Người đăng: ~LuanPhan~Thiên đang cùng mọi người trò truyện, cả căn hộ tưởng chừng như rất rộng rãi bổng chở nên chật ních, vì căn bản có đến 12 người ở nơi này
Yui cùng Alice sau một hồi chào hỏi liền trở thành đôi bạn chí cốt của nhau, hai đứa bắt đầu lấy giấy bút ra vẽ đủ mọi thứ lên giấy. Rikka cũng đứng ở một bên ‘chỉ đạo’ hai nhỏ các ý tưởng cũng như cách vẽ, dù nàng cũng chẳng giỏi mấy, Rea cũng ở một bên để lo cho ba người
Asuna cùng với Rei có gì đó hợp nhau nên nói chuyện rất thân, bên cạnh đó Sachi cùng Saya hai cái 1 là thiên tài, 2 là mọt sách thuộc tính nên cả hai nhanh chóng cùng với nhau nói về dủ thứ vấn đề không ai hiểu.
Saeko cùng Touka thì lại mang theo trầm ổn khí tức, nên hai người cũng gần gũi nhau hơn, vì Touka là đầu bếp nên cả hai người đa số là nói về liệu lý, thậm chí còn cùng nhau chế biến món ăn. Thiên vào bếp nhìn những món mới lạ đầy hương thơm, định lấy tay thử một miếng. Saeko cùng Touka liền trừng hắn một phát, nói câu ‘đồ ăn thử nghiệm, không được chạm vào’ rồi đuổi Thiên ra ngoài, làm hán thương tâm không ngớt.
Thế là Thiên chỉ biết buồn rầu ra ngoài, nhìn thấy Shizuka đang thảnh thơi ngồi coi TV, hắn liền nghĩ ra một số thứ, rồi kéo nàng vô phòng
“A, Thiên! Làm gì vâ----“ Shizuka chưa kịp nói xong, liền bị Thiên bịch miệng lại, sau đó trong lúc mọi người không để ý, liền bị Thiên lôi vào phòng
Sau đó từng đợt thở gấp từ trong phòng truyền ra, mọi người nghe âm thanh lập tức đỏ mặt lên
Mới có 7h tối mà đã xông pha rồi, Thiên thật là.. – Mọi người đỏ mặt nghĩ
“Chị Rei, Anh Thiên và cô Shizuka làm gì trong phòng vậy?” – Alice ngây thở hỏi
Rei nghe thế lập tức liền lúng túng không biết nên trả lời như thế nào, thì một bên Yui nói
“Họ đang làm chuyện mà sau khi ta lớn lên mới làm được, nên cậu không cần phải lo đâu”
“Thế à” – Alice chỉ trả lời một câu, rồi cũng bắt đầu vẽ tranh tiếp, bất quá mọi người liền dùng ngạc nhiên ánh mắt nhìn về phía Yui.
Yui cũng nhàn nhạt nói : “Vì mẹ nói, những chuyện đó nếu như có ai cùng lứa tuổi hỏi thì cứ nói như vậy”
“Ừ” – Các nàng cũng không để ý gì nhiều lắm, liền bỏ qua chuyện này
Nhưng trong ý thức của Yui, liền truyền đến một giọng nói
“Yui làm tốt lắm, tối nay ba sẽ có quà cho con đó nha”
Yui trong lòng vui vẻ, rồi bắt đầu cùng Alice vẽ tranh tiếp tục
Cho đến hơn 1 tiếng sau, mới thấy Shizuka lạng choạng bước ra ngoài, khuôn mặt còn đỏ tươi, Thiên từ phía sau thì lộ vẻ thõa mãn, làm mọi người vẻ mặt có chút không biết nói gì
Ở ngày tiếp theo, Thiên bắt bầu bắt tay vào xây đựng thế giới của mình
Thiên tự mình tạo ra vùng không gian riêng, ở nơi này hiện mọi thứ chỉ toàn là hư vô, không có bất cứ thứ gì có thể tồn tại được. Thiên một mình đứng đó
“Chắc nơi này được rồi….Đầu tiên, thế giới chi tâm..” – Thiên nói, sau đó một luồng năng lượng phóng ra từ người hắn, bao trùm cả vùng không gian”
Bịch
Bịch bịch
Một tiếng tim đập….2 tiếng…3 tiếng….Từng nhịp cứ từ từ nối liền nhau
Cả bầu trời, cú theo nhịp tim đó mà chuyển động, nhanh dần, nhanh đần.
Cho đến khi…
…
….
…m….
..đây..là….đâu…
Một cô gái từ trong hư không xuất hiện, nàng có một mái tóc xanh dài, được buộc hai bên, cả người được bao bọc bởi một bộ quần áo nhìn có vẻ kì lạ, một bộ áo đồng phục màu xám cùng với cà vạt xanh trước ngực, hai bên tay có gắn một bộ điều chỉnh âm thanh.
Cô gái nhìn một chút cơ thể mình, rồi từ từ đứng dậy, nhìn mọi thư xung quanh..Khung cảnh là một bầu trời tối, ngay cả mặt đất cũng như có như không, mờ nhạt, sau đó. Một luồng ký ức bỗng nhiên từ đâu xuất hiện vào ý thức của cô
….Mình…thế..giới..chi..tâm….
…Ca…sĩ….
…..Hatsune…
..Miku..
….Thiên…chủ nhân…
…giúp đỡ…
……xây…dựng…..thế..giới…
Miku trong đầu bắt đầu chỉnh sửa lại một số tin tức cùng thông tin. Nàng cũng biết mình được Thiên tạo ra, đồng thời cũng biết đến thân phận của mình
“Miku, cảm thấy có gì không khỏe không?” – Thiên truyền thông tin qua hỏi
“Vâng! Không có gì hết, thưa chủ nhân” – Miku hoạt bát trả lời
“Ừm, nếu như vậy, thì ta bắt đầu giai đoạn 2 đi!”
Thiên nói xong, mọi thứ xung quanh bắt đầu từ hư vô trở nên hỗn độn, sau đó bắt đầu xảy ra va chạm giữa các luồng năng lượng, pháp tắc ở nhiều nơi, dẫn đến bạo tạc. Sau đó bắt đầu hình thành những mảnh vụn rải rác trong không gian. Quá trình này diễn ra rất lâu, nhưng vì Thiên đã tăng nhanh thời gian pháp tắc đến hơn 1 triệu lần, nên chỉ cần mấy phút là xong.
Từ các mảnh vụn bắt đầu liên kết với nhau, tạo thành một khối. Rồi khối này cứ va chạm và liên kết với khối khác, và nó cứ lớn dần lên. Cho đến sau cùng, tạo thành một hành tinh to lớn, quay xung quanh còn có các hành tinh nhỏ khác nhau.
Thiên cùng Miku bắt đầu xây đựng lại địa hình nơi này, bắt đầu từ các nguyên tố cơ bản của Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, sau đó đến Âm Dương chi lực, rồi bắt đầu cho thêm có nhân tố phụ như ánh sáng cùng bóng tối, điện, gió, băng, nham thạch,…
Thế là cả hành tinh to hơn cả hệ mặt trời bắt đầu từ một vùng đất hoang vu dần dần trở thành một vùng đất củ thiên đường, có cây cỏ, núi cao biển rộng, thậm chí còn tồn tại linh khí, vì Thiên muốn nơi đây sau này sẽ là nơi mà mình và các nàng cùng ở đồng thời cũng là nơi để các nàng tự nâng cao bản thân năng lực. Nên mới cho vào linh khí.
Nhưng xung quanh đây cũng thật trống trải, ngoại trừ cây cỏ đất trời thì chẳng có một sinh vật nào hết. Thế là Thiên bắt đầu rải sinh mệnh lực ra toàn hành tinh
Thế là dần dần, sau mấy nghìn năm (Thiên ảnh toàn chơi Tua nhanh thời gian không à) , các sinh vật bắt đầu dần dần xuất hiện, những luồng sinh mệnh lực một số kết hợp với linh khí trên không trung, từ từ biến thân thành những tồn tại đầu tiên trên thế giới có khả năng di chuyển , bất quá chúng chỉ nhìn giống như một viên bi nhẹ có khả năng bay trong gió mà thôi
Sau mấy nghìn năm nữa, số lượng sinh linh bắt đầu tăng đần lên, một số đang có dấu hiệu kết hợp với những thứ khác
Hơn 10 nghìn năm trôi qua, các sinh linh bắt đầu thưa thới dần, vì chúng bắt đầu kết hợp cơ thể mình với từng vùng đất khác nhau, làm cho cơ thể chúng to lên, và cũng bắt đầu dần dần biến dạng..
100 nghìn năm nữa. Cơ thể chúng đã hoàn toàn thay đổi, ở những vùng đất như sa mạc thì da chúng mạnh mẽ hơn để bảo vệ bản thân khỏi ánh sáng ‘mặt trời’ (Thực ra là một mặt trời nhân tạo mà Thiên tạo ra để duy trì sự cân bằng sinh thái) Những loài ở từng vùng đất khác nhau sẽ có những cơ chế phù hợp với từng vùng đất khác nhau, như dưới nước thì sẽ ưu tiên cho việc lọc không khí, trên trời thì việc bay lượn,…
300 nghìn năm sau, những con vật này kích thước cũng bắt đầu lớn lên, và cũng không giống như ở địa cầu, chúng có cơ thể khỏe mạnh và nhanh nhẹn hơn, đồng thời vì có linh khi tồn tại, nên hình dáng của chúng cũng thay đổi, biến dị. Cơ thể có con thì có đính ngọc trên sừng, có con thì hai hay ba đầu, …
Lúc đầu Miku định để cho nhưng con vật này cũng nhau hòa bình sống trên mảnh đất này, nhưng Thiên thì muốn cho bọn chúng sự tham lam, bệnh tật, đau khổ. Bởi vì nhờ vào những điều này thì thế giớ mới tuần hoàn một vòng âm dương, sáng tối hoàn chỉnh
100 nghìn năm sau, cả vùng đất bắt đầu rơi vào thời kì thay đổi.
Những con vật khác máu được sinh ra để săn mồi, cũng như những con vật yếu đuối bị săn. Bất quá, chúng lại dần dần học được nhiều thứ, chúng bắt đầu biết đoàn kết lại mà chống trả lại những kẻ săn mồi. Mối quan hệ các loài cứ như thế mà qua loại lẫn nhau. Cho đến khi một loài mới bắt đầu xuất hiện
Con người
Còn người được sinh ra là một loài yếu nhất, không có lông để bào vệ, cũng như không có đủ sức tự vệ dù với những con thú yếu nhất, vì vậy, con người liền trở thành nguồn thức ăn cho con vật khác.
Nhưng bên cạnh đó, con người còn là loài có tư duy cùng trí khôn phát triển cao nhất. Từ khi tồn tại trên đời. Điều đầu tiên mà chúng nhận được là
Sợ hãi.
Đúng! Là sợ hãi! Và chính điều đó đã dẫn đến khả năng sinh tồn của con người được tăng lên một cách nhanh chóng. Vì sợ hãi cái chết, ngươi hãy đi tìm sự sống. Vì sợ hãi bị săn bắt, ngươi hãy tìm những nơi quái vật không tìm thấy ngươi mà sống. Vì sợ hãi đau đớn, ngươi phải học cách chiến đấu, học cách tự bảo vệ bản thân.
Và con người cứ theo đà đó mà tiến lên
10 nghìn năm sau
Thế giới hiện giờ đã có rất nhiều thay đổi. Con người đã biết cách sử dụng kim loại làm vũ khí, quan trọng hơn là cách vận dụng linh khí để chiến đấu với quái vật.
Cuộc sống của người bắt đầu được cải thiện hơn, nhưng bởi vì có linh khí quan hệ, nên con người cũng không tập trung vào khoa học, mà lại chuyên hướng về phía sức mạnh và quyền lực. Giống như thời phong kiến vậy. Các vương quốc dần dần mọc lên, thành thị, đường phố hiện ra. Các vùng đất cho quái vật sinh sống bắt đầu bị thu nhỏ lại, bất quá cũng không nhiều, vì không biết trên một hành tinh to bằng 1 cái dải ngân hà thì có bao nhiêu nơi chưa khai phá, chưa tìm thấy.
Nhưng bên cạnh đó, bởi vì không có sự bình đẳng chính thức, mà theo quy tắc mạnh được yếu thua, nên vấn đề nhân văn của con người không được tốt như địa cầu, mà trở nên mục nát (P.s không mún nói xấu nhưng mà TQ là nước điển hình cho việc mạnh được yếu thua này )
Thiên thấy như vậy cũng hơi đau đầu, nên hắn quyết định đem một loại pháp tắc khác đưa vào. Đó chính là Nhân Quả, và đương nhiên, cũng như ở địa cầu, nó không được người tin tưởng cũng như học hỏi, nhưng nó vẫn tồn tại rất mạnh mẽ xung quanh con người ta mà ta không biết được, nó không chỉ tính như khi ta làm việc ác thì một việc ác khác sẽ đến với ta đơn giản như vậy. Mà nó còn gắn liền với suy nghĩ cùng việc làm của bản thân
Hãy tưởng tượng Nhân Quả là một hạt giống, nếu gieo trồng nó thì nó sẽ lớn lên và trả lại cho ta những quả mà ta thu được. Nếu như ta gieo trồng một ý nghĩ hay một hành động nào đó ảnh hưởng đến người khác, thì hạt đó sẽ lớn lên và trả lại cho bạn nhiều hơn mà bạn đã gieo. Vì vậy những nỗ lực và cố gắng sẽ dẫn đến thành công rực rỡ, những suy nghĩ dối trá cùng những hành động tiêu cực sẽ mang lại cho bản thân những hậu quả ghê gớm. Và còn nhiều thứ hơn nữa
(P.s Chỗ này giải thích hơi nhiều, vì mấy cái này thấy hay nên ghi nhiều tí)
1000 năm sau, dù Nhân Quả đã được tạo ra, nhưng căn bản là gần như không có ai nhận thức được nó, trừ một số phần nhỏ người ra. Nên thế giới cũng không có thay đổi nhiều mấy, ít ra thì những tên tội ác tày trời luôn chết sớm, nên cũng đỡ cho thế giới này thêm một chút
Thiên thấy thế giới này hiện đã có đầy đủ điều kiện để sinh hoạt cùng thí luyện. Thiên chào Miku một cái, rồi nhanh chóng quay về nhà báo cho mọi người một tiếng
P.s: Hatsune Miku mà tui bây không biết nữa là thôi luôn đó