Người đăng: ~LuanPhan~Trên đường đi, mọi người quá im lặng, đến mức khiến Thiên phải phát sợ
“….Mọi người….có chuyện gì à? Sao không nói gì hết vậy”
“A, Thiên, Không có gì đâu. Tụi tớ đang nghĩ về một số cậu truyện vui đó mà” – Rei cười nói, nụ cười như có phảng phất sát khí xung quanh..
“C..chuyện gì vậy…?” – Thiên lạnh người hỏi
“À, chuyện như thế này này. Trong một gia đình nọ, có một người con trai cả, mọi người đều rất yêu quý anh ta, anh làm gì cũng giỏi, cũng hoàn hảo cả. Một ngày, anh ấy đã giữ một bí mật có thể giúp đỡ cả gia đình mình mà không chịu nói ra…cho đến khi anh ấy bị phát hiện…” – Touka cười kể
“S…s..sau đó…t..thì..sao…?” – Thiên run run người
“Thì anh ta bị mọi người rọc da, sau đó cho cá sấu ăn chứ sao. Hết truyện rồi, Thiên, cậu thấy vui không?” – Rei cười ‘vui vẻ’ nhìn Thiên nói
“….” – Mồ hôi nhễ nhại trên trán, vì lái xe, nên Thiên chỉ có thể nhìn về phía kính chiếu hậu ra đằng sau lưng, trùng hợp thấy Rea đang tái mặt ngồi ở một góc. Thiên liền hiểu bị lộ một chút rồi
“Ừm, Tớ biết mọi người đang nghĩ gì…Mọi người hãy chờ một thời gian được không, sau khi kết thúc mình sẽ nói tất cả” – Thiên giọng nghiêm túc nói
Đáp lại lời nói của Thiên là một sự im lặng. Thiên cũng chỉ biết cười khổ. Bản thân hắn đã nói dối mọi người, nên hắn phải tự chịu
Thiên nhìn lại bản đồ một tí, thấy vị trí nhà Saya đã sắp tới. Thiên cũng nhớ là sẽ gặp phải một hàng rào dây kẽm ở khu vực này. Nên hắn cũng đi từ từ
“Thiên, sao cậu lại giảm tốc độ vậy?” – Shizuka hỏi
“Nhìn kĩ tí đi” – Thiên chỉ về phía trước, mọi người cũng nhìn thấy một hàng rào chặn ngang con đường.
“…Thế này thì không được rồi, mọi người phải trèo qua thôi”
Mọi người cùng nhau xuống xe, bất quá vừa mới xuống, liền nhìn thấy một lượng lớn cương thi đang chạy về phía này!
“Nhanh lên!” – Thiên hối thúc mọi người, sau đó cầm lấy kiếm của mình lao lên phía trước
Mọi người cùng nhau bước qua hàng rào, chỉ còn sót lại một vài người, như là Saeko, Rei cùng Touka
“Ba người còn đứng ở lại làm gì nữa, mau qua rào đi” – Thiên vừa đánh vừa hét lớn
“Tụi tớ muốn ở lại giúp!” – Touka nói
“Ừ!” – Hai người còn lại cũng đồng ý theo
“Tin tưởng tớ đi, chỉ như thế này thì chưa làm gì được tớ đâu. Được không?”
“Nhưng mà..” – Rei không chịu nói
“Được rồi, tin tưởng hắn đi. Tôn trọng quyết định của nam nhân là trách nhiệm của nữ nhân”
Đây rồi!! Thiên trong lòng mừng rỡ, hắn đã muốn kích hoạt cái câu nói này của Saeko bao nhiêu lần mà vì lý do nào đó nàng lại không nói.
Thiên bắt đầu tăng tốc độ đánh của mình. Những đường chém của Thiên bắt đầu dài và nhanh hơn, từng con từng con cứ lần lượt bị chém ngang, chém dọc, cắt đều, gọt vỏ. Sau một hai phút sau, hơn cả trăm con cương thi tiến tới đã biến thành một đống BBQ rải rác trên đường
“Alice, Rikka bịt mắt lại” – Shizuka lấy tay mình che mắt Alice lại, tay còn lại ôm Rikka vào người, cho nàng không chưng kiến cảnh tượng ghê rợn này
“M!MhM!” – Rikka bị ép giữa hai ngọn đồi vĩ đại, đến mức không thở nổi
Thiên thấy cảnh tượng ghê gớm quá, nên hắn vội vào xe lấy một tấm vải lớn, trùm lên ngọn núi xác thịt đó cho khỏi đau mắt khi nhìn
“Thấy chưa? Mình đã bào là không sao rồi mà”
“Ừ”
Vài phút sau, một chiếc trực thăng bay lại gần, một người phụ nữ nhảy ra ngoài
“Mẹ!” – Saya mừng rỡ kêu lên, chạy tới ôm mẹ mình
Yuriko cũng vui mừng ôm chầm lấy con mình mà khóc. Trong lòng không ngừng cảm ơn trời phật đã để con mình còn sống
Nhìn hai mẹ con âu yếm như vậy, mọi người trong lòng cũng có chút nóng ruột, không biết rằng, cha mẹ mình hiện đang như thế nào nữa....
Yuriko sau một hồi quay qua nhìn về phía Thiên, nàng liền cúi đầu nói
“Cảm ơn cậu đã chăm sóc con gái tôi, tôi là mẹ cô bé, Yuriko Takagi”
“Con là Thiên, bạn của Saya, cảm ơn cô đã cho tụi con vào”
“Ừ, hiện giờ không có cương thi nào tới nữa, nên chúng ta cùng nhau vào nhà thôi”
Thế rồi tất cả mọi người cùng nhau đi vào. Nhà của Saya là một khuôn viên biệt thự rộng lớn. Xung quanh có lưới kẽm bao bọc, nên nhìn rất kiên cố, an toàn
Bởi đi sớm hơn một hai ngày so với nguyên tác. Nên lúc này ba Saya còn chưa đi. Thiên cũng được vào gặp mặt ông
“Cậu ngồi đi”
Thiên ngồi xuống nghiêm túc, nhìn Takagi Shochirou
“Trước hết, tôi xin cảm ơn cậu, với tư cách là một người cha. Cảm ơn. Vì đã cứu con gái chúng tôi”
“Không có gì đâu, dù sao thì cũng là lúc hoạn nạn, nên giúp đỡ nhau trong tình huống này mới là quan trọng”
“Cậu nói đúng lắm. Hiện giờ thế giới đang trên bờ vực hủy diệt, chúng ta à những hi vọng cuối cùng của nhân loại. Vì thế cần phải đoàn kết lại với nhau lúc này mới được”
“À, nhắc tới việc này, con cũng nhớ ra một chuyện. Nghe nói là chính phủ sắp sửa phóng ra tên lửa để giải quyết hàng loạt, lúc đó sẽ tạo nên một luồng sóng EMP gây tê liệt các thiết bị bằng điện, nên phải cần chuẩn bị các tấm chắn EMP cho mấy chiếc xe phía dưới, còn cho cả hàng rào cửa chính nữa, nếu không một khi có cương thi tràn vào sẽ rơi vào tình thế nguy cấp”
“Hừm, cảm ơn thông tin của cậu. Hiện giờ tôi cũng có nhiều chuyện phải làm, nên mong cậu thứ lỗi.”
“Không có gì đâu” – Thiên cười nói, sau đó về phòng chung của nhau
“Mọi người, thấy chỗ này như thế nào?”
“Chỗ này khá là lớn đấy, là một nơi làm căn cứ rất tốt” – Touka nói
“Ừm, bất quá con người ở đây thì không như vậy. Saeko cùng Rei đi dạo một hồi các khu vực xung quanh. Cứ nghe những người kia cứ phản đối về nhân quyền, phản đối đủ thứ lại luật mà không còn thích hợp với thế giới này nữa. Sự bảo thủ của họ có thể sẽ là một vấn đề không nhỏ nếu như cứ để như vậy
“Ừm, họ có vẻ đang ngắm nghía chiếc xe nhà di động của tụi mình nữa…”
“Saya, tớ biết nơi này rất an toàn, nhưng mà nó cũng là một sự gò bó. Nên tớ muốn rời khỏi nơi này sau vài ngày nữa, mọi người nghĩ như thế nào?”
“Tớ đồng ý, dù sao thì ở đây mãi tớ sợ mình sẽ bị chi phối giống như mấy người đòi quyền này nọ dưới kia. Hơn nữa tớ cũng muốn tìm kiếm ba mẹ mình” – Rei là người đầu tiên nói
“Em cũng đồng ý, Thiên anh ở đâu thì em đi theo đó!” – Alice cũng hùa theo
“Chị em tụi tớ thì chắc chắn phải đi rồi. Dù sao có ai đó còn nợ tớ một lời giải thích..” – Touka liếc nhìn Thiên nói
“Cô cũng muốn đi theo nữa…” – Shizuka nhõng nhẽo nói
“Dù sao em cũng không còn nơi nào để đi, hơn nữa Thiên là người cứu em mà, nên em cũng muốn đi cùng anh ấy” - Rea
“Nếu mọi người đều cùng đi thì tại sao tớ phải từ chối chứ?” – Saeko cười nói
“Ừm, tớ cũng đi nữa, dù ở nhà mình rất an toàn, nhưng ở lại một mình sẽ rất cô độc, Hơn nữa tớ là thiên tài, sẽ đảm nhiệm làm chiến lược gia cho mọi người!” – Saya đắc ý nói
“Được! Nếu như tất cả đồng ý thì hai ngày nữa chúng ta sẽ đi. Còn bây giờ mọi người về phòng mình để nghi ngươi đi”
“Ừm!”
Sau đó, Thiên đi đến chỗ Yuriko để tìm một số vũ khí cho nhóm. Dù sao thì ngoài mình có kiếm ra thì chỉ có cây kiếm gỗ của Saeko mà thôi
Yuriko cũng đồng ý cho thiên mượn một số vũ khí cận chiến như gậy bóng chày, súng lục, súng liên thanh cỡ nhỏ,…
“Cảm ơn cô nhiều lắm”
“Không có gì đâu. Mà tôi nghe nói cậu sẽ rời đi đúng không? Tại saso vậy?”
“Vì nơi này dù an toàn, nhưng lại không phải là nơi mà tụi con thuộc về”
“Ừm, cậu nói đúng đấy. Không phải ai cũng thích hợp ở lại nơi này….Nếu như Saya có đi cùng, thì hãy bảo nó là khi nào mệt mỏi thì cứ quay trở lại đây, nơi này lúc nào cũng sẽ chờ đón con bé trở về”
“Vâng, con sẽ nhớ kĩ. À, con còn có một món quà nữa muốn tặng cho cô chú. Coi như là quà gặp mặt vậy” – Thiên nói, sau đó móc ra một ống thí nghiệm màu xanh lục đưa qua cho Yuriko
“..? Đây là gì?”
“Thuốc giải cương thi hóa”
“…Ừm….Cái gì!? Thuốc giải!!?”
“Đúng vậy, miễn là chưa hoàn toàn bị cương thi hóa thì vẫn có thể hóa giải được, cách thức làm ra thuốc thì con có ghi ra ở đây này. “ – Thiên lấy ra một cuốn sổ rồi đưa cho Yuriko.
Yuriko nhìn vào hai thứ mà mình mới nhận, cô liền đứng dậy, bảo Thiên chờ một tí, rồi chạy nhanh về phía của chồng mình
Một lúc sau. Yuriko cùng Shouchirou quay lại. Ánh mắt nghiêm nghị nhìn Thiên.
“Cậu là ai?” – Shouchirou hỏi
“Con là ai chú không cần biết, chỉ cần biết là thứ thuốc giải đó có thể cứu rỗi mọi người là được rồi. Nếu như đem cho các nhà khoa học nghiên cứu thì có thể sản xuất hàng loạt, từ đó cương thi sẽ không còn là vấn đề nghiêm trọng nữa.”
“…Cậu nói đúng, bất quá làm sao tôi có thể tin tưởng cậu bây giờ?”
“Bởi vì con đã lấy đi một thứ rất quan trong của chú và cô. Đó là Saya. Nên hai người cứ nghĩ đây là của hồi môn từ con là được rồi.”
“Ể?”
Hai người đều không nghĩ rằng, lý do mà thiên đưa ra sẽ là điều này. Yuriko vội hỏi
“Ta nhìn thấy xung quanh con có rất nhiều cô gái cơ mà?”
“Đúng như vậy, và con cũng yêu hết tất cả mọi người. Dù là Saya cũng vậy. Con sẽ không để ai phải chịu thiệt thòi cả.” – Thiên kiên định nói
“…..Thôi….Dù sao thì thế giới cũng đã đi tới diệt vong, nên dù có mấy cái vụ này cô cũng không nói gì. Con chỉ cần đừng để Saya chịu thiệt là được rồi. Dù sao nó cũng là đứa kiêu ngạo đó”
“Cô chú đừng lo, Saya dù có chút bướng bỉnh, nhưng nhìn chung quy vẫn là cô gái rất yếu đuối, nên con sẽ bảo vệ cô ấy”
“Ừm, nếu vậy thì cô chú cũng yên lòng”
Ba người cú trò truyện một hồi lâu, sau đó về phòng của mình
Trời đã ngã về đêm. Sau khi cả bọn cùng ăn cơm với nhau xong. Thiên về phòng mình ngủ
Nhưng chỉ khoảng 1 lúc sau. Hắn liền nghe tiếng bước chân dồn dập của vài người tiến đến phòng mình
“Hừm…Rei, Saeko…? Shizuka? Touka? Nhiều vậy!?” – Thiên bất ngờ nhìn về phía cửa