Gặp Cha Mẹ Mới


Người đăng: baochau.humg@

“Ding, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, nhận 1 điểm tích lũy”
“Cái gì thế, lại cái gì nữa” Akira giật mình, hắn đang tu luyện skill để giết
thời gian.
“Hệ thống xin giải thích, ký chủ vừa hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày: Nâng 1
điểm độ thuần thục của skill và nhận được 1 điểm tích lũy do hoàn thành nhiệm
vụ.”
“À quên nhỉ, còn nhiệm vụ với thương thành. Hệ thống, mở bảng nhiệm vụ”
Bảng nhiệm vụ hiện lên với 3 thẻ: Nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ phụ và nhiệm
vụ hàng ngày. Cái mà Akira vừa vô ý hoàn thành là nhiệm vụ hàng ngày. Do hơi
chán nản với cái phương thức tăng level nên hắn đã quên ngồi vọc hệ thống, giờ
thì trong lòng hắn có chút vui vẻ.
“Nhiệm vụ chính tuyến 1: Theo xuyên suốt cốt truyện Naruto, đánh bại Kaguya.
Thưởng 100.000 điểm cống hiến, 1 skill cấp SS+, 3 lần quay thưởng tháng, 3 lần
quay thưởng điểm tích lũy.
Nhiệm vụ chính tuyến 2: Đạt level 1000. Thưởng: Trở thành thần và được trở về
gặp God.
Nhiệm vụ phụ: Không có
Nhiệm vụ hàng ngày: Nâng 1 điểm độ thuần thục của skill, thưởng 1 điểm tích
lũy (Đã hoàn thành).”
“Chậc, ngon phết nhỉ” Akira chép miệng. “Thế không hoàn thành không có phạt à,
bình thường thấy trong mấy bộ đồng nhân không hoàn thành nhiệm vụ thì phạt
nặng lắm mà”
“Hệ thống xin giải thích, nhiệm vụ hàng ngày không hoàn thành không có phạt,
cũng không được thưởng và sẽ bảo lưu đến ngày tiếp theo. Nhiệm vụ chính tuyến
nếu ký chủ không hoàn thành cũng có nghĩa là sẽ chết, vì thế không cần thiết
có phạt. Hệ thống sẽ có các mức phạt trong các nhiệm vụ phụ được tùy cơ xuất
hiện”
“À à, mở hệ thống thương thành đi, ta muốn xem ta có thể mua những gì”
Hệ thống thương thành được mở ra, còn 1 điểm tích lũy, và Akira trợn mắt khi
nhìn thấy những vật phẩm được bày bán trong thương thành.
“Sao nhiều thế này, Dragon Ball cũng có, Liên minh huyền thoại cũng có, DotA
cũng có….”
“Hệ thống xin giải thích: Thương thành của hệ thống không gì không có. Trên lý
thuyết, chỉ cần ký chủ tưởng tượng được ra vật phẩm, và có đầy đủ điểm cống
hiến đều có thể hoán đổi vật phẩm trong thương thành. Còn đẳng cấp của vật
phẩm sẽ do hệ thống quyết định”
“Sặc, có nghĩa là ta có tưởng tượng được vật phẩm ngon cỡ nào mà ngươi đặt nó
ở đẳng cấp thấp thì nó chỉ được mỗi cái tính năng à”
“Để ký chủ không hoàn toàn phụ thuộc vào hệ thống, hệ thống sẽ….”
“Được rồi, được rồi, ta biết rồi, lại cái điệp khúc đấy. Hệ thống, ta còn 1
lần quay điểm tích lũy, sử dụng đi.”
“Ký chủ sử dụng 1 thẻ Vòng quay may mắn điểm tích lũy miễn phí, xin xác nhận”
“Xác nhận”
Giao diện Vòng quay may mắn lại hiện lên, lần này chỉ là 1 đống điểm tích lũy.
Có 1 điểm, có 9 điểm, 99 điểm, 999 điểm, 9999 điểm và 99999 điểm. Vấn đề là ô
1 điểm chiếm diện tích rất lớn, các ô điểm cao diện tích cứ nhỏ dần, nhỏ dần…
“Tiên sư cái hệ thống, gian thương vãi, quay đi, được thì được mà không được
thì mất nào” Akira lảm nhảm, hắn cảm thấy cái vòng quay này chả khác gì chơi
đề.”
“Chúc mừng ký chủ quay trúng ô 99 điểm tích lũy, tổng điểm tích lũy hiện tại
của ký chủ là 100, để sử dụng tiếp vòng quay may mắn điểm tích lũy, ký chủ cần
1000 điểm tích lũy”
“Lại có 100 điểm tích lũy rồi” Akira lệ rơi đầy mặt. Hắn vừa trở về 1 đêm
trước ngày giải phóng.
Akira ngồi lục lọi hệ thống thương thành xem 100 điểm tích lũy có thể mua gì,
nhưng xét thấy mua gì cũng không hữu dụng vì hắn vẫn còn là 1 đứa trẻ sơ sinh,
mới chưa tới 1 ngày tuổi nên hắn cũng chỉ mang tâm lý vọc vạch cho vui.
Cửa phòng bệnh viên đột nhiên được mở ra, một người đàn ông đang đẩy chiếc xe
lăn cho một người phụ nữ, lặng lẽ vào phòng.
Người phụ nữ ánh mắt hấp háy vui vẻ, mang theo 1 tia hạnh phúc, khẽ vuốt mái
tóc dài màu đỏ của mình “Anh, em muốn xem con ngủ”
“Nhẹ nhàng thôi em, em mới sinh xong, còn yếu, đừng cử động mạnh. Để anh đưa
em lại gần nhìn con” Người đàn ông nhẹ nhàng đẩy chiếc xe lăn của bệnh viện,
đưa vợ mình vào gần lồng kính để nhìn đứa trẻ. Ánh mắt của ông cũng tràn đầy
niềm vui.
Akira giật mình, cha mẹ mới của hắn đến rồi, một cảm xúc hỗn loạn nảy sinh
trong lòng hắn.
“Ta phải làm gì đây, ta mất cha mẹ ở thế giới cũ, đến đây lại có cha có mẹ, ta
chấp nhận họ có dễ dàng quá không” hắn hơi xoắn xuýt, nhưng nhìn vào cái biểu
cảm hạnh phúc của cặp vợ chồng trước mặt, lòng hắn chợt mềm nhũn.
“Thôi, ở thế giới kia ta đã chết, cũng có anh cả lo lắng việc gia đình. Việc
ta cần làm ở đây là chấp nhận cuộc sống hiện tại, chấp nhận họ, dù gì mục tiêu
của ta là thành thần, không có vấn đề gì khi một vị thần chấp nhận cuộc sống
hiện tại của chính mình cả” Akira thở dài, vừa nghiêm túc, mà cũng hơi có chút
tự sướng, và tất cả suy nghĩ vừa rồi của hắn chỉ hiển hiện trong 2s…. Hắn mở
mắt, nở một nụ cười mà hắn cho là rất là tươi.
“Con cười kìa anh, nhưng sao em thấy nụ cười này… hơi méo, nó giống ai nhỉ” Mẹ
hắn băn khoăn.
“Chắc con nó giống bà nội, ngày xưa mẹ anh cười cũng méo lắm” Bố hắn chống chế
thay con.
Akira dở khóc dở cười, lặng lẽ đặt 2 ấn ký lên người cha mẹ hắn, rồi hắn giả
bộ khóc òa lên…
“Ô con trai, mẹ xin lỗi, mẹ không chê con cười méo mó nữa đâu, mẹ xin lỗi” Mẹ
hắn lúng túng khi thấy con khóc, giọng tràn đầy yêu thương, tay sờ nhẹ vào cái
lồng kính.
“Ha ha” Cha hắn vuốt mái tóc đỏ bù xù, cười ngờ nghệch nhìn vợ và con.
Mặc dù cơ thể trẻ sơ sinh của Akira không cho phép hắn có thể thức được lâu,
nhưng hắn vẫn cố mở mắt và chơi đùa cho tới khi cha hắn đưa mẹ hắn trở về
phòng hồi sức. Trước khi nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ của một đứa trẻ sơ
sinh, hắn có liếc qua cái lồng ấp bên cạnh, là một đứa trẻ tóc vàng, trên mặt
có 3 chiếc râu cáo.
“Naruto, đã được đưa tới bệnh viện sao? Vậy thì Cửu Vĩ hẳn sắp tấn công rồi”
Hắn thầm nghĩ trước khi ý thức chìm vào trong hệ thống.


Thẩn Tuyển - Chương #6