Thánh Bài Triệu Hoán


Người đăng: mocchauhuyn

Hơn mười sát thủ bỗng nhiên rút ra cường nỏ hướng về phía đội hộ vệ phát xạ.
Trịnh Ân một lòng muốn quay lại giúp đỡ nhưng ngay lập tức bị lão giả cản lại.
Công phu của hai người chênh lệch nhau không là mấy, thế nhưng lão giả một bộ
chém giết không cần mạng nhất thời làm Trịnh Ân lâm vào khó khăn chỉ biết trơ
mắt nhìn mười mũi tên nhanh như tia chớp bắn đến đội hình của các kỵ sĩ.

“Phập, phập…”.

Tỏa tử giáp tuy chắc chắn nhưng không thể chống lại cường nỏ ở khoảng cách gần
như vậy. Trong khoảng cách từ hai mươi đến ba mươi mét nỏ chính là vô địch
thiên hạ. Chỉ một vòng tên bắn đã có hai kỵ sĩ ngã xuống, ba người khác bị
thương. Đám sát thủ thuần thục lắp tên vào rãnh, lên giây cung tất cả chỉ làm
trong sáu hơi thở, thế nhưng lúc này các kỵ sĩ cũng quyết đoán phóng ra trường
thương trong tay. Trường thương thế lớn không thể cản phá đâm vào thân thể đám
sát thủ, không những thế còn đóng chúng vào vách nhà ở ven đường. Gần mười kỵ
sĩ đồng loạt rút ra trường kiếm mở rộng ra vòng tròn ý đồ phá tan vòng vây của
địch nhân đông gấp ba lần mình. Võ công của mỗi kỵ sĩ đều không hề tệ thế
nhưng số lượng đám sát thủ quá đông, sau một hồi xung phong các kỵ sĩ liền bị
đánh bật trở về.

Lúc này ở vòng ngoài vài tên sát thủ đã nhặt lên cường nỏ của đồng bạn tiếp
tục bắn tên. Các kỵ sĩ đã đổi sử dụng trường kiếm phòng ngự mũi tên hiệu quả
hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn có một mũi tên xuyên qua lớp phòng ngự của các kỵ
sĩ phóng về phía Vũ Tình.

- Không được!

Đứng sát bên cạnh Vũ Tình Vương Thiên liền nhận ra sự nguy hiểm lập tức bước
lên một bước che chắn cho nàng hi vọng có thể dùng chính thân thể mình cản lại
mũi tên.

“Có lẽ đây chính là số mạng của ta đi”.

Vương Thiên thầm nghĩ, đôi mắt hơi liếc về phía sau, hắn nhìn thấy được trên
mặt nàng là sự bất ngờ, khủng hoảng, cũng có tuyệt vọng. Thời gian như lắng
đọng lại, hắn thầm nghĩ phải ghi nhớ lấy gương mặt này. Thiên sứ. Ta nguyện
lòng bảo vệ cho nàng.

Mũi tên không ngần ngại đâm vào ngực Vương Thiên, lực xung kích đẩy hắn ngã
gục xuống đất, hắn cảm thấy một đoàn lửa nóng từ ngực trái tỏa ra.

“Ta chết rồi sao? Không đúng, sao lại không có cảm giác đau đớn gì cả”.

Từ ngực trái lan tỏa đi, cả cơ thể Vương Thiên phát ra một đạo ánh sáng màu
tím huyền ảo. Hắn nhìn xuống ngực mình. Một lá bài. Không đúng, là một bộ bài
đã chặn lại mũi tên. Trên nền màu cổ kính của từng lá bài in những hình thù kỳ
quái từ nhân loại cho đến quái vật, hầu như chủng loại nào cũng có. Đó không
phải là bộ bài mà hắn bị đánh tráo sao? Nó đã theo hắn xuyên qua đây.

“Cảm ơn Đảng, cảm ơn nhà nước, cảm ơn các ban ngành lãnh đạo hội người xuyên
việt đã cho ta có được bàn tay vàng.”

Lúc này Vương Thiên vui mừng khôn xiết, một người không có tài cán gì như hắn
nếu một thân một mình ở dị giới này sớm muộn gì cũng bị giết chết mà thôi, thế
nhưng nếu có bàn tay vàng thì đó lại là chuyện khác. Dị giới, ta đến đây.

Vũ Tình trừng mắt nhìn thân thể Vương Thiên tỏa ra hào quang đầu tiên là kinh
ngạc sau đó liền chuyển sang vui mừng ôm lấy hắn bật khóc nói.

- Vương Thiên người không sao… làm sao có thể…thật tốt quá.

Cảm thấy được hai luồng thịt mềm đè lên đầu mình Vương Thiên trong lòng nhộn
nhạo. Không ngờ bình thường quần áo Vũ Tình lại có vóc người tốt đến như vậy.
Thật mềm, thật thoải mái.

“Nhận thấy ký chủ nhận lấy sinh mạng uy hiếp, Thánh bài tự động thực hiện
cưỡng chế triệu hoán. Bởi vì triệu hoán cưỡng chế lá bài chỉ tồn tại trong một
giờ. Xác nhận triệu hoán?”

Trong đầu Vương Thiên bỗng vang lên giọng nói đưa hắn thoát ra khỏi dư hương.
Trong lòng hắn xác nhận triệu hoán.

Thánh bài: “Xác nhận triệu hoán thẻ bài.”

Bộ bài trước ngực Vương Thiên bay lên đối diện với hắn tự động xoay vòng, từng
lá bài phát ra những ánh sáng đủ màu sắc, sau đó những lá bài bỗng nhiên hợp
lại thành mộ lá bài duy nhất phát ra hào quang màu tím.

Thánh bài: “Triệu hoán thành công thẻ bài: “Đặc công Việt Nam”.”

Lá bài nhẹ nhàng rơi xuống bàn tay Vương Thiên, trên lá bài in hình ảnh một
đặc công chỉ mặc một chiếc quần cộc, cả người in đầy vết chân hổ, trên tay cầm
một khẩu AKM đang tạo dáng đi chiến thuật đặc trưng.

Thánh bài: “Đặc công Việt Nam lá bài: Là lực lượng đặc biệt tinh nhuệ bậc nhất
thế giới từng lập nhiều chiến công hiển hách. Lá bài triệu hoán bao gồm kỹ
năng (Mười sáu thế võ Bác Hồ, ngụy trang, truy lùng, tinh chuẩn xạ kích),
trang bị (STL-A1, quần cộc). Ký chủ quả nhiên may mắn, lần đầu triệu hoán đã
đạt được một lá bài cực phẩm như vậy”.

Nghe được Thánh bài giới thiệu Vương Thiên cuồng hỉ. Sức mạnh của đặc công
Việt Nam hắn không hề nghi ngờ, một binh chủng từ lấy ít địch nhiều, luồn sâu
đánh hiểm đánh bại hàng loạt quân đội cường quốc được trang bị đến tận răng
sức mạnh làm sao có thể bình thường được. Cầm lá bài trong tay Vương Thiên mới
lúng túng một thoáng, làm sao mới có thể sử dụng đây.

Thánh bài: “Ký chủ hô to Siêu nhân biến hình là được.”

Vương Thiên sắc mặt hơi đỏ lên, trước mặt giai nhân lại phải hô lên như vậy dù
da mặt hắn đã luyện đến mức tường đồng vách sắt thì cũng phải xấu hổ. Thế
nhưng hiện tại tình thế đang ngàn cân treo sợi tóc hắn không thể không bỏ qua
sĩ diện được. Vương Thiên đối với Vũ Tình nói.

- Tỷ tỷ, ngài yên tâm, có ta ở đây không ai có thể thương tổn đến ngài.

Vương Thiên thoát khỏi vòng tay của Vũ Tình đứng lên tạo ra một tư thế mà hắn
cho là đẹp trai nhất hô to.

- Siêu nhân biến hình.

Thế nhưng không có gì cả, Vũ Tình cùng tiểu Yến trợn mắt nhìn hắn như động vật
lạ làm hắn da mặt đỏ lên lại hô to lần nữa.

- Siêu nhân biến hình.

Thánh bài: “Thật ngại quá, có sự nhầm lẫn. Chỉ cần cầm lá bài mặc niệm triệu
hoán là được.”

Vương Thiên: “Nhất định là cố ý, ta giết ngươi.”

Thánh bài: “Bấm nút, có giỏi tự giết mình trước đi.”

Vương Thiên tức giận nghiến răng muốn bật ra máu trong lòng mặc niệm triệu
hoán. Quả nhiên lá bài trong tay hắn phản ứng biến thành vô vàn những tia
hoàng sắc thâm nhập vào cơ thể hắn. Một giây sau Vương Thiên cảm thấy sức lực
trong người căn đầy, vóc người hình như cũng lớn hơn không ít, trong đầu hắn
cũng xuất hiện hàng loạt kiến thức như hắn đã từng trải nghiệm qua, Vương
Thiên cảm thấy mình bây giờ như một lão binh thực thụ vậy.

Trên tay hắn cũng cầm một khẩu súng có hình dáng như AK-103, nhưng Vương Thiên
biết đây chính là vũ khí do chính Việt Nam sản xuất tên là STL-A1 được phát
triển trên nền của AKM. Nhìn khẩu súng trên tay hắn cảm thấy một cảm giác thân
thiết như một tay súng đã rèn luyện hàng chục năm vậy. Đây chính là tác dụng
của “tinh chuẩn xạ kích”.

Hắn thuần thục nâng súng lên đạn trong vòng chưa đầy một giây đã ngắm chuẩn
một tên sát thủ đang lên dây nỏ. Mục tiêu ưu tiên tất nhiên là đám sát thủ có
cường nỏ này rồi.

“Đoàn”.

Dưới tác dụng của “Tinh chuẩn xạ kích” Vương Thiên bắn súng là bách phát bách
trúng, đám sát thủ dưới uy lực của hỏa khí nhanh chóng bị bắn gục. Bị một thứ
vũ khí vượt thời đại áp chế xuống đám sát thủ nhanh chóng vỡ trận. Bởi vì chỉ
có một băng đạn ba mươi viên nên Vương Thiên thiên chỉ lựa chọn chế độ bắn
phát một để tiết kiệm đạn, thế nhưng chỉ trong chốc lát một nửa sát thủ đã bị
hắn bắn hạ, hơn mười tên sát thủ còn lại thấy tình thế không ổn liền tháo
chạy. Lão giả cũng biết đại thế đã mất, một kiếm tách ra Trịnh Ân chạy trốn.
Thế nhưng Vương Thiên làm sao có thể thể tên đầu sỏ chạy như thế.

“Đoàn”.

Lại một tiếng súng vang lên, viên đạn bắn chuẩn xác vào chân của lão giả. Bị
cỡ đạn 7.62 xuyên qua chân thì không bị gãy xương thì cái chân này cũng xem
như phế bỏ. Hỏa khí xuất hiện là điều bi ai đối với thiên hạ võ công. Dù võ
nghệ ngươi cao cường đến đâu thì chỉ với một phát súng thì ngươi cũng sẽ mất
mạng.

Vương Thiên thổi khói thuốc súng đầu nóng quay sang Vũ Tình tạo dáng chữ “V”.
Âm thầm nghĩ bộ dạng khốc như vậy sẽ chiếc sát không biết bao nhiêu thiếu nữ
đi. Thế nhưng lúc này Vũ Tình và Tiểu Yến quay mặt đi hét lớn.

- Vương Thiên, ngươi là đồ biến thái.


Thánh Bài Triệu Hoán - Chương #3