Những Ngày Đầu Tiên


Người đăng: ~LuanPhan~Khi Emilia được đưa tới, trời cũng đã ngã về đêm, nên Emilia được dọn vào một căn lều nhỏ, mọi người đều ngủ hết rồi, nên tối nay nàng chả làm ăn gì được

Nên đành phải chờ sáng mai nhỉ

Emilia cũng rãnh rỗi mà lên trang chat tổng lên chơi

Thiên đã online

[A, Papa!] – Yui

[Ủa, Yui, mẹ cho con thức….à…không...] – Thiên

[Hì hì, mẹ nói mẹ có chuyện gì đó muốn làm, rồi bỏ đi, nên giờ con cũng rãnh quá nè] – Yui

[Nếu như vậy thì con đi đâu đó chơi đi, đi thăm chỗ của mấy chị khác cũng được, nhờ Brs đi chung cho an toàn] – Thiên

[Mà, con không sao đâu, ba khỏi lo.] – Yui

[..Hay là con qua bên chỗ ba nhỉ] – Yui

[Eh? Chắc là không được đâu con, thế giới của ba máu me nhiều lắm rồi, với lại…] – Thiên

[Với là gì hả ba?] – Yui

[[? Ai vậy ba?] – Yui

[Ba đó…] – Thiên

[Ehhhhh!!?] – Yui

[Ừm, chuyện dài dòng lắm, nói chung bây giờ ba đang là con gái, cho nên có chút bất tiện..] – Thiên

[Ra là thế] – Yui

[Như vậy con giữ bí mật cho ba được không..?] – Thiên

[Hì hì, nhưng mà lúc chỉ còn hai người ba phải biến lại thành dạng này cho con xem đó nha] – Yui

[Rồi rồi] – Thiên

Thiên đã Offline

Sáng hôm sau, tại phòng ăn chính

“Xin chào mọi người, mình là Emilia, mong được chỉ giáo nhiều hơn, mọi người có điều gì muốn hỏi về tớ, thì cứ hỏi nha” – Emilia đang đứng dậy, giới thiệu bản thân mình cho mọi người
“Ohhh!!! Mỹ nhân!!” – Lubbock cao hứng nói, trên mặt lộ ra vẻ dâm đãng. Emilia nhìn thấy vậy liền có chút ớn lạnh

Ầm

“Ây da! Đau! Leone! Chị làm gì vậy!?” – Leone liền cốc lên đầu Lubbock một cái

“Cậu làm cho người ta thấy sợ rồi kìa! Cất cái bản mặt dê cụ của cậu vào đi!!”

“Lubbock…đừng có lo…nếu như không ai chấp nhận cậu…thì vẫn còn có anh đây” – Một bên, bulat nói

“D..Dạ..thôi cho em bỏ” – Lubbock liền rợn hết cả người lên, thụt về

“Vậy thì, Emilia, cậu có năng lực gì vậy..?” – Mine giơ tay hỏi

“Hừm…giết người..?”

“K..Không phải, cái đã thì ai cũng làm được cả, ý tớ nói là…”

“Emilia, cậu có Tengu hay Shingu không?”

“Không có”

“Vậy, khả năng hôm qua của cậu là…” – Leone hỏi, nàng hai con mắt vẫn còn chưa dừng lại hình ảnh của ngày hôm qua, đó là khả năng vượt qua tầm với của con người

“Đó là sức mạnh của riêng tớ rồi, chứ không phụ thuộc vào Tengu hay Shingu gì cả”

“!!!” – Leone và Akame nghe xong còn kinh ngạc hơn

“? Hôm qua có chuyện gì vậy..?” – Mine hỏi

“Mà, có nói ra em cũng không tin đâu, thực ra…” – Leone kể lại từ đầu đến cuối câu truyện tối hôm qua, sau đó nguyên một đám liền há hốc mồm ra mà nhìn Emilia

“?”

“Whoa!!! Cậu thật tuyệt đó! Emilia!” – Mine chạy lên nắm lấy hai tay Emilia nói

“Ừ ừ, với khả năng đó, nếu như tụi tớ có chuyện gì, thì cậu cũng có thể cứu lấy mà đúng không..!” – Lubbock cao hứng nói, nếu như có Emilia ở một bên, vậy chẳng khác gì đội quân của chúng ta sẽ trở nên vô địch..

“Không..mình sẽ không làm như vậy..” – Nhưng rất nhanh chóng, Emilia liền đập vỡ ý nghĩ đó

“Ể, tại sao!?”

“Tớ sẽ hồi sinh người chết trong hai trường hợp. Một, là bản thân tớ muốn, hai, là khi nó thực sự khẩn cấp. Nếu không phải như vậy, mọi người xung quanh sẽ trở nên dựa dẫm vào khả năng của tớ mất”

“..” – Emilia vừa nói như vậy, mọi người liền nhanh chóng tỉnh giấc. Quả nhiên, năng lực này không phải dùng để chơi ah, nếu cứ đinh ninh là có nó bên cạnh mà không quan tâm đến sống chết, thì lỡ đâu có một ngày, Emilia không còn nữa thì sao..?

“Cho mình xin lỗi..” – Lubbock cúi đầu xuống

“Mà, cũng chẳng quan trong lắm đâu, mình chỉ nói như vậy thôi. Mà còn ai có câu hỏi gì khác không…?”

“À, nếu như vậy thì…sở thích của cậu là gì..?” – Leone nghĩ nghĩ rồi nói

“Sở thích của mình hả..? Con gái!” – Emilia kiên quyết nói

“Eh? Cậu vừa mới nói gì vậy..?” – Lần này mọi người lại tưởng rằng mình nghe lầm

“Sở thích của mình là con gái, bởi vì mình là bách hợp mà..” – Emilia ngây thơ nói

“Nà ní!!!!” – Cả đám đều hốt hoảng la lên, nhất là Lubbock, trong lòng tưởng như tìm được một đối tượng mới, liền bị đập nát không còn một mảnh

“? Tớ như vậy có chuyện gì sao…?” – Emila cau mày hỏi

“À, à không..không có chuyện gì đâu,..ahahaha…”

Quả nhiên, trong nhóm không có ai bình thường cả, nếu như đã có đồng tính nam như Bulat, thì phải có một người ngược lại chứ nhỉ, như là Emilia đây này

Thế là cuộc sống của Emilia tại Night Raid bắt đầu.

“Emilia, ngoài khả năng đó ra, cậu còn có khả năng gì nữa không…?” – Leone hỏi

“Hmm, tớ đánh nhau hay giết người gì đều giỏi lắm” – Emilia thản nhiên nói

“Hể, cậu khá tự tin nhỉ, mà, dù sao cũng có tiền vốn mà, Akame, muốn lại tập với Emilia một lát không?”

“Ok, không thành vấn đề” – Akame nói, sau đó xách kiếm ra, đứn đối diện Emilia

“Cậu có vũ khí chứ?”

Emilia gật đầu một cái, sau đó trên tay liền xuất hiện một thanh kiếm màu trắng.

“…Đó là Tengu à..?” – Akame có chút tò mò hỏi, Tengu có rất nhiều loại khác nhau, và nhiều trong số đó cũng đã mất tích, nên những vũ khí nhìn đặc biệt có thể có khả năng là Tengu, như Cây murasame nàng đang cầm vậy

“Không, đây là thanh kiếm ‘bình thường’ thôi” – Emilia cười nói, thanh kiếm này nhìn rất bình thường, bén thì có bén, đẹp thì có đẹo, chỉ riêng một cái là không có gì có thể phá hủy được nó thôi, trừ người tạo nó là nàng ra

“Nếu như vậy thì! Tới đi” – Akame lạnh mặt nói, sau đó xông lên

Hai người trận đấu kiếm bắt đầu. Phía bên khán giả từ Leone một người dần dần càng thêm đông, các thành viên chưa làm gì buổi sáng đều đến để xem thử, ngay cả Najeda cũng ra xem

Emilia từ đầu đến cuối trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười lộng lẫy, cả người nàng không di chuyển dù chỉ nữa mét, từng đòn mà Akame đánh tới, nàng chỉ đỡ lại, thậm chí còn không tấn công

“…Cậu đang khinh thường tớ à” – Sau một hồi tranh đấu, Emilia vẫn đứng yên đó, trên người không đổ một giọt mồ hôi, trái lại Akame thì lại nhễ nhại, nàng tấn công từ đầu đến cuối, theo nhiều hướng liên tục, nhưng ngay cả góc áo của Emilia nàng cũng không chạm được

Có thể nói, nàng có chút bị đã kích, cũng có chút hưng phấn, vì đã gặp phải đối thủ nặng kí hơn mình

“Không..tớ không có ý đó..”

“Sơ hở!!” – Emilia chưa kịp nói xong, liền thấy một đòn kiếm bay thẳng đến

Nhưng nàng vẫn kịp giơ tay lên đỡ

“…” – Akame lại một lần nữa đánh giá thấp Emilia

“…Vậy thì…đến lượt của tớ” – Emilia cười nói, sau đó cả người liền biến mất

“Cái gi!!” – Tất cả mọi người cùng hô lên, nhanh như vậy

Sau đó, mọi người quay qua bên Akame, liền thấy có một thanh kiếm đã kề ngang cổ của nàng

“..Tớ chịu thua..” – Akame thở ra nói, tốc độ đó, không biết bao giờ nàng mới có thể đạt được, thậm chí, ngay cả Esdeath cũng chưa bằng.

Sau khi hai người cất kiếm xong, Emilia liền chạy đến hỏi

“Hì, cậu không sao chứ” - Emilia quan tâm nói. Nàng lần này quả thật có chút quá tay a

Akame quay mặt qua bên Emilia, nghĩ nghĩ một tí, sau đó

Bạch

“Emilia! Xin hãy dạy cho tớ!” – Akame liền quỳ gối xuống trước mặt Emilia

“Eh…Ehhh..?” – Emilia bị động tác nhanh quá liền choáng rồi

“Với kĩ thuật đó, với tốc độ đó, nếu như tớ có thể học được, thì…” – Akame giọng có chút thành khẩn nói, Emilia liền chợt nhớ ra, cô nàng này là người truy cầu sức mạnh a, có lẽ là vì quá khứ không mấy vui vẻ a.

“…được rồi, tuy bản thân tớ cũng không giỏi dạy cho người khác, bất quá nếu như cậu muốn thì”

“Xin cảm ơn rất nhiều!”

“Rồi rồi…đừng có quỳ nữa…”

Thế là Emilia mỗi buổi sáng bắt đầu dạy lại cho Akame biết thêm về kiếm thuật. Akame bản thân đã được rèn luyện trong môi trường khắc nghiệt từ nhỏ, hơn nữa nếu như so trong thế giới này, thì khả năng của nàng cũng đạt đến top 10, nên Emilia không tiếp tục dạy lại những điều cơ bản

“Vẫn còn chậm!” – Emilia nghiêm túc nói, tuy Akame có thông thạo về kiếm thuật, nhưng Emilia chỉ tiêu rất cao, nên nàng không muốn Akame chỉ dừng lại ở mức này

Từng đợt kiếm hướng về phía Emilia, bất quá nàng vẫn hóa giải nó dễ dàng, sau đó phản công lại Akame

“Dù tốc độ có cải thiện, bất quá sơ hở lại còn rất nhiều!”

“Cú đó không cần thiết!”

“Nhắm cho kĩ vào!”

Hai người cứ cùng nhau thực chiến như vậy, cho đến suốt ba ngày sau

“Hahhhh….đã quá…” – Emilia nằm trong suối nước nóng, thả lỏng người mà thư giãn

Cơ thể này dù đã thay đổi hình dạng, nhưng những tính chất của nó vẫn không thay đổi, ví dụ như không bị nhiễm bẩn hay gì đó đều có hết cả. Nên vô suối nước nóng để tắm coi như không cần

Nhưng mà Emilia đâu phải vào đây để làm vậy

“Tụi tớ vào đây..” – Từ bên ngoài truyền đến giọng nói của nhiều người con gái khác nhau đi vào

Đây rồi! – Emilia vội vàng lau máu mũi của mình một cái, sau đó nhìn về phía cửa

Từng cô gái mang khăn tắm cùng cái chậu dội nước đi vào

“A, Emilia cũng ở đây à” – Leone vào đầu tiên, nhìn thấy có người đã tới trước mình, cũng lại nói

“Ừm, Leone” – Emilia cố gắng cầm cự nói

Đây quả thật là thiên đường của nàng (hắn) a!

Người nào người nấy đều trần trụi trước mặt hắn, không che gì đi cả. Quả nhiên, Emilia đã hiểu vì sao mấy đứa con trai trong anime lại có tình huống xem trộm như thế này

“Mọi người đều có mặt đầy đủ đấy nhỉ” – Ngay cả Najeda cũng tới

Emilia ngồi khép nép ở một bên, dùng con mắt để tận hưởng mọi người.

“Ahhh….phê…” – Bất giác..máu mũi của nàng chảy ra

“Uy! Emilia! Sao cậu nhìn giống như mấy ông già dê vậy, ớn quá” – Mine ở một bên tình cờ nhìn thấy vậy, liền tránh xa Emilia ra một cái

“Hể….ah! Xin lỗi...” – Emilia giật mình thức tỉnh, sau đó xấu hổ cúi đầu xuống

“Mà, đừng có nghịch nữa, nhiệm vụ của lần này này” – Najeda cầm lấy tờ giấy nói, đừng lo, đã được bọc đồ chống thấm nước nên không sao đâu

“Orge..?” – Emilia cầm tờ giết lên xem

“Ừm, nhiệm vụ lần này của chúng ta là Orge của đội cảnh vệ Đế đô cùng với Gamal, và hơn nữa, đây là nhiệm vụ theo yêu cầu”

“Yêu cầu..?”

“Orge đã nhận tiền hối lộ từ Gamal rất nhiều, và khi Gamal làm điều ác, Orge sẽ đưa người khác vào chịu tội thay. Đây là những điều thường xuyên xảy ra khi dất nước đang lụi tàn như thế này…”

“Mà, nếu như vậy thì nhiệm vụ này để tôi đi làm cho, coi như là mở màn vậy” – Emilia nói

“Hửm, Emilia, cậu làm được không vậy, tớ nghe nói từ trước đến giờ, những việc mà cậu làm không hề đụng tay đến giết người cơ mà..?” – Leone có chút lo lắng nói

Akame một bên thì im lặng, bất quá chỉ cần nhìn cũng thấy được, nàng đang quan tâm Emilia

“Đừng có lo lắng, tuy bản thân tớ không thích chết chóc, nhưng không có nghĩa là cắt đầu một con ếch nào đó tớ không làm được” – Emilia cười nói

“…Con…ếch..?” – Mọi người nghe như vậy, liền nhìn lại hình của Gamal, quả là giống con ếch thật

“Thế nên, cứ để cho mình đi, được chứ..?”


Thành Thần Sau Đó Phải Làm Gì?? - Chương #66