Đan Dược


Người đăng: thangsaber


  • Gia gia. Linh Nhi đến.
    Linh Nhi chạy đến ôm Diệp Tần Viễn. Long Thiên cũng tiến lại gần chào, liếc
    mắt nhìn nhận ra Hắc lão tu vi Võ Linh bát tinh.

  • Tại hạ Long Thiên, đa tạ Diệp gia chủ cùng Linh Nhi đã xuất thủ cứu mạng.
    Diệp Tần Viễn nhìn Long Thiên không ngừng giật mình, khuôn mặt cực kì tuấn
    lãng, phảng phất như không cùng phàm nhân đồng dạng, hơn nữa trong cơ thể
    người này không có linh khí nhưng lại để cho Hắc lão cảm thấy sâu không lường
    được.
    Ngay tại hai người đều trầm tư, nhìn về đối phương lúc này Linh Nhi mới lên
    tiếng.

  • Gia gia, thúc thúc, hai người như thế nào nhìn nhau thế kia.

  • Không có gì, không có gì chỉ là ta thấy Long tiểu hữu tốc độ hồi phục nhanh
    như vậy thật là đáng mừng.
    Long Thiên cười cười, âm thầm truyền âm với lão giả.

  • Diệp gia chủ yên tâm, ta với hai ông cháu người không có dã tâm gì, Diệp
    gia càng không hơn nữa hai người nhưng là cứu ta một mạng.

  • Nếu Long tiểu hữu nói vậy thì lão hủ yên lòng rồi, không biết Long tiểu hữu
    nhận thấy tư chất Linh Nhi như thế nào?

  • Tư chất không sai, bất quá công pháp có vẻ hơi tầm thường, ta đây có bộ
    công pháp tốt hơn, nếu Hắc lão tin tưởng ta mà nói ta có thể truyền cho nàng.

  • Thật, thật sự. Nếu vậy lão hủ chỉ có thể đa tạ Long tiểu hữu rồi. Linh Nhi
    thân thể đặc thù, nhưng lão hủ không có được công pháp thích hợp cho nàng tu
    luyện. Nếu Long tiểu hữu có mà nói, có thể hỏi ta bất cứ tài liệu gì để giao
    dịch, lão hủ nguyện đánh đổi.

  • Không cần, tại hạ là do hai vị cứu, coi như là có duyên kết giao, nếu có
    thể thì ta mong có chỗ đặt chân trong vài ngày.
    Diệp Tần Viễn gật đầu, hai người trao đổi xong, Long Thiên có hỏi qua mua chút
    tài liệu, Diệp Tần Viễn bèn gọi quản sự lấy giúp, tiện tay cũng thanh toán cho
    Long Thiên, bất quá còn thiếu Lam Ngọc Quả Diệp lão nói có thể tìm kiếm trong
    Cổ Long Sâm Lâm. Hiện tại ở Nhân giới sử dụng giao dịch là kim tệ, Long Thiên
    lại là bậc nào nhân vật sao có thể có trong người. Nếu đổi vật tương đương giá
    trị, Long Thiên lại không làm được trừ khi đột phá Hóa Thần có thể thông qua
    xé tan không gian, tiến tới không gian trữ vật của mình trong đan điền.

  • Long tiểu hữu còn là luyện dược sư sao?
    Thấy Long Thiên hỏi một đống tài liệu Hắc lão ngạc nhiên hỏi.

  • Hiểu biết một hai.
    Long Thiên nhàn nhạt đáp, xác thực không phải hiểu biết một hai mà là hiểu
    biết vô số đan dược từ Nhân giới, Long giới, Phật giới, Thần giới, Ma giới,
    Yêu giới, Tiên giới không loại nào là không biết. Bất quá Long Thiên nói ra
    chưa chắc Hắc lão đã tin, hay còn không biết, hơn nữa nói ra sẽ dẫn đến họa
    sát thân, cái gọi là thất phu vô tội hoài bích có tội. Mặc dù tu vi của Long
    Thiên có thể so với võ Thánh nhưng nếu là gặp liên hợp công kích, không pháp
    bảo, phù bảo các loại e là cửu tử nhất sinh.

  • Nga, không biết Long tiểu hữu có thể luyện chế được Phá Linh Đan.
    Phá Linh Đan? Long Thiên nhưng là suy nghĩ một hồi, mới ở vài ngày tìm hiểu
    Thiên Hà đại lục, cũng có xem qua đan dược, với Long Thiên mà nói thần thức
    đảo qua liền nắm trong tay, còn luyện chế thì không cần phải nói.

  • Có thể.
    Long Thiên nhàn nhạt đáp, xung quanh nhộn nhịp nhưng là toàn bộ yên tĩnh, ngay
    cả Diệp lão, Diệp Viễn Tần càng là trợn mắt, lão bất quả chỉ hỏi cho vui vì
    lúc này lão đang tìm đến hội trưởng luyện dược sư ở Nam Hà trấn để nhờ luyện
    chế cái này linh đan vì lão lúc này sắp đột phá võ Linh cửu tinh sau đó sẽ bế
    quan năm ngày nửa tháng luyện hóa Phá Linh Đan tiến vào võ Vương. Võ Vương, ở
    Nam Hà thành có thể xem là cường giả đứng đầu bên trong, ngoài thành chủ Tôn
    gia võ Vương nhị tinh.
    Vừa suy nghĩ không ngờ Long Thiên lại là biết, hơn nữa còn như việc luyện chế
    Phá Linh đan như một cái nhấc tay. Lão giả nhìn Long Thiên xác thực là vậy hơn
    nữa người này xung quanh không có linh khí tỏa ra, nhưng lão có thể chắc rằng
    Long Thiên tu vi có thể cao hơn mình, không phải vì thế thì sao có thể trong
    vài ngày không phục dụng đan dược lại nhanh chóng phục hồi từ người sống dở
    chết dở trở nên như vậy. Diệp lão gia chủ có thể là tin được nhưng xung quanh
    võ giả im lặng một chút thì lại bật cười.

  • Ha ha, ta nói thế nào vị huynh đệ này chắc Ngũ phẩm đan sư đi.

  • Ta, con mẹ nó hội trưởng luyện dược sư là Tứ phẩm cao giai đan sư còn chưa
    nắm chắc luyện chế được, tiểu tử này nói khoác ngược lại là không chớp mắt a.

  • Hahahahaha.
    Xung quanh mọi người nghe thế cười vang. Đúng lúc này, bên trên tầng luyện
    dược sư công hội, có một lão giả đi xuống, không nhanh, không chậm đến trước
    mặt Diệp gia chủ, Long Thiên, Linh Nhi. Thấy lão giả, xung quanh mọi người đến
    là bái kiến, kể cả Diệp gia chủ lẫn Linh nhi. Chỉ có Long Thiên liếc mắt lão
    giả rồi không thèm để ý mà nhìn xung quanh xem có hay không tài liệu mình cần.

  • Tham kiến, Lâm hội trưởng.

  • Ừm, luyện dược sư công hội hôm nay thật náo nhiệt a.
    Vừa nói, lão giả không ngừng liếc nhìn Long Thiên, từ cặp mắt âm trầm đến cặp
    mắt kinh ngạc lên, sau đó đến sát Long Thiên chắp tay nói:

  • Tại hạ Lâm Thanh Phong, không biết vị huynh đệ này là…

  • Long Thiên.
    Nhàn nhạt đáp, Long Thiên cũng không nhìn lão giả, đang định bước chân trở về
    Diệp gia dự định một chuyến đi Cổ Long Sâm Lâm tìm kiếm Lam Ngọc Quả luyện chế
    tiên đan đột phá Nguyên Anh trung kỳ đỉnh, nếu nhiều hơn mà nói, có thể đột
    phá Nguyên Anh Hậu Kỳ, càng nhanh một bước có thể phi thăng Tiên giới tìm kiếm
    mấy cái đồ đệ hoặc cố nhân giúp mình khôi phục tu vi trở lại Hỗn Độn giới.

  • Đứng lại. Thấy Lâm hội chủ còn không bái kiến, lại còn ngạo mạn, người nghĩ
    mình là ai.
    Tiếng nói cất lên, mọi người quay lại nhìn chỉ thấy một lão gia hỏa mũi ưng,
    lưng gù trên áo có gắn một chiếc huy hiệu Tứ phẩm trung giai luyện dược sư.

  • Đó là Trương phó hội trưởng, không biết hai vị phó hội trưởng cùng hội
    trưởng làm sao đều xuống đây.
    Vị được gọi là Trương phó hội trưởng, rất nhanh liền chặn Long Thiên lại, ánh
    mắt lộ ra độc ác muốn động thủ.


Thánh Hoàng Trọng Sinh - Chương #3