Người đăng: ~LuanPhan~Ruri liền nhảy ra ngoài đường chính, bắt đầu mởi ra các vòng phép bắn về phía ngôi nhà
“Có kẻ tấn công! Lập tức vào thế phòng ngự ! Sẵn sàng chiến đấu !!!”
“Đội A, chuẩn bị lá chắn, đội C D, bắn trả lại!!”
“Bên đó chỉ có một người, nên dù cố đến đâu cũng không cầm cự được lâu, đánh tiêu hao sức lực của ả!”
Dù bị tấn công bất ngờ, nhưng cả khu vực cũng không bị hoảng loạn mấy, mọi người sau khi bị một đòn bất ngờ, liền đứng thành một đoàn, dùng các phép ngăn chặn lại các đòn đánh tới
Bất quá ngay trong lúc hoảng loạn, khói văng mù mịch đó, Thiên đã nhanh chóng chạy vào, xác định vị trí của mẹ Nori về sau, liền chạy tới
Các căn phòng nơi nào cũng chứa đầy phép cản trở, phép báo động, bất quá Thiên chỉ dùng “Xóa bỏ hiện diện” của bản thân, thế là vượt qua một cách dễ dàng
Bà bị nhốt trong tầng hầm dưới chót, tay chân bị trói trên ghế, trên tay còn có các vòng kiềm xích nhiều hoa văn, hình như là đồ ngăn chặn phép thuật. Và có vẻ như, bà ta đang ngủ
Thiên vì thời gian cũng không còn sớm, nên liền vội ôm vào người, bồng kiểu công chúa chạy ra
Vì cả đám đang lo chống đỡ các đòn đánh từ bên ngoài, nên không ai chú ý Thiên đang từ bên trong chạy ra, thế là công việc cứu người lại xảy ra thật dễ dàng
Mẹ cậu đã được cứu ra rồi, rút lui! – Thiên truyền âm cho Nori, bảo công việc đã hoàn thành
“Được!” – Nori nói xong, liền kích hoạt phép thuật mình định chuẩn bị phòng hờ Thiên ra, phóng lên đầu tụi nhỏ
“Đỡ lấy này!!! Super Nova Destruction!!!!” – Một quả cầu màu đỏ to lớn xuất hiện trên bầu trời, bao trùm cả ngôi nhà.
Oành!!!!!!!
Cả một khu vực bị nỗ thành một lõm lớn, cả bọn lính trở tay không kịp liền chết văng xác
“Hừm, biết vậy lúc đầu xài liền cho nó mau” – Nori nghĩ nghĩ, rồi đi tới chỗ Thiên đang đứng
“Thiên, mẹ tớ sao rồi?” – Nori nhìn Thiên đang ôm mẹ mình trong lòng, lo lắng hỏi
“Mẹ cậu chỉ ngủ mà thôi, mình cũng mới loại bỏ vết thương trên người mẹ cậu luôn rồi, nên khỏi cần phải lo” – Thiên trả lời, bắt đầu cảm thấy lạ, lúc hắn loại trừ vết thương, hắn lại một lần nữa thấy linh hồn của mẹ Nori cũng đã gần như bị thứ màu đen kia nuốt chửng, hắn liền gạt bỏ nó, bất quá lần này giữ lại một phần để kiểm tra.
“Ừ, xin cảm ơn rất nhiều, và cũng xin lỗi vì đã nghi ngờ cậu” – Nori xấu hổ nói
“….Hửm, nghi ngờ tớ chuyện gì?” – Thiên ngơ ngác hỏi
“K…Không có gì đâu…”
Thiên cũng không truy cứu, nhìn dồng hồ một tí
“....Mà, bây giờ cũng gần sáng rồi, chắc tớ phải về nhà, cậu giờ có dự định gì không?” – Thiên thấy trời đã sắp sáng nói
“Tớ nghĩ tớ và mẹ sẽ quay lại vương quốc để tìm một số người quen của ba tớ mà trợ giúp…”
“Ừm, vậy thì cậu nhớ phải bảo trọng, nếu như có dịp, ta sẽ còn gặp lại, tạm biệt nhé, Nori” – Thiên cười nói, lấy tay sờ nhẹ lên đầu của Nori, làm nàng bất ngờ rụt lại, Thiên cũng cười trừ, sau đó hóa thành một vệt đen bay đi
Nhưng nàng cũng không biết, Thiên đã để lại một cái ấn ký trên người Nori, ấn ký này không chỉ có thể cho Thiên biết chính xác vị trí của nàng, mà còn mang lại sự bảo vệ tuyệt đối cho nàng, dù sao Thiên cũng có ấn tượng tốt với Nori, nên cũng muốn cho nàng một chút gì đó cho an toàn
“Thiên, anh là ai vậy…” – Nori tự hỏi, cho dù từ trong vương quốc đên bên ngoài, nàng cũng không bao giờ gặp được ai như Thiên, tính cách rất đơn giản, nhưng lại có gì đó ấm áp, cũng có gì đó mạnh mẽ, làm cho nàng không tài nào đoán ra Thiên là người như thế nào
Thiên mới bay đi được một lúc, sau đó chợt sực nhớ ra, lúc mình đang rải thần thức tìm cha của Rikka, cũng có bắt gặp một luồng khí tức đang bay về bên này, đồng thời cũng có chung khí tức với thứ bám trên linh hồn hai mẹ con Nori
Thiên bắt đầu mở sát khí của mình ra, phóng thẳng về phía người đó
Người phụ nữ đang bay về phía bên này, bỗng nhiên một luồng sát khí từ đâu đập thẳng vào người mình, làm nàng từ trên cao ngã xuống, cơ thể phun mấy ngụm máu, cả người co co giật giật nằm trên đất, run cầm cập
“Ngươi chưa đủ tư cách đâu, về đi” – Một giọng nói chứa uy áp cực lớn đánh vào người nàng, làm các vết thương cũ bật ra trở lại, miệng càng đổ máu hơn nũa
“D..dạ…..dạ” – Người phụ nữ vội vâng dạ mấy câu, liền chạy đi mất
Thiên thấy cô không màng vết thương chạy đi mất, cũng cười cười. Hắn có thể đoán ra, việc mình xóa các vệt đen trong đầu mẹ con Nori đã đả động đến nàng, nên hắn cũng muốn giải quyết luôn
Thiên lập tức dịch chuyển tới nơi cha Rikka đang trú ngụ.
Trên một ngọn núi nhỏ, cũng có thấy lác đác vài oán linh đang lòng vòng xung quanh, trong đó cũng có cha Rikka nữa
Thiên từ từ tới gần, nhìn tới linh hồn đang ngồi thẫn thờ trên mõm đá
“Anh có cực khổ không? Anh có muốn gặp lại vợ con mình không?” – Thiên hỏi
“…Haizzzz, ai mà không muốn chứ, nếu không thì tôi cũng đâu có thành oán linh, ít ra tôi còn may mắn hơn những kẻ khác, còn có thể giữ được sự bình tĩnh của mình….” – Người chú thấy có người tới lại hỏi, cũng không có đuổi đi, chỉ nghĩ là một trong những oán linh tới bắt truyện cho đỡ buồn thôi
“Vậy, nếu như tôi có thể đem chú quay về với nhân giới thì chú có chịu không?” – Thiên hỏi
“Nhân giới, cho dù anh có cho tôi về lại, thì chắc tôi cũng không có cơ thể, sẽ nhanh chóng biến mất, hơn nữa, không ai sẽ có lòng tốt như vậy, chắc anh sẽ có điều kiện gì đúng không?”
“Ừm, vậy chú định quyết như thế nào?”
“…Điều kiện của anh là gì?”
“Tôi muốn làm con rể của chú”
Thiên vừa nói xong câu này, cha Rikka liền quay mặt qua đây, nhìn chằm chằm vào Thiên, ánh mắt có bất ngờ, có nghi hoặc, có lo lắng…
Rồi hai người cứ nhìn nhau chằm chằm
….
...
..
“…..Cậu nói thiệt đó hả?” – Cha Rikka hỏi
“Ừm, đúng vậy, mọi chuyện cứ để con lo, ‘cha vợ’ à. Con có thể tái tạo lại một cơ thể mới cho chú, cho chú một lần nữa có thể sống cùng vợ con chú, được không?”
“Hahaha…Cậu nói thì dễ nghe lắm, theo như tôi biết mấy năm ở âm giới, thì chưa có người nào thành công quay về nhân giới cả, trừ khi vào vòng luân hồi. Hơn nữa, tạo thể xác? Cậu đừng đùa, chỉ có thần mới có khả năng sáng tạo thân thể cho người khác mà thôi, mà nhìn cậu thì..”
Nói rồi ông cũng nhìn lại Thiên, khuôn mặt rạng rỡ đẹp trai, khí chất thần bí, không mang lại cảm giác của một người sống ở dưới nơi này. Thế là ông liền giật mình, nãy giờ ông cứ tưởng lại có những tên hay dụ dỗ đi cướp linh hồn của mọi người, nhưng nhìn lại thì không phải, ít ra Thiên có loại khí chất rất khác, hoàn toàn tách biệt khỏi âm giới này vậy, cứ như là…người còn sống!?
“Thế, chú có định đi không?” – Thiên dứt khoát hỏi
“….Thôi được rồi, dù sao tôi cũng không còn gì để mất, nên đi theo cũng không sao” – Ba Rikka vừa nói xong, kinh ngạc nhìn Thiên rạch một vết nứt trên không, rồi mang linh hồn của ba Rikka bay qua bên này
Bây giờ đã là 5h sáng, mọi người trong nhà đang chuẩn bị cho ngày đầu tiên của học kì, nên ai cũng dậy sớm cả
Yui chuẩn bị sớm nhất, cô bé đã muốn trải nghiệm cảm giác đi học từ lâu rồi, cho nên bây giờ có cơ hội thì Yui rất cao hứng, hồi hộp
“A, ba ba về!” – Yui nhìn thấy Thiên bước ra khỏi vêt rách, liền chạy tới ôm chầm lấy Thiên
“Yui, hôm nay dậy sớm ghê ta, con thích được đi học đúng không?”
“Ừm ừm!!!”
“Hôm nay, lên lớp con hãy cố gắng làm quen thật nhiều bạn mới nha, cũng phải nhớ vâng lời thầy cô dặn nữa, nhớ chưa Yui?”
“Dạ!!”
Cha Rikka cũng nhìn thấy cảnh này mà há hốc mồm cả ra
“Thiên….cậu có con rồi hả?” – Ông lắp bắp hỏi
“Đúng vậy, có gì không?”
“…Không có gì” – Cha Rikka triệt để không nói rồi, dù sao thì chính tên này cũng cứu mình ra, hơn nữa, bằng vào sức của hắn, hoàn toàn có thể đem con mình đi mà không sợ gì cả, nên việc hắn còn đi tới gặp mình xin phép, thậm chí cứu mình ra đã là nhân nhượng lắm rồi
“À, chú không cần phải lo, đối với con, mọi người trong gia đình đều bình đẳng hết cả, nên không cần phải sợ việc con chú vào đây bị thiệt thòi cái gì”
“Chỉ mong là vậy…..à, nhưng mà cậu nói là ai, tui có đến hai người con cơ mà?”
“….”
“….”
“Tên khốn!!!” – Cha Rikka tức giận lao lên định đánh Thiên một cái, nhưng vì còn là linh hồn nên chỉ xuyên qua
“…Chú…chú cứ bình tĩnh, Con đã nói rồi mà, nếu như đã trở thành vợ của con thì con sẽ luôn quan tâm chăm sóc, nên chú đừng lo. Hơn nữa, hiện giờ con chưa làm gì hai người hết”
“Hừ, cậu nên nhớ lời tôi đấy, nếu như mà cậu dám con tôi đau khổ….hừ hừ. Dù tôi phải chết cũng sẽ đem cậu xuông địa ngục!!”
“? Nhưng, chú đã chết rồi mà, hơn nữa con cũng mới cùng chú từ đia ngục lên đấy chứ?”
“Cậu im ngay!!!”
Thế là hai người cứ nói qua nói lại, cho đến khi cha Rikka chịu hết nổi
“Hộc…hộc…Thôi…Tui mệt quá rồi, cậu có định tạo thân xác gì cho tôi không?” – Cha Rikka thở mệt nói, vì là người của âm giới, nên khi lên đây khí thức sẽ bị suy giảm, ảnh hưởng lên linh hồn
“Được rồi, vậy thì chúng ta bắt đầu đi” – Thiên kết thúc, liền phủi tay một cái, một luồng ánh sáng trắng đang bao bọc lấy linh hồn của ba Rikka, làm cả người hắn phát sáng, từng luồng sinh mệnh lực bao bọc lấy cà người, sau đó máu, kinh mạch, xương, tế bào từ từ xuất hiện
Cả người cứ bị bao bọc trong ánh sáng đó khoảng 1p, sau đó luồn ánh sáng biến mất dần, hiện ra một khuôn mặt khoảng chừng 28-30 tuổi, cả người tràn ngập sức sống
“…!” – Cha Rikka nhìn lại thân thể mình, thấy có gì hơi khác, chắc là do vì đã quen với không có thân thể nên cảm thấy hơi nặng. Nhưng mà, cơ thể lại so với lúc trước còn khỏe mạnh hơn, thậm chí mạnh mẽ hơn rất nhiều
“Xin chúc mừng chú đã có được cơ thể mới” – Thiên mỉm cười nói
“Ừm, tôi cũng không ngờ cậu có thể làm được, đúng là trên đời này còn nhiều điều mà ta chưa biết a” – Cha Rikka cảm khái nói
“Thế, bây giờ tôi nên làm gì đây, cũng đã quá lâu rồi nên tôi cũng không nhớ rõ đường đi, hơn nữa, nếu như gặp lại mọi người thì làm sao phải nói với bon họ đây?”
“Ừm, thực ra cũng không có gì khó” – Thiên nói, rồi móc ra 3 viên đan dược đưa cho cha vợ
“Chú cứ kể lại chuyện của con cho mọi người biết, trừ hai đứa con chú thì để con tự nói, nếu mọi người không tin thì cứ đưa cho mỗi người một viên, cho họ ăn thử. Đây là viên thuốc có khả năng tăng tuổi thọ của con người lên 1000 năm, đồng thời cũng có tác dụng tẩy rửa kinh mạch, các bệnh tiềm ẩn trong cơ thể, họ uống vào rồi sẽ tin chú. Con cũng có đặt trên mạng vé tàu về vùng quê của chú rồi, nên chú chỉ cần nhớ số của mình mà đi thôi”
“….Được rồi, vậy thì tôi đi trước đây…Cậu phải nhớ đấy! Nếu con gái tôi mà có vấn đề gì thì cậu cũng không xong đâu!!” – Nói xong ba Rikka liền đi mất, đã bao nhiêu lâu rồi hắn không gặp được vợ của hắn, cũng như cha mẹ hắn, nên hắn rất kích động chạy nhanh
Thiên nhìn cũng không nói gì, liền bảo Yui gọi Asuna và Sachi dậy,, chuẩn bị đến trường ngày đầu tiên