Giao Thủ


Người đăng: thangsaber

Cách vài dặm về hướng Long Thiên nhìn, chính là bốn thân ảnh Lăng Nhật Dương,
Ngô Tự, Mã Song, Nam Cung Bác. Với tu vi của bọn họ có thể phi hành thì trưa
nay đã tới chỗ của Long Thiên, nhưng bọn họ lựa chọn phi độn dưới mặt đất vừa
tránh tiêu hao linh khí vừa tránh kinh động một số yêu thú cấp cao. Đến trước
Long Thiên vài xích, dẫn đầu Lăng Thiên ngạo mạn nói:
- Ngươi là cái kia Long Thiên sống tựa Diệp gia ở Nam Hà thành?
Long Thiên vẫn nhàn nhạt đứng đó, dáng dấp tựa không quan tâm lời nói của Lăng
Nhật Dương, mà là đang trong suy đoán có thể mình luyện đan bị bại lộ, hơn nữa
nhìn đằng sau tam gia chủ Nam Hà thành sau cũng có thể đoán một hai. Nhưng hắn
vẫn chưa xác định rõ thân phận thanh niên này, không phải là hắn sợ mà là hắn
muốn xác định chính xác mục đích người thanh niên này tìm mình.
Chờ lâu vẫn không trả lời, Ngô Tự tiến đến quát:
- Ngươi điếc sao? Lăng tam thiếu gia khách khí hỏi ngươi, ngươi không trả lời
còn tỏ thái độ xấc láo. Còn nữa Diệp Linh Nhi tiểu nha đầu đâu đây, ngươi
không cần phải giấu nàng, mang ra đây đi.
- Được rồi, không sao, Ngô gia chủ ngươi lui ra.
- Vâng.
Liếc nhìn nhìn Long Thiên như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, Ngô gia chủ mới nhất
thời lui ra, không ngừng đắc ý chính mình thay Lăng tam thiếu gia ra uy thật
sự là oai phong, có khi lập được công làm thành chủ đây. Ngay khi Ngô Tự lui
ra, Lăng Nhật Dương sắc mặt cũng âm trầm lại, phách lối nói:
- Ta biết ngươi là luyện đan sư, hơn nữa còn là luyện đan sư trên lục phẩm,
ta cũng không vòng vo, hiện tại ngươi cùng ta tiến về gia tộc làm trưởng lão,
chỉ cần ngươi làm trưởng lão cho Lăng gia chúng ta trong vòng mười năm, chúng
ta sẽ thả tự do cho ngươi.
Nói sau câu nói, Lăng Nhật Thiên sẽ nghĩ rằng Long Thiên sẽ chấp nhận thỏa
thuận, khom người hành lẽ, nhưng chưa chờ hắn đắc ý, Long Thiên đã nhàn nhạt
nói:
- Không có hứng thú, các ngươi trở về đi thôi.
- Hỗn xược, ngươi dám nói như thế với Lăng tam thiếu gia, ngươi biết Lăng gia
ở đế đô sao? Ngươi nghĩ chỉ dựa vào cái kia Diệp Tần Viễn bị trục xuất khỏi
Diệp gia ở đế đô có thể bảo hộ ngươi sao, hay ngươi nghĩ một tên Ngũ phẩm sơ
giai luyện dược sư có thể bảo hội ngươi? Nói cho ngươi biết khôn hồn thì quỳ
xuống, xin Lăng tam thiếu gia bỏ qua chuyện vừa nãy đồng thời cung cung kính
kính cùng Lăng tam thiếu gia trở về đế đô. Còn nữa cái kia Linh Nhi cũng mang
theo nốt, nha đầu này tư chất không tệ hơn nữa lớn lên có thể thành cô nương
đẹp đến, mang về chờ sau này làm thị nữ cho Lăng tam thiếu gia cũng tốt.
Lại có cơ hội ra uy một hồi, Ngô Tự sắc mặt phấn khởi không ngừng âm thầm
chính mình nhanh mồm nhanh miệng lần này có thể lập thêm đại công, chức kia
Nam Hà thành chủ có thể nắm chắc trong tay rồi. Lăng Nhật Thiên nghe Ngô Tự
nói vậy cũng không cản, mà là nhìn Long Thiên đứng ở đó, sau đó mở miệng:
- Ta nhìn ngươi không có linh khí bao bọc cơ thể, hẳn là một cái nào đó luyện
đan sư bị gia tộc trục xuất phế bỏ đi. Ngươi yên tâm, chỉ cần người đầu phục
ta Lăng gia, bọn ta sẽ tìm cách giúp ngươi hồi phục tu vi.
Lại cố gắng thuyết phục thêm câu nữa, lần này câu nói Lăng Nhật Thiên cực kì
âm trầm hơn nữa vừa nhấn mạnh chữ “đầu phục ta Lăng gia” vừa thêm uy áp tu vi
võ Hoàng lập uy, hắn tin chắc Long Thiên sẽ đồng ý. Nhưng lại không chờ Lăng
Nhật Thiên tin, Long Thiên đã là xoay người tiến về chỗ nghỉ ngơi, vừa đi vừa
nói:
- Ta không rảnh cũng không hứng thú. Còn nữa, các ngươi cũng không nên làm
phiền ta, ta không thích dính vào phiền toái.
Nhìn như vậy thái độ Long Thiên, không những là tam gia chủ, liền ngay cả Lăng
Nhật Thiệt cũng là sôi máu, bốn người không chần chờ gì, liền cùng nhau động
thủ.
- Tiểu tử, ta cho ngươi mặt mũi ngươi quả thật không biết chữ tử viết thế nào
phải không?
Trầm giọng quát, Lăng Nhật Thiên phi lên trước hai tay rút ra song trùy trong
túi trữ vật, hướng Long Kình Thiên đánh tới. Đằng sau, ba lão gia chủ cũng là
bao vây Long Thiên lại mỗi người cũng lấy ra cho mình vũ khí, Ngô Tự là đao,
Mã Song là côn, Nam Cung Bác là kiếm. Bốn người bao vây tứ phía, ba cường giả
võ Vương, một cường giả võ Hoàng, cho dù là võ Hoàng lục tinh không có thủ
đoạn cũng phải chết không thể nghi ngờ. Ngay khi Lăng Nhật Thiên cầm song chùy
hướng Long Thiên cách gần một xích, Long Thiên liền xoay người phất tay một
cái, liền linh khí xung quanh như là bị cưỡng ép, tạo thành cơn cuồng phong
hất ra bốn người. Lăng Thiên đứng gần nhất liền chịu nhiều xung kích nhất
nhưng tu vi cao nhất không hẹn cùng bốn người bay vào một thân cây cổ thủ năm
người ôm, gãy răng rắc thân cây, bốn người liền phun máu tươi, trợn mắt không
tin được, nói:
- Ngươi… ngươi…. Ngươi là… vũ t…
Lời nói còn chưa dứt Long Thiên đã sử dụng Khốn Vật thuật bóp chết bốn người,
Khốn Vật thuật là một thuật cấp thấp ở tu sĩ chỗ ở. Thuật này là dùng thần
thức cách không điều khiển vật, hơn nữa có thể điều khiển người có tu vi thấp
hơn mình, thậm chí thần thức cường đại có thể khiến người có tu vi ngang mình
đứng yên trong vài giây. Thuật này vốn dĩ không mạnh với những người có thần
thức thấp nhưng nếu là thần thức cường đại, có thể sáng chế nhiều thần thông,
hơn nữa, thuật này là cơ sở phép thuật với tu sĩ Trúc Cơ khi mới vừa có thần
thức, với thực lực Nguyên Anh như Long Thiên mà nói, Khốn Vật thuật này như
nâng tay một dạng.
Đáng lẽ, Long Thiên cũng chỉ định dùng thực lực khiến bọn họ bức lui, nhưng
làm hắn lộ ra sát khí là Ngô Tự, Ngô Tự nãy mở miệng có thể không làm Long
Thiên để ý nhưng câu nói sau muốn bắt Linh Nhi chờ nàng lớn lại cho làm thị nữ
hắn nhịn không được. Cơ bạn Long Thiên coi này Linh Nhi là cháu gái mình, hơn
nữa có rất nhiều hảo cảm, hắn cũng chỉ điểm nàng tu luyện nhiều xem nàng như
nửa đệ tử. Thế mà tại hắn trước mặt lại dám đem nàng bắt làm thị nữ, thử hỏi
xem có đưa hắn sát khí lên không?


Thánh Hoàng Trọng Sinh - Chương #16