Bái Sư?


“Ngươi Chính là ta Master sao”

Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ đằng trước mặt Bắc Cung Hàn, một cơn gió thổi
ngang qua khiến lòng người phải run rẫy, đôi mắt hắn nhìn chằm vào thân ảnh cô
gái phía trước, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.

Tỉ Lệ vóc người cân đối lồi lõm, cao chừng 1m75, mái tóc dài màu rượu đỏ xỏa
tới vùng eo, gương mặt phía trên được phủ một tầng sa mỏng, chỉ để lộ một đôi
con mắt xích hồng mà tràn ngập mị hoặc, cho dù không thấy rõ nhưng Bắc Cung
Hàn vẫn chắc chắn phía sau đó là một gương hết sức mỹ lệ.

Cùng với ăn mặc một thân vũ trang bó sát màu đen huyết hồng, càng đưa nàng
dáng người hoàn mỹ bạo lộ ra một bức tranh sắc thái tuyệt vời.

Quả thực chính là dụ dỗ người ta phạm tội đây. . . .

Bắc Cung Hàn trong lòng cười khổ, đối mặt với một người luôn tràn ra mị lực
như vậy, nếu nói không rung động, thì điều này là giả.

Thế nhưng so với với điều đó, Bắc Cung Hàn trong nội tâm, lúc này lại căng
thẳng hơn ngắm mỹ.

Bởi vì hắn cảm nhận được từ đối phương lúc ẩn, lúc hiện truyền đến một luồng
uy áp vô hình.

Cứ như vô tình như thế lộ ra đến, điều này càng làm cho hắn cảm thấy căng
thẳng, vì lẽ đó lúc đầu tiên thì Bắc Cung Hàn mới nuốt nước bọt để giải phóng
một chút tâm tình của nội tâm.

Bất quá điều này chỉ là một phần, bởi vì lúc này hắn vừa mới từ hệ thống nhận
được một ít thống tin.

“Tên: Scathach

Chức vị: Lancer

Đẳng Cấp: 6 sao

Tuổi: --

Giới tính: Nữ

Gân lực: --

Bền: --

Nhạy Bén: --

Ma Lực: --

May mắn: D

Kỹ năng nội tại: --

Kỹ năng: --

Noble phantasm: --

Danh hiệu: Ảnh Chi Quốc Nữ Hoàng, . . . . . . .

Độ thiện cảm: 50

“WTF hệ thống tại sao chả thấy được số liệu gì cả vậy”

Bắc Cung Hàn tròn xoe đôi mắt giật giật.

“Bởi vì thực lực ký chủ quá chênh lệch, nên không thể xem thông tin số liệu
đối phương, thỉnh nâng cao chiến lực chính mình”

Giọng nói hệ thống lanh lảnh bên tai Bắc Cung Hàn.

“Ta đập vào. . . . .Cơ mà sao không thấy lệnh chú đâu”

Bắc Cung Hàn chửi hệ thống một hồi mới sực nhớ ra, trên bàn tay mình tựa hồ
thiếu thiếu thứ gì đó, nhìn một chút lại mới biết là méo có lệnh chú, thông
thường mỗi Anh Linh khi được triệu hồi liền người Master sẽ được ba cái lệnh
chú, vậy thì trường hợp này lệnh chú đâu?.

“Keng! Ký chủ đúng là đần mà, xin nói rõ đây là triệu hoán hệ thống, chứ không
phải thánh chiến triệu hoán, cho nên tại đây mỗi khi ký chủ triệu hoán một anh
linh, thay vì triệu hoán một phân thân của anh linh nào đó, thì ký chủ sẽ
triệu hoán được hoàn toàn bản thể của anh linh này giáng lâm tại hiện thế, cho
nên thỉnh ký chủ đi xoát độ thiện cảm của họ làm cho họ yêu hoặc trung thành
với mình”

“Cái WTF” Một câu chửi tục liền phát ra đâu đó trong đầu Bắc Cung Hàn lúc này.

“Hừm. . . . đây là cảm giác bị bỏ qua sao”

Trong lúc hắn miên man, chốc lát có một giọng nói thanh lãnh đã thức tỉnh hắn.

“Khụ khụ. . . xin lỗi tại vì hơi nhập tâm chút, thật xin lỗi!!!” Nhận ra được
giọng nói pha chút khó chịu của cô gái đằng trước, Bắc Cung Hàn xấu hổ ho khan
một tiếng.

“Vậy chính ngươi triệu hoán ta sao”

“Đúng! . . . .là tôi triệu hoán cô”

“Ồ. . .! thế giới này thật kỳ lạ”

Scathach ngắm nhìn bầu trời ngoài cửa sổ một tí, sau đó quay đầu liếc mắt đẹp
về phía Bắc Cung Hàn.

“Hả!! lạ sao”

“Ừm!!” Scathach gật đầu với hắn, sau đó lại nói: “Ở đây! Ta không cảm nhận
được hơi thở của hai con loli kia, mà chỉ thấy một luồng chế lực cực kỳ lạ
lùng” Nói đến đây liền bờ nhếch một chút bờ môi.

“Có gì sao??” Bắc Cung Hàn nhìn thấy Sacthach đột nhiên trở nên có chút hưng
phấn, trong lòng khó hiểu tự nhiên hỏi ra lời.

“Nơi này có Chén Thánh Chi Chiến sao?”

“Ngặc. . . cũng có thể nói là có!” Ở nguyên tác Chén Thánh của mấy phần bên
Fate cũng na ná giống bên đây về phần nghi thức, chỉ ai biết có đạt đủ chất
lượng điều ước hay không thì không nói trước được.

Bắc Cung Hàn suy nghĩ một lúc thì trả lời, nhưng sau đó hắn liền hối hận.

“Vậy thì cuộc chiến này ta sẽ tham gia, còn có ngươi Master!! Ngươi cũng phải
tập luyện không được lười biếng”

“Nà ní?? luyện tập cái gì cơ???” Bắc Cung Hàn mộng bức.

“Luyện tập để tăng cường sức mạnh”

Nói tới đây Scathach khẽ liếm môi đỏ, khuôn mặt như sói nhìn vào cừu con kiểu
giống vậy đối với Bắc Cung Hàn.

“Ặc!!!” Hắn trợn tròn mắt: “Này này nói giỡn chứ nhỉ?”

Thấy phản ứng của hắn khá thú vị, Scathach nụ cười càng thêm mê người, nhưng
chỉ tiếc là nó bị che bởi một tầng sa mỏng làm Bắc Cung Hàn chẳng thể nhìn
thấy được.

“Từ lúc bắt đầu khi được triệu hồi ra bản thể, ta cảm giác thấy khá lạ”

Scathach nhàn nhạt nói, sau đó lại liếc mắt về một tên nào đó là đờ đẫn.

“Do đó, ta phải mất một lúc mới xác định được, suy đoán của ta là đúng, thế
giới này có một ức chế lực rất mạnh”

“Do đó ta Master. . . à không từ giờ phải bắt đầu gọi là ta đệ tử ngu ngốc ạ”
Kết thúc câu nói bằng một nụ cười không tên hiện lên khuôn mặt Scathach.

Bắc Cung Hàn bây giờ đang chìm đắm hoàn toàn trong một cảm giác hết sức không
thể diễn tả, Hắn cảm nhận được điều này thật sự, rất thật sự tồi tệ, ở kiếp
trước ai xem qua vài phần Fate, hoặc đọc hiểu nhiều cốt truyện nhân vật, chắc
cũng biết về độ giáo dục của Scathach với học trò của mình, điển hình như Cú
Chulainn, cho dù hắn ta học được một thân ma thuật Rune với thương thuật tuyệt
đỉnh, nhưng trong quá trình đó cũng ngậm đắng nuốt hành bởi Scathach rất
nhiều.

Cơ mà dẹp hết mấy cái suy nghĩ ở trên, hình như hắn chưa từng đồng ý làm đệ tử
của Scathach kia mà.

“À ừm. . . có thể nói lại một chút được hay khô. . . . .”

Bắc Cung Hàn chưa kịp nói xong thì: “Keng!! Độ hảo cảm của Scathach -10”

What?????

“Ta rất ghét người lề mề”

Cảm giác không khí hơi bị đè nén Bắc Cung Hàn định nói gì đó giải vây, liền
ngay lập tức một ánh mắt lạnh lẽo quăng thẳng vào mặt hắn làm hắn cứng đờ.

“Có thể nói tại sao lại chọn tôi” Chỉnh một chút tinh thần, Bắc Cung Hàn nghi
hoặc nói.

“Phải nói sao nhỉ. . .” Scathach đặt một ngón trỏ nên môi, đôi mắt nhìn chăm
chú vào hắn, mà không, phải nói là đôi mắt của hắn: “Chính là do đôi mắt này”

“Mắt sao???” Bắc Cung Hàn càng nghi hoặc.

“Thật đáng buồn a. . . .”

Scathach nhàn nhạt liếc mắt Bắc Cung Hàn, sau đó đột nhiên nghĩ tới cái gì đó,
đôi mắt hơi sáng lên hướng về Bắc Cung Hàn lần nữa, nhưng khác biệt là lần này
trên khuôn mặt treo đầy thần sắc tà dị

“không nói nữa, vậy giờ quyết định của ngươi làm sao, ta Master. . .” Scathach
nói xong bên tay phải liền đeo nhiều hơn một cây Ma Thương, và hướng của nó
đang chỉ về một bộ phận cực kỳ quan trọng của một thằng đàn ông.

Đối mặt với sự uy hiếp không hề nhẹ của Scathach, Bắc Cung Hàn cảm thấy rất
muốn ngước mặt lên trời hận đời con gái.

“À ừ. . . . sư phụ người sau này có thể giải quyết vấn đề, theo một cách nhẹ
nhàng tình cảm có được không vậy” Trên khuôn mặt Bắc Cung Hàn cũng cười khổ,
cuối cùng cũng đành chấp nhận cái danh sư đồ này, hắn luôn cảm giác quyết định
của mình sẽ mang đến một sự gì đó không lành lặng, và sự thật luôn đúng như dự
đoán.

“Ha hả. . . . chuyện đó sau này hẳn nói đi, còn bây giờ khảo nghiệm ngươi một
chút a, ta Master”

Scathach vừa nói xong, bên tai Bắc Cung Hàn vàng lên một tiếng chuông như định
mệnh.

“Keng!! Nhiệm vụ mới: Ký chủ hoàn thành khảo nghiệm của Scathach, trở thành
chính thức một tên đệ tử hợp cách.

Phần thưởng: 3000 tích điểm, 3 tinh thạch, 30 hảo cảm với Scathach.

Trừng phạt: yên tâm đi hệ thống sẽ không xóa bỏ ký chủ như mấy cái hệ thống
hàng China đâu mà lo, đơn giản là chỉ đưa Hảo cảm của Scathach về 0 thôi, anh
linh không có lệnh chú mà hảo cảm về 0 thì ký chủ xác định đi là vừa.

Chú thích: Cố lên đi thanh niên, 28 năm sống bằng quay tay, không bằng vùng
vẫy một hồi tạo nên một trận sư đồ luyến lưu danh muôn đời a.”

“Cái quỷ gì???”

Bắc Cung Hàn ngây ngẫn nhìn cái nhiệm vụ, trừng phạt thì khỏi nói đi, sư đồ
luyến lại là cái quái gì, hắn không thừa nhận là một thứ gì đó trong người vừa
mới bị kích hoạt.

Dẹp qua hết một bên, Bắc Cung Hàn đành phải nghiêm túc thôi, vì nhiệm vụ, vì
sư đồ luy. . . .khụ khụ.

“Vậy khảo nghiệm là gì vậy sư phụ”

“Hửm!! đương nhiêm là chiến đấu rồi, ta đồ đệ ngu ngốc” Bằng một ánh mắt như
ngươi là đồ đần, Scathach quăng tới cho Bắc Cung Hàn.

“Người nói giỡn đi. . . . đánh ở đây có mà nát nhà”

Bắc Cung Hàn nhìn lại xung quanh căn phòng có giới hạn của chính mình, ánh mắt
hơi co giật.

“Vậy là được rồi!”

Trái ngược với hắn, Scathach chỉ mở môi nhỏ khẽ niệm một chút chú ngữ, vài
giây sau toàn bộ căn phòng liền tiêu thất, tiếp đó Bắc Cung Hàn chỉ thấy mọi
thứ tối sầm lại, vài giây sau hắn liền xuất hiện ngay tại chính giữa một cái
cung điện nào đó, một khoảng không rộng lớn đầy xa hoa, xung quanh được bô trí
lộng lẫy theo phong cách thời trung cổ.

“Đây là. . . .” Bị thu hút bởi khung cảnh mới lạ, Bắc Cung Hàn liền đưa con
mắt nhìn khắp nơi, nhưng chẳng mấy chốc liền dừng lại ở trên lầu cao.

Chỉ thấy nguyên bản Scathach ngồi yên vị trên vương tọa, chỉ khác lúc này nàng
không mang theo khăn che mặt, để lộ khuôn mặt tinh mỹ không tỳ vết, màu đen vũ
trang, vóc người thon gọn, da thịt trắng nõn nà, mái tóc dài rượu đỏ kèm theo
đôi mắt xích hồng chớp chớp vũ mị, tất cả cộng lại như một cái kiệt tác của
thần thánh, Bắc Cung Hàn giờ đây mới biết cái gì mới được gọi là vẻ đẹp.

Trong lúc hắn vẫn còn ngẫn người, Scathach từ trên vương tọa đứng dậy, uốn một
chút thân người làm lộ ra đường cong rõ ràng, nếu nói lúc đang ngồi còn có
chút lười biếng nữ vương, nhưng hiện tại nàng bây giờ là một anh khí nữ hoàng.

“Chào mừng tới lãnh địa của ta, cố hữu kết giới Ảnh Chi Quốc Pháo Đài a đệ tử
ngu ngốc”

Một giọng nói mát lạnh mà hơi ôn nhu vang vọng bên trong cung điện trống rỗng.

“Cố hữu kết giới???”

“Muốn học không?” Một giọng hơi trêu đùa bên tai Bắc Cung Hàn, chỉ không biết
từ bao giờ Scathach đã đứng ngay kế bên hắn.

“Muốn!!” Theo quán tính hắn trả lời, nhưng liền giật mình: “Này cũng quá nhanh
chứ” chỉ chớp mắt từ trên vương tọa vô thanh vô thức áp sát hắn như vậy, cũng
chỉ sợ khoảng cách chênh lệch cơ chứ.

“Sư Phụ. . . người có thể nhẹ tay một chút không!” Bắc Cung Hàn cười khổ

“Được thôi, đỡ ta một thương , coi như ngươi thông qua”

Liếc mắt khuôn mặt đang nhăn nhó của Bắc Cung Hàn, Scathach một mặt trêu tức
nói.

“Còn nữa! đệ tử của ta phải học cách làm quen chịu đòn đi là vừa”

Nghe thấy đối phương trả lời như không quan trọng, Bắc Cung Hàn nội tâm sụp
đổ.

“Được rồi bắt đầu thôi, chọn vũ khí đi” Scathach phất tay, một loạt vô số hình
dạng vũ khí hiện ra trước mặt hắn. Nào là kiếm, giáo, đinh ba, rìu, . . . . .
. .

Bắc Cung Hàn lướt qua một lượt, sau đó ánh mắt liền dừng lại chỗ một thanh
kiếm, một thanh Katana theo phong cách cổ xưa, tuy không phải một kiếm sĩ
nhưng vì ham mê các loại anime về kiếm nên kiếp trước cũng hay tìm hiểu về một
số loại kiếm của nhật bản, và cũng có một số kiến thức chung.

Thần kiếm dài 70cm, chuôi kiếm dài khoảng hơn một gan tay, chiều rộng khoảng 1
tấc, được bao trong một chiếc vỏ gỗ sơn đen tuyền, kèm một số hoa văn kì lạ,
như nhận được ánh nhìn của hắn, toàn thân thanh kiếm chợt run lên, sau đó
trong đầu hắn có thêm một số thông tin từ hệ thống.

“Keng!! Zanpakuto Trảm Không

Bảo cụ: Cấp B+

Noble Phantasm: khởi động Bankai, gia tốc cơ thể lên gấp 5-10 lần, kích phát
kiếm khí theo đường thẳng gây sát thương toàn bộ kẻ thù.”

“Đệt!!! Vận may F có cần phải vậy không”


Thánh Chiến Ảo Tưởng Thế Giới - Chương #2