Người đăng: thangsaber
Nghe Diệp Trọng nói thế, liền Lâm Thanh Phong, Diệp Tần Viễn đám người liền
nhìn Diệp Trọng với bộ dáng ngu ngốc một vẻ, mà Ngục Ma Viễn càng là muốn tiến
đến động thủ. Ngươi có hay không bị ngu a, này Long Thiên tư chất mà thường
thường, vậy bọn họ hẳn là tư chất rác rưởi, không thậm chí rác rưởi cũng không
bằng a, ngươi lại đi nói Tiên nhân tư chất thường thường. Nhìn tình hình như
vậy, Diệp Trọng lại là ngạc nhiên, chính mình có gì nói không đúng sự a, có gì
sai rồi hả. Lắc đầu truyền âm Ngục Ma Viễn không động thủ, Long Thiên lúc này
mới lại gần xoa đầu Linh Nhi âm thầm nói:
- Hảo chịu đựng, Linh Nhi ngoan cố gắng tu luyện chỉ cần tu vi ngươi đủ,
chính là khinh ngươi cùng gia gia ngươi đều đem đến đánh, đánh cho bọn họ biết
ngươi là như thế nào thực lực, như thế nào tồn tại.
Linh Nhi gật đầu, hai mắt đầy kiên quyết, nắm nắm đấm nhỏ thật chặt nói:
- Vâng Long thúc thúc, ta sẽ cố gắng tu luyện, ta sẽ bảo vệ gia gia cùng thúc
thúc.
Gật đầu cười, Long Thiên hướng về đám người Tần Diệp Viễn nói:
- Đi thôi.
Liếc nhìn Diệp Trọng một cái, Ngục Ma Tiễn lúc này mới theo mọi người tiến vào
bên trong Hồng Tước học viện quảng trường. Diệp Thanh nghe Long Thiên đám
người vào Hồng Tước quảng trường, Diệp Thanh lúc này mới lên tiếng, hơn nữa
còn cố ý to âm thanh để cho đám người Long Thiên nghe:
- Diệp gia chúng ta không biết có hay không dư chỗ ngồi a, ta nhìn đám người
dựa vào Lâm quản sự sợ rằng không có đủ chỗ đi, ài chúng ta Diệp gia lần này
làm người tốt a có thể liền Diệp tộc người bị trục xuất nếu là van xin quỳ lạy
sau đó lại học tiếng chó sủa, ta liền ban chỗ cho người học làm chó một cái
chỗ ngồi a.
- Phải a, nếu là không có chỗ ngồi có thể đến chúng ta làm thế a, Diệp gia
chúng ta nhưng là sẽ cho các ngươi vài chỗ ngồi, ha ha ha.
Nghe Diệp Thanh nói thế, đám người Diệp gia con cháu cũng là bông đùa theo,
chỉ bất quá đám người Long Thiên cũng không nghe mà liền hướng về phía quảng
trường. Trước quảng trường có hai thị vệ tu vi võ Tông thất tinh cùng một lão
giả tu vi võ Tôn cửu tinh đang ngồi kiểm kê danh sách. Đám người Long Thiên
đến lão giả nhìn cũng không nhìn, hơn nữa vừa rồi còn nghe đám người Diệp gia
nói, lão cũng lười nhìn mà chỉ mở miệng:
- Dưới ba mươi tuổi có thể đăng ký, những người khác có vé mời có thể vào,
người không phận sự mời về.
Linh Nhi liền tới chỗ lão giả, Linh Nhi nói:
- Lão gia gia, ta là người ghi danh, tên Diệp Linh Nhi, bảy tuổi.
Lão già lúc này nhìn thoáng qua Linh Nhi, nhìn qua tu vi võ Linh ngũ tinh của
nàng không khỏi kinh ngạc, bất quá cũng gật đầu, sau đó bảo Linh Nhi đi về
phía ngọc thạch kiểm tra kĩ hơn tu vi cùng huyết mạch. Linh Nhi rất nhanh tiến
tới, đặt tay lên ngọc thạch, ngọc thạch hiện lên chữ Linh cùng năm bạch quang,
sau đó hiện lên hình một con phượng hoàng màu tím. Lúc này những người xung
quanh càng là khiếp sợ xôn xao bàn tán.
- Ta thiên a, bảy tuổi liền võ Linh ngũ tinh hơn nữa lại là Tử Phượng huyết
mạch thánh thú a.
- Ta cái này con trai ta mười ba tuổi mới là võ Linh a, hơn nữa lại còn là
nhất trọng a, đây là ai gia tộc a, sinh ra như thế thiên tài.
Lão giả ghi chép xong, sắc mặt cũng là bớt khinh thường, không ngừng gật đầu
khen:
- Tốt, tốt, tốt. Huyết mạch thánh thú hơn nữa còn nhỏ tuổi mà tu vi cao như
vậy. Cố gắng tu luyện sau này uy chấn ta Hồng Tước đế quốc a.
Nghe được lão giả không ngừng khen tốt ba chữ, đám người cũng hô hoán Linh
Nhi, chỉ có đám người Diệp gia sắc mặt nhăn nhó, nhưng rất nhanh họ cũng bình
tĩnh cố gắng chờ Long Thiên đến khảo nghiệm để trêu chọc. Linh Nhi khảo nghiệm
xong cũng là đi về phía gia gia mình, Tần Diệp Viễn sắc mặt tươi như hoa, cuộc
đời hắn bây giờ tự hào nhất là đứa cháu này, mặc dù biết trước kết quả, nhưng
vinh quang như thế trước mặt nhiều người hắn vẫn là mừng.
Linh Nhi về phía Diệp Tần Viễn mình xong, đám người Long Thiên định tiến vào
quảng trường thì lão giả liền mở miệng:
- Người thanh niên trẻ tuổi, người không khảo nghiệm chưa thể vào, hơn nữa,
Trương quản sự chỉ có thể đưa thêm một vị vào, mấy vị còn lại hay là trở về đi
thôi.
Đang định ra lệnh trục xuất, Linh Nhi đã là lên tiếng:
- Lão gia gia, ta có hay không có thể mang theo yêu thú vào a, hình như học
viện nhưng là không cấm mang theo yêu thú vào.
Lão giả nghe vậy sắc mặt lại thêm cổ quái, này tiểu cô nương hình như cũng
không có gì yêu thú quanh ngươi a, hơn nữa cũng không có túi trữ thú a, đang
định mở miệng hỏi, Tiểu Ưng đã mở miệng:
- Ta là nàng yêu thú tọa kỵ, có hay không có thể vào.
Nói xong Tiểu Ưng liền biến thành Tử Dực Ưng Sư, uy áp tỏa ra xung quanh mọi
người liền lùi lại, mà lão giả cùng hai hộ vệ càng là khiếp sợ, run người
không ngừng, sau đó run rẩy nói:
- Có, có thể, đương nhiên có thể.
Nghe xong, Tiểu Ưng liền hóa lại thành người, tiến về phía Linh Nhi mỉm cười
thâm ý nhìn lão giả nói:
- Vậy thì đa tạ rồi.
Xảy ra này sự, lão giả cũng là thu lại cái khinh thường trước, này tiểu cô
nương đã vậy, thanh niên kia dẫn đầu đám người hẳn là còn hơn hẳn đi. Bất quá
chưa chờ hắn hỏi, Long Thiên liền tiến đến dơ ra ngọc bài mà La Bá Hùng đưa
cho, sau đó cùng mọi người ung dung đi vào, để lão giả ngây ngốc tại đó. Đây
là ngọc bài viện trưởng a, thấy ngọc bài như thấy viện trưởng, suy nghĩ thấu
đáo, lão giả liền biết Long Thiên này thanh niên chính là người nổi bật tại đế
đô gần đây. Sau lưng ướt thẫm mồ hôi, lại nhớ mình vừa xém đắc tội này độ kiếp
yêu nghiệt người. Một hồi lão mới lấy lại tinh thần, ho khan một cái nói:
- Vị kế tiếp.