Cứu Người Trong Tửu Lâu ( 3 )


Người đăng: KhanhKani

~
~
~
~
~

Hàn Thiên gỡ tay của nàng ra, uất ức hỏi :
- Muội a ~ ! Tại sao lại cản huynh cứ, muội phải để cho huynh nói ra thân
phận của muội chứ để giúp muội chứ
- Không đâu ! Bây giờ huynh nói ra thân phận của chúng ta thì có mấy ai tin
đây, họ chỉ là những người dân thường thôi, họ đâu có biết gì về vai vế của
triều đình chứ, huynh thử nhìn coi bây giờ muội chỉ là một đứa bé 14 tuổi đó
ai tin muội có thể cứu đứa bé đó . Huynh cứ đợi đi, nếu đại phu cứu được thì
muội không cần cứu mà phải không
- Cũng đúng ha . Nhưng nếu đưa cho muội liệu muội có cứu được con người ta
không nha - Hàn Thiên nửa đùa nửa thật nhìn nàng . Nàng bỉu môi liếc cậu một
cái
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Đại phu ! huhuhu ... Con của ta như thế nào rồi . Thằng bé có sao không vậy
Đại phu nhìn đứa bé được mọi người đưa lên bàn rồi quay sang nhìn người mẹ ,
ông khẽ thở dài
- Tôi đã hết cách . Người nên về chuản bị hậu sự đi là vừa
- Không Không thể như thế được . Tôi xin ông mà đại phu xin ông hảy cứu đệ đệ
của tôi, tôi xin ông đó

Lúc này nàng đã cảm thấy không ổn, nàng không thể đợi bọn họ sướt mướt thêm
một phút giây nào nữa . Nàng bước nhanh đến mặc cho mọi người chỉ trỏ, Nàng
xốc đứa bé dậy nàng xốc cho đến khi thằng bé nôn ra, thằng bé nôn đủ các loại
ngêu xò ốc hến, đến lúc đó nàng mới dừng lại, giao đứa bé cho mẹ của nó .
Khi đón nhận được thân thể của hài nhi mình, bà trợn to mắt không tin, thân
thể có lẽ như sắp lạnh của hài tử mình đột nhiên đang dần ấm lại và nó đang
dần mở mắt
- Khụ .. Khụ
Đại phu bắt mạch cho đứa bé thì trợn to mắt, miệng lắp bắp
- Thật không thể tin được, mạch của đứa bé đã dần ổn định lại rồi
- Đa tạ cô ! Cô là thánh sống cô đã cứu sống con trai tôi, tôi nguyện làm
trâu làm ngựa để đền đáp cô
- Không cần, sau này chỉ cần chú ý đến đứa bé là được rồi
Nàng mỉm cười nhẹ giọng nói
- Xin lỗi cô nương ! Có thể cho tôi biết danh tánh của cô không - Đại phu nhẹ
giọng hỏi
- Ta là DIỆP THỦY LAM


Thần Y Tái Thế - Chương #5