Người đăng: ~LuanPhan~Thiên đặt nàng nằm xuống đất, sau đó nhìn những con quỷ xung quanh
“Thằng khốn! Ngươi có biết chúng ta là ai không!? Chúng ta là quân đội của vương quốc Crireton ! Ngươi biết đụng vào Crireton sẽ phải chịu hậu quả như thế nào chứ?”
“Ồ, ghê gớm đến thế à. Nhưng mà, nếu như không có chạy về báo cáo được thì tôi cũng sẽ không bị bắt lại đâu nhỉ” – Thiên cười nói, nụ cười nhìn tà ác như là một kẻ cuồng giết chóc, cả đám thấy vậy mặt tái cả đi
“Sợ cái gì, chúng ta có nhiều người như thế này, trong khi hắn chỉ có một mình mà thôi! Xống lên !!!”
Thế rồi cả một đám nghe cũng có lý, đều lao lên áp sát Thiên, bất quá, hôm nay bon hắn xui đến tận mạng.
“Uầy, phiền phức quá, chết hết đi” – Thiên nói, rồi giơ tay ra một cái, từng ngọn lửa màu đen từ dưới chân họ bốc lên
A a a a…..!!!!
Lửa gì thế này !!!!
Đau quá ! Đau quá !
Làm nó dừng lại đi !!!!
Cả đám bị đốt bất ngờ liền la lên, ngọn lửa có khả năng ăn mòn ngay cả trong linh hồn của họ, khiến họ không tồn tại trên thế giới này. Có một số người dùng phép thuật hệ thủy để để dập tắt, bất quá ngọn lửa đen ấy vẫn cứ cháy mãi, dù cho đến khi cả cơ thể họ bị thiêu rụi thì nó vẫn đốt cháy
“Hừm, có vẻ như Amaterasu còn xài khá tốt” – Thiên sử dụng một ít pháp tắc về chakra để xài thử chiêu này, có vẻ hiệu quả vẫn không tệ
“…Quên lưu lại tra khảo rồi…” – Thiên lấy tay đập vào trán mình một cái, bảo sao làm Thần mà ngu vậy, việc đơn giản thế mà lại quên mất
“Thôi, cứ chữa cho cô ấy trước rồi từ từ hỏi cũng được” – Thiên quay về phía cô gái đang nằm bất tỉnh dưới đất, vội dùng nguồn sinh mệnh lực hồi phục vết thương,
Thiên trong lúc kiểm tra người cô ta thì thấy linh hồn của cô có vấn đề, nên sẵn tiện thanh lọc nó luôn . Không biết vì sao mà linh hồn cô bị thứ gì đó chiếm một khoảng lớn, đang từ từ ăn mòn tâm trí cô, nếu như còn để lâu thêm một vài tháng nữa thì sẽ bị thứ đó nuốt chửng, bất quá cũng không trở ngại gì với hắn
Thiên chữa trị xong, tìm một vị trí nào đó để làm nơi ở tạm thời
Ở một vùng núi phía bắc xa xôi, có một người đàn bà nhìn mỹ lệ, đoan trang ngồi trên nghế nhìn ra cửa sổ. Người đó bỗng giật mình đứng dậy, lắp bắp nói
“Làm sao có thể!? Là ai !? Ai có thể giải đi lời nguyền của ta?” – Bà ta tức giận nói, rồi nhanh chóng hóa thành một vệt đen bay đi về phía Thiên
Quay lại bên Thiên, hiện hắn đang ngồi trong một căn nhà gỗ nhỏ mà mình tự xây, trên giường còn có cô gái chưa tỉnh, hắn trong lúc chờ lấy điện thoại ra chơi game một chút
“Hm….m..” – Cô gái từ từ mở mắt ra, cả người không còn một chút vết thương, đầu của cô không còn cảm thấy mệt nữa, cô liền nghĩ :” Mình đã xong rồi…”
“Uy, ngủ đã chưa?” – Thiên thấy cô nàng mới thức dậy, người còn mơ mơ tỉnh tỉnh, liền hỏi
“mmm….Hm? Anh là ai? Tôi đang ở đâu thế này?” – Cô gái hỏi
“Tôi là Thiên, người vừa mới cứu và mang cô vào đây. Cô đang ngồi trong căn nhà gỗ cách vị trí mà cô bị mọi người rượt giết khoảng vài chục mét” – Thiên tỉ mỉ nói ra
Trong đầu cô chợt hiện ra hình ảnh phút cuối trước ghi mình ngất, rồi mới giật mình đứng lên, kiểm tra chiếc chìa khóa của mình, thấy nó vẫn còn treo trước ngực, liền bình tĩnh trở lại
Cô gái nghi ngờ nhìn sang Thiên, thấy ánh mắt của hắn không có gì dối trá, cô nhìn lại cơ thể mình, cảm thấy cũng không có dấu vết bị đụng chạm, liền thở phào một cái, bất quá cô lại càng bất ngờ hơn khi nhìn cả người mình không có một vết thương nào
Đúng như vậy, không có bất kì một vết thương nào, không chỉ là vết thương từ lúc rượt đuổi mà còn có những vết sẹo của mấy năm trước, cũng đã không cánh mà bay
Đây quả là thần kỳ ah, cho dù là một pháp sư cấp 5 cũng không thể làm được như vậy a! – Cô ái nghĩ thế, vội cúi đầu cảm tạ
“Xin cảm ơn anh rất nhiều ! Anh không chỉ cứu tôi mà còn chữa trị giúp tôi nữa! Tôi cũng không có gì để báo đáp cho anh, nên thật xin lỗi “ – Cô gái đứng lên, gập người xuống nói
“À, không có gì đâu, dù sao cũng tiện đường mà thôi, tôi vừa mới đến nơi này, nên không biết nhiều thứ lắm, nếu như cô có thể cho tôi biết thông tin về nơi này thì tôi đã rất cảm ơn rồi” – Thiên cười cười nói
“Vậy thì không thành vẫn đề” – Cô gái cũng mỉm cười nói, liền nói tình hình tổng quát của nơi này cho Thiên biết. Nhưng cô lại không ngờ là, Thiên cái gì cũng không biết, nên cô cũng phải giải thích lại một lần từ đầu đến cuối
“Thế giới này được gọi là âm giới, nơi hội tụ của nhiều loại chủng tộc khác nhau, nhưng nhiều nhất lại là loài quỷ, yêu quái và con người. bất quá đời sống cũng y như ở phía trên dương giới vậy, họ cũng cần ăn uống, ngủ nghỉ chơi đùa. Những người khi chết tới đây có thể lựa chọn sống ở nơi này, hay có thể đi vào vòng luân hồi mà bắt đầu một khiếp mới, tùy theo ý nguyện của họ. Nhưng mà, hòa bình cũng không kéo dài được lâu
“Vì sao?” – Thiên hỏi
“Ở trên đại lục này, có tổng cộng hơn 50 vương quốc khác nhau, mỗi nơi đều chứa đựng một nét riêng, nhưng vì có quá nhiều sự khác biệt về văn hóa và chủng tộc nên các vương quốc càng ngày càng cạnh tranh, đối chọi gay gắt với nhau. Cho đến một đỉnh điểm nào đó, chiến tranh bắt đầu
Dù không biết là chiến tranh do ai bày ra, nhưng kết quả vẫn là sự tàn phá không biết bao nhiêu là của cải, tài sản và sinh mạng của hàng ngàn sinh mạng, hơn nữa chiến tranh dù đã rơi vào thời kì đình chỉ ào khoảng 10 năm trước, nhưng không ai biết được, nó sẽ lại bùng nổ cho đến khi nào. Từ 50 nước hiện giờ chỉ còn 10 nước sống sót, trong đó có cả vương quốc của chúng tôi Crireton…” – Cô gái im lặng một chút rồi tiếp tục
“Đất nước chúng tôi là một trong những nước bị thương nặng nhất trong chiến tranh, nhưng lại may mắn sống sót vì sự lãnh đạo của ba tôi. Ông là một tấm gương của cả vương quốc
Ông rất yêu thương tôi và mẹ tôi, cũng yêu thương vương quốc này, nên ông đã cố gắng xây dựng lại vương quốc này một lần nữa! Để nó trở thành vương quốc tươi đẹp như xưa…”
“Nhưng chỉ vì tên khốn ấy!!! Chỉ vì hắn ! Mà ước mơ bao lâu nay của ba tôi phải bị chôn vùi trong biển lửa!!!” – Cô gái xúc động đập bàn một cái, sau đó vội vàng xin lỗi, rồi nói tiếp
“Hắn tên là Abigor, tên bạn thân nhất của ba tôi, người mà ba tôi tin tưởng nhất ngoài gia đình mình. Nhưng hắn đã lợi dùng lòng tin ấy mà lừa dối ám sát ba tôi, để đem hai mẹ con tôi vào ngục, may mắn mà có một sỗ binh sĩ có ân với ba đã mang chúng tôi giải thoát ra ngoài, nhưng trên đường đi thì lại bị phát hiện nên hai người phải tách ra, và mọi chuyện còn lại thì như anh thấy đó” – Cô gái vừa nói xong, bỗng cảm thấy lo lắng, mình thì lại may mắn có người giúp, nhưng còn mẹ mình thì sao?
“Không được! Mẹ ! Tồi còn phải tìm kiếm bà ta nữa” – Cô gái đứng dậy
“Xin cảm ơn sự trợ giúp của anh, nếu như có thể thì lần sau gặp mặt tôi sẽ đáp trả lại ân tình này” – Cô gái cười cúi đầu cảm tạ nói, sau đó liền đá tung cửa chạy ra ngoài
“….” – Thiên nhìn cô gái chạy đi, rồi nhìn lại đồng hồ, thấy chỉ mới 2h, còn khoảng 4 tiếng nữa mọi người mới dậy, nên cũng muốn đi theo giúp đỡ cô gái này, hơn nữa, tên cô Thiên còn chưa biết.
…
“Hửm, anh theo tôi làm gì?” – Cô gái hỏi, nhìn Thiên
“Không, hiện giờ tôi cũng không có gì làm, nên đi theo giúp đỡ một chút vẫn tốt hơn” – Thiên mỉm cười nói, hắn trong lúc cô ngủ đã mở thần thức để tìm kiếm linh hồn của cha Rikka, nên hiện đã tìm được rồi nên khi nào đi về sẽ mang theo, còn bây giờ thì hắn chỉ ham chơi thôi
“Như vậy thì xin thật cảm ơn rất nhiều….À, tôi cũng chưa tự giới thiệu mình đúng không? Tôi là Nori, anh là…Thiên phải không?” – Nori hỏi
“Ừm, thế thì Nori, cậu làm sao biết vị trí của mẹ cậu vậy” – Thiên thay đổi cách xưng hô tí cho thân mật, dù sao hai người nhìn cũng ‘trạc tuổi’ nhau lắm, nên gọi như vậy cũng không có vấn đề, ít ra thì Nori cũng không phản đối
“Cái này là thuộc về huyết thống rồi, trong huyết mạch của nhà tớ nếu như đã lập khế ước chung thì đều có khả năng định vị nhau, khi lặp rồi thì sẽ không có khả năng phản bội lẫn nhau, nên cũng không lo lắng về chuyện này” – Vì đây cũng không phải là bí mật gì trong dòng tộc, nên có nói ra cũng không sao
Thiên nghe, cũng gật gật đầu một tí, sau đó mở thần thức mình ra, nhìn về phía trước hơn trăm dặm, hắn vừa chạy tìm, sau một lúc, hắn liền nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi, nhìn gương mặt giống Nori như đúc, đang bị trói trên ghế trong phòng, xung quanh là các phép thuật gia cố cả căn nhà, thậm chí còn có lính gác kiểm tra từng đợt ra vào, nên đột nhập vào sẽ không dễ dàng đâu
“Hừm, có vẻ có chút phiền phức” – Thiên nhẩm miệng nói, nhưng Nori cũng kịp nghe rõ trong tai
“Phiền phức, chuyện gì?”
“Có vẻ mẹ cô đã bị bắt rồi, địa điểm là căn nhà cách đây khoảng còn 50 dặm nữa, nhưng may mắn là mẹ cô chưa có bị tra tấn hay gì cả, bất quá chúng ta phải nhanh lên” – Thiên sắc mặt nghiêm trọng nói
“Ừ” – Nori gật đầu nghiêm túc một cái, rồi tăng nhanh tốc độ, bất quá trong lòng lại nghi ngờ.
50 dặm a! Dù cho loài quỷ có mở hết tất cả giác quan cùng phép thuật tầm xa cũng chỉ cao nhất là 5 6 dặm thôi, nếu là thiên tài thì khoảng 7 8 dặm, các vua chúa cùng những người đứng đầu thì được tối đa là 10 11 dặm, nhưng làm gì có ai nhìn xa tới tận 50 dặm a!!? Tên này một là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, hai là người đang dụ mình vào bẫy
Càng nghĩ tới, Nori càng lo, trên đường đi cũng nhỏ giọng niệm phép, nếu như thực sự là có bẫy rập, nàng sẽ lập tức tung hết năng lượng vào tên này, sau đó cao chạy xa bay
Nhưng tời lúc đó liệu mình có kịp cứu mẹ ra hay không? Thế là Nori băn khoăn, bất quá cũng không dừng niệm phép lại
Thiên cũng nhận ra Nori đang làm gì, tưởng là nàng muốn dùng nó để tấn công căn nhà, nên hắn cũng không nói chuyện cho Nori tập trung….
50 dặm không gần cũng không xa, hai người chạy với tốc độ cao, nên cũng nhanh liền tới
Trước mặt là một ngôi nhà….là một biệt thự lớn, xung quanh có nhiều gác lính đang canh giữ, lâu lâu sẽ có người vào, mỗi lần kiểm soát phải qua nhiều trạm khác nhau, rất là kĩ càng, như không tìm được khẽ hở
Hai người đang ngồi trong bụi cỏ cách ngôi nhà vài chục mét, nhìn tình hình xung quanh
Nori thấy cảnh tượng đúng như Thiên kể, bất quá nghi ngờ cũng không giảm, có khi hắn đã thông đồng với bọn này, cố ý dẫn mình lại đây cho dễ dàng bắt được thì sao?
“Bây giờ, tớ có một vài kế hoạch, cậu có muốn nghe thử không?”
“Ừ”
“Nếu như muốn vào được để cứu mẹ cậu ra, một là xông vào cửa chính, đập tan hết kẻ thù rồi cứu mẹ cậu ra, cách thứ hai là tìm cách lẻn vào mà không bị phát hiện
Đối với cách thứ hai, một trong hai người sẽ ở ngoài đây đánh lạc hướng, người kia lẻn vào nhà, hoặc là ta có thể ngụy trang thành những tên lính đi vào. Nếu là tớ thì sẽ chọn cách đầu tiên. Cậu nghĩ như thế nào?” – Thiên bày ra nội dung kế hoạch cho Nori, rồi hỏi
“Hm…” – Nori cảm thấy kế hoạch nào cũng được, nhưng hiện giờ nàng đang còn cố kỵ Thiên, nếu như theo lời Thiên, thì một người phải lẻn vào, nếu như mình mà vào là bị sa bẫy chắc luôn
“Vậy thì theo kế hoạch của cậu đi, tui ở ngoài này, đánh lạc hướng, cậu cứu mẹ tôi ra ngoài” – Nori lựa chọn một chút rồi nói
“Ok, vậy thì kế hoạch bắt đầu !!”