Tôn Thành Chủ Đến Thăm


Người đăng: thangsaber

-Chuyện này sợ rằng ta không làm chủ được.
- Tại sao vậy phụ thân?
- Người thanh niên kia rất có thể là Diệp gia đế đô người, tu vi có thể cao
hơn ta.
- Cao, cao hơn.
- Ân, ngày mai người cùng ta đi qua xin lỗi người ta nhớ chuẩn bị lễ vật.
Đứng si ngốc một chỗ, Tôn Lương trong đầu vẫn còn vang câu nói “Diệp gia đế đô
người”, đế đô a không phải cái Nam Hà Trấn ngăn chặn thú triều từ Cổ Long Sâm
Lâm có thể so với. Hắn mặc dù là Tam thiếu gia thành chủ, nhưng cũng nhận biết
được đế đô là như thế nào thực lưc. Hắn hai vị sư huynh thực lực là võ Vương,
đều tiến vào Hồng Tước Học Viện bên trong học viện thiên tài bất quá, hắn hai
vị sư huynh bên trong chẳng khác gì giun dế một dạng, để hắn khiếp sợ hơn là
mấy cái kia Diệp gia con cháu trong học viện không những hành sự bá đạo gấp
trăm lần hắn lại còn tàn bạo, độc ác.
Đã từng có lần nhị sư huynh hắn vì đắc tội thấy kia Diệp thiếu gia không chào,
kết quả bị đánh phải nằm mươi ngày nửa tháng. Hắn ở Nam Hà thành có thể là càn
quấy, phách lối, nhưng nếu người đế đô xuống thì là rồng cũng phải cuộn lại,
là hùm cũng phải nằm xuống. Hơn nữa Diệp gia ở Nam Hà Thành nghe đồn là chi
thứ Diệp gia đế đô tam đại gia tộc.
Tam đại gia tộc đế đô gồm: Diệp gia, Lăng gia, cùng Sở gia. Này tam đại gia
tộc đệ tử bình thường đều là võ Hoàng một số ít võ Tông, trưởng lão bên trong
thì là võ Tông võ Tôn, cường đại hơn lão tổ tọa trấn gia tộc lại là võ Thánh.
Võ Thánh a, chính là cường giả đứng đầu Thiên Hà đại lục chỉ trừ một số võ Đế
trong truyền thuyết chưa phi thăng a. Nghĩ tới đây sắc mặt hắn không khỏi co
quắp, nhớ lại chính mình lúc đó trêu chọc lại được hắn nương tay không phải vì
hắn sợ mà là hắn khinh thường giết mình.
Sáng sớm hôm sau, Tôn thành chủ cùng Tôn Lương hai người đến Diệp gia, Diệp
Tần Viễn thấy hai người đến không khỏi ngạc, đích thân mình ra nghênh đón, vừa
vui mừng vừa lo sợ, mừng vì hôm nay đích thân Tôn thành chủ ghé thăm Diệp gia,
sợ là vì không biết mục đích là tốt hay xấu. Thấy Diệp Tần Viễn khách khí, cởi
mở như thế, Tôn Quang cũng bớt căng thẳng hỏi:
- Nghe nói Diệp gia xuất hiện một vị thanh niên thâm tàng khả lộ, không biết
có hay không ta có thể gặp?
- Tôn thành chủ, ngài nói kia là Long công tử?
- Long công tử?
Hai cha con họ Tôn nhìn nhau, cùng một nghi vấn “họ Long không phải họ Diệp?”.
Thấy sắc mặt Tôn Quang thay đổi, Diệp Tần Viễn cũng là ngạc nhiên, đây là có
chuyện gì xảy ra a. Cũng không nghĩ nhiều rất nhanh liền tới chỗ ở của Long
Thiên. Long Thiên hiện tại vẫn đang tại uống rượu cùng nhìn Linh Nhi luyện võ
kỹ, thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm một hai. Diệp Tần Viễn bước vào trước, hướng về
Long Thiên nói:
- Long công tử, đây là Tôn thành chủ Tôn Quang, còn kia là Tôn Lương con trai
thứ ba Tôn thành chủ.
- Tại hạ Long Thiên hoan nghênh Tôn Thành chủ ghé thăm.
Không cần Diệp Tần Viễn giới thiệu, Long Thiên cũng biết này đi cùng cái kia
Tôn Lương chắc chắn là phụ thân hắn rồi. Chào hỏi Tôn Quang, Long Thiên lại
hướng về Tôn Lương nói:
- Chúng ta lại gặp mặt a.
Giọng nói của Long Thiên rất bình thường nhưng lại như cửu u âm truyền vào tai
Tôn Lương một dạng, Tôn Lương không ngừng run rẩy, lấy ra một túi trữ vật nói:
- Trước đây là do tiểu đệ ngông cuồng nên đắc tội Long huynh, nay ta cùng cha
ta đến để chuộc tội, kính mong Long huynh bỏ qua cho ta lần này. Trong túi trữ
vật này, có một vạn hoàng kim biểu thị ta thành ý, mong Long huynh nhận lấy.
- Ân, nếu vậy thì đa tạ rồi, chỉ là việc nhỏ thôi không có gì, không có gì.
Long Thiên cũng không khách khí nhận lấy túi trữ vật, hiện Linh Nhi đang là võ
Sĩ tam tinh, cũng nên luyện chế cho nàng cái vũ khí. Mấy ngày ở cùng Linh Nhi
cái này nha đầu, Long Thiên cũng liền xem như đây là hiền chất của mình, tư
chất không tệ, tâm tính cũng trong sáng nếu là rèn luyện cho nàng giữ như vậy
phát huy, lại chỉ thêm một số thế sự, cách đối nhân xử thế thì không chừng
nàng có thể đạt thành tựu Tiên Đế.
Ngay tại Long Thiên cùng Tôn Lương giao hảo, Tôn Quang cùng Diệp Tần Viễn cũng
là trao đổi một số việc về Long Thiên.
- Diệp lão đệ, cái này Long Thiên là đại nhân vật gì a, tu vi ta nhìn không
thấu, uy áp khiến cho hai tên võ Linh quỳ xuống, võ Vương gần đó còn bị ảnh
hưởng run bần bật, hơn nữa còn có trong tay ngọc bài của Trương hội… Trương
đại sư.
- Cái này, lão đệ ta thật là không biết a, lúc đầu ta gặp Long công tử là lúc
từ đế đô vào thành cái kia Cổ Long Sâm Lâm. Ta nói Tôn huynh nghe, lúc đó Long
công tử toàn thân không có linh khí như giờ một dạng, ta nghĩ người ta nửa
sống, nửa chết mới mang về cứu giúp a. Bây giờ nghĩ lại thật ra không cần ta
giúp, Long công tử vẫn là tự mình cứu chính mình được a. Hơn nữa Long công tử
bậc này người tốt nhất Tôn huynh giao hảo được thì giao hảo, không được cũng
không nên đắc tội lão nhân gia a.
Nhìn ngang, nhìn dọc không thấy ai xung quanh, lúc này Diệp Tần Viễn mới
truyền âm cho Tôn Quang:
- Long công tử là luyện dược sư cao phẩm, trên lục phẩm a.
- Luyện… luyện dược sư trên lục phẩm.
Tôn Quang trợn ngược mắt lên, rồi nhìn lại mặt Diệp Tần Viễn có hay không đùa,
rồi lại nhìn chính mình xem có hay không nghe nhầm. Bất quá lời này mà nói
cũng khó mà tin tưởng được, người thanh niên trước mắt này tu vi có thể là sâu
không lường được, hơn nữa lại còn là luyện dược sư cao hơn lục phẩm. Lão mấy
cái người Nam Hà thành sống đều làm cặn bã a.


Thánh Hoàng Trọng Sinh - Chương #13