Cứu Người Trong Tửu Lâu (1)


Người đăng: KhanhKani

Khi nàng tỉnh dậy thì đã là sáng của 2 ngày sau, nàng không ngờ mình lại ngủ
lâu đến vậy . Có lẽ do thân thể bị rơi xuống nước quá lâu nên làm cơ thể suy
nhược . Nhưng cô không ngờ, Diệp Thủy Lam sống như thế nào mà lại bị suy
nhược cơ thể ốm yếu như thế này kia chứ . Nàng đang suy nghĩ miên mang thì của
phòng đột nhiên bị mở ra, nàng nhìn ra cửa thì thấy mẫu thân bước vào, Ngọc
Kỳ bđặt một bát nước màu đen còn bóc khói nghi ngút lên trên bàn, chạy lại đỡ
nàng lên
- Lam nhi, con tỉnh rồi à . Mau mau uống thuốc đi thôi
Ngọc Kỳ đưa chén thuốc đen óng cho nàng, nàng đón lấy chén thuốc và ngửa đầu
uống sạch, đôi mày đẹp nhẹ chau lại, quá đắng tại sao thuốc Bắc lại khó uống
như vậy a
- Mẫu thân, con muốn đi ra ngoài hóng gió . Ở trong phòng hoài con cảm thấy
không thoải mái
Ngọc Kỳ rất bất ngờ tại sao cái hài nhi này lại có thể ăn nói lưu loát như vậy
được a
- Hài nhi ! Con nói gì ! Nói lại mẫu thân nghe xem nào ! Hix ... Mẫu thân
biết mà, con không phải là một đứa trẻ ngốc mà
- Mẫu thân . Khi rớt xuống nước đầu con lỡ đập vào đá nên hiện tại không phải
là một kẻ ngốc nữa rồi a
- Được, con có thể ra ngoài nhưng phải để nhị ca đi theo con, có được không
- Hảo ! vậy con đi đây . Tạm biệt mẫu thân
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nàng và Hàn Thiên đang dạo trên phố, đi được một lúc thì trên tay hai người
không biết bao nhiêu là đồ ăn, kẹo hồ lô, bánh bao, ... Đầy đủ các thứ .
Hai người đi được một lúc thì cũng đã là giữa trưa rồi nên hai người ghé vào
một tửu lâu nhỏ ven đường . Nói nhỏ vậy thôi chứ không hề nhỏ.
Tửu lâu - Vân Anh
Hai anh em nàng chọn một chiếc bàn ngay góc khuất của tiệm
- Lam nhi, muội muốn ăn gì nào
- Muội ăn gì cũng được
- Hảo ! Tiểu nhị ! Mang những món ngon nhất của tiệm đến đây
Hai người đang ăn ngon miệng thì bổng dưng nghe được tiếng bát đủa va chạm với
nền gạch lạnh lẽo.

( #Lời của tác giả . Lịch đăng là 1 ngày 2 chương nha, tùy ngày, có ngày sẽ
1 ngày 1 chương, xin mọi người thông cảm ạ (^^) )


Thần Y Tái Thế - Chương #3