Người đăng: thangsaber
Sáng sớm hôm sau, Long Thiên cùng Linh Nhi cưỡi chung một ngựa tiến thẳng về
hướng Cổ Long Sâm Lâm. Mặc dù Linh Nhi chỉ mới 6 tuổi, nhưng với tu vi võ giả
nhất tinh mà nói, cưỡi ngựa cũng liền như hài tử 2 tuổi tập bò vậy. Thế nhưng
hôm qua nghe Diệp Tần Viễn nói về Linh Nhi cố sự về sau, hắn nào đành lòng để
nàng cưỡi ngựa. Với tu vi của Long Thiên mà nói có thể trực tiếp thuấn di ngàn
vạn dặm, chỉ cần nửa nén nhang là tới. nhưng đi chung với Linh Nhi, nàng tu vi
yếu chịu không được không gian áp lực, tới được Cổ Long Sâm Lâm chỉ sợ là
không còn thây. Nếu là tu vi của nàng là võ Sư mà nói, Long Thiên có thể
truyền thêm chân khí giúp nàng bảo hộ mà nhẹ nhàng thuấn di. Long Thiên cũng
không chọn phi hành, vì ở Nam Hà thành phi hành, mọi người mà thấy sẽ trợn mắt
há mồm mà quỳ lạy mất, hơn nữa sẽ lộ ra tu vi khiến vài “con chuột” đang ở sau
bỏ cuộc. Rất nhanh hai người đã đến ngoài rìa Cổ Long Sâm Lâm, Long Thiên
không vội mà vào, chỉ truyền cho Linh Nhi Bán Tiên công pháp, hắn chỉ cho Linh
Nhi đứng đầu Thần giới công pháp vì Phượng Hoàng huyết mạch trong Linh Nhi rất
yếu, thân thể sẽ không chịu được Tiên giới công pháp cho nên có hay không sau
này phi thăng Tiên giới chỉ có thể xem tại nàng. Truyền công pháp xong Long
Thiên hai người tiến vào Cổ Long Sâm Lâm.
Trên đường đi Long Thiên dựa vào thần thức bao phủ Cổ Long Sâm Lâm, rất nhanh
né tránh các loại yêu thú tránh phiền phức liền tới sâu bên trong Cổ Long Sâm
Lâm. Trên đường đi “những cái đuôi chuột kia” hai người không ngửi chửi rủa
Long Thiên, “tiểu tử kia đúng là vận may cứ* chó hắn ngang nhiên đi thì không
xuất hiện yêu thú, đến phiên chúng ta thì hết lần này đến lần khác, cũng may
nhiều lần nên chúng ta phát hiện có điểm quỷ dị, nều không mà nói sợ là lúc
nãy chết ở yêu thú cấp 5 rồi”. Yêu thú cũng giống như nhân tộc, sinh ra thân
thể cường hãn, cũng có thể hấp thu linh khí tu luyện, chia làm cửu cấp từ nhất
cấp đến tứ cấp yêu thú, sau đó là vương cấp, hoàng cấp, tông cấp, tôn cấp,
thánh cấp, đế cấp…
Long Thiên hai người nhàn nhã tiến vào Cổ Long Sâm Lâm ước chừng một canh giờ,
liền tới một tòa hang động, xung quanh tỏ ra khí băng hàn, bao quanh hang động
là núi tuyết. Long Thiên đảo mắt qua phát hiện bên trong hang động rộng gần
300 trăm trượng, xung quanh còn khoảng 7, 8 nhành Lam Băng thảo hơn nữa chủ
nhân hang động bên trong còn có Vương cấp Băng Sư đang nằm an tĩnh tại chỗ.
Vương cấp Băng Sư bên trong đã là trung giai Vương cấp, thân hình to lớn gần
trăm trượng, xung quanh bao bọc da lân, toàn thân ngoài bờm màu trắng thì là
một màu hắc tử.
Tính toán một hai Long Thiên đoán ước chứng “hai cái đuôi” đằng sau rất nhanh
sẽ tới, liền đưa một viên đan dược cho Linh Nhi vừa cẩn thận nhắc nhở ngồi yên
không được động đậy. Sau đó để chắc chắn Long Thiên còn đánh một đạo pháp
quyết huyễn ảnh trên người Linh Nhi. Chắc chắn về sau, Long Thiên nhẹ nhàng
tiến vào cái kia Vương cấp Băng Sư hái Lam Băng thảo. Long Thiên không lựa
chọn giết Băng sư, mặc dù giết trong nháy mắt vừa có thể thu yêu hạch vừa có
thể thu Lam Băng thảo. Nhưng đối với việc giết yêu thú cấp thấp vị diện này,
Long Thiên khinh thường ra tay, hơn nữa lấy Vương cấp Băng Sư trêu đùa “hai
cái đuôi” cũng vừa vặn.
Hái Lam Băng thảo xong, vừa lúc hai người Ngô Tự, Mã Song còn cách xa khoảng
một dặm, Long Thiên điểm một chỉ bên ngoài tòa động phủ. Nhất thời một tiếng
gầm “ngao” vang lên, hai người Ngô Tự, Mã Song đến nơi còn đang định tìm kiếm
Long Thiên, nghe tiếng gầm nhất thời biến sắc.
- Vương cấp Băng Sư.
Hai người chỉ kịp hô to rồi nhìn nhau một cái liền nhìn thấy Vương cấp Băng Sư
nhảy ra ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn hai người. Cảm nhận được hai nhân loại
trước mặt này không có khí tức của Lam Băng Thảo, Vương cấp Băng Sư không khỏi
thất vọng, bất quá tìm xung quanh không thấy kẻ trộm Lam Băng Thảo đâu, Vương
cấp Băng Sư chỉ có thể “giận cá chém thớt”. Rất nhanh hai bên liền giao thủ,
nhất thời có thể nhìn thấy Vương cấp Băng Sư đang ở thế thượng phong, mà hai
người kia lại không ngừng phòng thủ tiện đà lui về sau, mặc dù có bị thương
cũng không nặng lắm nhưng trước mắt sinh tử hai người bọn họ cũng chỉ cố thủ
lui ra xa khổi Băng Sư lãnh địa. Một bên nhìn hai người một thú đánh nhau,
Linh Nhi cũng không khỏi kinh hoàng, đây là lần đầu nàng thấy cửa tử sát như
vậy. Bất quá nàng cũng là nghĩ hai người bọn họ trêu chọc cái này Băng Sư nên
mới bị vậy, rất nhanh liền nhắm mắt theo sát Long Thiên ra ngoài Cổ Long Sâm
Lâm. Gần tiến ra khỏi Cổ Long Sâm Lâm chợt trong đầu Long Thiên vang lên một
thanh âm.
- Nhân loại ngươi tu vi không thấp, linh hồn có thể so với ta, vậy mà chỉ đến
để hái cái Lam Băng thảo thôi sao? Mục đích ngươi đến đây là có ý gì?
Nghe truyền âm, Long Thiên đánh giá một hồi cái này yêu thú thế mà gần tiếp
cận Đế cấp, vậy chắc là cái kia Cổ Long trong truyền thuyết của Nam Hà thành
rồi. Bất quá trả lời Long Thiên cũng không trả lời mà dắt Linh Nhi chạy ra
khỏi Cổ Long Sâm Lâm.
- Nhân loại nể tình người không giết ta yêu tộc, tha cho ngươi một lần, sẽ
không có lần sau.
Thanh âm kia lại vang lên bất quá Long Thiên cũng không để ý mà đang suy nghĩ
có cái này Cổ Long có hay không chờ Linh Nhi tu vi cao một chút lại bắt về cho
làm thú hộ.