Xuyên Không


Người đăng: KhanhKani


  • CẨN THẬN
    ẦM ..... Đứa bé khi nảy đã được cô may mắn cứu thoát nhưng sinh mạng của cô
    thì đã không thể giữ tiếp được nữa rồi . Thâm tâm co nghĩ rằng : " AHH! Công
    nhận nhanh thật có lẽ mình sắp được gặp lại cha mẹ rồi a ! Tuy con chưa báo
    thù được cho cha mẹ nhưng có lẽ bây giờ không cần nữa rồi ! CHA ! MẸ ! ĐỢI CON
    "

Tại một tòa biệt viện khang trang . Bên trong căn phòng nhỏ nhắn nhưng không
kém phần thoải mái tạo ra một cảm giác nhẹ nhàng . Thì trên chiếc giường ở
trong góc có một tiểu hài nhi đang nằm im bất động, nhan sắc của tiểu hài nhi
không đến độ là khuynh sắc khuynh thành nhưng tiểu hài nhi mang một vẻ đẹp
đáng yêu . Nhưng bây giờ, tại giây phút này đây đôi mắt của tiểu hài nhi đắng
nhắm chặt tưởng như rằng không một lần nào mở ra được nữa . Bên trong căn
phòng không chỉ có một tiểu hài nhi mà còn có rất nhiều người . Trong đó có 5
người, một người phụ nữ có nhan sắc tuyệt trần nhưng hiện tại nhan sắc ấy đan
bị che lấp trong sự hoảng sợ, người phụ nữ ấy nắm chặc tay một người đàn ông
, người phụ nữ khóc lóc thảm thiết van xin :
- Tô lão nhân, làm ơn, làm ơn ... xin người ...xin người hãy cứu lấy Lam
nhi ah ! Tôi xin người . Con bé không thể nào chết được . Tôi xin người, tôi
van người mà
- Vương phi, tôi xin tạ lỗi cùng người, nhưng tôi cững đã hết cách . Tiểu
thư vì rơi ở trong nước quá lâu mà không được vớt lên nên hiện tại .... hiện
tại ... đã vô phương cứu chữa ahh _ Người đàn ông được gọi là Tô lão nhân nói
nhưng trong ánh mắt của ông tràn ngập nổi áy náy . Trong 5 người có một người
đàn ông dáng vấp cực kì phong độ, ông khẽ nói :
- Phu nhân, nàng mau bình tĩnh lại đi mà, nàng còn có ta kia mà
- Đứng vậy, mẫu thân ah . Người cũng đừng quá đau lòng ah - 2 người con trai
còn lại trong phòng có khuôn mặt gần giống nhau hoàn toàn cùng đồng thanh lên
tiếng tuy nhiên hốc mắt hai cậu cũng đã bị bị nước mắt làm lu mờ chỉ có đợi
một cái chớp mắt nhẹ thôi thì cũng sẽ tự nhiên lăn xuống ah.

" Ồn ào quá . Tại sao lại ồn ào như vậy . Chẳng phải mình đả chết rồi sao .
Không lẽ ở Diêm phủ lại ồn ào như vậy ah " Vương Thủy Linh nghĩ thầm . Cô cố
gắng mở mắt ra . Cô nghe mí mắt nặng trĩu xuống như có hàn ngàn giột nước đang
níu nó lại vậy . Cô cảm giác được cơ thể mình không ổn, bổng như một cơn sóng
cuộn trào trào ra khỏi miệng cô . Cô ho sặc sụa nước trào ra tung tóe
- " KHỤ KHỤ "
Mọi người bất ngờ quay lại nhìn thấy tiểu hài nhi trên giường đột nhiên ho lên
, đầu tiên là ngỡ ngàng sau đó là vỡ òa . Người phụ nữ lao đến ôm siết cô vào
trong lòng khóc bù lu bù loa :
- Hài nhi a hài nhi . Con muốn mẫu thân chết vì sợ con mới vừa lòng đúng
không hả, con làm cho tim mẫu thân như sắp ngừng đập vì con rồi đó a . Nhưng
không sao quay lại là tốt rồi, quay lại là tốt rồi

Ôi không có chuyện gì đang xảy ra a! Thùy Linh nhìn trang phục của mọi người
trong phòng thật quái lạ, cô nhìn lại chính mình và người phụ nữ xinh đẹp
đang ngồi trước mặt mình nữa a . Cô đang rất hoài nghi, co trợn mắt lên không
tin : " ÔI NO ! KHÔNG LẼ TA ĐÃ XUYÊN KHÔNG SAO TRỜI !!!???


Thần Y Tái Thế - Chương #1