Chương 1256 – Tinh thải nhất chiến (Trận chiến đặc sắc).



- Cái gì! Có chuyện quái lạ như vậy?



Vẻ mặt ngạc nhiên, Mã Vũ Đào rõ ràng khó mà chấp nhận sự thật.



Công Dương Thiên Tung nhăn tít mày rậm, hỏi tới:



- Cốc chủ không thấy chuyện này quá hoang đường sao? Còn nữa, cốc chủ dám khẳng định người hôm qua quả thật chính là người ba ngàn ba trăm năm trước?



Triệu Ngọc Thanh lắc đầu trả lời:



- Nguyên do bên trong ta tạm thời còn chưa nói rõ được. Bất quá hai vị nhớ lại dấu chân to lớn một năm trước sẽ không thấy quá ngạc nhiên.



Mã Vũ Đào cười khổ nói:



- Ta còn chưa dám tin tưởng, người biến mất ba ngàn năm trước sẽ đột nhiên xuất hiện, chuyện này hoang đường thế nào? Cho dù là thật, ba ngàn năm qua bọn họ ẩn thân ở đâu, vì sao bây giờ lại muốn xuất hiện?



Triệu Ngọc Thanh than nhẹ:



- Hai mươi năm trước xảy ra kiếp nạn khủng khiếp, Băng Nguyên có may mắn ở xa. Nhưng trận kiếp nạn khủng khiếp hai mươi năm sau này, Băng Nguyên lại khó mà né được.



Công Dương Thiên Tung vẻ mặt nặng nề, hỏi lại:



- Ý của cốc chủ nói đây là ý trời, ba phái chúng ta định sẵn phải trải qua trận kiếp nạn khiếp đảm này?



Triệu Ngọc Thanh gật đầu nói:



- Kết quả cuối cùng ta không nhìn rõ được, nhưng ta biết chuyện này là không thể tránh được. Nếu chúng ta không qua nổi lần khảo nghiệm này, chắc chắn phải bị mất người diệt phái. Vì thế, ta hy vọng hai vị tạm thời vứt bỏ ân oán trước đây, chúng ta đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua kiến nạn này.



Mã Vũ Đào không nói, rõ ràng ân oán vài trăm năm không phải một lúc có thể giải bỏ được.



Công Dương Thiên Tung khôn ngoan hơn một chút, hừ giọng nói:



- Nếu sự thật đã đến bước như cốc chủ nói, mọi thứ ta đều nghe theo sự an bài của cốc chủ.



Triệu Ngọc Thanh gật nhẹ, chuyển sang chuyện khác:



- Như vậy, chúng ta hãy thương nghị tiếp theo phải ứng phó như thế nào.



Mã Vũ Đào và Công Dương Thiên Tung cùng gật đầu, ba người liền nhỏ giọng bàn luận với nhau.



Cao thủ Ly Hận thiên cung và Thiên Tà tông cũng ngồi bên cạnh thỉnh thoảng xen vào, mọi người đều có cái nhìn riêng, tất cả thương nghị về đại sự liên quan đến an nguy của Băng Nguyên…



Trong hẻm băng, bóng đen và Hắc Ưng giữ khoảng cách năm trượng, không khí hai bên rất khẩn trương.



Bên ngoài, những người quan sát có vẻ khác nhau, có người muốn lợi dụng cơ hội tìm hiểu thực lực của bóng đen, có người ôm lòng chờ đợi, có người vẻ mặt tươi cười trên sự đau khổ của người khác, có người vẻ mặt lạnh như sương.



Giây lát, hai người trong cuộc chiến không còn nhìn nhau nữa.



Hắc Ưng điểm mũi chân xuống thân thể bay lên cao, người như một con chim quái lạ vút lên, hai tay giang ra như một đôi cánh.



Bóng đen lạnh lùng bật cười, thân thể bắn lên năm trượng, hai tay chắp sau lưng bá khí ngút trời, toàn thân ánh đen lưu động cuồn cuộn như mây đen, rồi tản ra bốn phía.



Bật cười nhẹ một tiếng, Hắc Ưng quát lên:



- Hùng Ưng giang cánh, chí ở thiên hạ!



Còn đang nói, hai tay Hắc Ưng múa lên kịch liệt, toàn thân hiện lên một tầng sáng màu xanh nhạt khiến hắn hệt như một con chim ưng lớn, giận dữ gào thét bắn thẳng về phía bóng đen.



Cũng đúng lúc đó, Hắc Ưng hai mắt phát sáng bắn ra hai chùm hào quang tối tăm hệt như hai thanh kiếm bén đến thật đột nhiên.



- Không nhìn ra ngươi còn có chút hoa hòe, đáng tiếc chỉ hư ảo lòe loẹt.



Trong tiếng cười lạnh, làn đen trên người bóng đen đột nhiên thu lại, sau đó phóng ra đột ngột, trong khoảnh khắc thu vào phóng ra, một luồng khí khổng lồ bàng bạc ẩn chứa sức mạnh không gì chống được nghênh đón tiến công của Hắc Ưng.



Lúc này, chỉ thấy một sóng ánh sáng màu đen tuyền và thân thể Hắc Ưng đang tiến lên gặp nhau, hai bên đột nhiên chấn động, sau đó tiếng sấm điếc tai, hoa lửa tung bay, một tầng sương đen bao trùm hai người đang giao chiến.



Gầm lên một tiếng nhỏ, một bóng người từ trong sương đen bay ngược ra, sau khi đảo người năm vòng liên tục giữa không trung mới ổn định thân hình, chính là Hắc Ưng tâm cao khí ngạo.



Lúc này, hắn đang không ngừng rít gào, trong mắt toát ra ánh cừu hận, giận dữ nhìn về phía trước.



Giữa màn sương đen lúc này đột nhiên vang lên tiếng cười nhẹ, sau đó sương đen thu lại để lộ thân thể của bóng đen không chút động đậy, điều này khiến những người đang quan sát nảy sinh bất ổn.



- Không cần phải đắc ý, đây chỉ mới bắt đầu thôi. Xem chiêu.



Trong tiếng quát to, thân thể Hắc Ưng đảo người giữa không trung, đầu nhắm thẳng vào bóng đen, cả người như một con quay chuyển động rất nhanh, khi đến một mức độ nhất định thì rít lên một tiếng rồi bay thẳng ra hệt như một cột sáng đen ngòm, chỉ trong chớp mắt đã đến trước người của bóng đen.



Nhìn thấy cảnh này, bóng đen âm hiểm nói:



- So coi ai tàn nhẫn hơn à? Được, để ta cho ngươi được biết.



Còn đang nói, hai tay bóng đen bắt chéo trước ngực, trong lúc đảo chuyển lòng bàn tay bắn ra hai chùm sáng màu đen hình thành một vùng xoáy ánh sáng, vùng này nhanh chóng khuếch tán, ngay khi Hắc Ưng đến gần thì lập tức ngăn hẳn hắn lại.



Hắc Ưng trong lúc tiến công phương hướng xoay tròn là từ Tây sang Đông, nhưng phản kích phát ra từ hai tay của bóng đen lại từ Đông sang Tây, hai bên gặp nhau phương hướng ngược chiều hệt như sức hút khác tính chất, khi vừa gặp nhau liền đột nhiên buộc chặt, hình thành một hiện tượng ôm ấp, luồng sức mạnh to lớn không nơi tiết ra từ đó phát nổ kịch liệt.



Công kích như vậy, người mạnh hơn chiếm thượng phong, không một chút kỹ xảo nào.



Hắc Ưng thân là Ma Ưng môn thiếu chủ, tu vi hắn kinh người, đã đạt đến cảnh giới Bất Diệt, nhưng còn chưa tranh hơn được với bóng đen thần bí kia.



Như vậy, chỉ nghe một tiếng sét rung chuyển, làn sáng lấp lánh, Hắc Ưng lập tức bị hất bay tại chỗ, miệng phun máu tươi như mưa, kêu thảm liên tục.



Ngạo nghễ đứng đó, bóng đen nhìn Hắc Ưng rơi xuống mặt đất, cười lạnh nói:



- Tiểu tử, ta nói qua là ngươi tìm chết, bây giờ đã hiểu rõ rồi.



Uốn người đứng lên, Hắc Ưng vẻ mặt trắng bệch giận dữ rống lên:



- Câm miệng, muốn giết ta, ngươi còn làm chưa được đâu! Xem Ma Ưng Cửu Biến của ta, Dực Đằng Thiên Hạ.



Bay lên, Hắc Ưng khi đến cao độ bằng với bóng đen, hai tay múa lên rất nhanh hệt như chim ưng giang cánh bay lượn, thân thể không ngừng chuyển biến tư thế giữa không trung.



Bóng đen bật cười khinh thường, hừ giọng nói:



- Hào nhoáng mà không thật, chỉ có được bên ngoài. Hay để ta tiễn ngươi một đoạn đường.



Hai tay giơ cao, làn đen lấp lánh, một luồng khí thế to lớn ẩn chứa bá khí chấn nhiếp thiên hạ tràn khắp hẻm băng, tạo thành một áp lực vô hình khiến không gian lân cận xuất hiện hiện tượng dao động kịch liệt.



Đây là một loại đánh thẳng, dùng thực lực tuyệt mạnh phát động công kích có tính áp đảo, căn bản không cho địch nhân cơ hội thi triển tuyệt chiêu.



Hắc Ưng phát hiện tình hình không ổn, miệng phát ra tiếng chim ưng gáy chói tai, thân thể bắn ra nhanh chóng chạm thẳng vào bóng đen.



Chớp mắt, Hắc Ưng đã đến gần bóng đen, nhưng lúc này một tầng lưới khí vô hình cứng rắn ngăn cản tiến bước của Hắc Ưng.



Xoay người quay lại, Hắc Ưng không hề cố đến mà đổi một loại tư thế, thân thể chia hai giữa không trung, từ hai bên trái phải lần nữa va chạm thẳng về phía bóng đen.



Thấy cảnh tưởng này, bóng đen hơi kinh ngạc, cất tiếng:



- Ha ha ha, có ý tứ, nhưng đáng tiếc quá trễ rồi.



Hai tay giơ cao chầm chậm giang ra mà lại ép xuống, không gian lân cận chấn động càng lúc càng lợi hại, thỉnh thoảng đã xuất hiện vết nứt thời không, phảng phất một loại sức mạnh đáng sợ đang mạnh mẽ ép không gian vài trăm trượng thành vài trượng, như vậy cần phải có sức mạnh rất lớn, hậu quả tạo nên có phần đáng sợ hơn là điều có thể tưởng tượng được.



Bên ngoài, người quan sát phát hiện bất ổn, chia nhau lùi lại vài chục trượng, vẻ mặt kinh hãi vô cùng.



Giữa trận chiến, Hắc Ưng thi triển thành hai chim ưng va chạm vào, vẫn bị kết giới phòng ngự của bóng đen ngăn lại như cũ, gần như chỉ tạo nên ảnh hưởng rất nhỏ với bóng đen.



Thấy vậy, Hắc Ưng hoàn toàn không nổi giận, thân thể quay về lại biến hóa lần nữa, chớp mắt đã xuất hiện ba con chim ưng hùng dũng vây phủ bóng đen công kích.



Cảnh tượng này khiến bóng đen và người quan sát đều cảm thấy kỳ quái.



Nhưng điều kỳ quái hơn, đó là mỗi lần Hắc Ưng bị hất bắn về, phân thân của hắn lại nhiều thêm một, mãi cho đến cuối cùng khi hai tay của bóng đen ép xuống cơ hồ ngưng đọng không gian lân cận, bên ngoài đã có chín con chim ưng cùng bay đến, giữa không trung tạo thành một con chim ưng ma quỷ to vài trăm trượng, toàn thân lấp lánh làn sáng màu đen cùng với âm thanh ma quái rung hồn đoạt phách phủ xuống.



Thời khắc đó, bóng đen ý thức được không ổn, miệng rống lên giận dữ:



- Đáng ghét, té ra đây là Ma Ưng Cửu Biến, ta muốn cho ngươi biết sự lợi hại của ta.



Thân thể xoay tròn trên mặt đất, bóng đen trong sát na hóa thành một cột sáng xoay tròn nhanh chóng cùng với khí thế khuếch tán dần dần cũng như sức mạnh tăng từng mức bắn thẳng lên trời.



Lúc này, chim ưng khổng lồ giữa không trung đang trong quá trình thu nhỏ dần dần, cuối cùng hoàn toàn hóa sáng biến thành một mũi tên ánh sáng ẩn chứa sự không gì chống cự nổi.



Bên ngoài, Thiên Lân chăm chú nhìn tình hình giao chiến hai bên, khi nhìn thấy cảnh này, Thiên Lân trong lòng chấn động, không khỏi kinh ngạc trước tuyệt kỹ Ma Ưng Cửu Biến của Hắc Ưng.



Trong lòng suy nghĩ, nếu bản thân Thiên Lân đối mặt với dạng công kích như vậy thì phải làm thế nào mới được?



Đồng thời, Thiên Lân còn từ bóng đen bắt được một chút khí tức quen thuộc khiến hắn biến hẳn sắc mặt, buột miệng la lên kinh hãi:



- Chính là hắn!



Tân Nguyệt bị hắn dọa nhảy dựng, hỏi lại:



- Chàng thế nào rồi, nói ai vậy?



Thiên Lân kích động đáp:



- Ta biết bóng đen là ai rồi. Nhìn nhanh …



Giữa trường chiến đấu, cột sáng dâng lên nhanh chóng cùng với mũi tên ánh sáng hạ xuống khi cách mặt đất chừng ba trượng thì gặp nhau.



Hai bên một là công kích có tính phát tán, một là công kích có tính nội liễm, tính chất hai bên bất đồng hiệu quả cũng không giống nhau.



Bóng đen xoay tròn sinh ra cột sáng khi gặp phải mũi tên ánh sáng do Hắc Ưng hóa thành, có một bộ phận sức mạnh nhờ vào lực xoay tròn để trì hoãn tác dụng của mũi tên sáng.



Nhưng đối với tốc độ và thực lực của mũi tên ánh sáng, sự trì hoãn này có phần vô lực, sau khi chống được giây lát liền bị mũi tên ánh sáng xuyên qua, bắn thẳng vào thân thể thực sự của bóng đen.



Quá trình này rất nhanh, nhưng trong lúc phát sinh cũng có nhiều chuyện không ít.



Thân là Hắc Ưng, ánh chỉ cầu gây trọng thương cho địch nhân, vì thế tiến thẳng dũng mãnh không chút lùi lại.



Nhưng đối với bóng đen, sau khi phỏng đoán sai lầm, thân thể hắn xoay tròn tạo thành cột sáng xem ra chói mắt, thực tế lại là hư chiêu để tranh thủ thêm một chút thời gian.



Cứ như vậy, khi mũi tên ánh sáng xuyên qua rồi, hai tay bóng đen đột nhiên bắt chữ thập, trong thời gian cực ngắn, hắn đã bộc phát một luồng sức mạnh bộc phát cường hãn, vừa hay gặp phải mũi tên ánh sáng chạm vào.



Cảnh tượng này bởi vì cột sáng màu đen bên ngoài thân thể, người quan sát bên ngoài hoàn toàn không thấy được.



Tình hình xuất hiện trước mắt của mọi người chỉ là cột sáng bên ngoài thân thể bành trướng nhanh chóng, chớp mắt đã phá vỡ khuếch tán hóa thành một luồng không khí điên cuồng hoang dã, thổi đến nơi nào khiến băng cứng vỡ nát, lại còn phát ra âm thanh gào thét chói tai.



Giữa trận chiến, hừ giận và tiếng kêu nóng nảy cùng vang lên, hai bóng người ai nấy bắn đi, trong không khí ngập tràn mùi vị máu tanh.



Giây lát, sương đen bị gió thổi, để lộ tình hình giao chiến giữa hai bên .



Chỉ thấy Hắc Ưng quỳ nửa chừng trên mặt đất, miệng tuôn trào máu tươi, khuôn mặt trắng toát, thân hình không ngừng run rẩy đang gian khổ ổn định thân thể không được.


Thất Giới Hậu Truyện - Chương #139