Người đăng: ~LuanPhan~Sau khi Thiên cùng Touka đi làm, Asuna, Sachi, Yui và Rikka cùng nhau đi đến trường, vì trường của Yui ở gần hơn, cũng thuận đường nên cùng nhau đi học
“Nhanh lên nhanh lên!!” – Yui níu áo Asuna và Sachi chạy nhanh, dường như không chờ được nữa
“Ừ, được rồi được rồi” – Hai người cũng cười khổ, cũng nhớ lại ngày đầu tiên mình đi học, cũng hồi hộp, háo hức như thế này
“Yui, nhớ những gì ba con dặn chưa, lặp lại lần nữa cho mẹ nghe nào?” – Asuna mỉm cười ôm Yui hỏi
“Dạ! Thứ nhất, hãy cố gắng làm quen được nhiều bạn mới! Thứ hai, không được nghe lời thầy cô nếu như thầy cô có hành động đáng nghi! Thứ 3, nếu như trong trường hợp có ai sắp sửa gặp nạn, cứ việc bay tới cứu người đó, đừng sợ bại lộ chuyện của mình! Thứ 4, nếu có gì không hiểu thì cứ truyền âm cho ba, ba sẽ giải thích cho!” – Yui nhanh chóng trả lời, nhìn Asuna vẻ mặt đắc ý vì đã thuộc hết
Bất quá khi thấy hắc khí phát ra từ người Asuna, thậm chí là từ Sachi thì nàng vội sợ hãi trốn sang Rikka
“Thiên!!! Anh dặn con mình cái quái gì vậy!!?” – Hai người trong lòng hét lớn
Cách đó vài km, Thiên đang cùng Touka tán gẫu thì bỗng lạnh người một cái, lòng đổ mồ hôi
“Hửm, có chuyện gì vậy” – Touka thấy Thiên dừng nói chuyện lại hỏi
“…Không có gì, tớ có cảm giác đêm nay sẽ là ngày dỗ của tớ…” – Thiên có thể đoán được có ai đang trù ẻo mình, nên cầu cho thần phù hộ cho mình………
Khoan! Mình là Thần mà, Sht, vậy ai phù hộ cho mình!!??
“?” – Touka thấy Thiên mồ hôi đổ càng nhiều hơn nữa, cũng khó hiểu nhưng không nói gì, rồi hai người cứ tiếp tục đi đến nơi làm việc
Quay trở lại bên này…
“C…con…nói..sai gì hả mẹ..?” – Yui run cầm cập nhìn hai người mẹ mình, dù sao Yui cũng đã chứng kiến ba mình bị dập tan nát không chút thương tiếc nào, dù mẹ mình rất hiền, nhưng khi giận giữ thì….chỉ chạy mới có thể sống sót….Nhưng mà mình chưa biết đường tới trường a….
Thậm chí Rikka đứng làm bia đỡ đạn cũng run rẩy, thầm nghĩ ‘Ta hiểu tại sao hắn dám cho ta đi tự do rồi, thì ra bên cạnh hắn còn có hai thiên thần sa ngã nữa đi theo kiểm soát mình, Khỉ Thật! Mi chờ đấy! Lucifer!’
“À, cho mẹ xin lỗi, mẹ không giận con đâu” – Asuna sờ sờ đầu Yui nói
“Thật không?”
“Thật mà”
“Mm” – Yui từ từ bước ra khỏi lưng Rikka
“Thôi, nhanh lên, trễ học bây giờ” – Sachi nói rồi, mọi người liền cùng nhau chạy tới trường
Khi đưa Yui vào trường tiểu học xong, Rikka liền hỏi
“Hai người…là mẹ của con bé hả?” – Rikka hỏi
“Ừm, nhưng là mẹ nuôi thôi, chuyện của Yui cũng dài dòng lắm, nếu như có dịp thì mình kể cho, ‘Tà vương nhãn’ a” – Asuna cười thầm nói
“Hừ, ta biết ngay ngươi cũng là đồng bọn với tên kia mà!” – Rikka lập tức chạy đi, sau đó còn quay lại lè lưỡi một cái rồi đi mất
Thế là mọi người cứ đi đến trường như vậy, thật may mắn là tất cả đều cùng lớp, Asuna và Sachi cũng gặp người mà Thiên nói, tóc dài cũng có màu hạt dẻ giống như Asuna, bất quá hơi đậm hơn, tên là Shinka Nibutani, Biệt danh là Mori Summer, đã từng bị “Chuunibyou’ như Rikka, bất quá cũng thoát ra rồi. Hiện đang cố gắng muốn tìm lại một cuộc sống bình thường, có khả năng cao làm lớp trưởng
Thiên nói nếu như muốn làm gì vui, thì cứ đi xuống dưới sân trường, đến gốc cây mà Thiên chỉ rồi đào cuốn Mabinogion của Nibutani lên. Nhớ đừng trả lại cho nàng.
Thế là sau tiết học đầu tiên, Asuna và Sachi cùng nhau đi xuống sân trường tìm kiếm. Sau một thời gian, hai người cũng nhìn thấy có vết đào bới, dấu vết đã cũ nhưng vẫn còn, liền lấy xẻng đào lên.
Nibutani đang ở trên lầu nói chuyện với mọi người, mắt thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Asuna và Sachi đang từ dưới đất móc lên một cuốn sổ màu đen thì cả người giựt bắn lên, sau đó mồ hôi đổ đầy người…
“Nibutani….NI-BU-TA-NI !!” – Một bạn gái bên cạnh kêu, làm Shinka từ trong choáng váng tỉnh lại, sau đó nói cơ thể không khỏe, liền chạy như bay xuống sân trường
Nibutani bắt đầu tìm, bất quá Asuna hai người cũng mất dấu, sau đó nàng cũng nhớ hai người đều ở chung lớp, miệng thì thầm nói
“Thì ra, bản đầu tay ở chỗ này…..ha…..haha…..HAHAHAHA!! Cuối cùng thì ta cũng có thể thoát khỏi nó vĩnh viễn rồi!!!!” – Rồi chạy về lớp
Asuna và Sachi thực ra đang núp ở một bên, nhìn thấy cảnh tượng này cũng cười thầm, quả nhiên, cuộc sống trường học sẽ không tẻ nhạt lắm
Thế là một ngày lại trôi qua, trên lớp của Rikka có tổng cộng 4 nữ nhân xin đẹp tập trung lại: Asuna, Sachi, Nibutani và Rikka. Làm cho các lớp khác thèm nhỏ dãi mà ghen tị với bọn con trai bên này
Hôm nay đối với Thiên cũng có một số chuyện xảy ra, thứ nhất. Thiên đã được thăng cấp vượt bậc từ ‘kẻ biến thái’ thành ‘sư phụ’ của Touka, Thiên dù nghe cũng có gì thích thích, bất quá nếu là như vậy thì không có cách nào tăng lên tình cảm giũa hai người, nên việc này cần thay đổi.
Thứ hai, Thiên đã báo với ông chủ muốn chia sẻ ca làm với Touka để nàng về sớm hơn với gia đình, cũng đồng thời chuyển hết phần lương của mình sang cho Touka, cũng nhờ giữ bí mật giùm chuyện này, Thiên bảo ông cứ kêu là nàng được thăng chức cao hơn nên được về sớm hơn và thăng lương cao hơn là được rồi.
“Tại sao cậu lại giúp cô ấy nhiều vậy? Hay là cậu…” – Ông chủ nghi ngờ nói
“Không cần suy đoán, tôi đang bắt đầu theo đuổi Touka, nên ông cũng giữ bí mật giúp tôi nha.” – Thiên thành khẩn nói
“Được rồi được rồi…Haizzz, đúng là tuổi trẻ a…” – Ông chú cảm khái nói, bất quá khi Thiên nghe thì cười khổ, không biết ai mới là người còn trẻ ở đây nữa
“Cảm ơn”
…
Thiên cùng Touka về nhà, hai người cũng nói chuyện khá vui vẻ, bất quá toàn là về đồ ăn, nên cũng không có chút cảm xúc gì
Cả hai cứ thế mà về, trên đường Thiên đang suy nghĩ cách nào để phá vỡ bức tường Thầy trò này, thì thấy nhà mình trước mặt lúc nào không hay
“A, ba về!” – Yui vui mừng ra đón, chạy tới ôm Thiên
“Yui, ngoan, hôm nay trên trường đã xảy ra chuyện gì, kể cho ba nghe với” – Thiên cười hỏi
“Dạ! Hôm nay– “ Thế rồi Thiên cứ nghe chuyện Yui gặp trên trường, có vẻ như cô bé rất vui, cũng không bị bạn bè xa lánh gì, nên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, dù nếu có chuyện gì thì Thiên sẽ ra giúp, nhưng về bạn bè của cô bé thì chỉ có thể tự Yui giải quyết, bất quá đã không thành vấn đề
Và cuộc sống cứ như vậy an bình trôi qua, cho đến một tuần sau…
Trong một đêm nọ, sau khi xxx với Asuna và Sachi xong, Thiên mới để ý thấy cánh cửa phòng mình bị hé ra một tí.
Thiên liền giật mình ngồi dậy, mở rộng thần thức ra ngoài.
Bên ngoài đã không còn ai khác, nhưng nhìn xuống dưới sàn thì Thiên lại phát hiện có một vũng nước nhỏ…nhìn không có vẻ như là nước thường
Thiên lấy từng giọt từng giọt nằm trên đất, tạo thành một đường thẳng hướng tới….phòng Yui
Thiên trong đầu đã có lờ mờ một số hình ảnh, nhưng càng nghĩ Thiên càng không muốn nghĩ, hay cách khác là không dám nghĩ
Thiên nuốt nước bọt một cái, len lén mở cửa phòng Yui ra..
“Hah…hah….ah….”
…
Thôi rồi…..
Thiên trong liền nghĩ đến, hắn không tài nào ngờ được, mình lại mắc phải một sa lầm lớn như thế này….
(Tui cố tình đó, chịu khổ tí đi)
(Không!!!!!!!, tên tác giả loli khống chết tiệt!!!)
Thiên không ngờ mình đã lỡ cho Yui biết mấy thứ này quá sớm, lúc hắn tái tạo cơ thể Yui, đã thậm chí xóa bỏ mọi thứ về vấn đề này, nhưng mà không ngờ chính hắn lại đem nó trở lại…
Làm sao giờ…? – Thiên tự hỏi, nhưng bỗng nghe một âm thanh làm hắn giật mình cả lên
“Ah…hah…hah…chỗ đó…đúng rồi…….ah…hah..nhanh lên nữa…..ba ….” – Yui bắt đầu tăng tốc bàn tay của mình, phía dưới đã ướt nhẹp nhưng vẫn không dừng lại….có vẻ đang cao trào..!!
“Ahhhh!!!!” – Yui rên lên một tiếng lớn, cả cơ thể giật giật mấy cái, rồi nằm xuống mệt mỏi
“Haaaah…..haaaah………?...” – Yui đang nghỉ mệt thì ánh mắt lại bất ngờ chạm vào mắt của Thiên nhìn ngoài của vào
! ! !
“Aaaaaaaa—Hm…mhm!!” – Yui vừa la lên thì Thiên đã kịp thời bay lại dùng tay chặn họng con bé lại, hắn chưa muốn chết mà để hai người vợ mình dậy thấy cảnh tượng này
“Yui, bình tĩnh, là ba đây!” – Thiên vội vàng giải thích
“Mmmhm…” – Yui nhìn thấy là ba mình, thì cũng nhẹ lòng bớt…….nhưng……khoan đã….!!! Ba!!?? Chẵng lẽ ba đã đứng nhìn mình từ nãy đến giờ sao!!!? Những hành động đầy xấu hổ của mình !!! Đều bị ba thấy sao!?
Yui đầu có khói bốc lên, nước mắt cũng bắt đầu tuôn ra.
Thiên thấy thế, định dỗ ành cô bé, nhưng một giọng nói từ đâu lại phát lên
(Nhào vô deeeeee!!!!!)
(Không!!! Ngươi định làm gì ta thế này!!! Đó là con gái của ta a!!!!)
(Thế ngươi nếu ngươi không tiến tới thì chẳng lẽ để con bé khóc à, lúc đó ai đó sẽ dậy và mạng ngươi sẽ không còn đâu)
(….)
(Hơn nữa, không phải ngươi cũng yêu con bé sao, dù sao bản thân đã là thần, không bị giới hạn bởi những cái luật lệ tầm thường kia, nên có lên cũng có gì sai à?)
(Nhưng mà…Nó còn quá nhỏ a)
(Nhưng mà Yui đã biết rồi, đợi lớn lên thì tới khi nào? Nếu như ngươi không làm gì về điều này, nó sẽ tự tìm hiểu, và khi đó, nếu nó có gặp phải điều gì xấu thì ta cũng không cứu đâu)
(Hơn nữa liệu ngươi có chịu nổi khi con bé lớn lên, nụ cười ấy sẽ thuộc về người nào khác không phải là ngươi không?)
(….)
(Vì vậy, ngươi còn chờ đợi cái gì nữa!)
(Thế thì phải giải thích cho Asuna và Sachi như thế nào?)
(Thế nào là thế nào, ngươi bị ăn đập là cái chắc! Thậm chí còn bị đập tan xác nữa! Nhưng mà sau đó thì các nàng có thể ngăn cản sao? Không thể nào)
(….Khỉ thật !! (TG) !!! Ông thiết kế tui kiểu gì thế này !!! )
*Tác giả đã disconnect để bạn có thể tự trải nghiệm cảm giác loli khống
(Dmmmmm!!!!)
…
Khi Yui chuẩn bị khóc, Thiên liền nhanh tới, dùng môi mình khóa lại
“Mmm!!” – Yui bị tập kích bất ngờ, đầu óc hoảng loạn, thậm chí còn chẳng nhớ mình sắp khóc, nhưng cũng nhanh bị lấp đầy bởi cảm giác trước mắt
Nụ hôn của Thiên là một trải nghiệm hoàn toàn mới đối với Yui
Nó lạt….nhưng lại không muốn dứt… lưỡi của ba đang xâm nhập vào miệng mình….thật là nóng….cơ thể mình thật nóng….mình cũng không ghét điều này..….nó gọi là…hôn…sao?
Yui chỉ nghĩ được tới đó, sau đó thì chìm đắm trong nụ hôn thật lâu này
Vài phút sau..
“Uwah….hah…..hah..” – Hai bờ môi vừa tách rời, Yui cả mặt đều đỏ lên, hơi thở không đều đặn, thấy ba nhìn về phía mình, liền trốn quay mặt đi, cúi đầu xấu hổ
Hự! Bình tĩnh! Thiên! Mày phải bình tĩnh! Chỉ là một hành động nhỏ của cô bé thôi, đừng kích động như vậy!! – Thiên kiềm chế nói
Thiên bắt đầu từ từ cởi cái đầm ngủ nhỏ màu trắng của Yui ra, vì trước đó Yui cũng không có mặt đồ lót, nên bây giờ trần như mộng trước mặt Thiên
“Ba…đừng nhìn như vậy….con xấu hổ lắm…” – Yui mặt đỏ chót nói ra, dù phòng đèn không sáng, nhưng Yui có thể cảm nhận ánh mắt của Thiên nhìn chằm chằm vào cơ thể mình
Hự!! Thiên!! Cố lên!!!! Cố lên!!!! Phải tỉnh táo, lần đầu của Yui, phải nhớ nhẹ nhàng!!!
Thiên hít một hơi thật sâu
“Ừm….vậy…ba bắt đầu đây” – Thiên thấy Yui đã ướt sẵn từ lần ra trước, thậm chí nụ hôn vừa nãy đã kích thích Yui một lần nữa, nên cô bé căn bản đã sẵn sàng
Thiên từ từ đem cái thứ to lớn của mình ra trước mặt Yui, sau đó từ từ hướng đến nơi đó của cô bé….rổi nhè nhẹ đưa vào..
Thiên cũng như lần đầu của Asuna Sachi hai người, loại bỏ cơn đau cho Yui, nên khi thứ đó từ từ tiếng vào, Yui chỉ cảm thấy có vật gì to lớn đang nằm dưới bụng mình chứ không đau gì cả..
Thiên bắt đầu cử động, từ từ, từ từ, để Yui dần cảm nhận được sự thoải mái từ việc này. Sau đó hắn tăng dần tốc độ mình lên
“Hah..hah..hah…Thật là thoải mái…!” – Yui cơ thể đang nhịp nhàng phối hợp với Thiên, cả người càng ngày càng thoải mái, càng ngày càng sung sướng
Bạch bạch bạch….
Tiếng va chạm xác thịt cùng tiếng kêu rên của hai người vang vọng khắp căn phòng, hai người đều chìm đắm trong miền đất của cực lạc…
Thiên lúc đầu chỉ ở một tư thế, sau thời gian hắn liền thay đổi qua cưỡi ngựa, rồi một số tư thế khác, cô bé chưa kịp chuẩn bị xong đã bị từng đợi sung sướng ập vào người
Bạch bạch bạch….
Sau khoảng 10p, tốc độ của Thiên càng tăng nhanh, Yui đã bắt đầu rên lớn, thở dốc, cơ thể đang từ từ tiến tới trạng thái cuối cùng!!
“Ah ah ah..Ba ơi..! Hình như con sắp!!!” – Yui cả người cảm thấy có cái gì đó đang tới, liền nói
Thiên nghe vậy liền làm nhanh hơn nữa…!
“Ah AH AH AH….Con đang raaaaa!!!” – Yui rên la lên một tiếng, cả người kiềm không được phóng ra, cơ thể co giật liên tục, nước ở phía dưới tuông ra thật nhiều
Thiên cũng cùng lúc đó phóng ra một lượng lớn sữa tươi vào người Yui.
Phụt!! Phụt !!
Cả nơi đó của Yui bị bao bọc bởi màu trắng xóa của sữa tươi. Thiên rút Thương của mình ra ngoài, từng đợi chất lỏng cứ từ từ tràn ra
“Haaah…haaaahh…” – Yui mệt mỏi nằm xuống giường, cả cơ thề Yui hôm nay đã vận động quá nhiều, cộng với việc này làm cô bé kiệt sức. Yui vừa chạm gối đã mắt lim dim, rồi ngủ thiếp đi…
Thiên thấy vậy, cũng sửa soạn lại áo quần của mình, xóa đi tất cả các chứng cứ, kể cả sữa nằm trong cơ thể Yui, rồi cùng Yui nằm trên giường ngủ…
“Ngày mai, không biết mình sẽ chết kiểu nào đây” – Thiên trong lòng thầm nghĩ, rồi quay qua nhìn Yui
Thiên ôm Yui vào lòng, hôn lên trán cô bé một cái
“Ngủ ngon nhé, Yui”
Thiên nhắm mắt lại nghỉ ngơi, cũng phảng phất nghe lại một giọng nói nhỏ
Ngủ ngon nha ba, con thương ba nhiều lắm....