Tích Về Sự Hình Thành Vũ Trụ.


Người đăng: baochau.humg@

God ngồi ngả lưng trên ghế, ánh mắt như chìm vào xa xăm, như những cụ già khi
kể chuyện thời trai trẻ cho con cháu.
“Cách đây rất lâu – đối với cậu, ta được một vị Sáng thế thần già nua tạo ra
từ một mớ hỗn độn, ngài tạo ra ta và truyền dạy cho ta tất cả về một vị Thần
Sáng thế, và khi có đầy đủ kinh nghiệm, ta đã quyết định tạo nên một thế giới
cho riêng mình, và thế giới đầu tiên ta tạo ra với tất cả tâm huyết cũng với
tất cả số vật chất hỗn độn của mình chính là vũ trụ này.
Tuy nhiên do thiếu kinh nghiệm, ta đã tạo ra 1 thế giới với tất cả số vật chất
hỗn độn mà ta có, thế nên ta đã không còn gì cả. Sau khi hỏi cha ta, người
sáng tạo ra ta, ông đã chỉ cho ta cách để một thế giới tự sinh ra vật chất hỗn
độn, đó sẽ là nguồn cung cấp để Thần sáng thế có thể sáng tạo nên thế giới
mới, đó là tạo nên một vòng tuần hoàn kín cho vũ trụ, biến nó thành một nhà
máy sản xuất, đồng thời cần có các vị thần – kẻ sẽ quản lý cái hệ thống đó.
Tuy nhiên vấn đề đặt ra là làm như thế nào để sáng tạo ra thần, khi mà ta đã
dùng hết số vật chất hỗn độn để tạo ra cái vũ trụ này.”
“Thì ra ông là một gã phá sản” Xuyên chen miệng…
Trán God hiện đầy hắc tuyến, ông hắng giọng:
“Cậu Xuyên, một người lịch sự sẽ không nhảy vào miệng người khác khi họ đang
nói” God bất mãn.
Xuyên tỏ ý đã hiểu và xin lỗi:
“He, tôi nhảy ra khỏi miệng ngài rồi, ngài nói tiếp đi ạ”
God chịu thua, ông mặc xác thằng ôn con trước mặt và tiếp tục nói:
“Sau khi ngồi bàn bạc và tìm cách với cha ta, chúng ta đã nghĩ ra một cách đó
là để vũ trụ của ta Tự sinh ra vị thần quản lý của riêng nó, và ta sẽ là kẻ
đóng vai trò tìm kiếm người thích hợp”
“Vậy là tôi?”
“Đúng, là cậu, cậu hiện tại là người duy nhất có sự tương thích hoàn hảo với
vật chất hỗn độn, vì thế cậu có thể học để quản lý nó”
“Rất ít sao? Và học nghĩa là như thế nào?”
“Rất ít, ít vô cùng. Trung bình 1-2 tỷ năm một thế giới mới sinh ra một sinh
vật sống có sự tương thích hoàn hảo với vật chất hỗn độn. Mặc dù vũ trụ ta tạo
ra có khá nhiều thế giới nằm trong đấy, tuy nhiên do ta chưa hoàn thiện khả
năng tự cung tự cấp về vật chất hỗn độn cho nó, thế nên thời gian đấy còn dài
hơn. Tính đến hiện giờ, cậu là người thứ 5 có sự tương thích hoàn hảo đó”
“Người thứ 5? Ý ông là trước tôi còn 4 người nữa, họ đâu cả rồi? Giờ họ đang
là vị thần nào?”
“Chỉ có người thứ nhất thành công trở thành thần, tuy nhiên cũng là một sản
phẩm thất bại khi mà nó đánh mất hoàn toàn ý chí của mình, trở thành một cỗ
máy vận hành cho vũ trụ này, những kẻ còn lại đã thất bại, và họ đều đã chết”
“Chết? Ý ông là gì, thất bại là chết? Vả lại sản phẩm thất bại là sao, cỗ máy
gì?”
“Bình tĩnh nào cậu bé, họ chết vì tuổi thọ của họ hết chứ không phải họ chết
vì thất bại, thất bại chỉ là cậu không thể trở thành thần, và vì thế tuổi thọ
của cậu không phải là vĩnh cửu, nó hữu hạn, rất hữu hạn, và họ đều hết tuổi
thọ mà chết.
Còn về kẻ đầu tiên, nó đã trở thành thần, nhưng là một sản phẩm thất bại, nó
quá sa đà vào giết chóc và sức mạnh để rồi đánh mất đi ý chí của riêng mình,
và sau khi thành thần nó đã hoàn toàn mất đi ý thức, nó chỉ vô thức mà quản lý
vũ trụ này. Nó là thần của thời gian và không gian. Có thể cậu có biết về vận
tốc ánh sáng là vận tốc hữu hạn, và thời gian không thể đảo ngược, còn không
gian thì luôn cố định trong thế giới của cậu, đó là do kẻ quản lý về vấn đề đó
– Thần thời không, hiện giờ chỉ là một cỗ máy vô tình, không có gì ngoài quy
tắc và sự bất di bất dịch. Tuy nhiên điều này không phải là tuyệt đối, nó
không có ý thức, vì thế cũng không để tâm đến những kẻ phá luật. Và con người
vẫn có thể đột phá vấn đề về không – thời gian nếu như khoa học kỹ thuật của
họ nghiên cứu vượt qua được kẽ hở trong các điều luật của Thần”
“Vậy kẽ hở đó là..”
“Ô hô, điều này nhân loại phải tự tìm” (Tác giả cũng không biết thì sao mà
chém)
“Vậy còn học? Ý ngài là gì khi muốn chúng tôi “học” để trở thành thần”
“Trước đây, ta đích thân mang những Thần tuyển giả đi vào các thế giới, dạy
cho họ học cách mạnh lên và thành thần, nhưng cơ hồ đều thất bại. Khoa học kỹ
thuật ở thế giới cậu phát triển đã khiến ta nảy sinh ra một ý nghĩ mới, ta sẽ
chỉ đường, và các cậu sẽ phải tự đi, ta không cầm tay dẫn dắt các cậu nữa”
“Là sao? Ý ngài là gì?”
“Ta tạo ra một hệ thống Thần tuyển giả, nó sẽ tùy vào sở thích của mỗi người
trong số các cậu mà định ra một con đường thành Thần phù hợp, vấn đề còn lại
là các cậu phải tự đi trên con đường ấy, tự đúc rút kinh nghiệm. Hệ thống sẽ
chỉ phương hướng và giúp các cậu tránh xa khỏi những sai lầm. Tuy nhiên chỉ
khi tự đi, tự làm thì các cậu mới có đủ bản lĩnh để đột phá thành Thần.
Hệ thống ta tạo ra không có nhân cách riêng, tuy nhiên nó giống như game ở thế
giới các cậu, vì thế cậu sẽ có thể rất nhanh làm quen với nó. Hệ thống sẽ có
phần giải đáp chuyên dụng cho những vấn đề cậu gặp phải trên con đường của
mình, vì ta sẽ không xuất hiện để giúp cậu.”
“Tôi… tôi chưa sẵn sàng lắm, vì thế ngài có thể…..” Xuyên hơi lắp bắp.
“Cậu sẽ tự sẵn sàng ngay thôi, nào, đến và gặp người bạn đồng hành của cậu đi”
God phất tay áo, Xuyên lập tức cảm thấy có gì đó vừa đi vào trong đầu mình.


Thẩn Tuyển - Chương #2