Gặp Gỡ


Người đăng: ~LuanPhan~“Mà, không có gì đâu, dù sao nếu như tớ mà gặp phải chuyện này thì cũng sẽ như cậu mà đập hắn thôi” – Asuna cười trừ nói

Thiên rùng mình một cái…..

“Còn tên này! Định giả vờ tới khi nào NỮA! “- Asuna nói xong, đạp một cú thật mạnh vào Thiên đang nằm trên ghế sofa

“A! Sao em lại đánh anh?? ” – Thiên lần này có chuẩn bị, nên kịp thời né ra

“Hừ, chứ anh định để người ta quỳ xin lỗi tới khi nào!?”

“Hahaha… Xin lỗi nha Touka, tui mang tâm lý vui đùa một chút”

“….Dù sao cũng là tôi đá cậu mà, nên giờ tôi bị cậu chọc cũng không sai gì đâu…” – Touka miệng tự trách nói

“Này…” – Thiên cảm thấy cô nàng này có gì đó hơi bị tiêu cực, hay là do hôm nay bị sốc quá nên mất lòng tin bản thân rồi

“Giờ đã trễ rồi, sẵn tiện cậu ở đang đây, có muốn cùng bọn tớ ăn chung luôn cho vui được không? À, rủ thêm em cậu qua nữa”

“…Như vậy thì xin thật làm phiền” - Touka nghe lời mời, cũng không từ chối, nàng cũng muốn con bé được tiếp xúc với ‘hiện thực’ nhiều hơn, để cô bé có thể thoát ra khỏi ‘hội chứng tuổi teen’ này, hơn nữa là mình chưa có làm đồ ăn cho con bé, nên qua đây luôn cho nó tiện

Chỉ là Touka cũng không biết, cái nhà này thực ra cũng không có ‘hiện thực’ được bao nhiêu, trái lại còn ảo hơn em mình nữa…

Touka móc đt di động ra

“Rikka? Hôm nay chị về sớm, nhà hàng xóm kế bên có làm đồ ăn mời chúng ta đó, em qua đây ăn luôn đi.” – Touka nói xong liền cúp máy

“Touka, cậu không thân với em gái cậu lắm nhỉ?” – Sachi quan tâm hỏi

“….Ừ, tại vì thời gian làm việc của tớ kéo từ sáng tới tối lận, chỉ kịp làm đồ ăn rồi bỏ tủ lạnh cho nó thôi…” – Touka nói, trong lòng như có cái gì thắt lại, nàng thật sự rất muốn có thể hòa hợp cùng với em gái mình, nhưng chỉ vì một chút hình tượng nhỏ nhoi mà nàng phải tỏ thái độ nghiêm túc trước mặt em gái mình, dẫn đến tình cảm hai người càng lạnh nhạt hơn

Ít ra, Rikka vẫn không có thực sự chán ghét nàng, mà chỉ coi nàng là Nữ tu gì gì đó thôi

10 – 15p sau, Rikka mới xuất hiện ở trước cửa nhà Thiên

“Có ai bấm chuông kìa, chắc là Rikka hả?” – Sachi hỏi

“Ừ, để anh ra mở cửa” – Thiên đứng dậy đi ra ngoài

Cửa vừa mở, một thân hình nhỏ nhắn xuất hiện trước mặt Thiên

“X…xin hỏi, có chị em ở trong đó không vậy?” – Rikka gượng ép tắt chế độ Chuunibyou, bật Normal mode lên nói chuyện, nhưng khi nhì lên khuôn mặt mà hồi sáng mình vừa mới gặp thì nàng liền bật cả người lên

“Ừ, em là Rikka đúng không, nhà anh vừa mới làm đồ ăn xong rồi, em vào đi” – Thiên tươi cười nói, sau đó quan sát kĩ Rikka

Dù là học sinh cấp 3, nhưng cả người đều không cao lắm, nhìn rất, dễ thương, ở một bên mắt bị che lại, tóc màu xanh tím đậm để ngắn buộc lên một bên, cả người mặc bộ đồ đồng phục trường. Thiên nhìn mà muốn ôm vào lòng, muốn nựng nựng má của Rikka.

“A…anh….anh là…!” – Rikka run tay chỉ vào Thiên

“Hửm, anh làm sao?” – Thiên hỏi

“Anh là người lúc sáng dịch chuyển đi mất đúng không!?” – Rikka không kìm được nói

“Ách..” – Giờ đến Thiên giựt mình rồi, hắn nào ngờ lúc mình dịch chuyển lại có người thấy

“…..Ha ha ha…! Thì ra, mi lại lén lút hội phù thủy để quay lại thế giới này, không hổ danh là đối thủ của ta! Bất quá, khi đã có ta ở đây thì ngươi sẽ không yên ổn được đâu!” – Rikka bỗng nhiên thay đổi từ ngại ngùng sang tự tin. Thiên liền biết mình lỡ bật chuunibyou của nhỏ lên rồi

Thấy hành động của Rikka có vẻ thú vị, nên Thiên cũng theo luôn

“Ha ha ha! Thật ấn tượng ! Ta không ngờ giấu kĩ như vậy mà ngươi vẫn tìm ra! Đúng thật là không thể khinh thường ngươi được ‘Tà vương nhãn’ à” – Thiên cũng thay đổi cách nói cho phù hợp

“Ta, ‘Lucifer’ (thiên thần sa ngã, google đi các bác) sẽ không bao giờ chịu sự khống chế của lũ phù thủy các ngươi đâu!! Hahahaha!” – Thiên cười lớn nói

“Hừ, ngươi nghĩ ngày hôm nay ngươi có thể thoát được bàn tay của ta sao?” – Rikka cười, từ dưới váy móc ra một cây dù

“Ta sẽ cho ngươi thấy, sức mạnh của Tà Vương Nhãn không phải là để coi thường, Schwarz Sechs Prototype MkII !” – Rikka cầm cây dù của mình lao lên

“Dark Matter Blaze!!!”

“Ha ha, ngươi nghĩ những đòn đánh tầm thường đó sẽ chạm được đến ta sao?” – Thiên cười, rồi né qua một bên, làm Rikka mất thăng bằng té xuống

Au~~~

“Ha ha ngươi đừng tưởng ăn ta dễ dàng như vậy. Hơn nữa, hiện giờ ta đang bắt giữ nữ tu sĩ làm con tin, nếu như ngươi muốn cứu nàng, thì hãy giơ hai tay chịu trói đi!!” – Thiên cười tà tà nói, lâu lắm rồi hăn mới chơi lại trò chuunnibyou này, nên cũng thỏa sức tung hoành

“K…Khỉ thật!!” – Rikka nghe Touka bị bắt làm con tin, trong lòng liền hoảng sợ, bất quá có chút mừng thầm, nếu bả đi được thì mình được tự do rồi – Rikka nghĩ thế, nhưng trong tình huống này thì lại không bỏ đi được

“Sao? Ngươi sợ rồi à” – Thiên đánh đòn kích tướng cuối cùng, và đương nhiên Rikka dính đòn

“Sợ, ta là Tà Vương Nhãn, là người có pháp lực mạnh mẽ nhất, làm sao có thể sợ hãi chuyện trẻ con này!” – Nói rồi, Rikka liền đi vào nhà

“Hửm, sao hai người làm gì mà lâu vậy, làm tụi em chờ sốt ruột”

“À không có gì, để anh vô làm cơm” – Thiên nói, rồi vội chạy nhanh vào nhà bếp

“À, để tôi vô phụ cho” – Touka nói, rồi cũng đi theo

Hai người bắt đầu ở trong phòng bếp nấu ăn, Touka lúc đầu cũng vô phụ, nhưng sau đó chỉ đứng ở một bên nghe Thiên giảng giải về cách điều chỉnh từng hương vị, cách nấu chính sao cho phù hợp.

Touka cứ đứng đó, ghi ghi chép chép, lâu lâu cũng có hỏi lại vài vấn đề bất quá Thiên vẫn giải đáp như thường, làm cho hình tượng của Thiên trong đầu Touka được nâng lên một tầm cao mới

Sau 20p, các món ăn đã được Thiên tự tay làm xong, Touka ruốt cuộc không giúp gì cả, xấu hổ xin lỗi, bất quá Thiên cũng không để ý lắm, liền cho qua

Thế là cả nhà lần này lại có thêm hai vị khách nữa tới chơi, khiến cho không khí trở nên háo hức không ngớt, Đặc biệt là Thiên với Rikka, hai người thường xuyên ‘Đánh nhau’ . Vũ khí của Rikka là cây Schwarz Sechs Prototype ( cây dù ), còn của Thiên là Excalibur ( cây thước ), hai người cứ lao vào nhau mà đánh (trong tưởng tượng) cho tời khi cả hai đều mệt hết cả người mới thôi

“Hộc…hộc….Hừ, ngươi đừng tưởng ngươi đã thoát, hôm khác chúng ta sẽ trở lại tái đấu một lần nữa! Ngươi chờ đi! Tà Vương Nhãn sẽ không bao giờ thua!!!” – Rikka thở dốc nói, rồi đi theo Touka chạy về phòng mình

Thấy hai người bước ra cửa xong, Asuna đi tới Thiên hỏi

“Thế nào, chơi vui ko?”

“Ừm, đúng là lâu quá rồi, lúc mà anh còn nhỏ, anh vẫn lâu lâu có cái hội chứng này” – Thiên cười cười nói

“Thế, anh có nghĩ định làm gì với Rikka chưa?”

“Hmm, việc này cũng hơi khó, vì Rikka căn bản là tâm trí còn quá nhỏ, mà ba của nàng lại mất quá sớm, nên nếu như bắt nàng thoát ra khỏi hội chúng là quá khó. Trừ khi…”

“Trừ khi?”

“Trừ khi anh, đem ba của Rikka về, mới có thể phần nào giải quyết được vấn đề này”

“Hả!? đem ba họ trở về, Thiên, anh có thể hồi sinh người chết à?” – Sachi kinh ngạc hỏi

“Có thể, bất quá nếu như người đã chết lâu rồi thì hơi phiền phức, anh còn phải vào âm giới tìm kiếm nữa” – Thiên giải thích nói, mỗi một thế giới đều có âm giới khác nhau, nên dù Thiên hiện đang là người đứng đầu, nhưng mà không phải thế giới nào cũng biết đến hắn, vì vậy, có lẽ hắn sẽ phải đại náo một chút

“Vậy, các em ở nhà chờ đi, sáng mai anh sẽ về”

“Ừ, nhớ cẩn thận đó” – Asuna và Sachi nói lên cùng lúc, rồi hướng lên má Thiên hôn một cái, rồi đỏ mặt chạy về phòng

“Vậy, ba đi đây, con ở nhà ngoan nha!” – Thiên sờ đầu Yui nói

“Dạ…” – Yui gật đầu nói, dù cô bé đã hồi phục từ chuyện hôm qua, bất quá khi bị Thiên sờ đầu thì ngoài vui vẻ thì còn có một chút đỏ trên mặt

Nói rồi, Thiên cũng mở ra một cánh cổng đến âm giới

Tại vùng đất xa xôi ở âm giới, một vếch rách không gian được mở ra, Thiên chiu từ bên đó bước qua nhìn một chút cảnh vật nơi này

Không hổ là âm giới, kể cả trong không khí đã chứa không ít oán khí cùng mùi máu thoang thoảng

Cảnh tượng xung quanh rất hoang tàn, cả vùng đất như bị bao trùm bởi màu xám của tro tàn và màu đỏ của máu, không có ánh mặt trời, chỉ có một vầng trăng khuyết đỏ tươi trên chiếu những tia sáng mờ nhạt xuống mặt đất

Đây là một vùng đất cằn cỗi, nhìn xung quanh lâu lâu sẽ thấy những oán niệm hình người đang còn vẩn vơ ở âm giới, chưa chịu bước vào vòng luân hồi.

Thiên vừa đi một vài bước, bỗng nhiên có một tiếng la lớn

“Đứng lại!!!”

“?” – Thiên nhớ là mình khi tới đã xóa bỏ sự hiện hữu của bản thân rồi mà, sao mà còn bị nhìn thấy?

Nhưng mà khi Thiên nhìn lại, thì thấy có một đám quỷ đang rượt một người mặc một chiếc áo choàng, hình như chân đã có vết thương, máu chảy ra, tốc độ di chuyển đang chậm dần. Phía đằng sau người đó là cả một đàn quỷ, tất cả đều chung một loại đồ, nhìn có vẻ như là quân đội ở thế giới này, gần cả mấy trăm tên

“Chết tiệt…” –Giọng nói từ người đó phát ra, có vẻ như là một cô gái

Những vòng tròn phép thuật từ phía cô tuông ra, bắn về phía đoàn quân, dù có người dính đòn, bất quá tốc độ rượt vẫn không suy giảm.

Một tên lính trong đó dùng cung bắn ra, vì khoảng cách gần, nên cô chỉ kịp xoay đầu để tránh, vừa thoát khỏi nhát trí mạng, nhưng lại hoàn toàn phá hỏng áo choàng của cô, lộ hết thân hình cô

Là một cô gái khá trẻ, mái tóc dài màu đỏ tươi, phía trên còn có hai cái sừng, bên hông có gác một thanh kiếm màu hồng ruby. Cả người từ trên xuống dưới đều chứa đầy những vết thương chằn chịch, có những vết đã đông lại, chứng tỏ quá trình rượt chạy này đã xảy ra rất lâu

Thiên nhìn thấy tình huông của cô gái, dù không biết chuyện gì, bất quá anh hùng cứu mỹ nhân là chuyện mà tên đàn ông nào cũng muốn làm, và Thiên cũng thế nên liền đợi thời cơ mà ra giúp

“Hộc….hộc….” – Cô gái thở dốc mệt mỏi, cảm thấy thời khắc tử vong của mình đã đến, cô quyết định rút kiếm ra, đối mặt với gần 100 người đang hướng về phía cô

“Công chúa, cô cũng cảm thấy bất lực rồi phải không? Nếu như cô chịu giao chìa khóa cho bọn tôi từ lúc đầu thì mọi chuyện đâu có đến mức này” – Một tên tướng bước ra nói, vẻ mặt đê tiện nhìn cô

“Ngươi nghĩ ta có thể giao chìa khóa cho kẻ có mưu đồ lật đổ đất nước, thậm chí ám sát cha ta sao?” – Cô cả người đã mệt nhưng vẫn cố gắng đứng vững, kiếm trên tay đã sẵn sàng

“Hừ, mày đã biết rõ như vậy thì tụi tao cũng không thể để mày chạy thoát được, tụi bây ! Lên !”

Yaaaaaa!

Cả đám liền lao lên cận chiến, bất quá, đường kiếm của cô rất nhanh, có thể một đòn giải quyết những tên này, nhưng với số lượng mấy chục người lao lên một lược thì lại không dễ

Từng đòn đánh cứ như thế mà vung lên, cô kịch liệt phản kháng, cho đến khi cả cơ thể không nghe lời cô nữa, ngồi khụy xuống đất, vết thương đã nhiều nay còn nhiều hơn, tay đang dùng kiếm làm điểm tựa cho cô không ngã

“Ha ha ha, tao không nghĩ là mày có thể cầm cự lâu như thế, nhưng chỉ có như thế là không đủ đâu. Thôi, cho tao gửi lời cảm tạ đến cha mày vì đã dâng đất nước cho tụi tao nhé! Hahahaha!!” – Tên tướng nói xong, liền giơ kiếm lên, cô gái nhìn thấy thanh kiếm chuẩn bị bổ xuống đầu. Trong tâm tràn ngập sự không cam lòng

Mình….sẽ phải chết ở đây sao…?

Không được……ta còn có đất nước….còn có quê nhà của mình….còn có người mẹ của mình…..không thể chấm dứt như vậy được

Không thể….kết thúc như vậy được

Có ai….xin hãy giúp đỡ…..

A A A A A A A A !!!!!!!

Và như một phép nhiệm màu, một tiếng la thất thanh trước mặt làm cô bừng tình

Cái tên định bổ kiếm xuống cô nay chỉ còn nửa người, máu bắn tung tóe ra ngoài, bất quá cũng không dính vào người cô, vì đã có ai đó chặn lại ở trước mặt cô rồi

“Cô đã cực khổ rồi nhỉ, nghỉ ngơi một chút đi, còn lại để tôi lo”

Đó là lời cuối cùng cô nghe trước khi ngất….

P.s: ảnh nè


Thành Thần Sau Đó Phải Làm Gì?? - Chương #17