Thu Đồ Đệ


Người đăng: XxXXxX

" Vậy là quá đủ để ta có thể biết rằng đây không phải là nơi ta sống, tuy
nhiên nơi đây khiến ta cảm thấy hứng thú chắc hẳn ta phải tốn không ít thời
gian để khám phá hết nơi này." Lâm Thiên khuân mặt tươi cười tràn đầy tò mò về
một thế giới mới đang chờ hắn không hề suy nghĩ về việc trở lại thế giới cũ
bởi vì Lâm Thiên biết thứ đưa hắn tới đây là năng lực mà hắn có được khi xuyên
việt lần thứ nhất nên nếu muốn trở lại thì cũng phải dùng năng lực đó tuy
nhiên bây giờ thì không thể nào bởi vì bây giờ nó đang bị suy kiệt. Lâm Thiên
không hề cảm nhận được một chút năng lượng nào về nó cả.

" Khi nghe ta kể như vậy dường như ngươi không hề cảm thấy lo sợ thì phải?"
Quái nhân nhìn Lâm Thiên ánh mắt loé lên một đạo tinh quang hỏi.

"Sợ? Ta chưa hề nghĩ tới việc đó!" Lâm Thiên nhìn thẳng vào quái ánh mắt như
nhìn một tên ngốc, trong lòng thầm nghĩ nếu hắn biết sức mạnh thật sự của hắn
thì sẽ cảm thấy thấy thế nào?

"Vậy sao? Vậy ta và ngươi đánh cuộc một chút nhá." Quái nhân ung dung mỉm cười
tiếp tục nói, :" Ta và ngươi, hai người cùng nhau tỉ võ bên nào thắng sẽ bắt
bên kia làm một việc được không ?

" Được thôi nếu ngươi đã thích vậy thì cứ làm thế đi." Lâm Thiên không sao cả
trả lời.

" Dường như ngươi rất tự tin thì phải tuy nhiên lão đầu ta cũng không yếu đâu,
đi thôi ra bên ngoài nơi đây không thể đánh được."

~~~~~~

Trên một mảnh đất trống ở cách đó không xa có hai bóng người đứng đối diện với
nhau, hai người này không phải ai khác mà chính là Lâm Thiên và vị quái nhân
nọ.

" Thiếu niên, ngươi đã sẵn sàng chưa ? Ta chuẩn bị bắt đầu rồi đấy." Đứng đối
diện Lâm Thiên quái nhân mở miệng nói.

" Tuỳ tiện, ngươi có thể bắt đầu lúc nào cũng được."

" Vậy ta cũng không khách khí nữa, xem chiêu." Nói xong toàn thân quái nhân
kim quang diệu nhãn, tầng tầng lớp phật quang đan xen phật gia chi khí chí
thiện chí chân tuôn trào về phía Lâm Thiên. Chỉ thấy kim quang hiện ra nhanh
chóng, toàn thân lấp loáng chạm vào thân thể Lâm Thiên lập tức hắn bị đạo kim
quang bao phủ, toàn bộ thân ảnh vây hãm ngay tại chỗ.

Tuy bị vây hãm nhưng Lâm Thiên lại nở một nụ cười một cách kỳ lạ, mở miệng
nói: - Lão đầu ngươi chẳng lẽ định dùng thứ vớ vẩn này vây hãm ta sao?

Lâm Thiên nói xong toàn thân bùng lên một đạo quang diễm, lập tức làm cho đạo
kim quang bên ngoài cơ thể nát vụn.

Thân thể chấn động, quái nhân kinh hãi nói: - Thật không thể tin được là ngươi
có thể dễ dàng phá huỷ pháp quyết thượng thừa của Phật môn Phật quang tráo
đỉnh. Xem ra ta muốn thắng trận chiến này không hề dễ dàng rồi."

" Ngươi còn muốn thắng ta ? Điều đó chỉ là hão huyền thôi, hãy mau buông tay
chịu trói để làm người hầu của ta đi." Lâm Thiên hờ hững nhìn quái nhân, chế
giễu nói.

" Vậy thì chưa chắc, chưa đến lúc cuối thì chưa biết ngựa chết về tay ai."

Quái nhân nhìn thẳng vào Lâm Thiên, trên môi khẽ niệm một tiếng
phật pháp, hai tay khép lại một vòng kim sắc hào quang nở bùng lên gấp ba lần
hình thành một hai đạo chưởng ấn khổng lồ màu vàng từ trên trời giáng xuống
chụp lấy Lâm Thiên. Cùng lúc đó thân thể quái nhân nhoáng một cái đã xuất hiện
phía trên trời, cả người toàn thân phát tán luồng kim quang diệu nhãn hệt như
La Hán giáng thế.

" Nếu ngươi muốn vậy ta sẽ phụng bồi vậy, để xem là ngươi mạnh như thế nào mà
dám tự tin như vậy, mong rằng ngươi không làm cho ta thất vọng."

Dứt lời thân thể Lâm Thiên bùng lên khí diễm màu trắng bay thẳng lên trời,
khồng hề tránh né mà lựa chọn trực tiếp ngạnh kháng với cự chưởng.

Oành! Cự chưởng với nắm đấm của Lâm Thiên va chạm với nhau bùng phát một tiếng
nổ đinh tai nhức óc, nơi hai thứ giao nhau một luồng kình khí mạnh mẽ tản ra
xung quanh.

" Quá yếu." Lâm Thiên hơi gia tăng một chút sức mạnh nhanh chóng chấn vỡ cự
chưởng, tiếp đó thân hình lấp loé một cái biến mất lúc sau xuất hiện phía trên
đầu quái nhân, hai tay chập lại hướng bên dưới đập xuống.

Cảm nhận thấy trên đầu từng đạo gió rít, quái nhân tâm một mảnh bình tĩnh hai
tay nhanh chóng tụ tập phật gia chân nguyên giơ lên định cản lại tuy nhiên sự
chống cự dường như quá nhỏ bé, sau khi va chạm với tay Lâm Thiên thân thể quái
nhân liền bay thẳng xuống mặt đất. Thừa thắng truy kích, Lâm Thiên thân thể
một lần nữa biến mất xuất hiện tại bên người quái nhân giơ lên chân phải đá
tới. Dù có phản ứng khi Lâm Thiên xuất hiện bên người nhưng hai tay quái nhân
vẫn còn không cử động được sau khi va chạm với Lâm Thiên lúc trước nên quái
nhân tiếp tục lãnh trọn cú đá của hắn bay thẳng ra phía xa.

Rắc... Ắc! Liên tục đụng gãy hai cây đại thụ thân thể quái nhân mới miễn cưỡng
dừng lại được, lúc này quái nhân trong thân thể một trận quay cuồng há miệng
phun ra một búng máu," Ha ha, thật không ngờ ta vẫn đánh giá thấp ngươi, tuy
nhiên ta vẫn giữ câu nói cũ, chưa đến cuối cùnh chưa biết ngựa chết về tay ai
đâu, xem chiêu." Dứt lời quái nhân toàn thân kim quang biến mất thay vào đó là
hạo quang chính khí của Nho gia, quái nhân tay trái chắp sau lưng học theo tư
thế của mấy tên thư sinh miệng hét lớn " Hạo Nhiên Thiên Cương."

Nhất thời hai người lại tiếp tục triển khai quyết đấu, người tới ta đi tuy
nhiên trong trận chiến này người bị ăn đòn nhiều nhất không ai khác ngoài vị
quái nhân kia, còn Lâm Thiên tuy trúng vài chưởng nhưng ngoài hơi chút đau đớn
ra thì nó không hề gây một chút tổn thương đến hắn.

" Này lão già kia, ngươi không cảm thấy nên dừng trận chiến này vô nghĩa này
sao?" Lách người tránh thoát một chưởng của quái nhân, thân hình Lâm Thiên lùi
lại ra xa mỉm cười nhìn quái nhân nói.

" Được thôi nếu ngươi muốn vậy thì sau khi tiếp nhận được chiêu thức cuối cùng
này của thì ta sẽ nhận thua." Quái nhân cũng bình tĩnh trả lời.

Nở một nụ cười tà mị ánh mắt nhìn thẳng quái nhân," Ta đã tiếp bao nhiêu chiêu
thức của ngươi rồi thêm một chiêu có là gì, tuy nhiên lần này ta cho ngươi một
cơ hội thắng ta, tiếp chiêu này của ngươi ta sẽ chỉ dùng 5% sức mạnh nếu mà
ngươi có thể ép ta dùng hơn thì coi như là ngươi thắng."

Quái nhân không tải lời mà chỉ nhìn Lâm Thiên coi như là đồng ý rồi, tiếp theo
thân thể quái nhân đột nhiên bùng phát hắc quang, đôi mắt biến chuyển thành
một màu đen đen kịt, quái nhân hét lớn :" Tâm Dục Vô Ngân."

Theo tiếng hét của quái nhân thì từ thân thể hắn bảy đạo tinh thần dị lực dưới
dạng sóng vô hình vô sắc, ba động với tần suất cực cao tấn công vào vào Lâm
Thiên.

Ở phía xa Lâm Thiên tuy không nhìn thấy gì nhưng bản năng cảm thấy một nguy
hiểm đang ập tới, tuy nhiên có hơi chút muộn Lâm Thiên cảm thấy trong đầu một
trận đau nhói một luồng sống ba động nào đó không ngừng công kích tinh thần
của hắn.

" A.. A.....aaaa!" Lâm Thiên hai tay ôm đầu toàn thân khí diễm bùng phát tạo
thành một màn chắn trước người nỗ lực ngăn cản sự công kích này nhưng không
biết luồng sóng ba động này thế nào mà có thể xuyên qua lồng năng lượng này
tiếp tục công kích Lâm Thiên.

Đến nước này thì Lâm Thiên cũng mặc kệ việc thắng thua, nhanh chóng giải phóng
sức mạnh toàn thân. Chỉ thấy thân thể Lâm Thiên bùng phát ra luồng khí diễm
màu hoàng kim, mái tóc đen dài phía sau lưng cũng biến thành màu hoàng kim,
đôi mắt biến thành màu xanh dương. Cùng theo sự biến đổi đó một luồng sức mạnh
tuyệt nhiên huỷ thiên diệt địa nhanh chóng phát ra, từng đạo khí lăng lấy
trung tâm là nơi hắn đứng nhanh chóng tản ra xung quanh, nơi những đạo khí
lăng này lan tới cây cối toàn bộ sụp xuống.

Một lúc sau Lâm Thiên thu lại khí thế từng bước từng bước đi lại trước mặt
quái nhân, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn," Ngươi đã thắng, ngươi đã thành công
bắt ép ta dùng toàn bộ sức mạnh, có lẽ ta đã quá coi thường người ở thế giới
này. Như vậy đi ta sẽ thực hiện như giao ước chỉ cần ko phải việc gì quá sức
hay nguy hại đến ta ta sẽ thực hiện." Lâm Thiên thoát ra khỏi trạng thái Siêu
Xay-da nhẹ nhàng nói.

Thản nhiên dứng dậy, quái nhân hai tay nhanh chóng phủi đi bụi đất dính trên
quần áo," Chuyện ta muốn ngươi làm thật ra rất đơn giản hơn nữa còn tốt với
ngươi, ta muốn ngươi kế thừa toàn bộ võ học của ta." Nói xong y nhìn thẳng vào
Lâm Thiên chờ câu trả lời của hắn.

" Ngươi xác định ?" Lâm Thiên hướng quái nhân nhìn, cảm thấy trong mắt hắn
tràn ngập từ ái cùng quan tâm trong lòng một manh ấm áp, Lâm Thiên nhanh chóng
quỳ một chân xuống đất hay tay chắp lại hướng về phía quái nhân nói:" Đồ nhi
Lâm Thiên xin ra mắt sư phụ."

" Đồ nhi ngoan mau đứng dậy." Quái nhân ánh mắt từ ái đỡ Lâm Thiên dậy, tay vỗ
vai hắn," Bây giờ ta chính thức tuyên bố, Lâm Thiên con chính thức trở thành
đại đệ tử của ta, ha ha ha ha........."


Thất Giới Chi Huyền Thoại Khởi Đầu - Chương #2