Người đăng: ~LuanPhan~11/5/01
Mà, bắt đầu từ đâu nhỉ
Mình là Ur…meh....Tôi lên là Ur…..ehhhh….Tên của tớ là Ur đó nha…
…Quên đi…
Mình đã bắt đầu viết cuốn nhật ký này vì nghĩ rằng mình sẽ cần tới nó, ít nhất là trong khoảng thời gian sắp tới
Ha ha, thật kì lạ đúng không, nếu mà có ai nói sau khi chết bạn sẽ phải cùng chúng sống với một vị thần thì tôi chắc chắn sẽ tin hắn ngay, vì đó là trường hợp mà tôi đã gặp phải.
Bởi vì con mình, mà tôi đã lập cuộc trao đổi với tên thần đó. Hắn nói sẽ giúp cho Ultear được lớn lên trong hạnh phúc mà không chịu ảnh hưởng bởi các điều tà ác, nhưng đổi lại là mình phải ở cùng với hắn trong thời gian nàng trưởng thành. Cứ mong là không phải là một cái bẫy đi
Vì vậy, ngươi sẽ là người bạn của ta đấy, nhật ký à
…
Ngày 12/6/01
Cũng đã được một tháng từ khi mình ở nơi này nhỉ, có thể nói là không khí có chút ngột ngạt, không biết là do hắn hay do mình nữa
Hắn cũng bảo với mình là đừng nghĩ hắn như là một vị thần cao cả gì gì đó hết. Cứ nghĩ hắn như một người bình thường thôi.
Mà, dù sao chuyện đó cũng hơi khó chấp nhận, nhưng mà mình cũng sẽ cố gắng
À, trong một tháng đó hắn cũng đã dạy cho mình rất nhiều thứ. Đó là những kiến thức mà ngay cả trong thư viện quốc gia đều không có, hơn nữa còn rất thú vị
…
1/4/02
Hừ!! Cái tên khốn đó!!!
Nhật ký, ngươi có biết hôm nay hắn đã làm cái gì không!!
Sáng hôm đó, hắn vừa thức dậy đã nói với ta là có chuyện lớn sắp xảy ra. Hắn nói là hắn sắp sửa phải ra đi, vì hắn đã sống quá lâu rồi, nên hắn nói hãy cho hắn nụ hôn của ta trước khi lên đường. Mà ta cũng ngu ngốc mà tin hắn nữa. Chắc là do một năm cùng sống với hắn nên có chút cảm tình, nhưng lại chia tay bất ngờ nên không nỡ
Nhưng mà, sau khi hắn hôn mình xong, tên khốn đó liền bật cười một tiếng. Sau đó hắn nói hôm nay là ngày Cá Tháng Tư gì đó, nên nếu như bạn nói dối gì cũng không ai trách bạn được!! Mà bản thân mình thì đâu có biết ngày đó là ngày gì đâu
Arrrggghh!!! Tên đó một ngày sẽ biết tay của mình
…
1/1/03
Thế là đã qua đến năm thứ 3 rồi, Thiên nói vì hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới nên hắn muốn phá lệ đưa mình đi đến thế giới thực.
Thế là mình liền nài nỉ hắn dẫn mình đi thăm Ultear, Thiên bảo được nhưng mình lại không được tiếp xúc với mình, cũng như không được để bị nhìn thấy. Thế nên mình cũng phải đành nhìn con mình từ phía xa. Ít ra con bé cũng đã lớn lên không ít, người nuôi nấng nó cũng không có ác cảm mà cũng yêu thương Ultear như mình, nên ít ra mình cũng an tâm không ngớt
Nhưng sau chuyến đi đó, mình đã nhớ lại một điều mà mình đã gần như quên mất. Là mình đã chết
…
10/3/03
Trong ba tháng này, mình rất khi ít viết nhật ký, xin lỗi nha
Trong ba tháng ngắn ngủi, nhưng cũng đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Không biết nhật ky có còn nhớ đến lúc mà mình nói là mình nhận ra là mình đã chết không. Ừ, trong khoảng thời gian đó mình trở nên trầm mặc và ít nói đi, đến cả nhật ký cũng viết ít đi
Mà mình cũng không hiểu bản thân mình vì sao lại như thế nữa. Nhưng mà Thiên tên đó lại rất lo lắng cho mình, sau đó ngày nào hắn cũng dẫn mình đi đây đi đó nhiều nơi, đánh quái cái gì, nhiệm vụ cái gì hắn đều dẫn mình đi theo hết. Và điều đó làm mình rất vui
Đáng tiếc là, niềm vui ấy sẽ không kéo dài mãi mãi nhỉ
…
14/2/04
Hôm nay Thiên dẫn mình ra ngoài chơi, như thường lệ. Nhưng mà hắn lại có gì đó khác thường, khuôn mặt cứ tủm tỉm mỉm cười không ngừng. Mà mình lúc đó cũng không để ý lắm
Và cũng đúng như vậy, có một chuyện xảy ra, sau ngày đi chơi hôm đó xong. Thiên đã tỏ tình với mình
Hắn nói là lúc đầu hắn chỉ đặt ra điều kiện ấy nhằm mục đích chơi đùa mà thôi, chứ cũng không có ý nghĩ gì khác, nhưng sau thời gian, hắn lại từ từ nảy sinh cảm tình với mình, và cho đến bây giờ, hắn mới tỏ tinh với mình sau 4 năm cùng nhau sinh sống, và đó là những gì mà hắn đã nói
Nhưng mà, mình đã từ chối, bởi vì mình nói mình chỉ làm điều này vì con mình thôi.
Sau khi nói ra điều đó, hắn đã đứng bất động trong hồi lâu, sau đó im lặng mà dẫn mình về nhà rồi đi ngủ trước
Mình cũng không biết điều đó có nghĩa là gì. Nhưng mà liệu những lời nói đó có phải là những gì mà mình thực sự muốn nói không?
Mình cũng không biết nữa…
…
15/2/05
Thiên đi rồi..
Lúc sáng nay mình thức dậy, liền thấy có một tờ giấy để ở trên bàn. Mà Thiên thì cũng không thấy, nên mình cũng có thể đại khái hiểu một chút chuyện gì đang xảy ra
Và đây là những gì được ghi trên bức thư đó
[Ur, à. Nếu như em đọc tờ giấy này thì anh đã đi rồi. Có lẽ anh đã mong đợi rất nhiều từ câu trả lời ngày hôm qua, nhưng sự thật lúc nào cũng khác nhau cả, nên anh sẽ đi trong một khoảng thời gian. Sau đó lại trở về, anh có để lại màn hình để em quan sát Ultear, còn đồ ăn thì luôn có sẵn trong tủ lạnh, nên em khỏi lo lắng gì cả.]
Và, nó được viết như thế đó.
Nhật ký, có lẽ chúng ta sẽ thân với nhau nhiều lắm đấy, vì chỉ còn mi cùng ta ở đây thôi
…
22/2/05
Thiên đã đi đúng một tuần rồi. Thật là nhàm chán quá, mỗi ngày của mình đều chán chường đến như thế ư? Mình cũng đã thử đi đây đi đó xung quanh vùng đất, nhưng mà cũng không dứt bỏ được cảm giác này
Tại sao lại như vậy, nó đáng lẽ ra phải bình thường lắm cơ mà
…
29/2/05
Hôm nay, trời mưa, lại là một ngày buồn tẻ khác. Những việc mà mình làm mỗi ngày đều là ăn nằm ở nhà, và điều hạnh phúc duy nhất là coi con gái của mình. Nhưng mà điều đó chỉ như làm dịu đi một chút sự khó chịu trong lòng mình mà thôi
Và nó cũng cứ tiếp tục như vậy mãi
Nhưng có lẽ, mình cũng biết được lý do tại sao rồi
…
6/3/05
Thiên đã về rồi!!
Thiên sáng hôm nay vừa mới quay trở lại, hắn cũng mỉm cười nhìn mình, sau đó trong lúc mình còn đang bỡ ngỡ, thì Thiên đã bưng một bàn cơm sáng ra để hai đứa cùng ăn
Mình chưa bao giờ cảm thấy kích động như thế, đến mức cả ngày hôm đó hắn đi đâu mình cũng đi theo, hỏi này hỏi nọ, cứ như chuyện mà mình từ chối hắn đã bị quên mất. Thiên cũng trả lời lại rất vui vẻ. Nhưng chuyện đó chưa từng xảy ra vậy
Uoah…bây giờ ngồi ghi lại thì mới thấy…thật là xấu hổ a, mình ngày hôm nay vừa mới làm cái gì vậy ah
Nhưng mà, mình lại rất vui vẻ, còn hạnh phúc hơn khi hắn cũng không hề nhắc đến chuyện mà mình đã từ chối hắn.
Thế là sau này, hai người lại có thể quay lại như lúc đầu rồi
…
13/3/05
Tại sao lại khó chịu đến như vậy
Từ lúc sau khi Thiên về đến giờ, trong lòng mình cứ có cái gì đó phức tạp, khó chịu
Hắn nhìn lúc nào cũng đẹp trai như vậy ah. Làm sao mà mình lại lâu nay không thấy nhỉ.
Tại sao Thiên sau khi mỉm cười, tim mình lại bất giác đập mạnh lên
Thật là kì lạ. Thế giới cũng màu sắc hơn nữa
Chẳng lẽ mình đã..
Không! Ur! Bình tĩnh lại! Mày đã có con rồi đó, thậm chí còn không sống được bao lâu nữa đâu, chỉ còn khoảng 3-5 năm nữa thôi là hai người sẽ kết thúc trao đổi. Sau đó thì….
Sau đó…
…
1/9/05
Thật là khó chịu.
Cái cảm giác này thật là khó chịu.
Trong 6 tháng vừa qua, cái cảm giác này nó không mất đi, trái lại còn ghê gớm hơn trước
Mình đã bắt đầu ít tiếp xúc với Thiên đi, hay có thể là cố gắng lẫn tránh hắn
Tại sao vậy? Mày đang làm cái gì vậy? Con Ur ngu ngốc kia? Làm như vậy có giúp được gì không?
Hiện giờ mi không khác gì đang chạy trốn nó cả, và Thiên cũng nhận ra hành động đó rồi. Và hắn cũng không nói gì cả. Hắn chỉ nhìn mình mà nở một nụ cười buồn
Mày có biết nụ cười đó làm tao đau buồn như thế nào không!! Tại sao lại còn làm như vậy
Mày phải nói cho hắn biết cảm xúc của mày mới được…
…
23/12/05
Ngày mai là giáng sinh rồi, không thể nào thất bại lần nữa
Hôm nay, chắc chắn, chắc chắn mình sẽ tỏ tình được với hắn, dù đã thất bại không biết bao nhiêu lần trong suốt 3 tháng qua, nhưng hôm nay chắc chắn sẽ được
Tại sao mỗi khi đứng trước mặt hắn là mình lại trở nên ấp úng, khó nói như con gái mới lớn như vậy!? Bình tĩnh chút đi Ur!!
Mình không muốn để cái cảm giác khó chịu chết tiệt này chi phối mình nữa!!
Cố lên!! Ur!! Ngày mai chắc chắn sẽ được!!
…
24/12/05
..Không…được rồi
…Vừa mới lúc nãy, Thiên vừa mới nói…gì..
…
-----------------------30 phút---trước------------------------------
Thiên cùng Ur đang đi dạo trên cánh đồng tuyết dưới bầu trời đêm, khung cảnh nhìn có vẻ lạnh lẽo nhưng Ur lại không cảm thấy điều đó, trái lại nàng trong lòng đang nóng lên. Ur trái tim đang nhảy lên không ngừng, nàng đang run rẩy, vì nàng hồi hộp vì không biết lát nữa mình sẽ phải nói gì với hắn, cũng như câu trả lời của hắn là gì
Liệu hắn có đáp trả lại mình với hạnh phúc, hay điều gì khác..
Hay là, nàng lại thất bại như mọi lần trước
Ur vừa đi vừa nghĩ như thế. Sau đó lại cùng với Thiên đi tiếp
Hai người đi một lát, sau đó Thiên dừng lại
“Có lẽ, đến đây là kết thúc được rồi” – Thiên lẩm bẩm trong miệng
“? Thiên, có chuyện gì không?” – Ur thấy Thiên dừng lại, liền hỏi
“Ừm, Ur, anh có chuyện muốn nói với em”
“C..c.c.chuyện..g..gì hả Thiên..?” – Ur mặt cấp tốc đỏ bừng lên, chẳng lẽ hắn lại tỏ tình một lần nữa!
Nhưng mà những gì mà Thiên sắp sửa nói sau đây đã làm nàng tỉnh dậy
“Ur, anh xin lỗi, xin lỗi vì đẵ làm cho em khó chịu, xin lỗi vì đã nói dối em..”
“?” – Ur không hiểu
“Ur, thực ra, lúc em đang sử dụng Iced Shell lần cuối cùng để phong ấn lại Deliora, anh đã cứu sống em, nhưng chỉ vì sự ích kỷ của mình mà anh đã để em cùng sống với anh. Những lý do gì là để giữ lại em mà thôi…”
“Anh thực ra ngay từ lúc ban đầu đã yêu em rồi, nghe thật là giả dối đúng không? Nhưng mà đó là sự thật, anh cũng không biết tại sao nữa, nhưng cảm xúc của anh lúc đó là thế, và bây giờ vẫn không thay đổi. Lúc đó, anh nghĩ rằng nếu như cùng sống với nhau sau thời gian dài, em cũng sẽ thích anh trở lại.”
“Nhưng mà, tình yêu thật không đơn giản, dù đối với một vị thần cũng như vậy. Anh đã bị từ chối, sau đó lại ra đi và bỏ lại em một mình..”
“Anh cũng nhận ra đó là hành động chạy trốn khỏi cảm xúc của mình, nên anh đã quyết định quay trở lại”
“Và khi anh trở về, thì anh đã nghĩ mình có cơ hội để hàn gắn lại cảm xúc đó, có thể nối lại niềm tin giữa hai người, mặc dù chỉ quay lại như lúc đầu, nhưng dù vậy anh cũng rất hạnh phúc rồi…”
“Nhưng có vẻ như, em không nghĩ như vậy nhỉ, mỗi lần nói chuyện, em thường hay lảng tránh đi, hay tránh mặt anh đi.....cho đến bây giờ cũng vậy”
“Nhưng mà, anh cũng không trách em đâu, dù sao tất cả bắt đầu là từ anh cả mà.”
“Vì vậy, bây giờ em sẽ được tự do, cánh cổng này sẽ đưa em về thế giới của em. Nơi mà em có thể gặp lại Ultear hay hai đứa học trò của mình. Còn anh thì…thật xin lỗi”
“Em hãy quên anh đi, hãy đi tìm lấy hạnh phúc cho chính mình, hãy đi tới người sẽ làm được điều mà anh đã không làm được. Đó là mang lại hạnh phúc đến cho em”
“Xin chào em. Cảm ơn vì tất cả”
Sau những lời nói đó, Thiên dịch chuyển đi, để lại Ur đang đứng một mình trên nền trời tuyết trắng xóa
--------------------Quay-trở-lại----------------
Ur vừa viết được mấy dòng chữ, sau đó liền bật khóc lên. Nước mắt nàng thật lạnh, cơ thể nàng thật lạnh, lòng nàng còn đau đớn hơn bất kỳ cơn đau nào khác…
Nàng chưa bao giờ trách Thiên, chưa bao giờ nghĩ hắn là một thứ gì mà nàng phải chịu đựng
Nàng yêu hắn, nàng yêu thương hắn rất nhiều, nhưng nàng lại không nói ra
Ur hối hận, hối hận vì nàng đã không nói ra được những lời nói ấy, những lời nói yêu thương đơn giản thôi. Nhưng nàng đã không làm được. Nàng đã để mất đi người mà nàng yêu thương nhất..
Và bây giờ, chỉ còn lại nàng. Một mình….lại một lần nữa…
Và Ur cứ như thế mà khóc, nước mắt của nàng đông lại giữa không khí, nó hóa thành những giọt pha lê trong trẻo và xinh đẹp hơn bất cứ món đồ trang sức nào khác
Bịch bịch
“….” – Nước mắt của nàng đã rớt xuống một vật gì đó mà không phải gỗ dưới sàn. Ur lấy nó lên, đó là một món quà nhỏ.
Ur mở nó ra, bên trong là một cái dây chuyền có đính một viên đá có hình của nước mắt, Ur đeo nó vào, sau đó run run cầm lên tờ giấy được kèm theo bên cạnh
[Merry Chrismas, Ur. Chúc em sẽ được hạnh phúc mãi mãi]