Người đăng: ~LuanPhan~Emilia cũng không dùng thần thức làm gì cả, cứ đinh ninh nghĩ là Sayo đã đi ngủ rồi. Trên khuôn mặt lộ ra vẻ dâm tà, bàn tay không chút ý tứ lén lúc từ từ hướng qua người Sayo
Hai người buổi tối đều ngủ với nhau, nên có đụng chạm một tí cũng là chuyện bình thường, nhưng đó là vô ý, còn lần này là cố tình. Mà Sayo thì lại nằm sấp qua bên này, nên Emilia cũng cứ thế mà mần
Sayo đang suy nghĩ, liền cảm thấy phía dưới có gì đó nhột nhột, nàng đưa mắt nhìn xuống
“..!” – Sayo liền thấy một bàn tay đang lần mò xuống nơi đó của nàng, làm nàng nhanh chóng hốt hoảng
A a a a a
Chuyện gì thế này..!
Tại sao Emilia lại…!!
Sayo liền nghĩ đến nụ hôn hồi nãy, mặt liền đỏ liên ghê gớm. Có lẽ nào nàng lại muốn
Sayo vừa nghĩ, cả đầu liền có đấu hiệu bóc khói, bất quá nàng lại như không có định kêu lên, trái lại cứ nằm yên
Bàn tay ấy không thành thật chút nào, nó sau khi tìm đến đúng chỗ, liền xoa lên xoa xuống liên tục. Các ngón tay chuyển động không ngừng. Sayo cảm thấy cơ thê mình bắt đầu có chút gì đó là lạ, khó chịu cũng không phải, nhưng lại nóng lên. Phía dưới có nước gì đó chảy ra nhè nhẹ..
Nàng cố gắng ngậm miệng lại, nhưng điều đó chỉ càng khiến cho tay của Emilia ngoan cố hơn, Một ngón tay liền nhanh chóng mà chui vào
“!!!” – Sayo cả người như bị điện giật, nàng thực sự chưa bao giờ cảm giác như thế này cả, hơi thở có chút không đều phát ra
Ngón tay đó vừa vào, liền như con sâu sắp chết, nó ngọ nguậy, vùng vẫy liên tục, sau đó còn tiến xa vào hơn nữa, các anh chị em của tụi nó cũng không thua, bắt đầu ở bên ngoài chà xát lên xuống
Sayo phía vừa giữ lại được một chút, lần này lại một lần nữa bị tấn công, làm sao chịu được, nàng hơi thở bắp đầu gấp lên, cả người có chút cựa quậy
Năm anh em ngón tay sau khi đánh địch lẻ tẻ xong xuôi, bắt đầu hợp thể, cả 5 người tụ hợp lại một chỗ, sau đó liền nhắm thẳng vào nó mà chui vào
“Ah….!” – Sayo liền lơ kêu lên một tiếng, sau đó hốt hoảng mà bịch miệng lại, tim đập thình thịch, nàng sợ rằng Emilia biết được mình vẫn còn tĩnh, nhưng vẫn cho nàng tấn công, trái lại sẽ khiến cho nàng nghĩ mình cũng dễ dãi lắm.
Bất quá ngay từ khi Emilia đụng vào người Sayo, đã biết nàng đã tỉnh, bất quá vẫn giữ im lặng, trái lại còn lấn tới
Năm anh em dùng đủ loại tuyệt chiêu để tấn công vào nơi đó, chà xát, đâm xuyên, máy rung, hai ngón, ba ngón, tất cả tuyệt kỹ bí truyền đều đổ dồn vào
Sayo non nớt làm sao chịu được từng đòn đánh lão luyện đó, cả người nàng bị kích thích không ngừng, hơi thở gấp gáp thẫy rõ, khuôn mặt đã không thể nào đỏ hơn, từng đợt kích thích cứ truyền vào cơ thể nàng
Sayo có khẽ rên lên mấy tiếng nhỏ nhẹ, nhưng sau đó dần nàng dần quên đi chuyện giữ im lặng, trái lại âm thanh càng lớn lên, cho đến sau cùng, nàng quên đi trời đất mà rên la không ngừng
Bàn tay Emilia vẫn chưa dừng lại, phía dưới nước chảy ra càng nhiều, làm cuộc tấn công thuận lợi hơn.
Nàng ra tay càng nhanh, tốc độ dồn dập làm Sayo không kìm lại nỗi
“Hah..hah..hah…”
Hơi thở gấp rút liên tục, nàng cơ thể rất nhanh liền chạm tới giới hạn
“Hmmm!!!!!” – Nàng cả người nhô lên một cái, dòng nước tinh khiết đang nhè nhẹ tuông ra ngoài. Sau đó cả người mệt mỏi, nằm xuống
“Hộc…hộc….” – Sayo hai mắt lờ mờ, nàng vừa mới được trải nghiệm lần đầu tiên lên đỉnh, cả người như mất hết sức lực, bất quá lại rất sung sướng
Sayo thở một hồi, ý thức bắt đầu trở lại
…Ể…sao mình lại đang nằm ngửa….
…Không phải là mình đang…
…
…!!
Sayo nhin thấy Emilia đang cười tà, cánh tay còn chưa rút ra khỏi nơi đó, thứ nước tinh khiết đang tràn ngập tay nàng
“Kyah!!!!!” – Sayo hét lên một cái, lấy tay che mình lại, liền lấy mền trùm bản thân lại
Cái gì cái gì!
Mình đã như vậy từ lúc nào!?
Emilia nhìn mình như vậy….chẳng phải nàng đã biết!!?
Không!!!!
Sayo muốn tìm cái mộ nào đó để chui vào, nàng lúc nãy căn bản là không còn gì để nói ah
Chưa kể gì tới việc để cho người ta xâm lấn mình, trái lại còn hưởng thụ nữa chứ!!
A a a a a a a….!!!!
Emilia thấy nàng như vậy, không nhìn 5 được mà cười một cái. Sayo trong chăn đỏ mặt, tâm muốn chết đều có
Emilia chẳng lẽ lại để nàng như thế này hoài? Nàng liền dùng lực lật tung tấm khăn lên
“Sayo…hôm nay cậu la thật lớn đó nha” – Emilia xấu bụng chọc nói
“K..Không phải như vậy..!..mà là..!” – Sayo liền che mặt lại, giọng luống cuống nói
“Cậu đã dậy từ lúc đầu rồi mà, phải không?”
“Nuuuuuuu!!!” – Sayo thảm thiết rơi lệ, làm sao bản thân mình lại lâm vào tình huống này..! Thật là xấu hổ a!!
Sayo còn chưa kịp khóc lóc cái gì, liền bị Emilia hất hai tay che mặt ra, sau đó liền nhắm ngay môi nàng mà hôn lên
“Hhm!!” – Sayo liền giật mình, khuôn mặt lại một lần nữa bóc khói, bất quá nàng không có kịp suy nghĩ gì cả, vì nụ hôn vẫn chưa dừng lại
Emilia lưỡi uốn éo trong miệng nàng, lưỡi nàng, mà động tác lại nhuần nhuyễn vô cùng. Sayo đầu óc liền trống rỗng lên.
“Pwuah! Hah..hah..” – Nụ hôn vừa dứt, Sayo liền thở hồng hộc, lại bị ánh mắt của Emilia làm mặt xấu hổ mà cúi xuống
“Sayo..” – Emilia lấy tay dịu dàng chạm vào một bên má của Sayo
“E..Emilia...vì sao cậu lại..” – Sayo lấp bắp xấu hổ hỏi
Emilia tuy mọi ngày vẫn là cùng nàng chung sống, nhưng Sayo chỉ căn bản coi nàng như bạn, hay chị của mình. Dạo cho đến 1 tuần gần đây, nàng mới cảm thấy Emilia có gì đó làm tim mình đập mạnh, và cho đến hôm nay, nàng lại bị hôn lén. Rồi còn chuyện này nữa. Nàng chẳng biết như thế nào mà lần
“Sayo, em có chịu làm người yêu của anh không” – Emilia nói, trên khuôn mặt lộ ra vẻ nghiêm túc
Sayo nghe vậy, trái tim lại đập thình thịch lên. Nàng thục sự không biết nên làm gì nữa…khoan đã…anh? Emilia xưng hô gì lạ vậy..?
Mà, đều đó không quan trọng
Hai người là con gái, dù thế giới này không có trọng nam khinh nữ tình huống, nhưng nàng đối với việc này cũng không có một chút hiểu biết gì cả, hai người con gái yêu nhau, thì sẽ tạo nên tình huống gì?
Emilia thấy Sayo đắn đo như vậy, liền hỏi
“Hay là, em nghĩ do là con gái, cho nên cảm thấy có chút khó xử” – Emilia nói vậy, Sayo cũng không gật đầu, không lắc đầu. Nhưng Emilia biết, nàng vừa nói trúng trọng tâm
“Nếu như vậy thì…” – Emilia vừa nói xong, liền bùm một cái, cả cơ thể liền quay lại hình dáng ban đầu
“!!!!” – Sayo hai con mắt liền trừng ra. Làm sao làm sao!!? Người đàn ông này là ở đâu ra? Emilia đâu rồi!!?
Thấy Sayo vẻ mặt hoảng sợ lùi người lại, Thiên liền cười một tiếng sau đó quay trở lại hình dáng ban đầu
“Sayo, là mình đây”
Sayo thấy Emilia trở lại, liền thở ra một tiếng
“Đó là hình dáng thực sự của tớ, như cậu thấy đó, tớ là con trai, còn hình dáng nữ này chỉ là phụ thôi…” – Sau đó, Emilia liền đem chuyện của mình nói cho Sayo biết. Nếu như đã biết tất cả, mà Sayo vẫn lựa chọn không cùng với nàng, thì nàng cũng có thể xóa đi ký ức, cho nên không thành vấn đề
Sayo phải mất một thời gian thật lâu để tiếp nhận hết thông tìn này. Thần linh? Trên đời này thực sự có sao?
Sau khi đã ổn định, nàng liền trầm mặc lại mà suy nghĩ. Trái lại, Emilia bên này ngồi chờ một phút dài như một thế kỷ, mồ hôi cũng đổ ra.
Là người đã có kinh nghiệm bị từ chối một lần, đương nhiên hiểu được cảm giác đó nó kinh khủng như thế nào. Nhưng bản thân Emilia cũng không thể làm được gì, dù Linh hồn ấn ký cũng không lấy ra. Trừ khi đã là người mình
“Emilia…à không…là Thiên mới đúng nhỉ” – Sayo có chút nghiêm túc nói
“Ừm, nhưng mà mình hiện tại đang là Emilia, hỡn nữa cậu cũng đã quen gọi như thế, nên cứ Emilia là được rồi”
“Ừ, vậy thì Emilia”
“Hm?”
“Ở nhà cậu chắc chắn có nhiều nữ nhân lắm chứ nhỉ?”
Sayo vừa nói câu này, Emilia cả người mồ hôi liền tuông xuống
“.U..ừm…đúng…rồi” – Emilia có chút rụt rè nói, hình ảnh rụt rè này mấy đứa con trai nhìn vào sẽ đỏ cả mắt, bất quá lại không đúng tình huống rồi
“Bao nhiêu người..?”
“…Trên 30…”
“Trên 30 người!!!?” – Sayo liền choáng ngợp rồi, dù cho đế quốc các nhà quý tộc cũng tam thê tứ thiếp, bất quá hơn 30 người, đây là cái khái niệm gì a
“….”
Thấy Sayo sắc mặc liền hơi xuống, Emilia liền cảm thấy không xong, nàng nếu bây giờ không làm gì, khả năng cao sẽ bị tù chối
Emilia liền như sói mà nhào tới người Sayo
“A!” Sayo liền bất ngờ, cả người mất lấy đà, liền té xuống giường, còn Emilia liền đang ở trên người nàng. Nghiêm túc mà nhìn lấy nàng
“Sayo, tớ không bao giờ phản bội ai cả, tớ yêu lấy mọi người như nhau, ngay cả cậu cũng vậy!” – Emilia khuôn mặt nghiêm túc nhìn xuống Sayo đang nằm phía dưới mình
“Tớ có thể hoa tâm, và, sau này có lẽ sẽ còn nhiều người khác nữa, nhưng tớ chắc chắn rằng, dù đó chỉ là một phần nhỏ nhoi thôi, nhưng sẽ là tình yêu chân thành nhất mà tớ dành cho cậu!” – Emilia nói xong, không chờ đợi Sayo phản ứng, lại một lần nữa hôn lên nàng
“Anh sẽ là người mang đến hạnh phúc cho em..” – Emilia dùng giọng thật của mình thì thầm vào tai Sayo
Mà Sayo nghe như vậy cũng đỏ mặt lên, tuy hình dáng trước mặt nàng là nữ, nhưng nàng có thể cảm nhận được, người này không nói dối, hơn nữa cảm xúc cũng rất chân thật.
Đối với một số người, tình yêu là phải cao cả, to lớn, phải sẵn sàng vượt qua sóng gió để đến được với nhau. Thì mới được gọi là tình yêu cao đẹp
Nhưng với một số người, tình yêu không cần như vậy cầu kì, chì cần khi người yêu bạn dù ở cách xa rất xa, nhưng trong tâm người đó vẫn còn nhớ đến, còn lo lắng và quan tâm bạn. Điều đó cũng là đầy đủ
Sayo mỉm cười, nàng hôn nên đôi môi mềm mại của Emilia, sau đó nói
“Emilia..hãy trở lại hình dạng thực của cậu đi..”
“? Nhưng mà…” – Emilia còn chưa nói gì, liền bị Sayo dùng tay chặn miệng lại
“Cứ làm đi…không sao đâu” – Sayo nhẹ nhàng nói
Emilia liền ngay chốc lát quay về hình dạng chính của mình
“Sayo..” – Thiên nhìn vào Sayo, hắn có chút không hiểu
“Emi….Thiên…anh có thể hứa với em, là dù thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ yêu quý, thương yêu và không bao giờ phản bội em chứ..?” – Sayo hai mắt nhìn thẳng vào Thiên mà nói
“Ừ..anh xin hứa. Cả đời này sẽ yêu em, sẽ mang hết hạnh phúc đến cho em. Và cũng sẽ không bao giờ phản bội lại người con gái này” – Thiên ánh mắt không chút tránh né, nhìn vào mắt nàng mà nói
“Ừm…như vậy thì được rồi” – Sayo mỉm cười nói, lòng nàng một sợi dây ngăn cách cuối cùng đã bị xóa bỏ. Sau đó nồng nàn mà hôn lên bờ môi ấy
Nó có chút xa lạ, lại có chút quen thuộc, nhưng nàng không để ý, vì nàng đã quyết định được người đàn ông của đời mình
Tối hôm đó, cả hai cũng hòa lại làm một. Có thể nói. Đêm hôm nay nàng đã chứng kiến cũng như bộc lộ ra rất nhiều cảm xúc. Xấu hổ có, vui vẻ có, buồn cũng có, kinh ngạc là nhiều nhất.
Nhưng mà..
Đó lại là một đêm mà nàng không bao giờ quên được. Cho đến tận ngày hôm nay