Chương 7: Tội dâm dục (Thượng).



Hắn cười hắc hắc trở về chỗ cũ muốn nhớ kỹ lại từng chi tiết đêm qua cùng bạch dương thánh nữ giao hoan, tâm lý cũng đặt ra kế hoạch, nghĩ tới lần sau phải làm như thế nào khiến cho...vị thánh nữ thuần khiết, làm cho nàng có thể làm cho mình càng thêm sung sướng, cánh cửa đột nhiên vang lên một tiếng rồi mở ra, một cô gái xinh đẹp đi đến, ngơ ngác nhìn thân thể hắn trần truồng.



Ngã Nhĩ Hoa không cần xem, cũng biết là Tây Liên, bởi vì dám vào trong phòng ngủ thánh nữ chỉ có hắn cùng nàng. Thoạt nhìn lúc Elise ra khỏi cửa, không có mang theo nàng đi, hoặc là theo mang những tu nữ khác cũng không nhất định.



Tây Liên đi tới bên cạnh giường, nhìn thân thể trần truồng của nữ tu, cười ha ha nói: "Ái Nhĩ Hoa tỷ tỷ, ta ngày hôm qua ban đêm, nghe được thánh nữ điện hạ ở trong phòng khóc, có phải hay không xảy ra chuyện gì rồi?"



Ngã Nhĩ Hoa thoải mái duỗi lưng một cái, đang ngáp nói: "Nàng không phải mới vừa theo người đi ra ngoài sao, ngươi không hỏi nàng sao?"



"Ta, ta không dám hỏi. Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra, Ái Nhĩ Hoa tỷ tỷ ngươi có thể nói cho ta biết không?"



“Uh, kỳ thật là như thế này, thánh nữ điện hạ nghĩ ra một phương pháp tu luyện mới, cùng ta thử một chút, hiệu quả thật sự tốt lắm. Nàng làm cho ta đem loại...này phương pháp tu luyện truyền thụ cho các ngươi, chúng ta...trước tu luyện một chút thử xem, nếu như tốt nói, sau đó ở Bạch Dương Cung phát triển ra. Bất quá nàng phân phó chúng ta, trước khi có kết quả, không thể nói cho bất luận kẻ nào." Ngã Nhĩ Hoa vừa nghĩ vừa nói, hướng Tây Liên vẫy tay: "Tây Liên, điện hạ có lệnh, muốn chúng ta ở chỗ này tu luyện, ngươi giường đến đây đi, lên giường!"



"Ở chỗ này sao? Ở trên giường của thánh nữ điện hạ..." Tây Liên bối rối nói, trên khuôn mặt xinh xắn nổi lên lớp lớp rặng mây đỏ.



"Mau tới đây, đừng làm cho thánh nữ điện hạ thất vọng!" Ngã Nhĩ Hoa không nhịn được nói, lấy tay kéo Tây Liên ngồi xuống, nắm lấy cái eo nhỏ nhắn của nàng, dùng sức kéo nàng, trong tiếng kinh hô của nàng, đem nàng lên giường, đặt ở trên người mình.



Rất nhanh, tu nữ trường bào của Tây Liên liền bị hắn tháo xuống, từng mảnh từng mảnh quần áo như cánh con bướm nhẹ nhàng bay xuống đậu trên mặt đất, Tây Liên bị hắn lột trần như nhộng, lập tức áp sát tới, cùng thân thể trần như nhộng của Tây Liên mềm mại cọ xát, hưởng thụ cảm giác đụng chạm da thịt mềm mềm, bóng loáng của thiếu nữ.



Với lại Ngã Nhĩ Hoa bây giờ kinh nghiệm phong phú, rất nhanh làm cho Tây Liên nhanh chóng thở hồng hộc, hai chân thon dài dùng sức mà kẹp chặt lấy thắt lưng Ngã Nhĩ Hoa, như con rắn giãy dụa không ngừng, tiếng thét chói tai cùng với tiếng thở dốc tràn ngập cả căn phòng.



Đối với phản ứng kịch liệt của nàng, Ngã Nhĩ Hoa động tác lại càng kịch liệt theo, khi thì đổi lại một chỉ thủ đến cắm vào tây liên địa tiểu huyệt, đem nguyên lai nọ vậy chỉ dính đầy mật nước địa tay cầm đứng lên, đặt vào trong miệng của nàng, để nàng mút vào, hưởng thụ miệng cảm giác ướt át bên trong miệng anh đào nhỏ nhắn, cùng với cái lưỡi liếm nếm lấy hương vị tuyệt vời.



Đối với tiếng hét chói tai của Tây Liên, hắn cũng không thèm để ý, bởi vì hắn biết phòng này cách âm hiệu quả phi thường tốt, mà các tu nữ khác không được lệnh cũng không dám đến gần, không sợ có người nào nghe được.



Nhưng là mọi chuyện luôn sẽ có ngoại lệ. Rất nhanh, Ngã Nhĩ Hoa bắt đầu phát hiện mình đã quá khinh thường cảnh giác bên ngoài.



Ở bên ngoài phòng ngủ tinh sảo của bạch dương thánh nữ, trong một góc yên tĩnh, một người mang khí chất cao quý chính là nữ tử dừng chân lại, nhìn chăm chú về phòng ốc trước mặt, nghe bên trong mơ hồ truyền ra những tiếng kêu dâm đãng, trên khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết, có chút lộ ra vẻ kinh ngạc.



Trong phòng, Ngã Nhĩ Hoa cùng với Tây Liên đang nóng bỏng hừng hực hăng say làm việc đem dục của cả thoát ra cho nhau, hắn đem nàng vày vò khiến cho nàng phải thét lên chói tai kêu ra những tiếng rên rỉ dâm dật, hưng phấn kịch liệt khiến cho trên mặt hắn đỏ bừng bừng, đột nhiên nghe được kẹt một tiếng, cánh cửa bị mở ra!



"Lúc này mà ai dám tự tiện tiến vào phòng thánh nữ Elise?" Ngã Nhĩ Hoa trong lòng kinh ngạc mà nghĩ, ngẫm lại cũng không có gi mà phải bối rối. Dù sao cái... Bạch Dương Cung này sắp biến thành thiên hạ của mình rồi, mặc kệ là ai, người nào tu nữ, cũng không có khả năng không nghe bạch dương thánh nữ nói, mà bạch dương thánh nữ bây giờ chính là nô lệ dưới hông của mình.



Hắn ngẩng đầu, liếc mắt một cái nhìn thấy một vị mỹ nữ đứng ở cửa, mái tóc xinh đẹp được ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu rọi phát ra màu bạc óng ả, trong lòng không khỏi vui vẻ, nghĩ là Elise đi rồi mà quay lại, đang muốn bắt chuyện gọi nàng lên trên giường cùng nhau tìm niềm vui, miệng mới vừa hé ra một chút, đột nhiên há mồm cứng lưỡi, nhìn cái...người kia mỹ nữ, ngơ ngác mà sợ run.



Dung mạo của nàng, có thể dung từ tuyệt mỹ để hình dung, Ngã Nhĩ Hoa quả thực không tin trên thế gian lại có một ai so với nàng có thể càng thêm xinh đẹp. Làm cho hắn giật mình chính là mỹ nữ này tướng mạo cùng Elise thoạt nhìn qua cực kỳ giống nhau, nếu như không phải khí chất, kiểu tóc cùng hoa quan khác nhau, hắn cơ hồ sẽ tưởng rằng nàng là Elise rồi.



Hơn nữa ở cửa phòng đứng cũng không phải là một cô gái...



Giờ khắc này, Ngã Nhĩ Hoa đột nhiên nhớ tới trước đây đã từng nghe người ta nói qua, một câu tục ngữ của Ba Tư: thần bí, cao thượng đắc ý.



Trước mặt là tuyệt sắc mỹ nữ, cũng là một vị thánh nữ, thân phận của nàng cao cao tại thượng, làm cho nàng cao ngạo tự đại; ở cả thánh an vương quốc, chưa người dám không kính trọng nàng, từ quốc vương xuống bên dưới, đều đem nàng coi là một trong những người phát ngôn của sinh mệnh nữ thần. Cảm giác xinh đẹp cao thượng, khiến cho Ngã Nhĩ Hoa cơ hồ muốn xoay người xuống giường, quỳ xuống đất, cung kính mà bái lạy vị...này thánh khiết xinh đẹp thánh nữ lễ tiết.



Ở dưới thân hắn, Tây Liên đã giật mình tỉnh lại, giãy dụa đẩy hắn ra, bò xuống giường hướng vị thần bí thánh nữ kia cung kính quỳ gối hành lễ. Cái trán trắng bóng khấu trên mặt đất, không hề phát ra một tiếng động nào.



Tuyệt sắc mỹ nữ ánh mắt bình tĩnh nhìn tới Ngã Nhĩ Hoa, nhìn thân thể trần truồng của hắn, trên mặt có chút mang một tia tức giận.



Một cái liếc mắt này giống như là có ma lực, hoàn toàn áp đảo sự giãy dụa trong lòng Ngã Nhĩ Hoa. Cảm giác tội lỗi thoáng chốc chiếm cứ cả thể xác lẫn tinh thần của hắn, Ngã Nhĩ Hoa nước mắt thoáng chốc mạnh mẽ trào ra, cảm giác tội nghiệt của mình sâu nặng thấm sâu vào, lập tức xoay người xuống giường, thân thể trần truồng té trên mặt đất, tứ chi cũng dùng, nhanh chóng hướng thánh nữ bò qua, nước mắt càng không ngừng rơi ra trên mặt đất, để lại một đường nước mắt thật dài.



Trước mặt là tuyệt sắc mỹ nữ, trên người đột nhiên tản ra ánh sáng quang mang rực rỡ, nhìn qua giống như là thần thánh, giống như sinh mệnh nữ thần hiện thế một mực như nhau. Đối với sự sùng bái của nàng thoáng chốc bị xua tan, Ngã Nhĩ Hoa trong lòng dường như trống rỗng, hắn nhanh chóng bò đến bên cạnh nàng, cúi xuống nằm ở dưới chân thánh nữ, cúi đầu hôn thật sâu trên bề mặt đôi bàn chân ngọc của nàng.



Hắn hôn rất lâu, hồi lâu sau cũng không có ngẩng đầu lên, trong tâm lý của hắn, chỉ cảm giác được rằng cần phải dùng nghi thức lớn nhất mới có thể biểu đạt được chính mình đối với vị...này thánh nữ kính ý, cùng với đem tội nghiệt của mình sám hối.



Ở trên chân ngọc trắng muốt mềm mại trơn mịn của nàng hôn thắm thiết hồi lâu, Ngã Nhĩ Hoa chậm rãi ngẩng đầu lên, kính sợ mà nhìn vị...này tràn ngập thánh khiết mị lực cùng thành thục mỹ nữ, chứng kiến vẻ đẹp trên mặt nàng, mơ hồ nở ra một nét mỉm cười thần bí.


Thánh Nữ Tu Đạo Viện - Chương #14