Người đăng: aqua239x
Bà có tất cả ba người con trai, đứa con lớn của bà ta năm nay đã mười sáu
tuổi, tư chất cực tốt năm nay đã đạt đến Sơ Cảnh cao giai, tiền đồ vô lượng.
Cũng là niềm hi vọng lớn nhất của bà ta trong việc tranh đoạt địa vị trong
tương lai của Trần Gia. Hai đứa khác lần lượt cũng đã mười bốn và mười một
tuổi, một đứa là Sơ Cảnh trung giai, một đứa vừa vượt qua kiểm tra nhận lấy
lệnh bài thiếu chủ.
…..
Thắm thoát lại một năm nữa trôi qua, Đỗ Minh năm nay đã tám tuổi, cơ thể bây
giờ đã vô cùng cường tráng, có dấu hiệu đã to lớn hơn so với các đứa trẻ đồng
trang lứa.
Lúc này, hắn đang trong sân chặt củi cho cả khu dân cư này. Không phải mọi
người trong đây ức hiếp bắt nạt hắn, mà hắn yêu cầu tất cả mỗi người đều đem
củi đến đây cho hắn chặt. Hắn chính là dựa vào việc chặt củi này để luyện Kiếm
Pháp Cơ Bản.
Ban đầu có rất nhiều người trong khu dân cư này hiểu chuyện, đều truyền tai
nhau rằng Thiên Quân công tử của bọn họ vì tư chất cực kém nên không thể luyện
võ nên lấy việc chặt củi ra làm niềm vui. Cứ như thế, dần dần qua một thời
gian, mỗi người cũng trở nên quen thuộc với việc đem củi đến đây cho hắn chặt.
Có thể nói, Đỗ Minh bây giờ đối với những bước cơ bản của kiếm pháp nắm rõ
thành thục trong lòng bàn tay. Mỗi kiếm hắn chém xuống đều vô cùng nhanh và
chuẩn, không hề có một động tác thừa nào.
Bên cạnh đó, suốt một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, không bỏ một ngày hắn đều
lén lút đi đến con suối ở phía sau ngọn đồi mà đệ tử tinh anh Trần Gia luyện
kiếm. Những ngày đầu tiên toàn thân hắn lạnh buốt, toàn bộ tế bào cơ thể bị co
rút, cảm giác khó chịu như ngàn cây kim đâm vào, khiến hắn sợ hãi muốn bò lên
bờ. Nhưng khi bò lên bờ hắn lại nghĩ đến cảm giác mình cho dù làm cái gì cũng
là phế nhân, ngay cả tư chất cũng là phế nhân, lại sống một cuộc sống mờ nhạt
như khi còn ở Trái Đất hắn lại quyết tâm nhảy xuống.
Khoảng thời gian đầu tiên đó, hắn cũng có chút nghi ngờ vị sư phụ của mình
không toàn tâm toàn ý dạy võ cho hắn. Thế nhưng trải qua mỗi đêm ngủ dậy, hắn
lại càng cảm thấy cơ thể mình biến đổi hoàn toàn. Cơ thể hắn mỗi buổi sáng vô
cùng nhẹ nhàng, thoải mái, cảm giác tràn đầy sức sống.
Đỗ Minh cuối cùng cũng hiểu tâm ý vị sư phụ hắn, hắn không bỏ bê mà hoàn toàn
tin tưởng vào giáo trình của sư phụ. Toàn bộ tinh thần và sức lực trong suốt
một năm đều được hắn đặt vào những việc này.
Hôm nay là ngày tròn một năm, bản thân Đỗ Minh vô cùng chờ mong, hắn vẫn nhớ
lời sư phụ hắn nói trước khi từ biệt.
“Một năm sau sư phụ hắn sẽ đến tìm.”
Sau khi dùng cơm tối xong, như thường lệ hắn chào hỏi dì Thẩm, trở về phòng
của mình sau đó lén lút nhảy qua cửa sổ để chạy đến con suối nhỏ.
Người đã đợi sẵn ở con suối nhỏ không ai khác chính là Trần Quân. Khi ôm Đỗ
Minh, tiện thể Trần Quân cũng dùng một ít nội lực dò xét.
Sở dĩ anh ta đưa ra phương pháp như vậy cho Đỗ Minh đúng thực là muốn hắn có
thể thay đổi thể chất, luyện các loại võ công không đòi hỏi nội lực. Anh ta
cũng tính toán, nửa năm đầu tiên chắc chắn Đỗ Minh dù có quyết tâm thế nào
cũng không thể thực hiện được toàn bộ giáo trình anh ta đưa cho.
Nhưng hình như không chỉ thể chất của Đỗ Minh mạnh mẽ hơn, mà cả bên trong nó
cũng có chút thay đổi về căn cơ. Bất quá từ bao nhiêu vạn năm qua, Trần Quân
cũng chưa từng nghe nói luyện tập chăm chỉ sẽ thay đổi được tư chất.
Trần Quân nhìn một lượt Đỗ Minh, xong trong lòng bỗng nhiên như vừa hạ quyết
tâm làm một chuyện gì đó. Ông ta từ trong túi càn khôn lấy ra một quyển tâm
pháp đưa cho Đỗ Minh.
- Thiên Quân, con thử xem qua tâm pháp này đi.
Đỗ Minh không hỏi nhiều, lập tức cầm quyển tâm pháp mở ra xem.
“Sơ Cảnh tâm pháp - vô thuộc tính - là tâm pháp nhập môn nội công Sơ Cảnh đối
với mọi người…”
Những dòng chữ tâm pháp lại tiếp tục vang lên trong trí óc Đỗ Minh, bỗng nhiên
toàn thân hắn có chút cảm giác đau đớn, khuôn mặt nhăn lại, hét lên.
- “A….a….a”
Một cơn đau kịch liệt bên trong lục phủ ngũ tạng của hắn, trời đất dần như
quay cuồng, thần trí bắt đầu mơ hồ, sau đó chảy đầy mồ hôi. Các lỗ chân lông
trong cơ thể hắn cũng bắt đầu tiết ra một chút chất nhờn màu đen, hiện tượng
cứ như vậy xảy ra suốt nửa giờ đồng hồ.
Một lát sau, sau khi Đỗ Minh thanh tỉnh lại, hắn cảm thấy toàn thân còn vô
cùng dễ chịu hơn trước. Thấy Trần Quân, hắn lập tức nói.
- Sư phụ, sao con cảm giác khắp người con dễ chịu, huyết mạch gân cốt dường
như so với lúc trước còn đầy năng lượng hơn. Đỗ Minh vừa nói, vừa nhảy lên
thử.
- Chúc mừng con, con vừa chính thức trở thành một đệ tử tinh anh của Trần
Gia. Con vừa tiến nhập vào Sơ Cảnh hạ giai.
- Sơ Cảnh hạ giai, chẳng phải là cảnh giới nội lực sao? Không phải con tư
chất rất kém, không thể có thành tựu võ học sao? Đỗ Minh gấp gáp nói.
- Chuyện này sư phụ cũng không rõ, theo lý mà nói muốn đột phá trong một năm
như con thì tư chất phải thuộc loại tốt trở lên. Đằng này con không chỉ không
được tập luyện nhập môn một cách bài bản, lại cũng không có tư chất không ngờ
lại trực tiếp tiến vào cảnh giới Sơ Cảnh hạ giai này.
Vốn dĩ rằng Trần Quân không hề có chút hi vọng Đỗ Minh sẽ đột phá được, anh ta
chỉ muốn rèn luyện thể chất cho Đỗ Minh, để hắn có thể luyện võ công như một
võ giả bình thường. Lấy chút Luyện Thể để bù đắp nội lực, tuy không thể trở
thành cao thủ nhưng so với người thường cũng được tính là mạnh hơn rất nhiều.
Trần Quân tuy là đường chủ của Trần Gia, nhưng anh ta lại không được nhận biết
thông tin về chuyện Trần Gia xuất hiện một ngôi sao chiếu mệnh, người có thể
sẽ trở thành người thống nhất Tứ Đại gia tộc, đưa Trần Gia trở nên huy hoàng.
Nếu biết về chuyện này, chín phần Trần Quân sẽ xác nhận Đỗ Minh là người được
tiên đoán đó. Còn lúc này, Trần Quân chỉ cao hứng vì nhận được một đệ tử tốt.
Đỗ Minh biết việc mình đột phá vô cùng sung sướng, suốt một năm qua hắn kiên
trì luyện tập, nửa khắc cũng không từ bỏ đều là vì con đường võ học tương lai.
Hắn không rõ tại sao mình đột phá, hắn quy hết công lao hết cho giáo án mà
Trần Quân giao cho hắn. Chính vì vậy hắn vô cùng biết ơn vị sư phụ này, nếu
không có Trần Quân thì hắn có lẽ sẽ là một kẻ mờ nhạt sống hết đời ở La Thành
Đại Lục này, không thể một lần trở thành đại hiệp như hắn ước mơ.
Từ khi xuyên không đến nay, những người tốt với hắn thực sự không nhiều, cậu
mợ, dì Thẩm, những người trong khu hạ nhân và vị sư phụ trước mặt này. Cho nên
khi nghe tin sư phụ sắp rời đi, trong lòng hắn lúc này thực sự không khác gì
đứa trẻ mà đau lòng rơi nước mắt.
Nói xong Trần Quân đưa cho Đỗ Minh vài món đồ, đầu tiên là phương pháp Luyện
Thể dành cho hắn bao gồm ba giai đoạn: Gân Cốt, Củng Cố và Phá Thể. Mỗi giai
đoạn đều phải trải qua khổ luyện không ít năm để đột phá lên giai đoạn cao
hơn. Món kế tiếp, chính là “Sơ Cảnh tâm pháp” bao gồm tâm pháp để Đỗ Minh học
tập từ Sơ Cảnh hạ giai đến trung, cao giai.