thủ, dưới tình hình âm thầm không tiếng động để triển khai một chuyến đi kỳ dị đặc biệt.



Do ý thức một phân thành hai, tình hình Thiên Lân cũng phân chia thành hai phạm trù trong ngoài. Ở bên trong, Thiên Lân đang duy trì cơ năng thân thể bình thường, giữ nguyên vận chuyển của Băng Thần quyết. Ở bên ngoài, ý thức của Thiên Lân đang bay lượn hồ hởi, sinh động vô cùng, dùng tốc độ cực nhanh để lan tràn ra chung quanh, thu thập và phân tích tình hình của Băng Nguyên. Nội ngoại phân công, thống nhất hài hòa. Trạng thái của Thiên Lân huyền diệu tuyệt luân, không thể nói rõ ràng chỉ trong vài ba câu nói mà thôi.



Khí lạnh khuếch tán, suy tư theo đó. Ý thức của Thiên Lân phóng ra bên ngoài hóa thành ngàn vạn sợi tơ, lan thẳng theo bốn phương tám hướng, đến nơi nào thì tin tức tụ lại hóa thành vô số hình ảnh minh hoa, truyền về chiếu lên trong đại não của Thiên Lân. Nhìn thật cẩn thận, những hình ảnh minh họa này bao gồm rất nhiều tin tức, đang được phân loại chỉnh lý dần dần, thể hiện một cách rõ ràng rành mạch trong lòng của Thiên Lân.



Băng Nguyên rét mướt không có chút sinh mạng, sự sinh tồn của vạn vật không hề thích nghi. Theo lý thuyết, ở nơi này ngoại trừ băng tuyết, bùn đất cùng với rất ít sinh vật ra, những sinh vật bình thường sẽ không có khác biệt nào. Song, vài ngàn năm trước, nơi này từng là nơi bảo tồn cuối cùng của những thần thoại thời thượng cổ, để lại rất nhiều những truyền thuyết và thần bí, che phủ tất cả lịch sử dưới lớp bụi trần.



Năm xưa, Thái Huyền Hỏa Quy đã từng hoành hành không chút sợ sệt ở vùng đất này, đè nén áp lực lên trăm tộc thú lạ thời thượng cổ, trở thành người đứng đầu trong năm kẻ mạnh nhất lúc đó. Khi ấy, nơi này vùng đất phì nhiêu, thức ăn đầy đủ, trở thành nơi tranh đoạt của ngàn vạn tộc loại khác nhau, tất cả cũng chỉ vì muốn truyền đời chủng tộc. Đó cũng là một thời kỳ rung chuyển bất an, một thời đại xuất hiện lớp lớp anh hùng. Vì sinh tồn, kẻ mạnh của các tộc loại phải cố gắng chiến đấu đẫm máu, tạo nên các loại truyền kỳ. Tình hình này kéo dài gần ngàn năm, khiến cho vùng đất này trở nên hoang tàn khắp nơi, trăm tộc điêu linh.



Lúc đó, tiên phái thế ngoại ở Thiên Ngoại Động Thiên vì bảo hộ hòa bình của nhân gian, đã phái ra môn hạ kiệt xuất trở thành người sáng lập Đằng Long cốc, dùng Phi Long đỉnh mạnh mẽ phong ấn Thái Huyền Hỏa Quy và kẻ mạnh còn tồn tại của trăm tộc, cứu vãn cục diện lúc đó. Từ đó, vùng đất từng là nơi phì nhiêu mất đi sinh khí, bị băng tuyết bao trùm, trở thành hình dạng giống như bây giờ.



Năm xưa, do việc phong ấn đến quá sức đột nhiên, khiến toàn bộ văn minh lúc đó bị che phủ toàn bộ. Rồi sau đó, trải qua vài ngàn năm, những bí ẩn che phủ sau lưng lịch sử, một phần được bảo tồn lại, một phần thì do thời gian trôi qua quá lâu mà dần dần thay đổi biến mất. Bây giờ, Thái Huyền Hỏa Quy lại xuất hiện, Phi Long đỉnh tái hiện. Những kẻ mạnh còn sống sót năm xưa cũng theo đó mà ra mặt, một bộ phận nhỏ âm thầm đi xa, một phần lớn vì dục vọng cá nhân hoặc do tham lam, chết trong tay của người khổng lồ Bác Phụ, Đằng Long cốc cùng với mấy người Tân Nguyệt.



Những điều này thực ra đều chỉ biểu hiện bề ngoài được người đời trông thấy mà thôi. Còn có một phần lớn ẩn mình dưới băng tuyết, chưa từng vì chuyện xuất thế của Thái Huyền Hỏa Quy mà ra mắt nhân gian. Những bí ẩn còn che giấy này, người tầm thường cho dù có nghe thấy cũng không cách nào nhìn thấy được. Nhưng bây giờ, Thiên Lân nhờ có Băng Thần quyết mà tiếp xúc được những bí ẩn này.



Vốn dĩ, Thiên Lân trước khi chết đã từng do Thiên Tàm cũng hiểu được một số tình hình ở bên dưới mặt đất. Nhưng lúc đó, phong ấn của Phi Long đỉnh vẫn còn, Thiên Lân gần như chỉ thăm dò được một lượng tin tức rất ít, không cách nào từ tổng thể mà hiểu được những văn minh đã biến mất kia, thâm nhập cẩn thận vào những bí ẩn cần giải mở năm xưa. Thời gian đã cách vài ngàn năm, một lượng lớn chân tướng cũng bị năm tháng che phủ. Hiện nay, trước mắt của Thiên Lân chỉ còn lưu lại những tàn tích mà năm tháng không cách nào mài mòn phá hủy.



Năm xưa, trăm tộc hỗn chiến cảnh tượng thê thảm, thây ngã khắp nơi, chồng chất như núi. Do giao chiến liên miên nhiều năm, những tộc loại còn sống càng lúc càng ít, đối với đồng loại đã chết tuy có lòng thương nhớ đau xót, nhưng do cuộc sống bức bách, bản thân không có lòng xử lý hậu sự cho người đã chết, chỉ đành để cho ngàn vạn thi thể tự động rửa nát mà thôi. Khi phong ấn xuất hiện đột ngột, mọi thứ lập tức dừng lại, bị bảo lưu lập tức. Từ đó về sau kéo dài vài ngàn năm, những thi thể đó trong kết giới phong ấn dần dần biến hóa, có một số hóa thành bụi trần, có một số hóa thành khí của tử thi, có một số lại được bảo tồn một cách hoàn hảo. Khi Phi Long đỉnh xuất hiện, Thái Huyền Hỏa Quy phá vỡ kết giới, những kẻ mạnh còn sống sót năm xưa vì thế mà phá đất chui ra, còn lại chỉ là một số dũng sĩ của trăm tộc đã từng trải qua huy hoàng, đã từng chiến đấu mãnh liệt đẫm máu, vĩnh viễn nằm trên mặt đất băng lạnh, ngăn cách dưới tầng băng thật dày, ngửa mặt nhìn lên ông trời xanh thẳm.



Nhìn thấy những hình ảnh này, tâm bình tĩnh của Thiên Lân xuất hiện một chút rung động, ý thức bên ngoài tự động thu thập tin tức, trong tình trạng không bị ảnh hưởng bởi vận hành thông thường của bản thể, ý thức liền độc lập phân tích tình hình thấy được trước mắt. Từ trung tâm là Thiên Nữ phong, khí lạnh phát ra ngoài của Thiên Lân nhanh chóng bao trùm khu vực đất đai phương viên ngàn dặm, khí lạnh mướt như sóng biển trôi qua, những khe sâu vực thẳm từng cái bị băng tuyết lấp đầy, tạo thành một tổng thể đóng băng, che phủ toàn bộ đất bên dưới. Cũng đúng lúc đó, những nền văn minh đã từng bị che phủ bên dưới mặt đất trong phương viên ngàn dặm kia, từng cái cũng hóa thành những hình ảnh tin tức bị Thiên Lân thu thập lại.



Năm xưa, vị trí của Đằng Long cốc hiện nay chính là điểm mà Phi Long đỉnh đặt chân vạc xuống, khoảng cách gần Thái Huyền Hỏa Quy gần nhất, khiến cho toàn bộ khu vực quan trọng đều che phủ hết. Thiên Nữ phong cách Đằng Long cốc không quá tám mươi dặm, bốn bề phương viên ngàn dặm vừa hay chính là khu vực trăm tộc giao chiến nhiều nhất, tập trung nhất. Theo tin tức Thiên Lân thăm dò được, trong khu vực che phủ ít ra vài chục vạn kiểu dạng thi thể, bề mặt đất biểu hiện ra sự tàn khốc và chua xót do cuộc hỗn chiến kéo dài hàng ngàn năm lúc trước lưu lại. Thống kê đại khái qua một lượt, Thiên Lân phát hiện những thi thể này chủ yếu tập trung trong một thời kỳ, trong đó còn bảo lưu hoàn hảo không đến một phần vạn, thi thể những phần còn lại đều hóa thành bụi trần hay mùi tử khí, nhưng vẫn tồn tại như cũ dưới tầng băng, không hề bị ảnh hưởng quá to lớn.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #682