Người đăng: luce
Vào một ngày hè đẹp trời, bầu trời trong xanh, ánh nắng hiền hòa sưởi ấm vạn
vật, một phong cảnh độc đáo lạ thường, tại khu nhà vắng vẻ, trong một căn
phòng có chút cũ nát ở một xó xỉnh hẻo lánh, một thiếu niên sắc mặt nhợt nhạt
lù đù cử động cánh tay bệnh tật yếu ớt, ẻo lả của mình, bật cười khổ não, rồi
quay sang chiếc gương bên cạnh ngắm mái tóc dài bạc trắng như ông già và khuôn
mặt vô cùng khôi ngô tuấn tú nhưng lại trắng bệch và có vẻ yếu bệnh của mình,
miệng bỗng hé nở một nụ cười buồn bã, vỗ vô khuôn mặt hốc hác, người thanh
niên lẩm bẩm:
- “Tướng mạo cũng được đấy chứ. Có điều… cơ thể này thật là… hừ…nhìn cứ như
thằng bóng! ”
Nói rồi hắn thở dài. Người thanh niên này vốn là sinh viên loại tốt của nơi
nào đó thuộc Việt Nam thế kỉ 21, tên thật của hắn không nhắc đến nữa, hiện tại
tên hắn là Trần Nguyên, là tên của chủ nhân của cái cơ thể này trước đây….
Trần Nguyên vốn có thể coi là một thanh niên “ba không” thế hệ mới thế kỉ 21,
cuộc sống luôn luôn vui vẻ, suốt ngày chìm đắm trong vô vàn mơ ước, tưởng
tượng rằng ngày nào đó mình cũng có thể vượt thời gian một chuyến như một số
câu chuyện, chinh chiến khắp nơi, có vợ đẹp. Nhưng mà tiếc là sự thật đi ngược
với mong đợi, Trần Nguyên đã xuyên không, nhưng kết quả không tốt đẹp như hắn
tưởng tượng.
Chủ nhân trước đây của cơ thể này, cũng chính là Trần Nguyên trước đây, cơ thể
vô cùng gầy yếu, hình như là con của chủ khu nhà này, địa vị của hắn không
cao, cuộc sống vô cùng khó khăn, ốm đau bệnh tật liên miên, bề ngoài tuy khá
ngon zai, đáng tiếc là đến trói một con gà cũng không biết có làm được không.
Tính cách thì lại quá nhu nhược, yếu đuối, có thể xếp vào hàng ai cũng bắt nạt
được, trong kí ức của chủ cái cơ thể này, ngoài những lời sỉ nhục nhạo báng
của người khác, hầu như chẳng có gì nữa cả, trước đó, hình như anh chàng tội
nghiệp này đã đắc tội với ai đó nên bị người ta đẩy vào góc tường, đầu đập vào
đó, thế là dẫn đến kết cục bất hạnh… Chẳng hiểu thần xui quỷ khiến thế nào mà
Trần Nguyên hiện tại lại đến đây nhập vào cơ thể của hắn….
Tuy nhiên Trần Nguyên nhanh chóng nhớ ra một vấn đề khá nghiêm trọng, đó là
hiện tại hắn đang thừa kế cơ thể này, tình hình có vẻ cũng chẳng khá hơn người
chủ trước là mấy! Hắn chẳng phải là cao thủ võ lâm có võ công tuyệt thế thần
công có thể tùy tiện cầm thứ gì đó một hơi giết cả đống người, hoặc là có ma
lực vô biên… Hiện tại dường như hắn chẳng có gì khác người chủ trước… Nghĩ đến
đây, Trần Nguyên vốn đã chán nản vô vọng, càng ủ rũ, uể oải hơn….
Không nghi ngờ gì nữa, Trần Nguyên hiện tại chẳng biết cái gì ngoài biết hắn
đã xuyên không gian vượt thời gian và tên người chủ cơ thể này là Trần Nguyên.
Nơi đây là đâu, ngôi nhà hắn đang ở là của ai, rốt cuộc hắn có thân thế thế
nào, thế giới này ra sao… Trần Nguyên không biết gì cả… Nhưng hắn vẫn ý thức
được rằng nếu hắn không nghĩ ra cách hoặc hành động gì đó, e rằng số mệnh hắn
cũng chẳng khá khẩm gì hơn người chủ trước….
Trần Nguyên sắp xếp lại mạch suy nghĩ hồi lâu, từ môi trường sống và cảnh ngộ
của người chủ trước không khó nhận ra rằng địa vị của hắn không cao, hơn nữa
Trần Nguyên không hiểu rõ hắn, khó tránh khỏi sơ suất gì đó, nếu bị người khác
phát hiện ra, hậu quả thế nào cũng khó nói trước, vì vậy Trần Nguyên quyết
định việc đầu tiên là phải ẩn nấp, hạn chế tiếp xúc với người khác, cố gắng
giữ tính cách nhu nhược của người chủ trước, không để người khác nhận ra, sau
đó quan trọng nhất và cũng là cách thông thường nhất là giả vờ mất trí nhớ, cố
gắng không để người khác nghi ngờ hắn, sau đó mới tìm hiểu thế giới này, rồi
lại nghĩ sách lược khác.
Trần Nguyên kiếp trước cũng không phải kẻ ngu dốt, nếu không chắc chắn không
thể học tiến sĩ khi chỉ mới 21 tuổi, tuy là tiến sĩ y khoa, chuyên về các bệnh
phụ khoa của phụ nữ, nhưng dù sao cũng là một tiến sĩ phải không? Chí ít điều
đó chứng tỏ rằng đầu óc của hắn cũng không đến nỗi nào, còn về chuyên ngành và
phương hướng sở trường này thì hoàn toàn là sở thích cá nhân của hắn, không
liên quan gì đến chỉ số IQ. Ước mơ hồi nhỏ của với mục tiêu được kiểm tra hết
thân thể của những người đẹp thì không còn ngành nghề nào tốt hơn nghề bác sĩ
phụ khoa. Vì vậy, hắn mới chọn chuyên ngành này. Vì ước mơ này không biết bao
lần hắn đã xịt máu mũi.
Sau khi suy xét kĩ sự việc mà mình phải đối mặt và phục hồi tâm lí, Trần
Nguyên đã bình tĩnh lại, hít một hơi sâu rồi thở ra, nhìn khuôn mặt bệnh tật
với mái tóc bạc trắng nhưng khá đập choai trong gương, lẩm bẩm: “Tướng mạo
cũng được đấy chứ, tuy sức khỏe không tốt, cơ mà có thể tập luyện dần dần cải
thiện được… Ừm… Dù thế nào… bắt đầu từ hôm nay ta sẽ không có bất cứ quan hệ
gì với quá khứ nữa… Tên ta từ nay về sau chỉ là Trần Nguyên… Những việc dĩ
vãng chỉ như khói mây bay qua, bây giờ… việc ta cần phải làm là… thay đổi cuộc
đời ta…những gì kiếp trước ….”
Ngồi vặn vẹo đầu óc một hồi, hắn cũng biết được thế giới này gọi là Đại lục Âu
Long, diện tích đại lục tương đương với diện tích mặt đất của Trái đất nhân ba
ngàn lần, cả đại lục nối liền với nhau, xung quanh có nhiều hải đảo. Ở đây có
các loại chủng tộc thần bí, ví dụ Cự Long, Thái Thản, Tinh Linh, Người lùn,
Địa Tinh… có các ma pháp sư thần bí, còn có cả các chiến sĩ, kị sĩ vạm vỡ
chuyên để đấu khí. Nhưng 200 vạn năm trước nơi đây bùng nổ một cuộc chiến
tranh, từ đó trở đi các nguyên tố ma pháp biến mất sạch khỏi thế giới này, con
người trên thế giới này, thậm chí cả các chủng tộc đều phải tìm kiếm lực lượng
hùng mạnh, thế nên đấu khí trở thành độc tôn, và những người tu luyện đấu khí
đều được gọi với một cái tên: “Đấu Giả”. Vì vậy đại lục Âu Long còn có một
biệt danh, gọi là đại lục Chiến Tranh…
Thế giới này phân cấp thực bằng cửu tinh, có chín cấp, mỗi cấp đều phân cấp
thực lực thành chín sao, gọi tắt là chín cấp chín sao. Cửu cấp lần lượt phân
chia đó là đấu giả, đấu sĩ, đấu sư, đại đấu sư, đấu linh, đấu tông, đấu vương,
đấu hoàng, đấu đế, mỗi tầng lớp đều chia làm chín sao… Để được liệt vào hàng
có đẳng cấp vô cùng khó khăn, về cơ bản có thể nói các nhân vật cấp đại đấu sư
đều được gọi là cao thủ, còn cấp đấu linh, đấu tông đều được gọi là bá chủ một
phương, sức mạnh của mỗi cấp phía sau đều có biến đổi long trời lở đất, cao
thủ cấp đấu hoàng đã có thể nói là có khả năng dời núi lấp biển, còn đấu đế
thì rất ít khi xuất đầu lộ diện. Đây cũng là một đại lục lấy võ làm đầu, ở chỗ
này, nếu như ngươi không có thực lực, căn bản nửa bước khó đi; ở chỗ này, nhân
mạng như cọng rơm cái rác.
Tại đại lục này, hầu như đại bộ phận mọi người đều có thể tu luyện tăng cường
thể chất, thậm chí trở thành cường giả. Đấu Khí cũng khá tương tự chân khí
trong tiểu thuyết võ hiệp, cùng chân khí bất đồng là đấu giả luyện công pháp
thuộc tính khác nhau, tu luyện ra đấu khí mang theo thuộc tính khác nhau, tỷ
như hỏa hệ cực nóng, thổ hệ đấu khí khí lực hùng hậu. Mà muốn tu luyện đấu khí
thì có công pháp duy trì, công pháp cao thấp quyết định mức độ đề thăng tu vi
của đấu giả, trình độ thâm hậu của đấu khí liên quan đến sức chiến đấu của bản
thân. Ở Âu Long đại lục thì công pháp chia làm bốn cấp: Thiên-Địa-Huyền-Hoàng,
Thiên cấp là cao nhất, một cấp chia ra hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Các tầng lớp đấu giả của Âu Long Đại Lục tu luyện công pháp cũng không giống
nhau, bình dân hoặc là người giang hồ không quá nổi danh tu luyện Hoàng cấp
công pháp, một ít tiểu gia tộc hoặc là người giang hồ hơi có danh tiếng mới có
Huyền cấp trung phẩm hoặc thượng phẩm công pháp, Địa cấp hạ phẩm đến Thiên cấp
hạ phẩm công pháp chỉ có thế lực cực lớn hoặc giang hồ cao thủ mới có, về phần
Thiên cấp trung phẩm công pháp thậm chí Thiên Cấp thượng phẩm công pháp, chỉ
sợ rất ít thế lực có được được.
Ở chỗ này, chỉ cần ngươi có thực lực, như vậy, ngươi chính là người đứng đầu,
cho dù là giết người cưỡng hiếp cũng có thể quang minh chính đại. Nhưng, nếu
như ngươi không có thực lực, như vậy ngươi chính là đồ phế vật, cả heo chó
cũng không bằng.”