Chương 1818 – Trọng phản nhân gian (Quay về nhân gian) – phần 2



Thấy tình hình như vậy, vua Hắc Vực tức giận rống to một tiếng, vào lúc quan trọng không còn giữ gìn gì nữa cả, toàn thân phát xuất khí thế điên cuồng hoang dã.



Bách Linh ánh mắt thất kinh, lãnh đạm nói:



- Được, không hổ là vua Hắc Vực, quả nhiên có vài phần thực lực.



Khảy đàn ngâm nga, toàn thân Bách Linh có ánh ngũ sắc hiện ra, một luồng khí thần thánh tràn ra khắp nơi, khiến cho trong bóng đêm xuất hiện một vầng mây.



Vua Hắc Vực lơ lửng trên trời cao, đôi mắt như quỷ mị giận dữ trừng Bách Linh, gằn giọng nói:



- Đến đây, để cho ngươi được biết tuyệt kỹ chân chính của ta – Hắc Vực Lưu Kim!



Trong tiếng rống to, vua Hắc Vực hiện ra thân hình nhàn nhạt, hai tay giang ra thể hiện tư thế thật quái dị.



Gào to một tiếng rồi nhanh chóng tự di chuyển, từ bản thân vua Hắc Vực tạo nên một vùng xoáy đen ngòm bắt đầu nuốt chửng tất cả mọi thứ chung quanh. Vùng xoáy này vô cùng kỳ quái, tốc độ tăng trưởng khiến người ta phải lé mắt, chỉ trong chốc lát đường kính đã khuếch tán cả dặm, hơn nữa còn liên tục tăng lên. Bách Linh vẻ mặt nặng nề, thân thể lơ lửng chịu ảnh hưởng của vùng xoáy, đang nhanh chóng bay thẳng về phía trước, điều này khiến nàng ý thức được nguy hiểm đang đến gần.



Lâm nguy không loạn, Bách Linh toàn thân rực hẳn ánh ngũ sắc, Cửu Thiên Huyền Cầm tuôn trào ánh sáng rực rỡ, tiếng đàn cầm phát ra hóa thành từng làn sóng phù chú ánh sáng, kết thành trận thế Nhất Thập quanh nàng, tất cả hệt như bầu trời sao ngân hà đỡ lấy nàng thật vững vàng. Đồng thời, trên đầu Bách Linh lóe lên hào quang, Ngũ Thải Tiên lan đón gió to lên, hóa thành một đóa hoa lan khổng lồ phát xuất ra ánh sáng ngũ sắc, bao trùm quanh người của Bách Linh.



Vua Hắc Vực bật cười lạnh, âm hiểm nói:



- Chịu chết đi! Tất cả mọi phản kháng đều không có ý nghĩa nữa.



Dứt lời, hắn liền gia tăng sức lực, tốc độ vùng xoáy tăng lên mạnh mẽ, sức thôn tính của nó mạnh vô cùng, thoáng cái đã kéo được Bách Linh đến tâm của vùng xoáy. Lúc này, vùng xoáy đen ngòm do nuốt chửng một lượng lớn ánh sáng ngũ sắc, dần dần hiện lên một tầng màu vàng.



Từ xa xa nhìn lại, hệt như vô số hạt cát vàng lơ lửng trong dòng chảy xiết, đây chính là tuyệt kỹ cao nhất của vua Hắc Vực – Nhất Hắc Vực Lưu Kim. Phát hiện thấy biến hóa của vùng xoáy, Bách Linh ngầm cảnh giác, vừa cảm thấy kinh ngạc trước thế công của vua Hắc Vực, nàng vừa suy nghĩ phải làm sao để thắng. Theo tình hình trước mắt mà xét, lúc này đang là lúc khí thế của vua Hắc Vực mạnh nhất, theo binh pháp mà nói thì chắc chắn phải tạm né tránh mũi nhọn, chờ đợi thời cơ. Nhưng do thời gian ngắn ngủ, Bách Linh không dám kéo dài thêm nữa, vì thế nàng đành phải chọn lựa đánh thẳng.



Lúc này, theo sự sáng rực của ánh vàng kim bên trong vùng xoáy, luồng sức mạnh cuốn lấy Bách Linh đó có xảy ra chút biến hóa về tính chất, sau khi đã nuốt chửng khá nhiều sức mạnh ngưng tụ, khiến cho hành động của Bách Linh chậm lại, xuất hiện dấu hiệu hóa thạch.



- Không hay rồi, đây chính là Điểm Thạch Thành Kim thuật!



Trong tiếng la thất thanh, thủ pháp khảy đàn của Bách Linh biến chuyển, tiếng đàn cầm đột ngột thay đổi, Ngũ Thải Tiên Lan trên đỉnh đầu to lớn nhanh chóng hạ xuống, bao trùm lấy đầu của Bách Linh, ánh sáng ngũ sắc bồi dưỡng thân thể bắt đầu hóa đá của nàng. Đối với người thường, Điểm Thạch Thành Kim là một phép tiên chỉ có trong mơ ước, nhưng đối với người tu đạo, đây là một loại pháp thuật có thể ngưng đọng vật thể đang chuyển động, có phần giống với đóng băng nhưng bản chất lại khác biệt hoàn toàn.



Hắc Vực Lưu Kim là một loại công kích hai mặt giáp công, vùng xoáy đen ngòm ẩn chứa sức mạnh nuốt hồn đoạt phách, có thể nghiền nát và nuốt chửng các sinh linh. Một khi vùng xoáy đã nhiễm hết màu vàng, lại có đặc tính tương phản hoàn toàn, có thể ngưng đọng tất cả mọi vật thể. Loại công kích này đáng sợ vô cùng, người không chuẩn bị khi gặp phải chắc chắn chỉ có chết mà thôi.



Lúc này, Bách Linh hãm mình vào trong hoàn cảnh như vậy, thân thể liền xuất hiện dấu hiệu không thích ứng rõ ràng. Nhưng phải nói là khá may mắn, Ngũ Thải Tiên Lan của Bách Linh chính là tinh khí Ất Mộc, hấp thu tinh hoa của trời đất thành một thể, vừa hay có thể giảm bớt hiệu ứng hóa thạch, hoàn toàn đối lập với thuật Điểm Thạch Thành Kim của vua Hắc Vực. Nhờ có Ngũ Thải Tiên Lan hỗ trợ, Bách Linh hóa giải được nguy cơ hóa đá, nhưng lại tạm thời không thoát khỏi được sức hút của vùng xoáy.



Thấy vậy, Bách Linh không để ý nhiều lắm, ngón tay phất qua, tiếng đàn cầm đột nhiên sắc nhọn. Sóng âm thanh chói tai hệt như ngàn vạn mũi châm ánh sáng, liều mạng va chạm trong lòng của vua Hắc Vực. Bốn bề, vô số sóng ánh sáng hóa thành phù chú âm thanh vây phủ quanh người của vua Hắc Vực, tạo thành một hình vẻ kỳ dị hệt như một bức gấm thiên hà, bao trùm lấy vua Hắc Vực vào trong, hơn nữa còn dần dần thu nhỏ lại.



- Không, không có khả năng, ta không tin!



Trong tiếng tức giận đầy bất cam, rõ ràng vua Hắc Vực không tình nguyện đối mặt với kết cục như vậy. Bách Linh vẻ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng tàn khốc nói:



- Nhớ lại Thương Nguyệt đã từng nói với ngươi, bất kỳ địch nhân nào có ý đồ gây bất lợi cho chúng ta, chúng ta đều muốn tiêu diệt sạch. Cáo biệt thôi, ngươi đã sống cả vạn năm rồi.



Tiếng đàn cầm biến chuyển, ánh sáng rực rỡ, hình vẽ ánh sáng bao trùm quanh vua Hắc Vực phát ra hào quang rực rỡ cùng với sức mạnh cực thánh cực cường, chớp mắt đã nuốt chửng lấy nguyên thần của vua Hắc Vực, chỉ lưu lại một tiếng rống thảm thiết không cam lòng.



Trong lúc Bách Linh ra tay, Hải Nữ và Ảo Ảnh cũng triển khai đánh nhau. Đối với Ảo Ảnh, đấu với một đứa trẻ như vậy là một loại châm biếm rõ ràng, vì thế nàng ta tức giận không thôi.



- Con nít chưa đủ lông, đổi lại cho sư thúc ngươi đi, ta còn chưa thèm chấp nhất đến kiến thức của ngươi.



Hải Nữ ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, nũng nịu nói:



- Đối phó với ngươi còn chưa cần đến sư thúc của ta ra tay, ta có thể thu thập ngươi được rồi.



Ảo Ảnh tức giận cười nói:



- Thật là lớn lối, ta quả thật không tin ngươi có được bản lĩnh này.



Hải Nữ cố làm ra vẻ mặt khinh thường đáp trả:



- Với ngươi thì còn chưa có được bản lĩnh xem xét người ta, trong năm chiêu ta có thể thu thập được ngươi.



Ảo Ảnh tức giận vô cùng, quát lên:



- Câm miệng, ngươi là thứ quái gì, ta phải xé tan ngươi ra.



Thân hình loáng cái, Ảo Ảnh chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Hải Nữ, tay trái hệt như quỷ mị chụp thẳng một trảo đến cổ của Hải Nữ. Đứng thẳng bất động, Hải Nữ hệt như không biết gì cả, mãi đến khi tay trái của Ảo Ảnh dính vào da thịt của Hải Nữ, cô bé mới bật cười thông thái, toàn thân ánh sáng vàng kim bộc phát, một luồng khí mênh mông to lớn bắn ra cùng với sức mạnh không gì chống nổi lập tức đánh bay Ảo Ảnh.



Đồng thời, Hải Nữ hệt như bóng với hình, thân ảnh nhỏ bé hóa thành một mũi tên ánh sáng, rít lên một tiếng liền xuyên qua người của Ảo Ảnh.



- A, đáng ghét! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.



Ảo Ảnh tự phụ hơn người, coi thường thực lực của Hải Nữ, vừa mới giao tranh đã chịu đòn nghiêm trọng. Nhưng Ảo Ảnh dù sao cũng là kẻ mạnh tuyệt thế, trong tình hình bất lợi vẫn giữ được bình tĩnh, dùng ưu thế bản thân để thi triển thuật ảo hóa, né tránh được truy kích của Hải Nữ.



Chớp mắt, Ảo Ảnh ổn định được thân thể, vừa thừa cơ trị thương, vừa giận dữ trừng địch nhân, lạnh lùng quát lên:



- Tiểu nha đầu, ta muốn ngươi chết không đất chôn thân!



Hải Nữ đảo tròn mắt, cười hi hi đáp:



- Đến đây, ta đang ở nơi này.



Ảo Ảnh hừ giọng nói:



- Muốn dụ ta rơi vào bẫy, ta còn chưa trúng kế đâu, xem chiêu.



Bóng người ảo hóa, trùng trùng điệp điệp. Đến lúc này, Ảo Ảnh thi triển “Ảo Hóa Phân Thần thuật” sở trường nhất của mình, dùng ngàn vạn phân thân trải rộng khắp nơi, từ đó khiến cho nghe nhìn lẫn lộn, khiến cho Hải Nữ không thể nào phân biệt vị trí của chân thân nơi nào.



Bật cười duyên dáng, Hải Nữ hoàn toàn không để ý đến, thân là đồ đệ của Lục Vân, cô bé có thể nói là tinh quái vô cùng, không những tập được pháp quyết của bốn người bọn Trương Ngạo Tuyết toàn bộ, lại thêm nắm vững những kỳ học của Hải Vực, biết rõ sức mạnh của trời biển. Hiện nay, cô bé chọn phương thức yếu thế, gần như chỉ bố trí phòng ngự, cứ để cho Ảo Ảnh công kích thoải mái nhằm làm giảm tính cảnh giác của Ảo Ảnh.



Ban đầu, Ảo Ảnh còn giữ cảnh giác cao độ, nhưng khi thế công đã tăng nhanh hơn nhiều, Ảo Ảnh phát hiện phương diện phòng ngự của Hải Nữ rất mạnh mẽ, nhưng phương diện phản kích lại rất yếu ớt, vì thế Ảo Ảnh liền phóng tay công kích. Ảo Ảnh năm xưa ở nhân gian tu vi kinh người, hiện nay thực lực đã khôi phục lại hoàn toàn. Tuy Ảo Ảnh dùng ảo thuật để dương danh thiên hạ, nhưng từng chiêu từng thức vẫn ẩn chức sức sát thương cực mạnh.



Hải Nữ dùng sức mạnh mềm mại để phòng ngự, cứ mặc cho Ảo Ảnh công kích, trước sau vẫn không hề phản công, mục tiêu để hiểu rõ thêm chi tiết của Ảo Ảnh. Về điểm này, Hải Nữ thừa kế ưu điểm của Lục Vân, biết rất sâu sắc sự ảo diệu của ẩn giấu thực lực. Khi đối mặt với công kích cực mạnh, Hải Nữ hệt như một quả cầu da, bị Ảo Ảnh đạp tới đạp lui.



Trong lúc này, Hải Nữ vận dụng sở học của bản thân, âm thầm thăm dò được một số tình trạng, hiểu được thực lực của Ảo Ảnh. Theo phân tích của Hải Nữ, Ảo Ảnh chỉ đơn thuần về tu vi thì còn chưa được tinh thâm như Hải Nữ. Chỉ có một điểm đáng tán thưởng chính là thuật Ảo Hóa Phân Thần mà thôi, đó quả thật là thiên biến vạn hóa, với sự bác học đa tài của Hải Nữ cũng cảm thấy vô cùng chấn động kinh khiếp, đối phó với loại công kích biến hóa vô thường này, biện pháp hữu hiệu nhất chính là “dĩ tĩnh chế động”, vì thế Hải Nữ xem ra bất động lại đang ngầm chuẩn bị.



Cuối cùng, Hải Nữ sau một phen bị Ảo Ảnh tấn công như điên, liền phát động công kích. Thời khắc đó, Hải Nữ đột nhiên thu lại phòng ngự, khiến cho phân thân của Ảo Ảnh lập tức ép gần đến. Đồng thời, quanh mình Hải Nữ có ánh bạc sáng như mặt trời, hào quang rực rỡ chớp mắt đã chiếu rọi màn đêm, bất kể người đang giao chiến hay là đang quan sát cũng đều quay đầu nhìn lại với ánh mắt kinh ngạc. Khí băng lạnh vô cùng quanh đó, cùng với băng tuyết cực lạnh nhanh chóng khuếch tán khiến cho trong phương viên trăm trượng quanh mình Hải Nữ hoàn toàn đóng băng, công kích vật lý không chút sắc bén nhưng lại phá giải được thuật ảo hóa của Ảo Ảnh, ngưng kết chân thân của Ảo Ảnh giữa không trung cách Hải Nữ chừng mười sáu trượng ngoài.



Hoàn thành được chiêu này rồi, Hải Nữ thi triển thuật Không Gian Khiêu Dược, lập tức xuất hiện ở bên trên khối băng, tay phải giơ cao hướng lên trời, lòng bàn tay phát xuất một chùm ánh kiếm vàng kim với sức mạnh không gì chống lại được, chém mạnh mẽ xuống Ảo Ảnh. Đúng lúc đó, thân thể Ảo Ảnh bị hạn chế nên trong lòng rất giận dữ, vừa mới phá vỡ được khối băng đóng quanh người, một kiếm của Hải Nữ đã ập xuống, lập tức đánh rớt Ảo Ảnh thẳng xuống mặt đất bị thương không nhẹ.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #609