Mùi Vị Của Nụ Hôn


Người đăng: ~LuanPhan~“m….hm..” Asuna mơ màng mở mắt, cảm thấy cơ thể mệt mỏi, đau nhức, nhìn thấy thanh HP mình đã tuột xuống màu đỏ, lại nhìn cảnh vật xung quanh bị vách cao bao bọc. Asuna liền biết mình đang ở đâu

Phù, mình còn sống – Asuna nghĩ thế, lòng cũng nhẹ nhõm ra, nhưng nàng lại chợt giật mình phát hiện rằng, chỉ có một mình mình rơi xuống. Còn Thiên thì không thấy!

Chẳng lẽ…..

Nàng lập tức đứng phắt dậy. La lớn một tiếng

“THIẾN !!!”

Nhưng không có tiếng nào vọng lại

“THIÊN!!! CẬU ĐANG Ở ĐÂU !!??”
...
..
.

Khống có tiếng nào vọng lại, Asuna cứ tiếp tục kêu

“THIÊN !! CẬU ĐỪNG DỌA TỚ!!”
...
..
.
.

Vẫng không có tiếng nào vọng lại. Asuna chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh thật im ắng, không nghe gì ngoài tiếng thở và những bước chân ngày càng nặng nề của mình

Nàng cứ đi lòng vòng mà kêu như vậy, tay chân nàng run rẩy, cổ họng đắng chát, mỗi tiếng kêu kết thúc, tâm hồn nàng lại lạnh đi một nửa

“THIÊN!!”
..
.

“THIÊN. Làm ơn ….”

“Thiên….”

Cho đến phút cuối, nàng khụy chân xuống thềm đá, nước mắt đã lấp đầy khuôn mặt, chân nàng lảo đảo khụy xuống nơi đất tuyết lạnh cóng, rồi nằm xuống ngất đi…..

“Tại….s..ao….”

Thế thì Thiên đang ở đâu?

Hắn thật ra cũng đang ở gần đó….bất tỉnh….

Chúng ta hãy cùng tua lại vài chục phút về trước

Đang lúc rơi xuống, ngoài hai người ra, còn có 1 vài tảng đá lớn bị lực gió của con rồng thồi rơi xuống cùng, trong đó có một tảng rơi ngay vị trí 2 người.

Thiên thấy thế, liền lấy đà đẩy Asuna tránh về một hướng, mình về một hướng, kết quả là Asuna bay ra giữa hố, còn hắn thì…đập đầu vào tường, bất tỉnh, thậm chí còn bị tuyết chôn vùi ở sát góc tường, nên lúc Asuna đi tìm la lớn hắn vẫn không nghe

Thiên vì muốn đạt được tình yêu bằng chính mình mà không phải bằng sức mạnh nên đã tự phong ấn đa số sức mạnh mình, trên người chỉ lưu lại một số thứ hữu dụng đối với thế giới này thôi => không có sức mạnh => bất tỉnh nhân sự
..
.

Quay lại với thực tế

“Ay da !! đau”

Thiên mở mắt ra, cảm thấy đầu đau ghê gớm, định đứng lên thì thấy mình bị lún xuống tuyết rất sâu. Thiên nhảy lên trên bề mặt, nhìn thấy mấy dấu chân xuất hiện trên bề mặt. Lại nhìn thấy Asuna đang nằm ở ngoài xa, Thiên nhíu mày, liền chạy tới, ôm Asuna vào lòng đi đến vách tường ngồi xuống

“Phù!, Nguy hiểm quá, sau này không chơi mấy trò dại dột thế nữa” – Thiên nghĩ thế, định kêu Asuna dậy, nhưng thấy nàng có vẻ mệt mỏi nên cũng thồi

Thiên bắt đầu đi lòng vòng tìm kiếm lửa, sau thời gian ngắn, ngon lửa liền hừng hực lên, dù cấp Thiên cao, độ kháng lạnh cũng tốt nhưng có thêm ngọn lửa vào vẫn ấm áp hơn.

Asuna cũng vì nhiệt độ thay đổi mà từ từ tỉnh dậy.

“Hm…m…Ấm quá…...” Asuna mắt nhắm mắt mở tỉnh giấc, thấy ngọn lửa trước mặt mình, nàng định nhìn xung quanh thì một âm thanh quen thuộc lại cất lên

“Tỉnh rồi hả công chúa” Thiên đang cầm mấy cây củi khô đi lại, thấy Asuna bắt đầu động đậy, mỉm cười nói

“Thiên !!!” Asuna nhìn thấy Thiên, liền nhanh chóng chạy tới, ôm chầm lấy Thiên mà khóc

“Uy Uy, có chuyện gì vậy?” – Thiên ngỡ ngàng, Thiên nhớ rằng mình cũng chưa có làm gì đi mà, làm sao Asuna lại lao vào mình?

“Huhuhuhu!!! Thiên!!! Tớ tìm được cậu rồi!!! Tớ sợ lắm…!!! Tớ sợ lắm…!!! Lúc rớt xuống tớ chỉ nhìn thấy một mình mình, tớ cứ tưởng là cậu đã….. huhuhuhuhu!!!!!” – Asuna khóc rống lên, nước mắt chảy ra. Không biết hôm nay, Asuna đã khóc bao nhiu lần vì cái tên khốn nạn nào đó muốn hoàn thành kế hoạch của bản thân

Hắn nghe xong điều này, liền minh bạch rồi, thì ra những dấu chân trên tuyết mà hắn thấy khi trước là của Asuna khi đang tìm hắn. Thiên tưởng tượng lại hình ảnh đó. Liền cảm thấy yêu cô gái này nhiều hơn, cũng đồng thời tự trách mình vì sao lại ngu như vậy, không có chuyện gì liền chọn cái cảnh này làm nơi tỏ tình, thậm chí còn đập đầu bất tỉnh nữa chứ. Mình là Thần a ! Là Thần ! Làm ăn cái kiểu gì vậy hả trời

“Ừm, được rồi, tớ xin lỗi, xin lỗi mà…Tớ hứa sẽ không để cậu thấy tớ biến mất nữa, được không. Asuna.?” – Thiên ôm Asuna thật chặt, nói ra, đồng thời cũng tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ để cô gái này khóc một lần nào nữa

“Hic…Hic…Thật Không…?” – Asuna nhìn lên, khuôn ngơ ngác hỏi

“Ừm, Thật đó, mình xin thề với trời luôn, nếu mình mà thất hứa với Asuna, thiên lôi sẽ lao tới, có bao nhiêu dòng điện đều dập vô mình chết!!” – Thiên nói ra, cảm thấy lời nói mình khá oai, bỗng nhiên cảm thấy có gì không đúng. Nhìn lên trời, một đạo Thiên lôi lao xuống ngay chỗ Thiên đứng

Uy, ta chỉ nói chơi thôi mà, làm sao mà tới thiệt vậy! Mà khoan, đây là dưới hang mà!, ở trên mặt đất hết chỗ hay sao mà đi xuống dưới này chơi vây!!?

Thiên liền né qua một, tưởng rằng mình thoát nạn rồi, ai ngờ bỗng nhiên lôi lại đổi hướng quay về phía mình…

“Á Á Á” – Thiên la thất thanh một tiếng, sau đó cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người giựt tê tê, đầu tóc tai dựng đứng hét cả lên. Rồi té xuống nằm chèo eo te tui một đống

“Phụt !!! Hihihihi hahahahha!!” – Asuna tâm trạng không tốt, nhưng khi thấy cảnh này thì cũng không nhịn nổi cười lên

“TRỜI ƠI, TẠI SAO TRONG GAME CŨNG LINH NHƯ VẬY A A A !!!” – Thiên đứng dậy la lên , bày tỏ sự bất mãn của mình

Nhưng ông trời cũng không quan tâm đây là game hay thực, liền quất thêm mấy đạo sét nữa

Thiên hoảng sợ rồi

“Đừng aaaa! Tha em, em biết lỗi rồi!! em không dám nữa aaaa!!!”- Thiên còn chưa kết thúc thì điện đã đến tới người. và một hình ảnh tàn tạ không nên cho trẻ em xem đã hiện ra…

“Hahaha hihihi, Đây là do cậu cậu tự ý bỏ rơi tớ đấy, bị trời phạt !, hahahaha” – Asuna cứ tiếp tục cười, nàng có vẻ như đã xả được nỗi buồn lúc nãy. Thiên nằm dưới đất hé mắt nhìn lên, thấy Asuna đã hết phiền lòng, cũng thở phào nhẹ nhõm

Thiên trong lòng nói

“Anh Lôi, GOOD JOB! (làm tốt lắm)”- Thiên trong thâm tâm bày tỏ cảm tạ

“Không có gì đâu chú em, chú cứ tiếp tục xử lý đi, có gì thì cứ kêu anh”- Lôi từ đâu chui ra cười nói, xong rồi biến mất
..
.
“Uy Uy Asuna, cậu định cười đến khi nào hả !!??”

“Hahaha, không có gì đâu, cậu cứ tiếp tục đi…..Phụt !! hahahaha!!!” –Asuna cũng không quan tâm tới Thiên ắn mắt ai oán nhìn về phí mình, cứ tiếp tục cười lên

“Hừ, cô gái nhỏ, đừng tưởng anh đây yếu thế liền bắt nat, Hãy xem đây!!”- Thiên lao vào Asuna đẩy nàng xuống đất rồi chọc cù lét

“Ahh, Hihihi..hahah!!..D…Dừng Lại a !!!, Tớ cũng không dễ bị khi dễ thế đâu !!!” – Asuna cũng không chịu thua, chọc lại

Thế là hai người cứ lăn qua lăn lại chơi đùa nhau, cứ như mọi chuyện trước kia chưa từng có vậy
..
.
.

Hộc…hộc…hộc…

Hai người chơi đùa thật lâu rồi cũng cảm thấy mệt, liền tạm đình chiến. Asuna trong lòng, hiện lại ấm áp hạnh phúc như trước. Thiên cũng vui mừng lây

“Asuna”

“Hửm?”

“Cậu có nhớ lúc 2 tụi mình rơi xuống, cậu đã hứa gì với mình không?”

“Hả, hứa gì?”- Asuna vừa nghĩ tới đây, khuôn mặt liền ửng đỏ lên

( nếu như hai chúng ta vẫn còn sống, thì cậu làm người yêu tớ nha)

Thấy khuôn mặt đỏ Asuna, biết nàng đã nhận ra, Thiên liền lẻn bẻn đi tới gần

“Không được rút lời đó”- Thiên nói xong mặt Asuna càng đỏ hơn nữa, nhìn như quả táo ấy

Thiên thấy Asuna biểu hiện dễ thương như vậy, liền không nhịn được nữa, liền ôm nàng vào lòng, hai bờ môi lại một lần nữa chạm nhau. Lần trước lúc rơi xuống vì quá gấp rút nên không có cảm giác gì nhiều, nên lần này, Thiên liền làm một nụ hôn thật dài, thật sâu

“Um…m..hm..m…” –Asuna bị hôn lên cũng bất ngờ, nhưng cũng nhanh bình tĩnh lại.nhẹ nhàng thả lỏng ra.

Mùi vị của nụ hôn thật lạ, nó thật ướt, thật lạt nhưng cũng lại ngọt ngào hơn tất cả mọi thứ khác. Hai hai người cứ tiếp tục chìm đắm trong cảm giác ngọt ngào đó, cảm thấy được tim đập của nhau. Họ cứ đứng đó và hôn nhau, những cơn gió tuyết thổi tới cũng nhẹ dần dần lại, như để nụ hôn ấy được lâu thêm chút nữa…lâu thêm…. chút nữa….

Hai bờ môi vừa rời khỏi, có thể cảm nhận được hơi ấm của đối phương, Asuna mặt lại đỏ lên, hai tay ôm má của mình, quay qua chỗ khác để che dấu sự xấu hổ của bản thân. Thiên nhìn thấy cảnh dễ thương này, lòng có xung động muốn lao lên ăn Asuna, nhưng Thiên cũng bình tĩnh xuống, dù sao, những hành động kia, bây giờ vấn còn khá là sớm

Thời gian còn dài mà, việc gì phải gấp - Thiên nghĩ thế rồi lén Asuna bật chế độ GM ra, sau đó cho phép khu vực này có thể dịch chuyển , rồi cùng cùng với Asuna quay về thị trấn

Thiên thấy vì căn bản mọi thứ hắn cần đã đạt được nên liền dứt khoát bỏ cảnh chờ con rồng bay xuống đưa lên cho đỡ phiền phức
..
.

Trong phút chốc, hai người liền xuất hiện ở thị trấn, nhìn thấy cảnh tượng tấp nập quen thuộc, hai người đều dồng thời thở dài, rồi cùng nắm tay, nhìn nhau mỉm cười

Hôm nay, là một ngày dài ah…


Thành Thần Sau Đó Phải Làm Gì?? - Chương #6