Và rồi thắc mắc gì thì cũng có như vậy mà thắc mắc đi. Phi Linh giải đi lớp
phòng hộ kia. Mà Thiên Sát đấu la Hoàng Tân Tự đi vào cũng chẳng hiểu chuyện
gì đang xảy ra trong sàn đấu nãy giờ.
Cửu Cửu thấy Hoàng Tân Tự hơi băn khoăn không biết thế nào nên tự mình nhận
thua.
-Ngươi phải cố lên nhé. Không thắng được chung kết thì đừng có mà vác mặt đến mà tán tỉnh ta.
Cửu Cửu đứng kế bên Phi Linh cười vô cùng đẹp nói.
-Ồ! Vậy là ngươi sẽ thưởng cho ta sao? Thưởng cái gì cho ta đây.
-Không phải vừa nói thắng mới được tán tỉnh ta sao? Ngươi đòi hỏi nhiều quá rồi đấy.
Phi Linh đột nhiên nắm tay Cửu Cửu.
-Ế! Ngươi làm cái gì vậy? Không phải lúc làm mấy chuyện này đâu.
Cửu Cửu hơi đỏ mặt nói. Nhưng một luồng rất thoải mái cảm giác đi vào cơ thể
nàng. Làm nàng vô cùng kinh ngạc. Phi Linh là đang dùng Thiên Thần Quang chữa
trị nội thương cho nàng.
Sau khi Hoàng Tân Tự tuyên bố Sử Lai Khắc thắng trận bán kết và đi vào chung
kết. Điều này làm nhiều ngươi khá là bần thần, một lần nữa, Sử Lai Khắc lại
giải quyết mọi thứ nhẹ nhàng như vậy.
Khi tụ hội cùng mọi người, Mã Tiểu Đào cho Phi Linh một đấm vào bụng rồi giận
dỗi luôn. Nàng không phải là không cho hắn quen nhiều phụ nữ khác nhưng ít
nhất phải thông báo với nàng trước một tiếng chứ. Thế quái nào lại phát triển
nhanh như vậy. Nàng mà muốn khóc nữa kia.
Tiêu Tiêu và Giang Nam Nam nhìn thấy cảnh này không khỏi lắc đầu. Không lẽ nam
nhân nào cũng vậy sao? Mà đám còn lại chỉ biết lắc đầu cười khổ. Các ngươi nên
biết tên kia lúc dở người thì có chuyện gì không làm được.
Và không ngoài dự đoán, đối thủ trong trận chung kết của họ là Nhật Nguyệt
hoàng gia hồn đao sư học viện. Họ thắng Đế Áo học viện với hồn đạo khí mạnh
mẽ.
Hiện tai hai đội vào chung kết có thời gian ba ngày nghỉ trước khi thi vòng
chung kết, cũng là vòng cuối cùng của đấu hồn đại tái năm nay.
Phi Linh ba ngày này đang rất khổ sở với cô nàng Mã Tiểu Đào đang giận hờn
đáng yêu kia. Mà ngay bữa tối hôm đó hắn làm món khoái khẩu của nàng nhất, gà
rán. Mã Tiểu Đào giận chuyển sang xả giận, nàng ăn, ăn và ăn, đến nổi Phi Linh
nấu không kịp tốc độ ăn của nàng luôn ấy chứ, bản thân Mã Tiểu Đào là cự chí
phượng hoàng, hỏa thuộc tính võ hồn, nó giúp nàng thiêu đốt bao nhiêu ka-lo mà
nàng muốn, nàng không lo giữ dáng như những phụ nữ khác, đấy là lợi thế của
nàng so với những phụ nữ khác.
(Giữ dáng cho main ta nhìn :)) )
Thỏa sức ăn ngon cùng hả giận rồi, thì nàng nói chuyện lại bình thường, Mã
Tiểu Đào cũng không có quá đáng lắm. Mà Cửu Cửu trong ba ngày này cũng có đến
chơi. Cũng có dùng bữa với Sử Lai Khắc thành viên, và tất nhiên nàng cũng mê
mẩn với các món mà Phi Linh làm. Trong ba ngày thì ngày nào nàng cũng đến ăn
cả. Còn trò chuyện cùng Phi Linh và Mã Tiểu Đào rất vui vẻ. Nàng hiểu biết
cũng rất nhiều, quen biết rất rộng, là công chúa mà, nhưng ngược lại nàng
không có quá nhiều bạn bè ngoài sáu người của Tinh La chiến đội. Giờ đây có
Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào, một người khác giới mình muốn tìm hiểu một người
đồng giới cùng trang lứa để trò chuyện thân mật, điều này vô cùng vui.
Ba ngày trôi qua nhanh như chớp mắt vậy. Cuối cùng thì ngày diễn ra trận chung
kết cũng đến.
Thành Tinh La, thủ đô đế quốc Tinh La là một trong những thành thị rộng lớn
bậc nhất, nhưng vài ngày nay đã bắt đầu xuất hiện tình trạng đất chật người
đông.
Thậm chí ở một số ngã tư, lượng người qua lại nhiều đến mức ùng tắc liên tục.
Cuộc thi đấu hồn đại tái đã kết thúc vòng bán kết, đây là giờ phút mà bất cứ
người nào cũng mong chờ. Có người thậm chí đã đứng trước cổng quảng trường xếp
hàng chờ suốt hai ngày hai đêm.
Có thể tận mắt xem một trận chung kết của cuộc thi đấu hồn đại tái thì cái giá
này cũng chả đáng là gì, bởi vì chỉ cần được trải nghiệm qua cũng đủ để mỗi
người tự hào cả đời.
Huống thi trận chung kết có đến ba trận đấu, ba trận này lại còn lần lượt diễn
ra trong cùng một ngày. Đây là sự kiện đặc sắc đến nhường nào, vì nó, vất vả
một chút cũng xứng đáng.
Vì để duy trì trật tự, đế quốc Tinh La đã điều động đến một vạn binh lính, tất
cả các cửa hàng đều mở cửa buôn bán suốt ngày đêm để phục vụ nhu cầu mua sắm
tăng đột biến nay, nhờ thế thành Tinh La chỉ trong vài ngày mà kinh tế đã tăng
đến mức trước nay chưa từng có.
Rõ ràng, đây là hiệu quả và lợi ích cụ thể nhất mà cuộc thi đấu hồn đại tái
mang đến cho những đế quốc đứng ra đăng cai. Khó cách các đại đế quốc lần nào
cũng tranh giành không chịu nhượng bộ, cuối cùng mới quyết định luân phiên tổ
chức.
Trận chung kết là cuộc đối đầu giữa học viện Sử Lai Khắc và học viện Nhật
Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư, rõ ràng đây là trận tranh tài giữa hai thế lực
đứng đầu đại lục. Diễn biến của nó đáng mong chờ đến mức nào chỉ cần nghĩ là
biết.
Hôm nay, thời tiết không được tốt lắm, sắc trời âm u thậm chí còn phủ một màng
sương mù quanh quẩn trên bầu trời thành Tinh La, thỉnh thoảng xuất hiện vài
cơn mưa phùn lất phất bay bay.
Tuy vậy, nó cũng không thể nhấn chìm sự hưng phấn của các khán giả bên trong
thành Tinh La. Vì trận chung kết này cũng là trận đấu mà bọn họ mong chờ nhất.
Lúc này, hai đội ngũ chuẩn bị thi đấu đều đang trên đường đến quảng trường
Tinh La. Ven đường binh lính đứng thành một hàng rào ngăn cản dân chúng phấn
khích đứng bên ngoài cổ vũ. Vì có quá nhiều người không thể vào bên trong xem
nên những người ấy đều tụ hội ở ven đường tận dụng cơ hội ngắm nhìn hai đội
ngũ dự thi một lần cũng thỏa mãn.
Lăng Lạc Thần đi ở giữa đoàn người, cô ngẩng đầu nhìn thời tiết hôm nay, vẻ
mặt vô cùng hài lòng. Cô là hồn sư khống chế băng, thời tiết càng ẩm ướt và
rét lạnh thì càng có lợi. Huống chi cô còn có Hoắc Vũ Hạo cực hạn chi băng
cùng băng pháp tắc kia của Phi Linh nữa.
So với học viện Sử Lai Khắc, bên phía học viện Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo
sư có vẻ hồi hộp căng thẳng hơn. Bởi vì với thực lực của bọn họ vốn dĩ có cơ
hội dành quán quân năm nay nhưng mà sự xuất hiện cường đại của Phi Linh là nằm
ngoài dự đoán của năm nay. Niềm tin chiến thắng không biết giờ đây đi đâu mất
rồi mà thêm vào là càng ngày càng căng thẳng.
Ngay cả kiêu ngạo như Tiếu Hồng Trần, cũng bị sức mạnh của Phi Linh làm cho
khiếp sợ, chỉ có nước thu mình mà thôi.
Mà sợ hãi, căng thẳng nhưng mỗi người đều có kiêu hãnh của một hồn sư, nếu đã
biết không thắng được thì cũng phải làm một trận cho hoành tráng cho tất cả
biết được thực lực của bọn hắn là như thế nào.
Trái ngược với Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần thì như gặp tình yêu sét đánh
vậy, lúc nào cũng ánh mắt hướng về Phi Linh. Nói tuấn tú thì Vương Đông có thể
không so được với Phi Linh, nhưng mà Vương Đông chưa có trưởng thành cho nên
lập luận so sánh là chưa cụ thể.
Cả hai đội cùng bước vào khu vực nghỉ ngơi, lúc này trên đầu thành, hoàng đế
bệ hạ đã sớm cùng văn võ bá quan có mặt để theo dõi trận chung kết rồi.
Công chúa Cửu Cửu cũng cùng hoàng đế bệ hạ ở một chỗ quan sát Phi Linh dưới
khu nghỉ ngơi. Phi Linh nhận ra ánh mắt đang theo dõi mình, nhìn Cửu Cửu mà
cười.
-Tên kia hình như là Phi Linh nhỉ? Hình như các ngươi tình tứ với nhau hay sao? Sao ta có thấy mấy ngày nay ngươi hay đến nơi Sử Lai Khắc ngỉ ngơi chơi?
Hoàng đế hỏi Cửu Cửu. Cửu Cửu thì cười.
-Chuyện của ta, không ca phải lo.
-Ồ! Hôm may em lạ lắm a. Có phải thích hắn rồi không? Đúng là em cũng đến tuổi rồi, Phi Linh kia cũng rất mạnh, hình như rất tốt với người xung quanh.
Hoàng đế nhìn ra cái gì không khỏi cười nhẹ nói.
-Mọi việc phải để xem ở hắn. Hắn không thắng được trận này thì đừng hòng đến tìm ta.
Cửu Cửu nói.
Mà đúng lúc này, phía sau bọn họ xuất hiện một người, một người trung niên
khoảng ba mươi tuổi, mặc một bộ giáp màu vàng, không đội mũ giáp, để lộ ra
gương mặt anh tuấn đầy cương nghị và đôi mắt song đồng khẽ nhấp nháy. Gương
mắt này tuy có hơi gầy, cũng không có cảm xúc nhưng lại đầy nhiệt huyết.