Người đăng: ~LuanPhan~Ul đang hồng hộc chạy đi tìm vị trí của Thiên, nàng chưa bao giờ chạy nhanh như thế, Ul hỏi thăm nhiều nơi về chỗ của Thiên đang đi, cho đến cuối cùng, thì có người nói có một cậu thanh niên đang ngồi ngay bờ hồ ở chỗ đó, có vẻ trùng khớp khuôn mặt của người mà nàng đang tả
“Hộc hộc…”
Ul từng hình ảnh về Thiên dần dần tái hiện lên
“Ul, anh xin lỗi, xin lỗi vì đẵ làm cho em khó chịu..”
Không phải..
“Tất cả là do anh…”
Không phải là như vậy..
“Em..hãy tự đi tìm lấy hạnh phúc cho chính mình, hãy đi tìm lấy người có thể mang lại điều mà anh đã không làm được..”
Chỉ có anh…
“Mang lại hạnh phúc đến cho em…”
..Mới chính là…
….
“Hộc….hộc…..Thiên..”
Ul đang đứng lại mà thở gấp, trước mặt nàng là một chàng trai đang nằm trên ghề đá, mắt nhìn lên trời
“…Ul..” – Thiên đã nhận ra nàng chạy tới hướng mình rồi, bất quá hắn cũng không đi đâu cả, vì có lẽ như người mà nàng tìm là bản thân mình
“…Thiên…em…” – Ul ánh mắt hướng về Thiên, trong miệng lắp bắp
“Đã lâu rồi không gặp nhỉ, Ul. Bảy năm rồi thì phải…”
“…”
Hai người cứ đứng lẳng lặng như vậy, cứ như không có gì thay đổi vậy
Ul biết rằng mình không thể bỏ lỡ bất kì cơ hội nào nữa, nàng lập tức chạy đến bên cạnh Thiên
Và trong ánh mắt bất ngờ của hắn, mà hôn lên…
Thiên thì cũng bất ngờ không ngớt, chuyện gì vậy, bản thân mình đâu có sử dụng Linh hồn án ký gì lên nàng đâu?
“Anh….đó là cảm xúc….mà em vẫn chưa nói được….vào ngày đó…” – Ul nước mắt chảy ra, sau đó ôm lấy Thiên.
Và, cơ thể của nàng, chưa bao giờ cảm nhận được ấm áp như thế…trong suốt bảy năm qua
“K..Khoan đã…em nói như vậy có nghĩa là…” – Thiên thì bị bất động nãy giờ, không hiểu gì cả
“Thiên…anh có nhớ ngày mà anh bỏ đi khi em từ chối không …?” – Ul nằm luôn trong ngực Thiên hỏi
“Ừm…làm sao mà quên được chứ….” – Thiên có chút buồn nói
“Thật ra…từ lúc anh đi, em bắt đầu cảm tháy rất trống vắng, cả ngày không cảm thấy được một chút vui vẻ gì cả. Và ngày này qua ngày khác đều như vậy. Và đến khi anh trở về, thì thế giới của em một lần nữa lại tươi màu trở lại, em mới nhận ra được sống với anh…được ở cùng anh…điều đó thật hạnh phúc…” – Ul hồi ức lại từng cảm giác đó, dù đã hơn 7 năm, nhưng nó vẫn còn chưa phai mờ đi…dù chỉ là một chút
“Nhưng mà…lúc đó…em lại trở nên ngượng ngùng…thật là kì lạ đúng không..? Dù đã đến ngần tuổi này rồi…nhưng em vẫn như con gái mới lớn, ngay cả lúc nói chuyện, hay là lúc ăn cơm cùng anh…em vẫn không kìm chế được bản thân mình…trái lại dần trở lên lảng tránh anh hơn…”
“…Ra là vậy à…” – Thiên nghe xong, thở phào một cái, trong đầu như có cái gì vừa nở hoa, tất cả mọi gánh nặng nư được xóa đi trong lòng hắn
“Ừm..vì vậy…em sẽ nói lại lời mà em chưa được nói hôm đó…” – Ul hít sâu một hơi, nói
“Em…yêu anh…Thiên…” – Ul đỏ mặt có chút cúi đầu nói
“Ừ…anh cũng vậy….xin lỗi vì đã khiến cho em chờ đợi như vậy” – Thiên nhìn người con gái đang phỉa mạnh mẽ để thú nhận cảm xúc của mình trong bảy năm. Khi nghĩ như vậy, điều đó làm Thiên yêu Ul nhiều hơn. Hắn một lần nữa ôm nàng vào lòng
“A! Hmn….” – Và hai người lại hôn nhau một lần nữa, và nụ hôn đó thật dài, thật ấm áp, thật dễ chịu
“….Ahn…” – Sau một hồi lâu, hai người liền tách nhau ra, mặt có chút ửng đỏ. Thiên nhìn thấy Ul dễ thương như vậy, liền bồng nàng lên, sau đó dịch chuyển về nhà
Mà ngay cả Ul bị dịch chuyển đi cũng không nói gì, trái lại mặt còn đỏ kịch liệt hơn, có vẻ như nàng biết Thiên sắp sửa làm điều gì. Cứ co người vào lông hắn
Vừa dịch chuyển đến giường Thiên, hắn liền tấn công liên tục vào bờ môi của nàng
“Hmn…mnah….h…mnh…..!” – Hai người cơ thể như dính chặt lấy nhau, hai lưỡi chạm nhau liên tục, những tiếng ướt át vang khắp cả căn phòng
“Pwoah!....hah…Thiên….” – Ul thở hồng hộc tách ra, ánh mắt và cảm xúc nàng hiện giờ chỉ còn thấy mình Thiên mà thôi. Nàng ngồi dậy từ giường, sau đó từ từ cởi đồ mình ra. Lộ ra cơ thể trắng mịn cùng nước da nhẹ nhàng…
“Anh hãy…yêu em đi…” – Ul nằm xuống, giơ hai tay về phía Thiên, ngọt ngào nói
Hự!!
“Ul!!!!!” – Thiên không kìm chế được mình, liền lao lên người nàng
“Ah~”
Ul bộ ngực dần dần bị Thiên chiếm lấy, hắn chạm lấy hai ngọn núi nhô lên, sau đó nhắm lấy đỉnh mà ngậm miệng vào
“Ah~ Chỗ đó~ “ – Ul cơ thể bị Thiên xoa bóp liên tục. Nàng chưa từng cảm nhận được những điều này.
Cả người nàng nóng lên, mồ hôi nhễ nhại, cơ thể rực lửa lên…
“Hah..ha…hah..cả người…em…nóng..quá…!”
Thiên từ tư chuyển hướng đến bên dưới
“!!!” – Ul cảm nhận được bàn tay Thiên chạm vào chỗ đố, cả người liền giật cả lên
Thiên cũng chẳng dừng lại, hắn bắt đầu cử động tay mình
“Kyah!” – Ul thốt lên một tiếng dễ thương, tiếng đó lọt vào tai Thiên làm hắn cao hứng lên, bàn tay tốc độ còn nhanh hơn
“Ah..ah…ah…đừng…nhanh quá….!”
Thiên vẫn không dừng lại, hắn từ từ tìm lấy điểm yếu của nàng. Tay còn lại thì xoa nắng ngực nàng, miệng thì hôn lên bờ môi của nàng
“Hmm…hmn….nah…mnah……hah…hn….mn…Thiên…mh…”
Trước sự nhuần nhuyễn và liên tiếp tấn công của Thiên…cơ thể nàng đã đi đến giới hạn
“Ah…hah…Hmm!...Nó..đang tới…!”
“Hah..hah..ah..ah..hah…!”
“Ah..Ah~..Ah~!!”
“Ahhhhhh!!!!”
“….!!”
Ul cả người co giật, trí óc nàng trống rỗng, nơi đó có thứ gì chảy ra, nàng chỉ còn cảm nhận được sự trắng xóa khi lên đỉnh mà thôi
“Hah……hah….”
Ul liền nằm trên giường mà nghĩ lấy mệt…Nhưng mà…nàng có nghỉ được không.
Ul ánh mắt liền nhìn qua Thiên, sau đó liền bắt gặp một thứ to lớn đang nhô lên từ quần hắn
“…Mà, chắc hẳn anh cũng chưa thõa mãn đâu nhỉ…đến đây đi..”
Thiên cũng không chờ gì nữa, liền đưa nó vào cơ thể Ul, bởi vì đã ướt sẵn, nên vừa đẩy liền lọt tất
“Hmmm!!!” – Cả người Ul liền co lại một cái
“Ah…ah…ah…ah…!!”
“Thiên…em…ah….ha…”
“Yêu…anh…….nhiều lắm…..hah…ah…”
“Hmn…mn…mh…!”
“Đúng rồi……ha…ah….nhanh nữa đi….Thiên…!”
“Ah!...ah…chỗ đó…!”
“Em….sắp….!!”
“Ahhhhh!!!!!”
…
..
……..
“Hmm..”
“Sáng rồi..Ul”
“Ừm…Thiên…chào buổi sáng..” – Ul hôn lên khuôn mặt của người yêu mình một cái. Rồi đứng dậy
“Ul, em cũng biết là anh rất hoa tâm mà phải không…?”
“Ừm, em biết chứ...nhưng mà…” – Ul nói, sau đó hướng đầu của Thiên về phía trái tim mình
“Nơi này..khi nhìn thấy anh…nó không chịu ngừng chậm lại…mà cứ dập không ngừng như vậy…”
“Ul…..Ul!!!!”
“Ah~ Mới sáng mà ~ anh hắng quá đó” – Dù nói như thế, nhưng hai người ruốc cuộc cũng lên giường cho đến tận trưa
….
1 Tháng sau
Chính xác hơn là 1 tháng trong địa ngục sau
Địa ngục? Vì sao lại nói như vậy?
Đó là bởi vì Ul sau khi quyết định cùng ở với Thiên, còn có gia nhập vào Fairy Tail, Ul liền như keo mà bám dính lấy Thiên, Thiên cũng có giải thích về thế giới cũng như nữ nhân của mình, cũng như mấy cái kế hoạch của mình. Bất quá nàng cũng chẳng để ý mấy, trái lại ngày nào cũng kề cạnh hắn. Mà Thiên cũng chẳng hề từ chối.
Mà quan trọng là các nữ nhân trong Fairy Tail, như Lucy, Erza, Levy, ngoài ra còn có Mira, Cana cùng Bisca. Tất cả dường như trong một tháng này đều đạt đến mức tình cảm nhất định với Thiên
Mà, lý do thì, chắc phải cảm ơn tác giả rồi
(Yo, luồng khí ‘mị lực +80%’ như thế nào rồi?)
(Ok, nó xài tốt lắm, cảm ơn hen – Thiên trả lời)
Trong vòng một tháng này, hắn đã đánh lẽ rất nhiều người, hẹn hò với tất cả mọi người trong nhóm, cho nên, kết quả là…
“Này, chúng ta cùng đi làm nhiệm vụ đi” – Lucy cầm một tay Thiên nói
“Không được, chẳng phải cậu vừa mới đi với cậu ta sao? Đến lượt mình!” – Erza ôm lấy tay còn lại
“Không! Thiên là của tớ!!”
“Không! Của tớ!”
“Mồ, hai cậu làm Thiên đỗ mồ hôi rồi kìa…Thiên à, để em giúp cho..” – Mira nói, sau đó sáp lại gần Thiên
“Này! Đánh lén hả!?”
“Thiên! Hãy xem bài viết tớ có lỗi gì không nè”
“Thiên! Đi làm nhiệm vụ cùng tớ đi!”
“Thiên!”
“Thiên!”
“Khonggggg!!!!”
….
Thiên một tháng này quả thật là đang thử nghiệm, hắn thứ nhất là trong lúc rãnh rỗi chưa đến cốt truyện chính muốn chơi đùa một tí, muốn thử xem cảm giác của mấy thằng main trong harem nó như thế nào. Và kết quả thật là vl
Hắn đã tơi tả như cái mềnh rách, các nàng ai cũng mang theo suy nghĩ độc chiếm, vì vậy thường xuyễn dẫn đến tranh giành và cãi nhau. Dù hắn là thần, nhưng khi nghe các nàng suốt ngà cứ cãi nhau vì mình mỗi lúc mỗi nơi như thế cũng thật có chút khó. Vì vậy, hắn sau một tháng, liền quyết định đánh lên cho mỗi người linh hồn ấn ký, họ vẫn yêu hắn như thường, bất quá lần này lại như chị em không một chút cãi nhau mà thôi.
Sau khi làm xong, mà quả thật cốt truyện vẫn chưa tới. Thiên liền nãy ra một ý
uo
Sao không tranh thủ lúc này, đi xem các thế giới khác nhỉ
Thiên vừa nghĩ như vậy, liền cảm thán một tiếng, sau đó liền rạch một đường mà chạy về thế giới của mình
P.s: Ở nhà có một ông anh, cũng ngồi coi Fairy Tail, cho nên có thể nói, sáng dậy gặp Fairy Tail, tối dậy viết Fairy Tail. Mà đã lặp lại không biết bao nhiêu tuần cho nên có chút ngán rồi. Tui định viết thế giới nào khác để giải khuây khỏi cái vòng Fairy Tail này, sau đó sẽ quay lại
Vì vậy, mình sẽ để chủ đề là Tragedy ( Bi kịch ), như akame ga kill chẳng hạn, mọi người cứ ghi cái nào mình thích đi, tui sẽ viết ra hen :)