Chương 1829 – Công khuy nhất quỹ (Cố công mà thất bại trong gang tấc) – phần 1



Lơ lửng trên bầu trời, Hắc Ma gào thét giận dữ thấu trời, toàn thân sương mù tràn ngập, bụi đen vây phủ, phát xuất một khí thế kinh người, chớp mắt đã khóa chặt khu vực phương viên ba dặm.



Lắc lư rơi xuống mặt đất, Dao Quang vẻ mặt xanh mét, nhìn chằm chằm địch nhân giữa không trung, trong lòng dâng lên một nỗi thương đau tang tóc. Tuy Dao Quang có thân thể bất diệt, nhưng khi đối mặt với sự mạnh mẽ của Hắc Ma, lại có một sự bất an không tên, rõ ràng thân thể trọng thương đã ảnh hưởng đến tâm tình của bản thân Dao Quang.



Lâm Y Tuyết sắc mặt xám như tro tàn, khóe miệng tươm máu, ánh mắt nhìn trừng trừng Hắc Ma, hận thù nói:



- Tên quỷ đáng ghét, không ngờ được lão ta lại lợi hại như vậy.



Dao Quang trong lòng khổ sở, khẽ bảo:



- Y Tuyết, chi bằng cùng ta chủ động công kích.



Lâm Y Tuyết nghiêm mặt nói:



- Đến đây, cho lão ta biết được chúng ta cũng không phải hạng dễ chọc vào.



Bắn mình lên không, Lâm Y Tuyết ra tay công kích trước, hai tay múa lên rất nhanh, bóng chưởng tầng tầng trùng điệp vây phủ quanh người của Hắc Ma, dần dần hình thành một khu vực đỏ nhạt. Dao Quang phóng mình lên không, hai tay bắt quyết, trên người hiện lên ánh đen, một lượng lớn ma khí ngưng tụ thành một con Ma Long đang gầm thét xông thẳng đến Hắc Ma, tốc độ đi rất nhanh. Phóng Ma Long ra rồi, Dao Quang nhanh chóng triển khai công kích theo sau. Để đánh trọng thương địch nhân, Dao Quang không tiếc gì cả thi triển Ma Tâm Phật Ảnh. Đây là bộ pháp quyết dung hợp sức mạnh của Phật Ma có một không hai, Dao Quang đến giờ còn chưa lĩnh hội hết hoàn toàn, vẫn còn đang trong giai đoạn tìm hiểu.



Lơ lửng giữa không trung, Dao Quang hai tay bắt quyết thúc động pháp lực, trên người nhanh chóng tràn ra ánh Phật vàng kim cùng với ma khí đen ngòm. Cả hai tương đối bình ổn, ngưng tụ sau lưng của Dao Quang thành một bóng người kỳ quái, bên trái đen ngòm như mực, bên phải vàng kim như mặt trăng, màu sắc vô cùng rõ ràng. Hoàn thành bước này rồi, Dao Quang bắt đầu công kích, ý niệm khống chế thân thể Phật Ma ở sau lưng, khiến nó từ từ bay thẳng đến Hắc Ma. Trong lúc tiến lên, thân thể Phật Ma đó hai tay còn từ từ đẩy ra, lòng bàn tay có hào quang như ngọc phát xuất khí tức hủy diệt.



Bật cười băng giá lạnh lùng, Hắc Ma vẻ mặt lạnh lẽo, quát to:



- Đến đây, để cho các ngươi được biết, tuyệt chiêu cực mạnh của bản môn chủ - Hắc Sát U La giới.



Theo âm thanh vang lên, bốn phía Hắc Ma xuất hiện một lượng lớn sương đen, nhanh chóng diễn hóa thành một số bóng sáng hư ảo, vừa khuếch tán ra bên ngoài rất nhanh, vừa cong quẹo tự do, nhanh chóng va chạm với công kích của Lâm Y Tuyết và Dao Quang.



Lâm Y Tuyết la lên một tiếng thất thanh, bị hất bắn đi, trên người có ánh xanh luân chuyển, đó chính là Phong Động Tùy Tâm đang toàn lực hóa giải luồng sức mạnh ăn mòn kia, ý đồ hạ thấp trọng thương mà Lâm Y Tuyết gặp phải. Nhưng, lần này Hắc Ma quyết tâm tới cùng, những bóng sáng đó xem ra hư ảo nhưng trên thực tế chính là nguyên thần và linh hồn mà Hắc Ma đã hấp thu được vài ngàn năm này, có khí oán hận cực mạnh, có sức phá hoại đáng sợ. Bọn chúng va chạm vào Lâm Y Tuyết, tuy chưa hề bao trùm lấy nàng, nhưng tiếp xúc chỉ trong chốc lát cũng khiến cho vài trăm linh hồn bám vào trên người của Lâm Y Tuyết, điên cuồng thôn tính và ăn mòn thân thể của nàng.



Đánh bay được Lâm Y Tuyết rồi, Hắc Sát U La giới do Hắc Ma phát ra lập tức va chạm vào công kích của Dao Quang, hai bên tình hình đặc thù, biến hóa quỷ dị xuất hiện một khoảng cân bằng ngắn ngủi. Trước hết, sự xuất hiện của Ma Long khiến cho Hắc Ma hơi kinh hãi, Hắc Sát U La giới của lão tuy đánh bay được Ma Long, nhưng do Ma Long thể chất kỳ dị đặc biệt, muốn hủy diệt Ma Long trong nhất thời thì còn chưa thể làm được. Thứ đến, Ma Tâm Phật Ảnh của Dao Quang phát ra khi xông vào trong Hắc Sát U La giới rồi, thân thể Phật Ma vừa hay hai tay ép chặt vào nhau., lòng bàn tay ánh sáng đen vàng nối tiếp nhau chặt chẽ, lập tức sinh ra ánh sáng màu trắng lập tức phá vỡ khu vực đêm đen.



Tiếng nổ rung trời liên miên không ngừng, một chiêu cực mạnh của Dao Quang tuy không thể tiêu diệt được Hắc Ma nhưng lại mạnh mẽ phá vỡ Hắc Sát U La giới của Hắc Ma, từ đó phát nổ liên miên kịch liệt, không những Dao Quang bị hất tung trọng thương, đồng thời cũng khiến cho Hắc Ma bị thương không nhẹ.



Rơi ầm xuống đất, Dao Quang miệng phun máu tươi, trên người nhiều chỗ bị thương, kinh mạch trong cơ thể bế tắc, cơ hồ đến mức khó mà nhúc nhích được, cố gắng đứng lên mà thôi. Dao Quang còn chưa đứng nổi thì một chưởng của Hắc Ma đang lúc tức giận đã ập đến, đánh bay, rơi sầm xuống người Giang Thanh Tuyết và Vũ Điệp, khiến hai nàng cũng bị đả kích nghiêm trọng.



Mẫu Đơn, Hoa Hồng vẻ mặt tái xanh, la lên thất thanh:



- Dao Quang, ngươi có bị nặng lắm không?



Tân Nguyệt hai môi mím chặt, giận dữ trừng Hắc Ma, không hề có bất kỳ phản ứng nào cả.



Từ xa xa, Lâm Y Tuyết loạng choạng rơi xuống đất, nhờ vào sức mạnh của Phong Động Tùy Tâm mà hóa giải hữu hiệu được nguy cơ, lúc này nàng đang gầm lên giận dữ xông đến, ý đồ muốn ngăn cản hành vi của Hắc Ma.



Kêu gằn âm hiểm, Hắc Ma vẻ mặt tái xanh, gầm thét:



- Ta phải giết sạch các ngươi, hơn nữa còn khiến các ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh.



Dao Quang cắn chặt đôi môi, không hề nhúc nhích giận dữ trừng Hắc Ma để mô tả cừu hận trong lòng của bản thân như thế nào.



Hắc Ma chầm chậm nhích gần đến, quan sát vẻ mặt của mọi người, thấy mọi người đầy cừu hận, lại không có sức phản kháng. Lão nhịn không được bật cười như điên nói:



- Hận đi, ta chính là muốn cho các ngươi trong lòng ngập đầy cừu hận. Chỉ có như vậy mới có thể phát tiết được hận ý trong lòng của ta. Ha ha ha! Đáng ghét a …



Tiếng cười lớn đắc ý lập tức chuyển thành tiếng kêu thảm thiết lê thê, Hắc Ma không thể nào ngờ được, Tân Nguyệt vẫn đang chờ đợi lão đến gần. Thời khắc đó, Tân Nguyệt chỉ trong thoáng chốc chuyển biến ý nghĩ, Thiên Ly thần kiếm phá không xông đến, lập tức đánh trúng vào đầu của Hắc Ma. Sau đó, Tân Nguyệt bắn mình lên, Tàn Tình kiếm nhanh như chớp điệp, lập tức đâm xuyên qua tim của Hắc Ma. Thân thể Tân Nguyệt hệt như tia sáng đục xuyên qua thân thể của Hắc Ma.



Gặp đánh lén bất ngờ, Hắc Ma tức giận vô cùng, khi đầu bị Thiên Ly thần kiếm đâm xuyên qua, trái tim bị Tàn Tình kiếm đánh trúng, thân thể bị Tân Nguyệt đục xuyên qua, bất đắc dĩ phải chọn lựa Giải Thể thuật, cả người hệt như sương khói tan ra, ngoại trừ một phần bị Thiên Ly thần kiếm và Tàn Tình kiếm nuốt mất, phần lớn sương khói chỉ trong chớp mắt đã theo gió bay đi, biến mất trong mắt của mọi người.



Tân Nguyệt hơi kinh ngạc, thu lại Thiên Ly thần kiếm, ánh mắt quan sát tình hình chung quanh. Nàng nhanh chóng phát hiện ngoài mười trượng phía trước, một vùng sương đen đang từ hư thành thực, nhanh chóng ngưng tụ thành một bóng người, hơn nữa còn dần dần hiện ra rõ ràng.



Chuyển mình đến gần, Tân Nguyệt chăm chú nhìn Hắc Ma trước mắt, lạnh lùng tàn khốc nói:



- Bản thân bị thương đến căn cơ, tiếp tục như vậy chỉ càng lúc càng chìm sâu thôi.



Hắc Ma trong mắt hận thù kinh người, gầm lên:



- Không cần phải nhọc sức nhắc nhở, ta hiểu rõ tình thế trước mắt.



Tân Nguyệt lạnh lẽo như băng, hờ hững nói:



- Như vậy, ta tiễn ngươi một đoạn đường.



Cổ tay xoay chuyển, kiếm khí kinh người, làn kiếm đỏ rực trùm khắp trời đất, theo sự khống chế của Tân Nguyệt, chỉ chớp mắt đã ngưng tụ thành một màn kiếm chói chang, xuất hiện gần Hắc Ma.



Hai mắt khép hờ, Hắc Ma chăm chú nhìn Tân Nguyệt, trong lòng suy nghĩ kế sách ứng phó. Lần trước, Hắc Ma đã trúng kế bị trọng thương trong tay Tân Nguyệt, cuối cùng bị Dao Quang đánh lui. Hiện nay, lại đối mặt với Tân Nguyệt lần nữa, đối mặt với kiếm quyết của Tân Nguyệt, Hắc Ma trong lòng vô cùng cảnh giác, không dám ngang nhiên hành sự.



Theo phân tích của Hắc Ma, Tân Nguyệt cũng bị thương, nhưng tình hình cụ thể thì Tân Nguyệt che giấu rất tốt, Hắc Ma tạm thời không nhìn ra được chi tiết. So sánh thực lực hai bên, Hắc Ma hiện nay đã bị trọng thương, lão càng để lâu thì càng bất lợi, phương thức tốt nhất chính là tốc chiến tốc thắng. Nghĩ đến điều này, Hắc Ma có phần chần chừ. Lão hiện nay đã bị trọng thương, muốn trong thời gian ngắn ngủi thu thập cho được Tân Nguyệt thì phải thi triển tuyệt kỹ tiêu diệt gọn. Mà điểm này cũng chính là bí mật Hắc Ma từ trước đến giờ vẫn luôn cố ý che giấu, trừ trường hợp vạn bất đắc dĩ ra, lão không muốn dễ dàng tỏ lộ bí mật của bản thân. Hiện nay, tình hình khẩn cấp, không thể do dự nữa. Hắc Ma tuy có phần không cam lòng, lại vẫn đưa ra chọn lựa sáng suốt.



Khi làn kiếm của Tân Nguyệt ép gần đến kết giới phòng ngự, Hắc Ma đột nhiên gào lên một tiếng. Rồi lão phi thân bay lên, xoay tròn với tốc độ rất cao giữa không trung, cả người hệt như một vùng xoáy đen ngòm, chớp mắt đã hóa thành một cột sáng màu đen bắn thẳng vào Tân Nguyệt.



Thấy tình hình như vậy, Tân Nguyệt vẻ mặt chấn động, Tàn Tình kiếm trong tay múa lên cực nhanh. Làn kiếm dày đặc gào thét chấn động, tự động ngưng tụ thành một cột kiếm đỏ rực đón lấy một kiếm của Hắc Ma. Đồng thời, Tân Nguyệt cũng phát xuất tín hiệu công kích cho Thiên Ly thần kiếm trong người, thúc động thần kiếm bay ra triển khai giáp kích hai mặt.



Ánh đen lóe lên, thế giới uốn vặn. Thân thể xoay tròn của Hắc Ma nhanh như ánh sáng, tốc độ chuyển động của nó tạo nên sức ngưng tụ, phối hợp với sức bộc phát thể hiện ngay lập tức của Hắc Ma, không những nghiền nát làn kiếm của Tân Nguyệt phát ra, còn đánh bay Thiên Ly thần kiếm, hơn nữa còn hất Tân Nguyệt lùi lại vài trăm trượng, khiến cho nàng bị thương nặng.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #620