Người đăng: ngocsan97@
- Được, tôi lập tức chuẩn bị băng ca!
Cô y tá bối rối đồng ý, còn lén liếc mắt nhìn Trương Dương, trong ánh mắt toát
lên tia ngạc nhiên và ngưỡng mộ.
Cái này, cô đã đoán được thân phận của Trương Dương, tin Tam Viện đặc biệt mời
đến một thần y trẻ tuổi sớm đã lan truyền khắp bệnh viện, tất cả mọi người đều
biết, bệnh viện của họ có thêm một thần y trẻ tuổi.
Vị thần y này, còn cứu được bệnh nhân mà chuyên gia của bệnh viện tỉnh kết
luận là không thể cứu được, lại thêm thân phận đặc biệt của người bị, muốn
người khác không biết cũng khó.
Chỉ là cô y tá này không hề nghĩ ra, người thực và trong truyền thuyết giống
nhau đến thế, trẻ tuổi quá, có thể nói trẻ đến đáng sợ, xem ra, còn không lớn
hơn cô nữa.
- Không cần, tôi ôm được rồi, lập tức vào phòng mổ đi!
Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu, trực tiếp từ chối ý tốt của cô, tình trạng Mễ
Tuyết bây giờ, không thích hợp sử dụng băng ca.
- Cô đưa Trương Dương đến phòng mổ số 3, tôi sẽ nhanh chóng qua đó!
Chủ nhiệm Lý phân công, phòng mổ số 3 là nơi phòng cấp cứu bọn họ sử dụng, Chủ
nhiệm Lý là Phó chủ nhiệm phòng cấp cứu, có quyền điều phối phòng mổ này, tuy
nhiên vẫn phải thực hiện theo trình tự.
Ngoài ra, ông ta còn muốn nhân dịp này báo cáo mọi chuyện cho Viện trưởng,
những chuyện thế này ông cần phải báo cho Chu Chí Tường biết, dù sao ông ta
cũng là người do Chu Chí Tường cất nhắc lên.
- Trương... bác sĩ Trương, anh đi theo tôi!
Cô ý tá gật đầu, cô có vẻ hơi bối rối, so với sự điềm tĩnh của Trương Dương,
thật sự cô kém xa.
Phòng mổ cách phòng cấp cứu không xa, sau khi cô y tá đưa Trương Dương sang
đó, lập tức có hai người ra đón họ, sắp xếp cho bệnh nhân vào phòng mổ.
Xem ra, bọn họ đã được người ta dặn dò trước rồi.
Chỗ bàn mổ, Trương Dương cẩn thận đặt Mễ Tuyết xuống, đặt cơ thể cô nằm hơi
nghiêng, như vậy có thể tránh xương sường đã gãy kia di chuyển, làm bị thương
nội tạng.
Đối với phẫu thuật, Trương Dương cũng chẳng xa lạ gì, dù hắn học trung y,
nhưng cũng thực hiện phẫu thuật ngoại khoa nhiều lần.
Kỳ thực có nhiều trung y thánh thủ cũng chính là cao thủ phẫu thuật, Hoa Đà
lão tổ Trung y ngày xưa có thể cạo xương, mổ sọ để trị bệnh, sau này phát
triển, qua nhiều thế hệ trung y thánh thủ phẫu thuật cũng có những thành tựu
nhất định.
Còn về phần Trương Trọng Cảnh lão tổ tông của Trương Dương thì càng không cần
phải nói, có rất nhiều ví dụ phẫu thuật ngoại khoa.
Tới đời Trương Dương, những thứ này càng được coi trọng, kiếp trước Trương
Dương đã thực hiện rất nhiều ca phẫu thuật, có một vài bệnh, phải phẫu thuật
mới có thể chữa được.
Sau khi đặt Mễ Tuyết xuống, chủ nhiệm Lý vội vàng chạy tới, Chủ nhiệm Lý tên
là Lý Hướng Dương, bốn mươi lăm tuổi, cũng được coi là một chuyên gia khá trẻ
tuổi ở Tam Viện.
- Trương Dương, tôi sắp xếp xong xuôi rồi, hôm nay tôi sẽ là trợ thủ của cậu!
Chủ nhiệm Lý thay xong quần áo, bước thẳng đến, cười ha ha nói với Trương
Dương, Trương Dương hiểu suy nghĩ trong lòng ông nên cũng không để ý gì về
việc này.
Với hắn ai làm trợ thủ không quan trọng, quan trọng nhất là, phải nhanh chóng
mổ cho Mễ Tuyết, chỉnh lại xương bị gãy, giải trừ nguy cơ của cô.
- Tôi cần một bộ ngân châm, có thể cho người đem đến cho tôi nhanh một chút
không?
- Châm? Không thành vấn đề, tôi lập tức cho người đi lấy!
Chủ nhiệm Lý hơi sững sờ, lập tức gật đầu, đối với Lý Hướng Dương hành động
đòi ngân châm của hắn chẳng có gì là bất ngờ, dù sao ông cũng đích thân nhìn
thấy thuật châm cứu thần kỳ của Trương Dương rồi.
Lần đầu tiên Trương Dương châm cứu cho cha của Cục trưởng Triệu, ông đã đứng
bên ngoài cửa sổ cùng mấy người chen chúc đứng xem.
- Được, cảm ơn!
Trương Dương nói, sau đó cúi đầu, chăm chú nhìn Mễ Tuyết.
Hắn vẫn nhớ rất rõ, lúc nãy quan sát Hồ Hâm, thấy Hồ Hâm chỉ bị thương ngoài
da, cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút, nhưng cảm giác nhẹ lòng ấy đã lập tức biến
mất, thay vào đó là một cảm giác căng thẳng mãnh liệt.
Lúc chiếc xe xông thẳng về phía Mễ Tuyết, hắn hận mình không thể đỡ thay cho
Mễ Tuyết, để cơ thể này có thể tiếp xúc chiếc xe không người khống chế kia.
Thời khắc đó, trong lòng hắn có cảm giác sợ hãi và hối hận, biết rõ gần đây Mễ
Tuyết sẽ gặp nguy hiểm, vậy mà hắn lại không thực sự coi trọng, để cuối cùng
xảy ra bi kịch.
Cũng vào thời điểm đó, hắn đã hiểu được, cô gái trẻ này thực sự đã bước vào
trái tim hắn, không phải vì trí nhớ còn lưu lại của “Trương Dương" trước kia,
mà là bản thân hắn, chính hắn đã thích cô gái này.
Hắn không muốn để Mễ Tuyết gặp bất kỳ nguy hiểm gì, một chút cũng không muốn.
Lúc giải cứu Mễ Tuyết, hắn đã dùng toàn bộ sức lực, khi đó hắn cũng biết, cái
gọi là nhiệm vụ “Nguy hiểm của Mễ Tuyết" đã xuất hiện, nhiệm vụ này quả thực
giống như lời giọng nói máy móc kia, chỉ cần Trương Dương luôn ở cạnh Mễ
Tuyết, nhất định hoàn thành được nhiệm vụ kia.
Ít nhất Trương Dương cũng nắm chắc mình sẽ cứu được Mễ Tuyết, chỉ cần ca mổ
này không xảy ra điều bất ngờ, Mễ Tuyết sẽ không sao.
Mọi thứ đều được chuẩn bị xong, Trương Dương bắt đầu châm vài kim cho Mễ
Tuyết, sau đó tiến hành phẫu thuật, mấy kim này là để phòng ngừa tình trạng
thất huyết trong quá trình phẫu thuật, đồng thời cũng có tác dụng gây mê.
Thấy thao tác của Trương Dương thuần thục, Chủ nhiệm Lý thoáng lộ vẻ kinh
ngạc.
Dựa vào kinh nghiệm của ông, dĩ nhiên có thể nhìn thấy, chỉ một người thường
xuyên phẫu thuật mới có những thao tác như thế, ông thực sự không thể tưởng
tượng, Trương Dương còn trẻ như vậy, rốt cuộc hắn đã luyện tập những thứ này ở
đâu?
Giải phẫu rất thuận lợi, nửa tiếng đã xong, xương sườn đã trở lại vị trí cũ,
sau khi may xong miệng vết thương, Trương Dương cũng nhẹ nhàng thở ra.
- Leng keng!
- Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khó khăn cấp ba “nguy hiểm của Mễ
Tuyết", ký chủ được ba điểm lũy thừa vận khí và ba điểm lũy thừa tự do!
Giọng nữ máy móc biến mất đã lâu rốt cục đã vang lên, lúc này Trương Dương vẫn
còn trong phòng mổ.
- Rốt cuộc cô cũng xuất hiện, chết tiệt, tôi không cần phần thưởng gì hết,
tôi mà biết Mễ Tuyết gặp nguy hiểm như vậy, đánh chết tôi cũng không nhận
nhiệm vụ này!
Trương Dương trong lòng căm giận kêu lên, tuy nhiên tay hắn vẫn không dừng
lại, hỗ trợ ý tá, đặt Mễ Tuyết lên băng ca, chuẩn bị đưa cô về phòng bệnh.
- Rất xin lỗi, cho dù ngài không nhận nhiệm vụ, Mễ Tuyết vẫn gặp nguy hiểm,
tất cả nhiệm vụ của hệ thống, đều căn cứ vào những việc ký chủ phải trải qua,
ngài không nhận nhiệm vụ, Mễ Tuyết cũng không thể tránh khỏi nguy hiểm lần
này.
Giọng nữ máy móc từ từ nói, lần này Trương Dương cảm giác cô ta đang cười
mình.
Trương Dương thoáng ngây người, hệ thống nói không sai, trước đây cũng đã
nhiều lần nhắc nhở hắn, dù không nhận nhiệm vụ, chuyện đó vẫn sẽ xuất hiện,
vậy thì nhận nhiệm vụ vẫn tốt hơn, ít nhất hắn còn được biết trước Mễ Tuyết sẽ
gặp nguy hiểm để còn chuẩn bị.
Nhưng cứ như vậy Trương Dương cảm thấy không được tự nhiên, Mễ Tuyết gặp nguy
hiểm, bị tai nạn xe cộ, vậy mà hắn còn phải cảm ơn hệ thống.
- Được rồi, nói chung cô có lý, trừ những phần thưởng nãy cô nói, tôi còn
được lợi gì nữa không?
Lúc này, Trương Dương mới bất đắc dĩ nói, cãi cọ với hệ thống thì người thua
cũng là hắn, hắn không muốn nghe giọng này nữa, cái hệ thống nhìn chẳng thấy
người này có cãi cọ cũng chẳng ích gì.
- Rất nhiều ưu đãi, hiện tại ngài đã có năm điểm lũy thừa tự do, đã đủ để
thăng lên hệ thống cấp hai, sau khi thăng lên hệ thống cấp hai thì sẽ có rất
nhiều quyền hạn, đồng thời nhiệm vụ sẽ lên cấp bốn, phần thưởng cấp bốn nhiều
hơn, chủng loại cũng nhiều hơn, đến lúc đó có thể tự do điều khiển hệ thống,
không phải khi gặp nhiệm vụ mới có thể khởi động bị động nữa!
Giọng nói máy móc chầm chậm vang lên, Trương Dương đang phụ đưa Mễ Tuyết sang
phòng cấp cứu, đám Cố Thành thấy hắn thì vội xông đến.